"Từ hôm nay trở đi, ngươi cùng theo ta học luyện đan. Nhiệm vụ tháng này rất đơn giản, năm viên Tích Cốc hoàn, phẩm giai không quan trọng nhưng cuối tháng phải giao cho ta." Thi Phượng Dung lành lạnh nói: "Ta chuẩn bị cho ngươi mười phần tài liệu, không đủ thì lấy tinh thạch chính mình mà mua. Phương pháp luyện chế Tích Cốc đan để trong thư phòng. Tất cả ngọc giản bên trong thư phòng ngươi đều có thể xem, siêu quá tu vi của ngươi cũng có thể lấy làm tham khảo. Đồ vật đều để trong sương phòng phía bên trái, sau này cũng chính là đan phòng của ngươi. Tốt rồi, ngươi tự mình đi làm đi."
Nói xong, Thi Phượng Dung quay người tiến vào đan phòng, phanh một tiếng, cửa đan phòng đã khép chặt.
Tả Mạc ngây ngốc ngệt mặt ra chôn chân dưới đất.
Thế này cũng kêu học luyện đan cùng sư phó sao?
Chuyển mắt nhìn quanh bốn phía, xung quanh yên ắng không có một bóng người nào cả.
Tả Mạc cười khổ, sao mình lại toàn gặp phải loại người thế này được nhỉ? Khi học với Bồ yêu trước nay đều không có giải thích. Mà sư phó bây giờ càng là cực phẩm, đem hắn ném sang một bên thì thôi lại còn quy định hắn phải hoàn thành số lượng nhiều ít.
Tả Mạc đi vào thư phòng liền triệt để trợn tròn mắt.
Thế này làm sao tìm?
Trong thư phòng bồng bềnh vài trăm ngọc giản sắc màu thiên hình vạn trạng, chúng y hệt một đám hài tử nghịch ngợm, chạy đi chạy lại loạn hết cả lên. Mỗi một cái ngọc giản đều được vụ khí xoáy quanh, chính xoáy khí này đã nâng ngọc giản bay tới bay lui.
"Tích Cốc hoàn!" Suy xét nửa ngày, Tả Mạc buột miệng kêu một câu.
Yên ắng…Đám ngọc giản vẫn phiêu đãng bay lượn, không có một chút phản ứng nào.
Phương pháp không đúng! Nhưng trong thư phòng nào có thứ gì khác đâu, Tả Mạc gãi gãi đầu, hết cách...
Chẳng lẽ phải dùng thần thức?
Do dự một hồi, hắn liền vận thần thức. Thần thức vừa đụng một cái ngọc giản tức thì một ít thông tin xuất hiện trong đầu hắn.
"Linh dược phổ đồ, Tiểu Liên giới tán tu Đông Minh tán nhân sở lập, hàm chứa hơn bốn trăm loại linh dược đồ phổ. . ."
Tinh thần Tả Mạc khẽ rung lên, thần thức dồn dập chạm đến các ngọc giản khác, tin tức trong mỗi ngọc giản hiện lên trong đầu hắn. Rất nhanh, hắn đã tìm được ngọc giản chứa phương pháp chế tác Tích Cốc hoàn, trong ngọc giản này chứa tổng cộng phương thức luyện đan của ba loại đan dược cơ bản.
Tích Cốc hoàn là đan dược cơ sở nhất, tác dụng của nó rất đơn giản, chính là chống đói, sau khi phục dùng có thể bảo trì lâu dài không đói, là một loại đan dược khá thực dụng. Thần thức khóa định ngọc giản này tức thì nó liền tự động bay đến trước mặt hắn. Cầm lấy ngọc giản, rót linh lực vào trong đó, phương pháp chế tác Tích Cốc hoàn đã ở trong đầu.
Nhưng mà, Tả Mạc đáng thương lại một lần nữa trợn tròn mắt!
"Quân Phục diệp, Thần Hoàng thạch, tam tam chi lưu hỏa, đỉnh khí trầm để. . ."
Mỗi một chữ Tả Mạc đều có thể đọc được song khi đem mấy chữ này ghép lại một chỗ, đầu hắn lập tức to như cái đấu, ánh mắt mờ mịt như lọt vào trong sương mù.
Bình tĩnh, nhất định phải bình tĩnh!
