Tu Chân Thế Giới – Tác giả: Phương Tưởng
Tiết 32: Cự tuyệt
Dịch: keny
Nguồn: 4vn.eu
Qua rất lâu, Tả Mạc ngẩng đầu lên, vẻ mê mang trong hai mắt phút chốc khôi phục lại như thường, hai người biết Tả Mạc đã có lựa chọn.
Tả Mạc thành thật nói: "Đa tạ ý tốt của hai vị đại ca, tiểu đệ xin tâm lĩnh. Mấy năm nay ta ở trong Vô Không kiếm môn đã quen, trưởng bối sư môn đối với ta cũng khá là chiếu cố nên không có ý ly khai!"
Ngữ khí không nặng, nhưng trong lời nói thấu ra vẻ kiên quyết.
Tiểu kiếm màu ám kim thiểm động giữa ngón tay Tả Mạc, tốc độ du tẩu cực nhanh, mang theo một dải kim quang giống như một đạo lôi điện bàng bạc.
Tả Mạc ánh mắt lộ rõ vẻ hớn hở.
《 Canh Kim quyết 》 cuối cùng đã đột phá tầng thứ ba! Đột phá tầng thứ ba xong Canh Kim khí mang cũng phát sinh biến hóa, vốn màu ám kim nhàn nhạt càng thêm rực rỡ, quang trạch sáng ngời, ngưng luyện thành kim kiếm trở nên tinh trí mười phần. Tựa như con cá nhỏ linh hoạt vô cùng.
Tiểu kim kiếm rất nhỏ, phạm vi vận động chỉ trong lòng bàn tay hắn, hơn nữa kiếm chiêu biến hóa rất đơn giản, không có quá nhiều kỹ xảo hoa lệ. Song nếu một kiếm tu có kinh nghiệm nhìn thấy nhất định sẽ ngạc nhiên phát hiện, kim kiếm nho nhỏ này trong quá trình vận động, cư nhiên lại uẩn hàm một tia kiếm ý nhàn nhạt.
Tả Mạc cũng có thể cảm thụ được tia kiếm ý mỏng như tơ lụa này, tuy trong lòng hắn có hớn hở song không nhịn được mà tiếc rẻ.
Về đến nhà, vô luận hắn có cố gắng nhớ lại như thế nào đi nữa cũng không cách nào tìm lại được cảm giác lúc trước. Rốt cuộc Tả Mạc đành chịu bó tay, chỉ còn cách dùng tinh thạch thuê Bồ yêu để thể nghiệm kiếm ý.
Một lần mười viên nhị phẩm tinh thạch ...
Dốc hết túi cuối cùng mới ngộ ra một tia kiếm ý! Chính nhờ tia kiếm ý này hắn mới lập tức đột phá tầng thứ ba 《 Canh Kim quyết 》.
So sánh với trước đây, hiện tại Bồ yêu đã hoàn toàn lột xác, biến thành gian thương lục thân bất nhận chỉ nhận tinh thạch. Tả Mạc không biết đến cùng lần trước đã phát sinh chuyện gì, Bồ yêu vì sao sau đó lại bỏ qua chính mình? Rất rõ ràng, thái độ của Bồ yêu đối với hắn đã phát sinh biến hóa rất vi diệu.
Tựa hồ càng thêm bực mình, càng thêm không dễ nói chuyện, không có việc gọi đến hắn hắn cũng không thèm để ý nữa. . .
Nhưng không biết tại sao, Bồ yêu như hiện tại lại càng khiến Tả Mạc cảm thấy an tâm, phải mất thêm tinh thạch cũng được.
《 Canh Kim quyết 》 đột phá tầng thứ ba, hắn chỉ cần có thêm một loại pháp quyết đạt tới tầng thứ ba nữa là có thể trở thành Linh Thực phu. Trở thành Linh Thực phu địa vị trong môn sẽ phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất, môn phái cũng sẽ cho phép hắn tư nguyên lớn hơn, chỉ có như thế hắn mới có thể tấn tốc đề cao thực lực bản thân.
Vấn đề bây giờ là lựa chọn loại pháp quyết nào để làm đột phá khẩu.
Cuối cùng hắn quyết định chọn 《 Thảo Mộc quyết 》. Trong các loại đê giai pháp quyết,《 Thảo Mộc quyết 》 nổi tiếng vì chỉ pháp phức tạp, đây là nguyên nhân lớn nhất để Tả Mạc chọn nó. Chỉ pháp, hầu như trong tất cả đê giai pháp quyết đều có thể nhìn thấy bóng dáng của nó. Đê giai tu giả tu vi không đủ, thường thường cần phải có chỉ pháp tương trợ mới có thể hoàn chỉnh làm phép. Tuy đến Kim Đan kỳ thì chỉ pháp cơ hồ tan biến, nhưng trước đó chỉ pháp lại là kỹ xảo vô cùng thực dụng.
