Tu Chân Thế Giới – Tác giả: Phương Tưởng
Tiết 36: Gặp lại
Dịch: keny
Nguồn: 4vn.eu
Hắn nhớ rất rõ ràng, hai năm trước, khi hắn mở mắt ra mọi thứ xung quanh đều xa lạ. Trong hai năm, thanh âm mờ mịt xuất hiện vô số lần trong mộng cảnh giày vò hắn. Hắn từng sợ hãi, từng bàng hoàng, từng mờ mịt, hắn từng nghĩ tới đi tìm đáp án, nhưng hắn không có bất kỳ manh mối nào, hắn không biết bắt đầu từ đâu, thế là hắn mơ mơ hồ hồ sống qua ngày, chưa từng có chút khoái lạc sung sướng nào.
Hiện tại, hắn đã tỉnh.
Trong đầu hắn chỉ có một ý niệm, hắn phải tìm được đáp án, là ai! Là ai làm hết thảy chuyện này!
Tuyệt đối không thể nào tha thứ!
Tây Phong tiểu viện trở thành một địa phương trọng yếu trong Vô Không kiếm môn, nhất là đối với ngoại môn đệ tử, tính trọng yếu của nó vượt xa những lạc viện của các sư huynh nội môn khác. Tuyệt đại bộ phận ngoại môn đệ tử đều trồng trọt, điều khiến bọn họ sợ hãi nhất chính là xuất hiện các loại vấn đề trong linh điền. Nội môn có một Linh Thực phu khiến thâm tâm bọn họ yên tâm lên rất nhiều, có xảy ra tình huống gì thì ít nhấtcòn có người để nhờ cậy.
Trong cốc xuất hiện thêm một đình viện mới tân tạo, tường ngoài dùng đá xanh xếp thành, hoa văn nhẵn mịn trên đá xanh đem lại cảm giác băng lãnh cứng rắn khiến tiểu viện càng thêm mấy phần thanh lãnh u tĩnh. Cây cối trong viện um tùm cao lớn, ánh dương xuyên qua cành lá rơi xuống mặt đất thành từng vệt nhỏ nhìn rất đẹp mắt. Ao trong Tây Phong viện này khác hẳn ao trì hạ cấp trong tiểu viện cũ, nhất phẩm Tử Hỏa liên mọc khắp nơi trong đó, liên hoa tử sắc nộ phóng ra tử sắc hỏa diễm, ban đêm tán ra tử quang mênh mông, mê ly tuyệt đẹp.
Tả Mạc lại vô tâm hân thưởng những cảnh đẹp này, giống như trước đây mỗi ngày hắn đều đúng giờ đi Lãnh Vụ cốc gây mưa. Hắn hiện tại đã là nội môn đệ tử, quy củ không được phi hành bên trong sơn môn đối với hắn cũng vô hiệu. Dán thần hành phù lên hắn liền chạy như bay, tốc độ không hề chậm hơn phi hành linh thú, chưa nói đến chuyện tiết kiệm rất nhiều thời gian ngay cả cảm giác tốc độ cao thế này khiến hắn thích thú không thôi.
Những ngày này, vào ban ngày hắn đều dành thời gian quản lý linh điền. Đến buổi tối, hắn mới nhẹ nhàng chạy đến linh mạch trong tĩnh thất đả tọa tu luyện 《 Thai Tức Luyện Thần 》.
《 Thai Tức Luyện Thần 》 tuy chủ yếu tu luyện thần thức, nhưng đối với tăng trưởng linh lực cũng rất tốt, so với 《 Thập Chính tâm pháp 》 thì tốt hơn nhiều. Có thêm linh mạch tương trợ, mới qua có mấy ngày mà tiến bộ của hắn đã rất nhanh! Bất tri bất giác, tu vi của hắn đã yên ắng đột phá Luyện Khí kỳ tầng thứ chín.
Linh mạch trong thạch thất cũng trở thành bí mật lớn thứ hai của Tả Mạc sau Bồ yêu. Vì che đậy nó, hắn không chỉ dùng một khối nham thạch che kín động khẩu mà còn trồng rất nhiều cây cối cùng cỏ tạp xung quanh. Từ bên ngoài xem xem tuyệt đối nhìn không ra bất cứ manh mối nào. Điều duy nhất khiến hắn bận lòng chính là nếu như sư phụ hoặc giả chưởng môn mấy vị trưởng bối tới chỗ hắn, cho nên hắn không dám bố trí bất kỳ loại cấm chế nào. Lấy trình độ của hắn mà đi thiết trí (thiết kế+bố trí) cấm chế, đối với những người như chưởng môn không chỉ không có nơi dùng, ngược lại còn dẫn phát bọn họ chú ý.