Tả Mạc liều mạng nhắc nhở bản thân. Cho tới tận bây giờ hắn vẫn cho là trở thành nội môn đệ tử thì mình đã khổ tận cam lai, những ngày tháng tươi đẹp đang chờ phía trước! Nhưng hiện tại đối mặt với sự thật hắn mới biết được hắn sai rồi, hơn nữa còn sai tai hại! Hắn chỉ nhảy từ hố này sang hố khác, mà hố sau lại sâu hơn hố trước. Càng khiến hắn muốn khóc không ra nước mắt chính là mỉa mai thay chính hắn đã cố sống cố chết, cam tâm tình nguyện, phí hết tâm tư để nhảy xuống! Trước kia hắn khổ nổi không có người chỉ điểm, hiện nay thành nội môn đệ tử, lại còn bái sư nhưng so với trước kia có khác biệt gì đây?
Qua nửa buổi, tâm tình hắn mới lắng dịu trở lại.
Sư phó không thèm nhìn mặc cho hắn “tự học” đã khiến ngoan kình trong cốt tử Tả Mạc bị kích phát. Không phải chỉ là Tích Cốc hoàn sao? Không phải chỉ là luyện đan sao? Không phải là không thèm dạy sao?
Lại phí mất nửa ngày hắn mới tiếp xúc với tất cả ngọc giản trong thư phòng, tất tần tật tổng cộng là năm trăm mười bảy ngọc giản. Mà thứ hắn có thể xem chỉ vẻn vẹn hai mươi mốt cái.
Hai mươi mốt ngọc giản sàng tuyển được đang bồng bềnh trước mặt hắn.
《 Hỏa Vân đan thiên 》, không phải thứ hắn muốn, ném sang một bên.
《 Băng Lam đan thiên 》, không phải, ném sang một bên.
《 Vụ Hóa đan thiên 》, ném...
. . .
Đến khi nhìn thấy 《 Luyện Đan sơ yếu 》, Tinh thần Tả Mạc mới khẽ rung, vươn tay bắt lấy đây mới thứ hắn cần.
Đọc ngấu đọc nghiến 《 Luyện Đan sơ yếu 》, rất nhanh hắn liền đọc đến nhập thần. Thứ giảng cứu bên trong ngọc giản đối với hắn mới mẻ vô cùng, tựa như một thế giới xa lạ. Nội dung 《 Luyện Đan sơ yếu 》 không quá phức tạp, chỉ là một ít cơ sở liên quan đến luyện đan, tỷ như phối chế dược tài, tỷ như vận dụng lô đỉnh, tỷ như khống hỏa vân vân.
Đến lúc hắn ngẩng đầu lên bóng đêm tối sầm đã ập uống, bất tri bất giác hắn đã ở trong thư phòng ngây ngốc tận mấy canh giờ.
Thở phào một hơi, đứng lên, hoạt động giãn gân giãn cốt, nhãn thần vẫn còn vài phần ngốc trệ, hắn ngây ngẩn nhớ lại... 《 Luyện Đan sơ yếu 》 không phải ngọc giản cao cấp gì cho cam, song nội dung trong đó cơ bản dễ hiểu, phải có học vấn nhất định mới viết ra nổi tuyệt đối không phải là thứ có thể mua đươc trên mặt chợ. Từng kinh lịch qua cuộc sống của ngoại môn đệ tử, thâm tâm Tả Mạc khắc sâu minh bạch, cơ hội trước mắt rất khó được.
Về phần sư phó có dạy hắn hay không đã sớm bị hắn quẳng ra sau đầu, bây giờ hắn giống như đứng trước bảo bối vậy, lại bắt đầu điên cuồng nghiền ngẫm…
Liên tiếp trong mấy ngày hắn đều chôn chân trong thư phòng. Phàm là ngọc giản có thể duyệt đọc một cái hắn đều không bỏ qua. Không chừng sau này sẽ dùng đến, hiện tại bỏ chút công sức ngày sau nếu có cần cũng không phải lo. Nếu như đem những ngọc giản này đổi thành tinh thạch chắc có thể đủ để mua mười Tả Mạc không biết chừng.
Nếu là ngày nào đó mình lâm vào khốn cùng, còn có thể đem những nội dung trong ngọc giản này đi bán đổi lấy tinh thạch. Đúng là làm một mẻ khỏe cả đời…
Trong thư phòng, tiếng cười hắc hắc đầy quái đảng của Tả Mạc vang vọng.