Ngay khi Tả Mạc đang chuyên tâm luyện tập chỉ pháp trong Thảo Mộc quyết, trong thức hải Bồ yêu đang ngồi trên bia mộ hừ nhẹ một câu, tự ngôn tự ngữ: "Ngươi tuyển một thứ phế vật như thế này sao?"
Luyện tập rất lâu, Tả Mạc phát hiện bản thân gặp phải bình cảnh, muốn tiến thêm một bước khó càng thêm khó. Thật ra, chỉ pháp của hắn đã tương đương thành thục, chỉ thiếu một phần viên mãn lưu sướng, lô hỏa thuần thanh. Nghĩ lại cảm giác đặc thù lúc dùng Thảo Mộc quyết giúp Lý Anh Phượng sư tỷ nhổ cỏ, hắn đoán rằng đó hẳn là phương hướng để đột phá. Chính là cảm giác huyền diệu này cùng với cảm giác lúc hắn đối địch phóng thích một kiếm kia giống hệt như nhau không phải cứ nghĩ là được, cho dù hắn suy nghĩ muốn nát óc cũng sờ không được đầu mối.
Cầu trợ Bồ yêu? Đáng tiếc trên thân Tả Mạc một xu tinh thạch cũng không còn.
Liên tiếp mấy ngày, một chút đầu mối cũng không thông, bản tính quật cường trong cốt tử Tả Mạc đã kích phát hắn.
Không phải chỉ là chỉ pháp thôi sao?
Hắn nghĩ đến một biện pháp.
Hắn bưng một chậu nước, hai tay cắm vào trong nước, bắt đầu luyện tập chỉ pháp trong nước.
Cảm giác trong nước quả nhiên bất đồng, trở lực lớn hơn rất nhiều, vốn chỉ pháp đã khá thục luyện lập tức trở nên lộn xộn.
Tinh thần Tả Mạc hơi rung lên, hắn đã thấy được con đường cần đi!
Trường hợp hắn sợ nhất chính là tìm không ra phương hướng, chỉ cần có phương hướng rồi thì vấn đề có lớn hơn nữa đều có thể vượt qua.
Ngay lúc này Thi Tường cùng Lương Lạc đúng hẹn đến bái phỏng. Hai người này đến bái phỏng quả thực khiến Tả Mạc rất ngoài ý, hắn vốn vẫn cho là hai người chỉ thuận miệng nói vậy thôi, không ngờ đối phương thật sự tìm tới tận cửa.
Hai tu giả Ngưng Mạch kỳ chạy tới thăm một tên ngoại môn đệ tử Luyện Khí kỳ, nói ra thật không một ai tin tưởng.
"Ha ha, Tả tiểu đệ chỉ mấy ngày không gặp mà tu vi đã tiến bộ không nhỏ a. Ta xem không bao lâu nữa hẳn là đến Trúc Cơ." Thi Tường cười nói, trên mặt đầy vẻ quan thiết (quan tâm+thân thiết) : "Không biết vật cần cho Trúc Cơ sư đệ đã chuẩn bị chưa? Ta có mấy viên Trúc Cơ đan ở đây, phẩm chất rất tốt."
Tả Mạc lại càng cẩn thận, tự nhiên ân cần không phải gian thì cũng là trộm, đối phương nhiệt thiết (nhiệt tình+thiết tha) đến như thế khiến hắn bất giác đề cao tinh thần giới bị.
Trên miệng vội vàng nói: "Thi đại ca không cần phí tâm, đoạn thời gian trước tứ sư cô ban cho mấy viên Trúc Cơ đan đã đầy đủ cho ta dùng."
Lương Lạc cùng Thi Tường im lặng nhìn nhau, điều này không qua được ánh mắt quan sát của Tả Mạc.
Thi Tường cười nói: "Vậy là được vậy là được!" Nhưng trong lòng thầm hô không hay, chẳng lẽ mấy trưởng bối Tả Mạc đã bắt đầu nhận ra tiềm lực của hắn?
"Thiên tài như Tả tiểu đệ đặt ở đâu cũng đều khiến người ta chú mục a, ha ha, không biết lúc nào trở thành nội môn đệ tử, chúng ta biết để tới khánh chúc khánh chúc." Hắn vẫn không chết tâm, tiếp tục thăm dò.
Tả Mạc lắc đầu: "Bản môn phải sau Trúc Cơ mới có thể trở thành nội môn đệ tử, bây giờ vẫn còn sớm."