Thời gian này của hắn phải nói rất là tiêu dao. Mỗi tháng trừ tinh thạch cung ứng ra còn có thêm cả linh cốc. Các loại linh cốc trong hai năm qua hắn trồng được đã nào dám ăn nhiều.
Trong linh cốc uẩn hàm linh khí phong phú, sau khi linh khí này được hấp thu chuyển hóa thành linh lực thì ôn hòa miên nhu, không giống như linh lực bá đạo hút lấy từ tinh thạch. Hơn nữa, nếu ở một số địa phương đặc thù, tỷ như Đô Thiên Huyết giới. Ba ngàn năm trước, yêu ma đại bại, vì bảo tồn nguyên khí, hơn một trăm tên cao thủ yêu ma còn lại lấy tự thân huyết nhục làm vật dẫn, lấy bảy trung giới làm trục, bốn mươi chín tiểu giới làm bình (bình phong) tạo dựng Đô Thiên Huyết giới, chống đỡ bước tiến công của tu giả. Bên trong Đô Thiên Huyết giới, toàn bộ linh khí trở nên cực kỳ bá đạo lăng loạn, tu giả căn bản không cách nào hấp thu.
Những tu giả tiến về Đô Thiên Huyết giới thường thường cần phải mang theo số lượng lớn tinh thạch cùng linh cốc. Tinh thạch dùng để bổ sung linh lực tiêu hao hàng ngày, nhưng do linh lực trong tinh thạch tương đối bá đạo, nếu chỉ dựa tinh thạch sẽ rất dễ dàng đưa đến cảnh giới sụp đổ. Tuy linh khí trong linh cốc không nồng nặc bằng tinh thạch, nhưng tính chất linh khí ôn hòa, có thể trợ giúp tu giả ổn định cảnh giới.
Một ít đệ tử trong các đại môn phái ngày ngày chuyên phục dùng linh cốc, có thể đề cao tốc độ tu luyện.
Tuy vậy đối với dạng tiểu môn phái như Vô Không kiếm môn chỉ có thể mỗi tháng cung cấp một số lượng nhất định, hơn nữa cũng chỉ có linh cốc phẩm giai khá thấp mà thôi. Ngay cả nhất phẩm linh cốc, Tả Mạc trước nay cũng chưa từng ăn qua.
Tả Mạc bắt đầu nghiên cứu ngọc giản Ngụy Nam tiền bối di lưu lại. Ngụy Nam tiền bối tuy tu vi có hạn, nhưng rất nhiều con đường hắn đi qua đều đáng cho Tả Mạc tham khảo, tỷ như trồng trọt. Ngụy Nam tiền bối cũng từng là một vị Linh Thực phu, lại học qua luyện đan, cái đó cùng Tả Mạc sao mà tương tự đến lạ? Những tâm pháp lệch môn kia hiện nay Tả Mạc không tính toán đụng đến, việc trước mắt cần suy xét nhất bây giờ chính là như thế nào kiếm tinh thạch.
Chuyện gì có thể khiến Luyện Khí kỳ kiếm tinh thạch dễ nhất? Có thứ nào vượt qua được trồng trọt?
Tả Mạc thật không dễ dàng mới có được hai mươi mẫu tam phẩm linh điền, tự nhiên phải tính toán chi ly một phen. Hắn hiện nay trên người không còn cắc bạc nào, bao nhiêu tư sản dành dụm được bị Bồ yêu nghiền ép sạch sẽ. Mỗi tháng môn phái cung cấp tuy không ít, nhưng với tình trạng bây giờ của hắn không khác nào rán cá cho mèo (cho bao nhiêu hết bấy nhiêu).
Những loại như linh mạch lại không cách nào trực tiếp chuyển hoán thành tinh thạch. Mà cho dù có thể bán, Tả Mạc cũng quyết không làm như vậy. Vì chút lợi ích trước mắt mà vứt bỏ lợi ích lâu dài, người tinh minh như hắn sao có thể làm ra hành động ngu ngốc như vậy được?
Phương pháp kiếm tinh thạch chính là một trong những sự tình trọng yếu của Ngụy Nam năm đó. Kỳ thực đối với mỗi một vị tu giả, tinh thạch đều là vấn đề đau đầu, muốn tránh cũng tránh không được. Số lượng tinh thạch kiếm được trực tiếp ảnh hưởng tới tốc độ tu luyện.
Pháp bảo, ngọc giản, tài liệu. . .
Có thứ gì không cần phải mất tinh thạch?
Cho dù hiện nay Tả Mạc đã trở thành nội môn đệ tử, tuy sư môn sẽ chú trọng bồi dưỡng hắn, các phương diện cấp cho so với trước đây nghiêng trời lệch đất, song cũng có hạn độ mà thôi.
