Tu Chân Thế Giới – Tác giả: Phương Tưởng
Tiết 27: Ngưỡng vọng trong hắc ám
Dịch: keny
"Thống khổ là thứ mỹ vị nhất trên cuộc đời này, ngươi phải cẩn thận nhấm nháp, hảo hảo hưởng thụ, vị đạo tiên mỹ cam điềm mới ngấm vào trong cốt tủy ngươi, ngay cả hồn phách ngươi cũng phải run rẩy!" Bồ yêu vươn ra đầu lưỡi tinh hồng liếm liếm miệng môi, nhởn nhơ nói: "Tử vong giống như lang yên (sương khói), ngươi lại có thể không ngừng tận hưởng giây phút này, thử hỏi vận may của ngươi phải đến mức nào a!"
"Sư huynh, ngươi không thoải mái phải không?" Tiểu Quả băn khoăn rất lâu, nhịn không được mở miệng hỏi.
"Không có gì." Tả Mạc thanh âm khàn khàn, trả lời một câu liền tiếp tục tiến về phía trước.
Tiểu Quả lo lắng nhìn Tả Mạc, mũi phồng lên lấy hết dũng khí nói: "Sư huynh, nếu như sức khỏe ngươi quả thật không tốt, hôm nào tới cũng được."
"Ta nói không có gì thì là không có gì!" Tả Mạc trừng mắt nhìn tiểu Quả.
Tiểu Quả bất giác lại hơi rụt người về phía sau nhưng vẫn chậm chạp nói: "Nhưng sư tỷ từng nói qua, sức khỏe là chuyện quan trọng nhất."
Tả Mạc quyết định ngậm miệng lại, đấu khẩu với nha đầu này bây giờ với hắn là một chuyện quá phí sức. Ai bị kiếm khí của tu giả Kim Đan kỳ đánh cho chết đi sống lại, cũng tuyệt sẽ không còn có khí lực.
Tên điên biến thái Bồ yêu!
Kiếm ý của Tân Nham sư thúc vượt xa xa khả năng mà hắn có thể thừa nhận, mỗi lần phải đối mặt với đạo kiếm ý cuồn cuộn này hắn cảm giác như mình đang đứng trước Quỷ Môn quan. Loại sợ hãi xuất phát từ sâu trong nội tâm này luôn khiến hắn run rẩy. Chênh lệch của thực lực song phương thật quá lớn. Ngay cả cảm nhận sợ hãi trước khi chết, Tả Mạc cũng chỉ được cảm thụ trong thời gian cực ngắn, tiếp đó thần thức của hắn như đậu hũ bị nhẹ nhàng chém thành hai nửa, điều duy nhất hắn còn nhớ được chính là mình đã ngất đi.
Nhưng rất nhanh sau đó bởi vi quá đau Tả Mạc lại tỉnh lại! Cơn kịch chấn của thần thức khiến thần kinh hắn không chịu nổi lôi tỉnh hắn từ trong giấc ngủ.
Điều duy nhất Tả Mạc có thể làm chính là cắn răng vận chuyển 《 Thai Tức Luyện Thần 》, chỉ có thứ này mới có thể tu phục thần thức, giảm bớt thống khổ.
Hắn còn chưa kịp thở lấy hơi, lại tiếp tục một đạo kiếm ý từ trên trời giáng xuống, Tả Mạc lại một lần nữa chìm vào hôn mê.
Cứ như thế, chém… hôn mê… đau tỉnh. . . Liên tiếp không ngừng, một ngày đi qua, hắn phải hôn mê vài chục lần, có thể tưởng tượng tình trạng bây giờ của hắn thê thảm tới mức nào?
Nếu như có chút thời gian rỗi để nghĩ chắc hắn sẽ hoài nghi chính mình làm sao có thể chịu đựng qua một ngày như thế. Nhưng thậm chí chút thời gian để nghĩ Bồ yêu cũng không cấp cho hắn, lúc đó Tả Mạc đau đến tê dại, mê muội cả đầu óc.
Cho đến khi tiểu Quả đến tìm, Bồ yêu mới tạm thời bỏ qua cho hắn.
Tiểu Quả đến tìm muốn hắn giúp đỡ xem xét linh thảo. Sự việc cỏ tạp lần trước khiến các cô nương ở đông phong mỗi khi nhớ lại đều lạnh gáy. Lý Anh Phượng trở thành nội môn đệ tử vái làm môn hạ Diêm Nhạc, trừ tu luyện ra còn phải theo sư phụ học tập quản lý sản nghiệp trong môn phái, không có thời gian rãnh để tới đông phong. May là các nàng còn nhớ ra được còn có vị cương thi sư huynh Tả Mạc. Hơn nữa trước khi Lý Anh Phượng đi đã đặc biệt cùng hắn chào hỏi qua, hy vọng hắn có thể trợ giúp nữ đệ tử ngoại môn các nàng.
