Tu Chân Thế Giới – Tác giả: Phương Tưởng
Tiết 40: Trợ giúp
Dịch: keny
Nguồn: 4vn.eu
"Sát trùng cũng là giết, kim chủ sát phạt, 《 Canh Kim quyết 》 này thuộc sát phạt chi đạo. Vậy sát phạt như thế nào? Phương diện này pháp môn vô số, hơn nữa Canh Kim khí mang biến hóa đa đoan, nếu lấy sát phạt chi đạo vận dụng vào trong đó tự nhiên sẽ gia tăng lĩnh ngộ."
Trên bồ đoàn trong thạch thất Tả Mạc an nhiên nhập định, không chút động đậy.
Linh khí nồng nặc thông qua ba huyệt vị Thần Đình, Thiên Trung và Dũng Tuyền cuồng mãnh tiến vào thân thể hắn. Nhất là huyệt Thần Đình, linh khí tuôn vào mang đến từng tia mát lạnh, cảm giác thư sướng nói không nên lời. Từ lúc Tả Mạc hoàn thành một thai tức thì hô hấp miệng mũi nhược hóa rất nhiều. Hiện tại hắn mới chỉ có thể đả thông ba huyệt vị, nếu đạt tới cảnh giới mười thai tức thì không chỉ cả chu thiên ba trăm sáu mươi mốt huyệt vị đều mở, mà ngay cả lỗ chân lông toàn thân cũng cùng chung nhịp thở với thiên địa.
Đương nhiên, điều này đối với hắn còn khá xa xôi. Thần thức tuy đã tăng trưởng rất nhiều nhưng đến trước mắt là dừng, bây giờ hắn còn không phát hiện thần thức có tác dụng gì nữa, thứ hắn cần hiện tại là linh lực, không ngừng tăng cường linh lực, lấy tốc độ nhanh nhất sớm hoàn thành Trúc Cơ.
Từ trong nhập định tỉnh lại, Tả Mạc thổ khí như tiễn.
Không biết giờ này sư huynh trong kiếm động như thế nào, trong đầu Tả Mạc đột nhiên nhớ tới Vi Thắng.
Kỳ thực hắn rất hâm mộ con đường mà sư huynh đang đi, chỉ cần chuyên chú một việc. Nhưng dù sao hắn vẫn nhận ra thực tế, con đường của sư huynh tuyệt không thích hợp với dạng người như hắn. Cho nên hâm mộ thì cứ hâm mộ, chuyện nên làm thì vẫn cứ phải làm. Hắn vẫn cảm thấy, tại phương diện tu kiếm thiên phú hắn không cao. Nếu không phải vì sự tồn tại của Bồ yêu, chưa nói gì đến kiếm ý, hắn có thể hay không bước được đến bước này vẫn còn phải suy xét.
Thiên phú của hắn đặt ở Ngũ Hành.
Trừ 《 Canh Kim quyết 》được Bồ yêu chỉ điểm ra thì bốn loại pháp quyết khác hắn đều tự mình mò mẫm mà ra. Cho nên hắn càng thêm hứng thú với Ngũ Hành pháp quyết, có khi hắn không nhịn được tự hỏi chẳng lẽ trước kia mình đã từng là tán tu?
Tán tu mới ưa thích Ngũ Hành pháp quyết.
Song cho dù mình có là tán tu đi nữa, chỉ sợ cũng là một tên vô danh tiểu tốt, đứng dưới tầng đáy của tán tu a.
Nhưng nếu là như thế, vì lý do gì mình lại bị cải dung mạt thức? Hắn không nhịn được siết chặt nắm tay.
Cẩn thận lui ra khỏi thạch thất, bước đến động khẩu, ánh mặt trời bên ngoài khiến hắn nheo mắt lại. Dương quang ấm áp làm cho tâm tình đầy uẩn khúc của Tả Mạc thoải mái đi một chút. Đi tới linh điền, nhìn vào linh dược tràn đầy nhựa sống, tâm tình hắn lại nhẹ nhõm thêm một phần nữa. Linh Thực phu đại khái là nghề nghiệp có thể giải thích tốt nhất quan hệ chặt chẽ giữa cày cấy cùng thu hoạch, sau khi ngươi cần mẫn đổ mồ hôi mới cảm thụ được cái sung sướng của một mùa màng phong thu, đem lại niềm tin đầy hy vọng vào tương lai. Cho dù sinh hoạt có khổ cực như lão Đầu Đen, đến thời điểm phong thu cũng hỉ tiếu nhan khai (mặt mày rạng rỡ).