Nhưng so với tình trạng bây giờ của Tả Mạc, tình cảnh năm đó của Ngụy Nam gian nan hơn nhiều. Hắn từng mò mẫm đủ mọi đường nên ý nghĩa tham khảo đối với Tả Mạc rất có giá trị.
Nhờ Hỏa Uế nhạn môn phái cấp cho, Tả Mạc quẳng hết bao lớn bao nhỏ lên lưng nhạn rồi nhảy lên nhởn nhơ tự đắc. Những thứ này đều là lễ vật người ta tặng cho hắn mà hắn lại không dùng đến. Hắn tính đem toàn bộ đổi thành tinh thạch, tuy đổi không được bao nhiêu nhưng trước mắt hắn cũng không có biện pháp khả thi hơn. Trong khi hy vọng chờ Bồ yêu thổ ra tinh thạch, chuyện đó chắc chỉ có trong mơ.
Bồ yêu ngày ngày đều nhắm mắt ngồi trên bia mộ, tựa hồ giống như đả tọa. Chẳng lẽ hắn cũng cần phải tu luyện? Tả Mạc trong lòng rất hiếu kỳ.
Hiện tại Tả Mạc tuyệt không chủ động đi rước xui xẻo. Tính tình Bồ yêu hỷ nộ vô thường, lãnh khốc điên cuồng, trong khi thực lực lại sâu không lường được. Đối mặt với dạng gia hỏa như thế này, ngươi vĩnh viễn sẽ không biết bước tiếp theo hắn muốn làm gì, ngươi vĩnh viễn đoán không được trong lòng hắn đang nghĩ gì, ngươi cũng vĩnh viễn không biết mục đích hắn đến cùng là cái gì.
Tả Mạc khắc sâu nhận định Bồ yêu là yêu ma chân chính, hắn sẽ cho ngươi dụ hoặc khiến hồn phách ngươi rung động, cũng sẽ khiến ngươi từ trong sướng khoái hưởng thụ đạp thẳng xuống đáy tầng địa ngục.
Bồ yêu giày vò bản thân Tả Mạc khiến hắn từng căm hận, từng phẫn nộ, từng tuyệt vọng. Nhưng sau khi sư phụ nói hắn bị cải dung mạt thức, chút tâm tình từng khốn nhiễu hắn này trong phút chốc tan thành mây khói.
Bởi vì hắn cần phải có lực lượng!
Bởi vì hắn cần phải có đáp án!
Chút giày vò này có tính là cái gì?
Hắn nhớ rất rõ ràng, hai năm trước, khi hắn mở mắt ra mọi thứ xung quanh đều xa lạ. Trong hai năm, thanh âm mờ mịt xuất hiện vô số lần trong mộng cảnh giày vò hắn. Hắn từng sợ hãi, từng bàng hoàng, từng mờ mịt, hắn từng nghĩ tới đi tìm đáp án, nhưng hắn không có bất kỳ manh mối nào, hắn không biết bắt đầu từ đâu, thế là hắn mơ mơ hồ hồ sống qua ngày, chưa từng có chút khoái lạc sung sướng nào.
Hiện tại, hắn đã tỉnh.
Trong đầu hắn chỉ có một ý niệm, hắn phải tìm được đáp án, là ai! Là ai làm hết thảy chuyện này!
Tuyệt đối không thể nào tha thứ!
Trên lưng Hỏa Uế nhạn, Tả Mạc trông về Đông Phù như ẩn như hiện giữa không trung xa xa , nắm tay hắn xiết chặt.
Đông Phù vẫn như ngày trước, dòng người đi lại tấp nập. Tả Mạc đến thẳng chợ tự do tìm Phó Kim.
Cặp mắt Phó Kim rất tinh nhạy, nhìn thấy mầm xuân ngọc bài giữa eo Tả Mạc, cả người hắn tức thì sửng sốt. Một lát sau mới có phản ứng, trong mắt tuy còn tàn lưu vẻ chấn kinh, nhưng rất nhanh trên mặt đã chồng lên nụ cười: "Chúc mừng tiểu Mạc ca chúc mừng tiểu Mạc ca! Sách sách, Linh Thực phu tuổi trẻ như vậy, tiểu Mạc ca quả nhiên không giống tầm thường a! Mau vào mau vào!"
Tả Mạc cũng không khách sáo, đem bao lớn ném cho Phó Kim: "Bán đi những thứ này giúp ta."