Cách một đoạn thời gian ngắn, các nàng liền kéo Tả Mạc tới nhờ kiểm tra một ít linh thảo.
Linh thảo không xuất hiện vấn đề gì lớn, trừ mấy chỗ do thao tác chưa chuẩn nên phát triển không được như các nơi khác. Đối với người chuyên trồng trọt linh cốc như Tả Mạc mà nói, những điều này đều là một ít kiến thức cơ bản không thể làm khó hắn. Đại bộ phận tinh lực tinh lực của các nữ đệ tử còn đặt trên việc bồi dưỡng linh thú. Trồng trọt linh thảo cũng chẳng qua là để cung cấp thức ăn cho linh thú, cho nên đều làm khá qua loa, bình thường cũng không thế nào quản lý.
Nhìn vào linh điền biến thành dạng như vậy, Tả Mạc hơi đau lòng. Nếu như hết thảy linh điền này đều trồng linh cốc thì phải được biết bao nhiêu tinh thạch đây.
"Sư huynh, mấy thứ này không đáng bao nhiêu, là chút tâm ý của chúng ta mong sư huynh nhận cho."
Một vị nữ đệ tử đưa lễ vật sớm đã chuẩn bị lên.
Hắn hiểu rõ chút tâm tư của những nữ đệ tử này. Vô luận là ở đâu, nữ đệ tử luôn nằm ở thế yếu, đặc biệt là những ngoại môn nữ đệ tử như các nàng. Lý Anh Phượng đã đi không còn rãnh chiếu cố các nàng, các nàng cần phải có một người có năng lực để bảo hộ. Cũng khó trách, tu vi phổ biến của các nàng đều là Luyện Khí năm sáu tầng, không có nhân vật nào xuất chúng.
Tả Mạc suy nghĩ một chút rồi tiếp nhận lễ vật. Tuy việc này hơi chút phiền hà, nhưng nếu thật sự gặp phải chuyện khó giải quyết, tin tưởng rằng Lý Anh Phượng cũng tuyệt sẽ không ngồi nhìn không quản.
Thấy Tả Mạc nhận lễ vật, một đám nữ đệ tử cuối cùng cũng lộ ra biểu tình vẻ như trút được gánh nặng.
Mọi người sinh tồn đều không dễ dàng, Tả Mạc lặng lẽ suy ngẫm.
Về đến nhà, mở hộp lễ vật ra, bên trong là các loại linh trùng. Giống như phiên nê dẫn (lật bùn giun), phẩm giai chúng không cao, chiếm phần lớn đều là nhất phẩm chỉ có một hai con nhị phẩm. Song có thể nhìn ra được, những linh trùng này đều được đổ chút tâm tư, mặc dù phẩm giai không cao nhưng đều khá thực dụng.
Bồ yêu đột nhiên đi ra, nhìn chằm chằm mấy con linh trùng trước mặt: "Nói đến trùng tử, sách sách, tại phương diện này yêu ma chúng ta mới là lão tổ tông."
Hắn tiện tay lật qua lật lại mấy con linh trùng, ngữ khí rất là thất vọng: "Đều là hàng cấp thấp, không đáng tiền."
Tả Mạc vốn định thành thật im lặng nhưng cuối cùng nhịn không được nói: "Các nàng chỉ là ngoại môn đệ tử, nơi nào có được hàng cao cấp?"
Bồ yêu nhặt lên một con, đặt trước mắt quan sát một hồi rồi tiện tay ném sang cho Tả Mạc: "Đây, con này miễn cưỡng có tư chât. Mấy con khác thì vứt đi."
Bồ yêu tuyển trúng là một con giáp trùng màu đen lớn tầm ngón chân cái. Nhìn ngọc giản các nàng tặng kèm mới biết con giáp trùng màu đen nay tên gọi là hắc kim trùng, thích ăn kim thiết, cánh vỏ của nó có thể bán với giá tiền kha khá. Ngoài ra, nghe nói nó có thể dùng để tìm kiếm nguồn nước.
Tả Mạc hơi hơi thất vọng, hắc kim trùng đối với người như hắn cũng không có giá trị thực dụng quá lớn.