Thi Tường lại cháy lên hy vọng, trên mặt lại kinh nhạ vạn phần: "Nga, chẳng lẽ dạng thiên phú kỳ tài như Tả tiểu đệ cũng phải chịu thứ quy ước này?"
Đoán không ra đối phương đến cùng muốn làm gì, Tả Mạc cẩn thận nói: "Thi đại ca nói nơi nào, ta làm gì được tính là thiên tài?"
Lương Lạc đứng bên cạnh sớm đã hơi bực mình, hắn xưa nay vốn ưa thích thẳng đến thẳng đi, dứt khoát mở miệng: "Tả tiểu đệ không bằng tới Xích Kiếm môn chúng ta, chỉ cần ngươi chịu tới tuyệt đối sẽ là hạch tâm đệ tử!"
Thi Tường mặt đầy vẻ khẩn trương chăm chú nhìn Tả Mạc.
Tả Mạc ngạc nhiên, qua nửa buổi mới có phản ứng, chần chừ cười nói: "Hai vị đại ca không phải đang nói đùa chứ, tiểu đệ tự biết mình có bao nhiêu phân lượng."
Thi Tường thành thật nói: "Chúng ta không nói đùa, đích xác là thành ý thỉnh mời. Thiên phú Tả tiểu đệ xuất chúng mà chỉ là mạn mạn tu đồ (tu luyện qua loa), gian khổ trong đó hẳn Tả tiểu đệ cũng rất là rõ ràng. Thiên phú như thế nên nhanh chóng Trúc Cơ, thoát ly khỏi tục vụ để chuyên tâm tu luyện, tiếp nhận chỉ điểm của trưởng bối, ngày sau có thể hay không đắc chứng đại đạo ta không dám bảo đảm, nhưng thành tựu Kim Đan lại có hy vọng rất lớn!"
Tả Mạc ngốc ngốc nhìn hai người trước mặt này.
"Nếu bị tục vụ quấn thân quá lâu, chỉ sợ thiên phú có tốt cách mấy cũng sẽ hoang phế." Thi Tường ngữ khí trầm trọng nói.
Bọn họ là thật. . .
Tả Mạc đã tin tưởng lời nói của hai người, bỗng đột nhiên hắn lại cảm thấy chuyện này thật quá hoang đường. Lúc nào, bản thân lại biến thành thiên phú xuất chúng, được người ta cất công thỉnh mời gia nhập môn phái?
Thiên phú? Chính mình chắc chắn là không có, nếu không tại sao chưởng môn lại không nhìn ra? Chính trưởng môn đã một tay đem mình nhặt về mà. Trước kia chắc hắn còn suy nghĩ, có thật ánh mắt chưởng môn có vấn đề, nhưng buổi tối hôm đó chứng kiến khí thế chưởng môn cùng mấy vị sư thúc để lộ ra, hắn mới hiểu được nguyên lai bình thường các vị sư thúc không hiển sơn không lộ thủy, đều là loại nhân vật lợi hại phi phàm.
Chính mình được hai người trước mặt đặt vào trong mắt quá nửa chắc là bởi vì Bồ yêu. Nếu như người khác gặp chuyện như hắn, hắn tuyệt đối tin rằng sẽ còn lợi hại hơn nhiều.
Hắn nhớ tới hai năm trước, trong sát na mở đôi mắt ra. . .
Nhớ lại chính mình lau mồ hôi như mưa trong linh điền. . .
Thi Tường cùng Lương Lạc không nói chuyện, bọn họ yên lặng đợi Tả Mạc lựa chọn. Tuy bọn họ không rõ chuyện tốt như thế này sao còn do dự. Bọn họ thành ý đủ cả mười phần, dạng đãi ngộ như thế cấp cho một tên đệ tử Luyện Khí kỳ, ngay cả trong toàn Xích Kiếm môn cũng là tuyệt vô cận hữu (hiếm có).
Qua rất lâu, Tả Mạc ngẩng đầu lên, vẻ mê mang trong hai mắt phút chốc khôi phục lại như thường, hai người biết Tả Mạc đã có lựa chọn.
Tả Mạc thành thật nói: "Đa tạ ý tốt của hai vị đại ca, tiểu đệ xin tâm lĩnh. Mấy năm nay ta ở trong Vô Không kiếm môn đã quen, trưởng bối sư môn đối với ta cũng khá là chiếu cố nên không có ý ly khai!"
Ngữ khí không nặng, nhưng trong lời nói thấu ra vẻ kiên quyết.
Trong thức hải của hắn, Bồ yêu không nhịn được thổ ra hai chữ: "Ngu ngốc!"