"Thứ gì?" Phó Kim trong miệng hỏi, trên tay đã tấn tốc mở túi vải ra, sau khi nhìn lướt qua, hắn đại khái phán đoán ra giá trị mấy thứ này. Đồ tuy nhìn có vẻ không ít, nhưng kỳ thật đều là thứ không đáng tiền, nghĩ lại thì cũng bình thường, ngoại môn đệ tử Luyện Khí kỳ thì nơi nào có thể xuất ra đồ đáng tiền đây.
Đầu óc hắn xoay chuyển cực nhanh, nói ra một cái giá hậu đãi: "Năm mươi viên nhị phẩm tinh. Như thế nào?"
Tả Mạc cũng biết những thứ này tuyệt đối không đáng năm mươi viên nhị phẩm tinh, hắn lắc đầu: "Rất nhiều, ba mươi viên là tốt rồi."
"Được." Phó Kim sảng khoái trả tinh thạch rồi đem tất cả thu lại, cười nói: "Tiểu Mạc ca hiện tại phát đạt, sau này đừng quên tiểu đệ a!"
Hai người tán gẫu một hồi, Tả Mạc nghe rất chăm chú. Đừng nhìn dạng người như Phó Kim chỉ làm tiểu sinh ý mà xem thường, khứu giác bọn họ cực kỳ linh mẫn, thị trường chỉ cần gió thổi cỏ động một chút cũng đều không giấu được qua mắt họ. Ngữ khí Phó Kim khá là âu lo. Gần đây giá cả linh cốc không ngừng tăng lên, loại tình huống như vậy mấy năm nay mới xuất hiện lần đầu tiên. Mỗi năm tuy đều có người đi Đô Thiên Huyết giới liệp sát thú yêu, nhưng giá cả linh cốc trước nay không có biến động dữ dội như bây giờ. Liên hệ đến một ít truyền văn gần đây về Đô Thiên Huyết giới càng khiến người ta bất an.
Theo như Phó Kim nói, không riêng gì Thiên Nguyệt giới, giá cả linh cốc ở các giới khác cũng tăng lên không ngừng. Hết thảy điều này đều thuyết minh xung đột tại Đô Thiên Huyết giới vô cùng mãnh liệt.
Chẳng lẽ yêu ma bắt đầu phản công sao?
Nghe xong lời Phó Kim, tâm đầu Tả Mạc không nhịn được mà trở nên khá trầm trọng. Điều đáng sợ nhất đối với đê giai tu giả chính là xao động. Nếu như thật sự bộc phát đại chiến như ba ngàn năm trước, đê giai tu giả sẽ là pháo hôi không biết chết lúc nào.
"Hắc, quả nhiên là sơn không chuyển thủy chuyển, không phải oan gia không đụng đầu a." Một tiếng âm dương quái khí vang lên trong tai Tả Mạc.
Hắn ngẩng đầu lên, tức thì nhăn mày lại.
Hai người trước mặt thì một người trong đó chính là tên đệ tử Đông Kỳ kiếm môn lần trước bị mình đánh rạn phi kiếm. Bên cạnh là một người rất xa lạ, chắc là sư huynh của hắn, khí thế rất là cao ngạo.
Phó Kim là người tinh tường, nhìn tình hình phía trước là biết có chuyện, trong lòng âm thầm kêu khổ, trên mặt lại chồng ra nụ cười: "Hai vị đại gia, tới tới tới, mọi người ngồi xuống uống trà. . ."
Ba!
Thoại âm đột ngột dừng lại, cả người Phó Kim giống như diều đứt dây bay ngược về phía sau.
"Ngươi là cái thá gì! Nói chuyện ở đây mà ngươi cũng có phần sao?" Người đó thu tay lại, lành lạnh nói.
Tả Mạc không có nghĩ tới đối phương nói động thủ liền động thủ, nhất thời chưa kịp phản ứng, vội vàng chạy tới đỡ Phó Kim dậy. Nhìn thấy trên mặt Phó Kim hằn rõ dấu bàn tay cùng máu trào trên khóe miệng, nhãn thần Tả Mạc phút chốc trở nên âm trầm. Cẩn thận dìu đỡ Phó Kim, chậm rãi chuyển thân.
"Nhà ai không cẩn thận, sao lại tùy tiện thả chó ra vậy?" Tả Mạc nhìn nhìn xem chừng tên gia hỏa mới ra tay, ngón cái nhè nhẹ xoa động Kim Kiếm giới.
Sắc mặt tên kia tức thì tái xám như gan heo, đại nộ quát: "Con mẹ ngươi. ."
Thanh âm bỗng tắc nghẽn lại...
Một đạo kiếm mang kẹp lấy sương khí nhàn nhạt, trực chỉ vào mi tâm của hắn!
Last edited by Lang Thang; 09-11-2010 at 03:16 PM.
|