Bồ yêu rõ ràng bị những con trùng non này gợi lên hứng thú, dạt dào nói: "Nuôi dưỡng trùng non là cả một môn khoa học, đặc biệt là thủ pháp đặc biệt mỗi người đều có một cách khác nhau. Trước kia ta từng gặp qua một cao thủ nuôi trùng, hắn tên là Huyết Văn đạo nhân, đứa này rất là lợi hại. Chẳng biết làm thế nào mà hắn luyện thành vô số Nguyên Thần ký gửi trên bầy huyết văn (muỗi hút máu) , sau đó xuyên qua trăm giới, mỗi khi đến một giới hắn đều lưu lại mấy con huyết văn. Cừu nhân của hắn tuy nhiều không đếm xuể, từng đuổi giết hắn vô số lần nhưng vẫn không giết chết được hắn."
"Hắc kim trùng này trước kia ta cũng chơi qua, chẳng qua không phải là thứ cấp thấp như thế này. Tác dụng chân chính của nó là để tìm kiếm linh mạch. . ."
"Linh mạch?" Tả Mạc hồ nghi hỏi: "Nó không phải là dùng để tìm kiếm nguồn nước sao?"
"Nguồn nước?" Bồ yêu cười nhạo nói: "Ngươi thật sự không biết hay đang giả nai đấy. Đó chỉ là hắc kim trùng cấp thấp, hắc kim trùng tứ phẩm trở lên có thể tìm kiếm linh mạch, đến thất phẩm thì có thể tìm được linh nguyên. Hắc, nhưng cửu phẩm mới thật sự là đồ tốt. Còn đến mười phẩm thì…sách sách, thứ này ta còn chưa thấy qua."
Hắn tiếp tục nói: "Chọn linh trùng, nhất định phải chọn những con có tư chất tốt. Như con hắc kim trùng trong tay ngươi, nếu quả thật nuôi dưỡng đúng phương pháp thì tiến giai lên tứ phẩm tuyệt không thành vấn đề. Những con còn lại, ngay cả cơ hội thăng lên tam phẩm cũng đều không có."
"Cái kia, con hắc kim trùng này làm thế nào mới có thể thăng đến tứ phẩm a?" Tả Mạc mang theo ngữ khí cầu khẩn xin chỉ dạy.
Hắc kim trùng tứ phẩm có thể tìm kiếm linh mạch. . . Thứ tốt như vậy mà tên tham tài như Tả Mạc không bị dụ hoặc mới là lạ.
Lần này Bồ yêu không làm khó hắn, rất sảng khoái nói: "Rất đơn giản, trong tĩnh thất của ngươi không phải có một tiểu tiệt linh mạch sao? Đem con hắc kim trùng này cùng một khối vàng ròng đặt trong một hộp ngọc, chôn xung quanh tiệt linh mạch. Quá một tháng, nó chắc có thể thăng lên tam phẩm. Nếu muốn thăng đến tứ phẩm, dự tính cần mất ba tháng."
"Tốt rồi, chúng ta tiếp tục." Bồ yêu vẫy vẫy tay nói.
Lời còn chưa dứt, một đạo kiếm ý tuyết trắng lần nữa băm nát thần thức của Tả Mạc. Tả Mạc còn chưa nghe rõ lời Bồ yêu đã trực tiếp hôn mê.
Không biết qua bao lâu, cảm giác kịch đau một lần nữa gọi tỉnh Tả Mạc. Khi tỉnh lại ý niệm đầu tiên trong đầu Tả Mạc là, phương pháp đề thăng hắc kim trùng lên tứ cấp còn nhớ kỹ không?
Hoàn hảo là đã nhớ kỹ!
Thật đau! Hắn nhịn không được kêu rên một tiếng, lăn lộn trên mặt đất.
Làm sao để bớt đau đớn?
Cố gắng chống chọi cơn thống khổ đang giày vò lấy thần kinh nhỏ bé của mình, hắn đem chút sức lực cuối cùng vận chuyển 《 Thai Tức Luyện Thần 》. Một đoàn khí tức vận chuyển không ngừng trong thể nội, từng tia mát lạnh tí ti phảng phất được huyệt khiếu toàn thân hút vào, sau đó tán nhập toàn thân.
Trong thức hải hỏa diễm phần phật, viên tinh thần ảm đạm trong hư không trước kia tựa hồ nay đã trở nên sáng ngời, biển lửa yêu diễm vần vũ cũng không cách nào át đi hào quang của nó.
Hôn mê, đau tỉnh, lại hôn mê, lại đau tỉnh. . .
Mỗi lần như vậy thời gian để Tả Mạc tham ngộ đều ngắn đến không thể ngắn hơn, liên tiếp lặp đi lặp lại bị chém mấy trăm lần, hắn vẫn cắn răng kiên trì.