Trên mặt Thi Tường cùng Lương Lạc bất giác lộ ra thần sắc thất vọng, song bọn hắn cũng biết lúc này nói nhiều vô ích. Hai người cũng không còn tâm tình để nói nhiều, tán gẫu xong mấy câu liền cáo từ ly khai.
Đưa hai người đi xong, Tả Mạc lại về tiểu viện, tiếp tục vùi đầu luyện tập 《 Thảo Mộc quyết 》.
Sau lần suýt chết trước đó, Bồ yêu đối với Tả Mạc không hề để ý, Tả Mạc cũng vui vẻ thành thật yên lặng. Ma đầu không dày vò hắn là hắn đã tạ ơn trời đất. Mỗi ngày đi một chuyến Lãnh Vụ cốc, học tập quản lý các loại linh dược. Sau khi 《 Canh Kim quyết 》 đến tầng thứ ba, uy lực đại trướng, hắn đem toàn bộ linh dược trong Lãnh Vụ cốc đều kiểm tra qua một lần, không nghĩ tới quả nhiên phát hiện một ít sâu bệnh ẩn sâu trong linh dược. Phí sức chín trâu hai hổ trừ hết sâu bệnh,《 Canh Kim quyết 》 của hắn lại càng trở nên thành thục.
Hắn bây giờ còn chưa thể tế luyện phi kiếm, liền quyết định dùng canh kim tiểu kiếm thi triển kiếm quyết, suy đoán kiếm ý.
Trong nước luyện tập 《 Thảo Mộc quyết 》, mài luyện chỉ pháp.
Thời gian còn lại, hắn đều dùng cho 《 Thai Tức Luyện Thần 》. 《 Thai Tức Luyện Thần 》 chủ yếu dùng để tăng cường thần thức, nhưng Tả Mạc lại phát hiện, nó đồng dạng cũng có thể tăng trưởng linh lực, hiệu quả so với thứ hạ cấp như《 Thập Chính tâm pháp 》 vượt trội hơn nhiều. Hắn liền vứt bỏ 《 Thập Chính tâm pháp 》, cải luyện 《 Thai Tức Luyện Thần 》.
Mỗi ngày hắn chỉ dành hai canh giờ nghỉ ngơi, thời gian còn lại toàn tâm toàn ý đặt lên tu luyện, tu luyện không ngừng.
Hắn muốn trong đoạn thời gian này, đột phá 《 Thảo Mộc quyết 》 tầng thứ ba.
Nếu lại qua một đoạn thời gian, mùa linh cốc lại đến, hắn bắt đầu trở nên bận rộn. Như vậy thời gian có thể tu luyện sẽ giảm đi rất nhiều.
Trong bồn đầy nước, một đôi cánh tay khô gầy, từ cổ tay đến đầu ngón tay đều chìm trong nước.
Tả Mạc nhắm mắt lại, bế khí ngưng thần.
Bỗng mười ngón tay khô gầy vạch động, quang ảnh nhanh như chớp lưu lại tầng tầng ám lưu hư ảo, lại thêm mấy phần tư vị u lãnh biến ảo. Tốc độ biến hóa của chỉ pháp cực nhanh, mặt nước sôi trào, vô số cỗ ám lưu kích động không ngừng, nhưng lấy làm kỳ là ngay cả nửa điểm bọt nước cũng không bắn lên.
Đôi cổ tay giống như thép nguội, lạnh lẽo bất động nhưng mười ngón lại linh hoạt kinh người, chỉ pháp hoa mắt biến ảo vô cùng vô tận.
Nhắm hai mắt lại, hơi thở Tả Mạc phút chốc trở nên nặng nề.
Động tác trên tay dần dần tăng nhanh, ngón tay trong bồn nước đã không còn nhìn thấy rõ ràng, vô số sóng nước dập dờn. Tốc độ càng lúc lại càng nhanh, từng sóng nước va chạm ngày càng kịch liệt.
Nước trong bồn giống như bị một sức mạnh vô hình đẩy bật lên, mặt nước đã cao lên tầm 2 cm.
Tùy theo tốc độ mười ngón tay, mặt nước cũng càng lúc càng cao.
Đôi tay khô gầy phảng phất như có được hấp lực vô cùng kỳ dị, từng bước hút nước trong bồn treo lên giữa không trung.
Đột nhiên, Tả Mạc mở choàng mắt ra!
Mười ngón tay trong nước mãnh liệt dao động như dây đàn. Ba!!! Nước treo giữa không trung giống như bình đựng bị vỡ, hóa thành vô số tia thủy tiễn, tóe xạ tung tóe!
Trong mắt Tả Mạc hiện ra vẻ vui mừng.
Last edited by Lang Thang; 09-11-2010 at 03:14 PM.
|