Trong đầu Tả Mạc nhẩm tính, một mùa gieo trồng linh cốc mới hẳn cũng nên bắt đầu. Tiểu viện trước kia của hắn nay đã nhường cho lão Đầu Đen, năm mẫu linh điền kia lão Đầu Đen đã thèm đến nhỏ dãi từ lâu rồi. Nếu không có lão Đầu Đen, hắn cũng không quen biết Vi Thắng sư huynh, có điểm quan hệ này nên giao tình của hắn đối với lão Đầu Đen hiển nhiên khác với bình thường.
Hôm nay mọi chuyện đều vô sự, Tả Mạc liền đi xem xem bọn họ dạo này thế nào. Nhưng trong tiểu viện không một bóng người, Tả Mạc đoán chắc lão Đầu Đen ở linh điền bèn chạy đến. Quả nhiên, hắn nhìn thấy lão Đầu Đen đang nói chuyện cùng Quách Lư. Chỉ là Quách Lư sư huynh ngày xưa hiện nay đã biến thành Quách Lư sư đệ, điều này khiến hắn không quen chút nào. Đã là ngoại môn đệ tử thì bất luận năm tuổi tu vi như thế nào khi nhìn thấy nội môn đệ tử đều phải xưng sư huynh sư tỷ, điểm này tại bất kỳ môn phái nào đều như vậy cả.
Lão Đầu Đen nhìn thấy Tả Mạc không khỏi lộ ra thần sắc kinh hỉ: "Tiểu Mạc ca."
Bệnh của Quách Lư xem chừng đã khỏi hẳn, hắn cùng Tả Mạc không quen biết nên hơi kính cẩn hành lễ: "Tả sư huynh."
Được hai người đáng tuổi cha chú mình gọi là sư huynh, tư vị này thật không biết nên nói gì cho phải. Tả Mạc cảm thấy rất là khó chịu, may mà khuôn mặt hắn vốn cứng nhắc, nhìn không ra chút biểu tình mảy may nào.
"Linh cốc lão hắc trồng tốt thật." Tả Mạc nhìn xung quanh linh điền, nhịn không được khen một câu, tiện tay ngắt động pháp quyết tức thì từng đám mây bay tới, từng tia từng tia ngân ti đổ xuống liên miên không ngừng. Lão đầu đen mừng như điên, trên mặt Quách Lư cũng không khỏi lộ ra vẻ kính phục. Tầng thứ tư 《 Tiểu Vân Vũ quyết 》không phải ai cũng có thể đạt được.
Đoạn thời gian trước Quách Lư tuy nằm mê mệt dưỡng bệnh trên giường nhưng một ít đại sự của bản môn hắn đều được lão Đầu Đen kể cho.
Vẻn vẹn trong một năm liên tục ba vị ngoại môn đệ tử trở thành nội môn đệ tử, thịnh huống như thế trước nay bản môn chưa từng có, tất cả ngoại môn đệ tử đều được điều này cổ vũ, rất nhiều ngoại môn đệ tử càng nỗ lực khắc khổ, mong có ngày được như thế.
Quách Lư cẩn thận đánh giá vị tiểu sư huynh này, Tả Mạc tiểu sư huynh cũng là nội môn đệ tử có tu vi thấp nhất từ trước tới nay của bản môn, một tên đệ tử Luyện Khí kỳ còn chưa từng Trúc Cơ! Nhưng danh tiếng thiên tài của tiểu sư huynh lại như sấm bên tai, có thể chỉ với tu vi Luyện Khí kỳ mà lấy được mầm xuân ngọc bài, điều này quả thật Quách Lư chưa từng nghe đến.
Hắn thiện trường 《 Canh Kim quyết 》, mấy năm nay tuy nỗ lực nhưng thủy chung vẫn không cách nào đột phá tầng thứ ba. Nhìn thấy tiểu sư huynh đã trở thành Linh Thực phu, trong lòng hắn bất giác trở nên khẩn trương.
Nghĩ đến đây, hắn không khỏi hâm mộ lão Đầu Đen. Vô luận là Vi Thắng sư huynh hay là Tả Mạc tiểu sư huynh đều có quan hệ rất tốt với y, nước lên thì thuyền lên, hiện nay trong đám ngoại môn đệ tử lão Đầu Đen là nhân vật rất có tiếng tăm. Chẳng qua lão Đầu Đen biết bổn phận làm người vẫn thành thành thật thật trồng trọt linh cốc. Lần trước Quách Lư bởi vì trợ giúp lão Đầu Đen mà thụ thương, thời gian dưỡng bệnh của hắn đều được lão Đầu Đen chiếu cố, vì vậy quan hệ giữa hai người rất tốt đẹp.