"Thống khổ là thứ mỹ vị nhất trên cuộc đời này, ngươi phải cẩn thận nhấm nháp, hảo hảo hưởng thụ, vị đạo tiên mỹ cam điềm mới ngấm vào trong cốt tủy ngươi, ngay cả hồn phách ngươi cũng phải run rẩy!" Bồ yêu vươn ra đầu lưỡi tinh hồng liếm liếm miệng môi, nhởn nhơ nói: "Tử vong giống như lang yên (sương khói), ngươi lại có thể không ngừng tận hưởng giây phút này, thử hỏi vận may của ngươi phải đến mức nào a!"
Tên điên chết tiệt!
Tả Mạc trong miệng thầm mắng, tròng mắt trợn ngược, sít sao nhìn thẳng đạo kiếm ý tuyết trắng đang phóng tới nhanh như thiểm điện!
Biết chuyện sắp sửa xảy ra là thứ thống khổ đến mức nào, thật khiến hắn giống như Bồ yêu miêu tả, ngay cả hồn phách đều run rẩy. Bị chém không biết bao nhiêu lần như vậy nhưng mỗi lần phải đối mặt với kiếm ý như dải lụa kia hắn vẫn sợ hãi không thôi. Khi hắn thanh tỉnh lại thậm chí hắn còn không dám nhớ lại, hắn sợ chỉ cần một chút ký ức điên cuồng kia thôi cũng khiến phòng tuyến cuối cùng của thần kinh bé nhỏ như hắn sụp đổ mất. Hắn không muốn bị điên…
Toàn thân run rẩy giống như ngọn cỏ bé nhỏ đơn độc trong đêm đen gió bão. Chỉ còn một giây nữa thôi, hắn sẽ ngã xuống.
Nhưng đôi mắt của Tả Mạc vẫn kiên định nhìn về phía trước!
Nhìn về phương hướng đạo kiếm ý sẽ xuất hiện.
Song kiếm ý của Tân Nham sư thúc làm sao người như hắn có thể nhìn rõ đây?
Đẳng cấp hai người chênh nhau một trời một vực. Tân Nham sư thúc đường đường là tu giả Kim Đan kỳ, là kiếm tu mà ngay cả Thiên Tùng Tử cũng phải kính trọng, trong khi Tả Mạc chỉ là một ngoại môn đệ tử tu vi Luyện Khí kỳ tám tầng. Thời gian Tân Nham sư thúc để trên phi kiếm tính sơ sơ cũng siêu quá hai trăm năm, mà người như Tả Mạc ngay cả kiếm quyết cơ sở nhất đều chưa từng được học qua.
Hết thảy đều chứng minh hắn đang uổng công.
Nhưng hắn tuy lẩy bẩy phát run song vẫn gắt gao coi chừng phía trước, trong miệng lẩm nhẩm mắng "Thằng điên chết tiệt! Thằng điên chết tiệt" .
Quang mang tuyết trắng chói mắt, giống như lưu tinh từ trên trời giáng xuống!
Tả Mạc kiệt lực mở lớn tròng mắt, một khắc này thân thể hắn ngừng run rẩy, tiếng than trong miệng cũng tan biến. Toàn bộ thế giới xung quanh đều là một mảnh tuyết trắng mênh mang, tại trong phiến tuyết trắng mênh mang này hắn cần phải khổ khổ tìm kiếm, phát hiện chỗ cốt lõi của đạo kiếm ý.
Thời gian dành cho hắn rất ngắn, ngắn đến nỗi một cái nháy mắt cũng không có.
Hắn giống như một quỷ đổ, dám cược một cơ hội mà tỉ lệ chỉ tầm một trên một vạn.
Nhưng hắn nào có cơ hội để lựa chọn, hắn đã không có đường lui nữa rồi.
Tròng mắt mở to...
Bá, đạo kiếm ý không chút trở ngại đem thần chứcTả Mạc chém thành hai nửa.
Không biết qua bao lâu, vẫn là cảm giác kịch đau gọi tỉnh Tả Mạc, hắn mở mắt ra rồi ngửa mặt lên trời cười lớn, nhưng tiếng cười vừa kịp đến bên mồm lại biến thành tiếng kêu rên hừ hừ.
"Tê! Thật đau!" "A!"
Giãy dụa đứng lên, cố nén cơn đau, hắn lại vận chuyển 《 Thai Tức Luyện Thần 》.
Từng sợi mát lạnh tí ti tán vào thể nội, cảm giác đau đớn lập tức tiêu giảm không ít.
Khi hắn mở mắt ra lần nữa, trong mắt hắn đều là vẻ cuồng hỉ!
Last edited by Lang Thang; 09-11-2010 at 03:13 PM.
|