Đọc đến hoa cả mắt, cuối cùng Tả Mạc cũng nhớ được nội dung của tất cả hai mươi mốt cái ngọc giản. Lúc này mới nhớ ra, sư phó từng nói qua sau này sương phòng phía bên trái sẽ làm đan phòng cho mình sử dụng, liền hưng phấn xung xung chạy đến sương phòng.
Trong gian phòng một lò luyện đan bằng đồng xanh bắt mắt nằm ở vị trí trung tâm, cao ước chừng hai đầu người đứng trên ba chân. Xung quanh là mấy cái bồ đoàn, bên cạnh tường bày biện vài cái bàn, trên bàn chồng chất không ít thứ linh tinh. Mười phần tài liệu sư phó chuẩn bị cho hắn cũng đặt ở kia.
Tả Mạc vây lấy lò luyện đan đang chuyển động, trong miệng lầu bầu: "Thật là hẹp hòi."
Đừng thấy đại gia hỏa trước mắt này nhìn rất hoành tráng, kỳ thực chỉ là lò luyện đan nhất phẩm. Thứ trọng yếu nhất của lò luyện đan chính là Ly Hỏa phù trận khắc trên lò, trên thân lò có một chỗ gọi là Âm Dương Bát Quái bàn, chỉ cần rót linh lực hướng vào bên trong đó liền có thể thao khống Ly Hỏa phù trận.
Khống hỏa là giai đoạn trọng yếu nhất trong cả quá trình luyện đan. Tỷ như lúc trước Tả Mạc nhìn thấy "Tam tam chi lưu hỏa", tam tam ở đây là chỉ đường ba dọc ba ngang còn lưu hỏa là một loại hỏa diễm phi thường đặc thù, chủ diễm của nó sẽ men theo diễm đạo mà chuyển động.
Tả Mạc đem hai tay dán vào Bát Quái bàn, rót linh lực vào bên trong quả nhiên trong lò bập bùng một đoàn hỏa diễm.
Căn cứ phương pháp ghi chép trong《 Luyện Đan sơ yếu 》 cần phải cẩn thận khống chế Ly Hỏa phù trận. Ly Hỏa phù trận trong lò luyện đan nhất phẩm này không phải thứ cao cấp gì, chỉ có thể sinh ra sáu loại biến hóa, chỉ mất không lâu Tả Mạc đã có thể thao túng khá thành thục.
Khiển hỏa một hồi, Tả Mạc bỗng nhận ra cảm giác khống hỏa cùng cảm giác khi hắn dùng 《 Xích Viêm quyết 》 khá là tương tự.
Năm loại pháp quyết cơ sở của Linh Thực phu phân ra làm Ngũ Hành âm dương. Các Linh Thực phu đều nhận định thiên địa vạn vật đều phân âm dương và Ngũ Hành. 《 Xích Viêm quyết 》 trong năm loại pháp quyết cơ sở thì nó thuộc hỏa, từ góc độ này mà suy xét hai thứ này đích xác có một mối liên hệ. Chẳng qua, Ngũ Hành âm dương tuy từng là đại đạo song đến khi kiếm tu quật khởi nó cũng dần suy thoái thành một thể hệ đơn độc, người nghiên cứu đa phần là tán tu.
Môn học vấn luyện đan này đến cùng có phải cùng chung lý luận của Linh Thực phu hay không, Tả Mạc không rõ ràng.
Nhưng nếu như kiếm ý đã có thể cùng 《 Canh Kim quyết 》 tương dung, nếu 《 Xích Viêm quyết 》 cùng khống hỏa có liên hệ gì đó hắn cũng sẽ không kỳ quái.
Tâm pháp 《 Xích Viêm quyết 》 hắn mua rất thô ráp, tu đến tầng thứ ba là đã cực hạn, mặt sau hoàn toàn không có ghi chép nên hắn tham ngộ được chỉ có ba tầng đầu tiên.
Nhắm mắt lại, hai tay dán vào Bát Quái bàn trên vách lò, tử tế lĩnh ngộ chỗ vi diệu của Ly Hỏa phù trận.