"Hai con Phiên Nê dẫn (lật bùn giun) này hiệu dụng không lớn nhưng dùng cho phiên điền rất là thực dụng." Tả Mạc đưa cho hai người mỗi người một cái ống trúc nhỏ, trong ống trúc là một con Phiên Nê dẫn. Hắn vốn không nghĩ tới Quách Lư cũng ở đây, nhưng cũng may Phiên Nê dẫn trên tay lại vừa đủ.
Hai người vội vàng cuống quít tạ ơn.
Quách Lư thấy Tả Mạc có ý muốn ly khai, thoáng do dự trong chốc lát cuối cùng nhịn không được mở miệng: "Tiểu sư huynh,《 Canh Kim quyết 》 của ta đến bây giờ vẫn đình trệ tại tầng thứ hai, khẩn cầu sư huynh chỉ điểm một chút, Quách Lư cảm kích vô cùng."
Tả Mạc hơi hơi kinh ngạc, nhưng vẫn dừng bước chân lại. Lần trước Quách Lư kiên nghị chủ động giúp diệt trùng hại khiến ấn tượng của hắn đối với vị sư đệ nhìn như lão nông này rất kính bội. Hiện tại thu nhập của hắn đã không còn dựa vào việc gây mưa, hiển nhiên giữa hai người không còn xung đột về lợi ích. Ngược lại, nếu Quách Lư có thể đột phá 《 Canh Kim quyết 》 tầng thứ ba, việc trừ trùng hại trong môn phái cũng có thể giúp mình chia sẻ không ít.
Nghĩ thông hết thảy, hắn bèn quyết định giúp Quách Lư: "Sát trùng cũng là giết, kim chủ sát phạt, 《 Canh Kim quyết 》 này thuộc sát phạt chi đạo. Vậy sát phạt như thế nào? Phương diện này pháp môn vô số, hơn nữa Canh Kim khí mang biến hóa đa đoan, nếu lấy sát phạt chi đạo vận dụng vào trong đó tự nhiên sẽ gia tăng lĩnh ngộ."
Quách Lư nghe rất chăm chú, chỉ sợ bỏ sót mất chữ nào, đợi Tả Mạc nói xong hắn đứng ngẩn trên mặt đất trầm tư suy nghĩ.
Thấy vậy Tả Mạc liền phiêu nhiên rời đi.
Đi khỏi linh điền, hắn hướng về đông phong. Gần đây có quá nhiều biến cố ngay cả người trong cuộc như hắn cũng cảm thấy người không theo kịp việc. Nữ đệ tử đông phong vốn dựa vào hắn, ai lại nghĩ đến hắn cũng trở thành nội môn đệ tử, tất nhiên không thể thường xuyên chiếu cố các nàng. Nhưng mà đã nhận chỗ tốt của người ta, con hắc kim trùng kia cũng là các nàng tặng cho nên Tả Mạc quyết định phải giúp để ý các nàng.
Tiểu Quả nhìn thấy Tả Mạc, khuôn mặt tròn trịa như quả táo lộ ra thần sắc kinh hỉ, sờ sợ nói: "Sư huynh!"
Con kim giác đồng ngưu vẫn thảnh thơi nhởn nhơ nhai linh thảo, đối với sự xuất hiện của Tả Mạc không thèm để ý.
Đối với tiểu cô nương này, đặc biệt là biểu tình sờ sợ trên mặt nàng, Tả Mạc thực vô khả nại hà (hết cách).
Lần trước khi Tả Mạc hôn mê, tiểu cô nương tuy sợ hãi nhưng vẫn sít sao bảo hộ hắn. Khi nghe người khác kể lại hắn thực sự rất cảm động, cảm thấy chính mình thiếu nàng một phần nhân tình.
"Làm sao? Nhìn thấy ta không vui sao?" Tả Mạc quyết định trêu chọc tiểu cô nương một phen, trên mặt hắn vốn đã không có biểu tình, một khi dùng ngữ khí nghiêm túc nói chuyện tức thì có vài phần hãi người.
Tiểu Quả bị dọa cho nhảy dựng, đầu vai hơi rung rung, mặt đo đỏ ngân ngấn nước mắt vội vàng phân bua: "Không có không có. . ."
Tả Mạc chột dạ, lập tức ý thức được cứ tiếp tục thế này chắc nàng sẽ khóc nhè mất, trong lòng hơi hối hận.
Đây không phải là không việc gì tự nhiên mua phiền hà vào người sao?
Hắn vội vàng buông lỏng ngữ khí: "Tốt rồi, lần này tới, là có thứ tặng cho ngươi."
Vụ khí trong mắt Tiểu Quả tức thì ngưng lại, mờ mịt nhìn Tả Mạc, sờ sợ hỏi: "Thứ gì vậy a? Sư huynh."