Mất nửa ngày vẫn không có gì đột phá, hắn tuy có một loại trực giác hai thứ này hẳn có thể kết hợp lại một chỗ, nhưng vô luận hắn biến hóa như thế nào đi nữa cũng đều không có phản ứng. Đành chịu, hắn chỉ có tạm thời đem cách nghĩ này để qua một bên. Tại phương diện luyện đan, hắn chỉ là một tên gà mờ mới bập bõm biết chút ít mà thôi, nói tới chuyện sáng tạo ra thứ gì mới thực quá sớm.
Trước cứ thành thành thật thật luyện chế Tích Cốc hoàn a, miễn cho đến cuối tháng mà giao không ra năm viên, không chừng vị sư phó mặt lạnh kia sẽ lột da mình mất.
Phương pháp luyện chế Tích Cốc hoàn hắn đã nhớ kỹ trong đầu, hiện tại thứ khuyết thiếu chỉ là thực tiễn.
Trên bàn chồng đủ mười phần tài liệu, đều đã xử lý qua. Một trong những công việc của các nữ đệ tử trong viện chính là tiến hành gia công xử lý đơn giản qua các loại dược tài. Loại đan dược cơ sở như Tích Cốc hoàn tự nhiên sẽ không phải xử lý quá mức phức tạp.
Án theo tỉ lệ đem các loại dược tài thả vào trong lò luyện đan, Tả Mạc ngồi tọa định đối diện với lò luyện đan, tĩnh tâm thần hai tay áp vào Bát Quái bàn, đưa linh lực vào.
Lò luyện đan bắt đầu tán phát ra quang mang nhàn nhạt màu hồng, Tả Mạc cẩn thận mà khẩn trương vận chuyển linh lực.
Một canh giờ qua đi, trán Tả Mạc đã lấm tấm mồ hôi.
Hắn cảm thấy rất mệt mỏi. Bảo trì đưa linh lực vào ổn định trong một thời gian dài là một việc rất phí tâm lực. Đáng chết! Một canh giờ đi qua, dược tài mới bắt đầu có hiện tượng hòa tan, cứ tiếp tục thế này không qua mấy canh giờ chắc chắn là không được.
Nghĩ đến chuyện phải duy trì tình trạng thống khổ thế này liên tiếp mấy canh giờ Tả Mạc cảm thấy mình đang đụng vào phiền hà quá lớn.
Lại một canh giờ nữa, mồ hôi chảy ướt đẫm sau lưng hắn.
Đột nhiên, linh lực của hắn chợt ngưng trệ.
Xuy!
Từ bên trong lò luyện đan bay ra một sợi khói đen, một mùi khen khét đầy ngập gian phòng.
Ào ào… không kịp có tâm tình để ảo não, Tả Mạc vội vàng thu hồi linh lực, ngồi phịch xuống đất, ho sặc sụa. Toàn thân hắn mồ hôi ướt đẫm, một phần là mệt mỏi do truyền linh lực trong thời gian dài, một phần khác do hắn đứng rất gần lò luyện đan, lò lửa hun đốt toàn thân hắn giống như tôm luộc, đỏ rừng rực một mảnh.
Hắn lập tức đình chỉ tiếp tục luyện đan, cố gắng bò dậy leo lên Hỏa Uế nhạn phản hồi Tây Phong cốc. May mà mình là nội môn đệ tử, trong sơn môn cũng có thể ngồi trên tọa kỵ. Mới vừa rồi còn không cảm thấy, đến khi nằm bẹp trên lưng Hỏa Uế nhạn hắn mới thấy toàn thân kiệt sức, ngay cả ngón tay cũng không buồn động đậy.
Tả Mạc chưa bao giờ trải qua cảm giác mệt mỏi từ tận trong xương cốt thế này. Chiến đấu chỉ đem lực lượng toàn thân tập trung lại rồi phóng ra trong khi luyện đan giống như rút tơ bóc vỏ, một điểm tiếp một điểm cho đến khi ép khô tia linh lực cuối cùng trong thể nội hắn. Tuy hiện nay linh lực hắn cũng không tính là yếu, nhưng đối mặt loại truyền linh lực cấp độ như thế này thực sự là ăn không tiêu. Mà chỉ cần hơi không cẩn thận, nỗ lực trước đây phút chốc tan thành mây khói.
Trong lòng Tả Mạc ai thán, từ góc độ của hắn mà nhìn —— quả nhiên, phàm là thủ đoạn dễ kiếm tinh thạch đều không phải là thứ dễ dàng giản đơn gì.
Tinh thạch không dễ kiếm a!