"Đây là một ít kiếm quyết, ngươi cầm lấy mà luyện, cũng có thể truyền thụ cho các sư tỷ sư muội khác." Hắn đưa cho tiểu cô nương hai ngọc giản, trong đó một là hắn lấy từ ngọc giản Vi Thắng sư huynh đưa cho lựa ra một ít kiếm quyết cơ sở, đồng thời từ trên tay tháo Kim Kiếm giới ra đưa cho nàng: "Đây là Kim Kiếm giới, bên trong có thể tồn trữ ba đạo kiếm mang, chẳng qua trước đó ngươi phải tu luyện pháp quyết kim hệ. Ân, có một khối ngọc giản bên trong là Ngũ Hành pháp quyết, ngươi tu luyện 《 Canh Kim quyết 》một đoạn thời gian liền có thể dùng pháp bảo này."
Giao mấy thứ xong, Tả Mạc liền im lặng luôn… tiểu cô nương hồ đồ này luôn khiến hắn cảm thấy đau đầu.
Hiện tại Kim Kiếm giới đối với hắn đã không quá thực dụng, mà hắn cũng có chủ ý trước khi Trúc Cơ hắn tuyệt sẽ không xuống núi. Một khi Trúc Cơ, nếu sư phó không ban phi kiếm, hắn cũng có thể dùng Băng Tinh kiếm, uy lực so với Kim Kiếm giới chắc phải lớn hơn nhiều. Còn ngọc giản bao hàm Ngũ Hành pháp quyết bây giờ cũng không còn chỗ dùng. Vốn không nghĩ tới sẽ đưa cho tiểu Quả nhưng nếu không tu luyện pháp quyết kim hệ thì Kim Kiếm giới không thể nào vận dụng. Về phần kiếm quyết bên trong ngọc giản của Vi Thắng sư huynh tuy giản đơn nhưng lại thực dụng, đối với đệ tử Luyện Khí kỳ là thủ đoạn phòng thân tốt nhất.
Nữ đệ tử, đặc biệt là nữ đệ tử ngoại môn có tu vi khá yếu, tình cảnh so với nam đệ tử càng thêm gian nan.
Tả Mạc không thể nào giống như trước kia phân tâm ra để chiếu cố các nàng nữa bèn dứt khoát đem mấy thứ này truyền thụ cho các nàng. Như vậy, đến khi gặp phải một ít tu giả thực lực không phải quá mạnh sẽ không đến nỗi không có lực hoàn thủ. Còn như gặp phải đối thủ lợi hại, vậy thì hắn cũng đành bó tay.
May là tên đệ tử Đông Kỳ kiếm môn kia đã bị trục xuất khỏi Đông Phù, không cần phải bận lòng chuyện tái ngộ gia hỏa này.
Xong xuôi, Tả Mạc leo lên lưng Hỏa Uế nhạn, cũng không quay đầu lại, hướng tiểu Quả vung tay cáo biệt rồi phiêu nhiên đi xa.
Nhìn vào bóng dáng Tả Mạc dần tan biến, tay tiểu Quả nâng lên Kim Kiếm giới cùng ngọc giản, bất tri bất giác nàng nắm chặt lại.
Lo liệu xong mấy chuyện vướng chân Tả Mạc thấy toàn thân nhẹ nhàng đi không ít, bèn đến thẳng Hành Phương viện, cuối tháng phải giao ra năm viên Tích Cốc hoàn a. Tả Mạc đối với vị mặt lạnh sư phó không dám chậm trễ chút nào, nếu thực sự không hoàn thành chắc chắn hắn phải chịu trừng phạt.
Tiến vào đan phòng, hắn không lập tức bắt tay vào làm ngay. Tài liệu có hạn, nếu đem hết thảy tài liệu đạp hư sạch sẽ, hắn giờ đã cháy túi, đào đâu ra tinh thạch để đi mua đây.
Án theo lý thuyết, lấy tu vi hiện nay của hắn luyện chế Tích Cốc hoàn không phải là việc khó, dù sao thứ này chỉ là đan dược cơ bản nhất.
Nghĩ ngợi nửa ngày, hắn nhận thấy lần trước chắc là mình không khống chế tốt linh lực đưa vào, rất nhiều chỗ lãng phí linh lực dẫn đến cuối cùng linh lực không đủ.
Hồi tưởng thật lâu, bắt đầu nhập định để linh lực khôi phục trạng thái tốt nhất.
Hắn bắt đầu thử nghiệm lần thứ hai.
Last edited by Lang Thang; 09-11-2010 at 03:17 PM.
|