Liên tục ba lần thất bại, Tả Mạc đành đình chỉ thực nghiệm.
Tuy hiện tại vốn liếng trong tay không ít nhưng xa xa mới đủ để hắn tùy ý tiêu pha, giờ vẫn phải tính toán chi li từng bước từng bước một. Ba lần thất bại thuyết minh nhất định có chỗ nào đó then chốt mà hắn chưa khám phá ra.
Bất giác hắn lại sa vào trầm tư.
Tả Mạc hồn nhiên không biết rằng độ khó của chuyện này đã vượt xa phạm vi hắn có thể đối phó. Tuy đã đọc qua một ít điển tịch nhưng ở phương diện luyện đan hắn vẫn là một tân đinh lõm bỏm bước vào nghề, kinh nghiệm cơ hồ bằng không. Chỉ qua suy đoán mà muốn tìm được biến hóa cụ thể trong quá trình luyện đan, ngay cả tu giả kinh nghiệm phong phú cũng chưa chắc đã làm được.
Những điều này không ai nói cho Tả Mạc cả.
Nếu Tả Mạc biết điều này, tám chín phần mười hắn đã đem chuyện này vứt sang một bên. Rốt cuộc luyện Đại Lực hoàn là vì cái gì? Còn không phải để kiếm tinh thạch sao. Nhưng nếu độ khó quá lớn, phong hiểm quá cao, đây chắc chắn là một vụ làm ăn lỗ vốn. Không bằng tìm phương pháp khác thực tế hơn. Hắn không sợ khốn khó, thứ hắn sợ chính là cứ lò mò vô tri dò bậy những điều mà mình hoàn toàn chẳng hiểu gì cả. Chí ít Tả Mạc còn biết cân nhắc cái nào nặng cái nào nhẹ, cái nào nên buông cái nào không nên buông.
Đáng tiếc, Tả Mạc không ý thức được mức độ khó khăn của vấn đề. Hắn vò đầu bứt tai, ngồi trong đan phòng đau khổ suy ngẫm.
Trong kiếm động, bốn phía tối đen như mực vươn tay ra không thấy ngón, nham thạch dưới chân lạnh toát, không xa dòng sông đỏ như máu cuồn cuộn chảy, Vi Thắng thở gấp một hơi, cuối cùng kiên trì không nổi ngồi phệt xuống đất, bó gối nhập định.
Trong đôi mắt khó che được vẻ mệt mỏi nhìn có phần nhếch nhác, nửa người phía trên để trần lộ rõ hơn mười vết sẹo đan xen ngang dọc cực kỳ hãi người, nửa người phía dưới cũng chỉ còn lại nửa đoạn ống quần rách bươm. Gần như hắn vừa ngồi xuống đã tiến vào trạng thái nhập định. Trong nhập định, sống lưng Vi Thắng thẳng tắp như kiếm, thần thái bình hòa mang theo mấy phần uy nghiêm.
Thời gian dần dần trôi qua, hắn vẫn ngồi im bất động.
Một bóng đen mờ mờ lặng lẽ tiến về phía Vi Thắng, Vi Thắng đang khoan thai nhập định không hề phát hiện nguy hiểm đang tới gần. Bỗng nhiên, bóng đen chồm về phía Vi Thắng!
Vi Thắng chợt mở tròng mắt ra, không biết hắn làm động tác gì, chỉ thấy một đạo kiếm quang màu xám vùn vụt lướt đi trong bóng đêm trảm bóng đen kia thành hai mảnh.
Chi!
Bóng đen phát ra tiếng kêu thảm chói tai, lập tức hóa thành một đám khói đen, tiêu tán vô ảnh vô tung.
Vi Thắng đứng lên, nét mặt bình tĩnh, hai mắt mở ra con ngươi kiên định không chút gợn sóng, ẩn ước có thể nhìn thấy kiếm ý hung dũng. Trong hắc ám cùng tịch tĩnh, hắn cất bước men theo bờ Huyết hà, chậm rãi trầm ổn tiến vào sâu trong kiếm động.
Ở một chỗ cách Thiên Nguyệt giới rất xa.
"Bạch nhật tinh hiện. . ."
"Vâng. Việc này kinh động rất nhiều người, đã có người muốn tới Thiên Nguyệt giới tra cứu. Có người nói, bạch nhật tinh hiện là điềm xuất hiện trọng bảo!"
"Xuất hiện trọng bảo?" Ngữ khí người nói chuyện mang đầy vẻ trào phúng: "Người chết vì tài, chim chết vì cái ăn, đạo lý này muôn đời vẫn không đổi a."
"Vậy chúng ta. . ."
"Phái người đi! Ngăn chặn chuyện này lại!" Người nói chuyện truyền đạt mệnh lệnh.
"Vâng."
Vô Không sơn Hành Phương viện, nhìn thấy Thi Phượng Dung đi ra từ trong đan phòng, Hứa Tinh vội vàng đuổi theo. Nàng có thể trở thành thủ tọa ngoại môn đệ tử Hành Phương viện, thứ nhất là vì thành thật nghe lời, làm việc chuyên tâm, song nguyên nhân trọng yếu chính là nàng chịu đựng được tính nết cổ quái của Thi Phượng Dung.
Thi Phượng Dung nhìn bốn phía xung quanh, nhíu lông mày lại: "Sư huynh ngươi đâu?"
Hứa Tinh vội vàng nói: "Mấy ngày trước sư huynh tiến vào trong đan phòng, đến giờ vẫn chưa ra."
"Đan phòng? Hắn luyện đan dược gì?" Lông mày Thi Phượng Dung dãn ra, thuận miệng hỏi. Xem ra đối với luyện đan Tả Mạc rất chịu khó, trong lòng nàng khá là vừa ý.
"Chắc là Tích Cốc hoàn. Mấy ngày trước sư huynh mua của đệ tử một ít tài liệu Tích Cốc hoàn." Hứa Tinh đáp lời, thời gian nàng ở trong Hành Phương viện khá dài, kinh nghiệm tại phương diện luyện đan thâm hậu hơn nhiều so với Tả Mạc.
"Tích Cốc hoàn?" Lông mày Thi Phượng Dung nhăn lại, không vui nói: "Làm sao đến giờ vẫn còn luyện Tích Cốc hoàn? Như thế làm gì có tiến bộ?" Tích Cốc hoàn chỉ là đan dược đơn giản nhất, ngay cả xưng là linh đan cũng không xứng. Một tu giả Trúc Cơ kỳ lại tiêu phí tinh lực cho việc này chả phải là việc buồn cười lắm sao.
Hứa Tinh hơi chột dạ, âm thầm hối hận vừa rồi mình sao lại lỡ lời. Nếu bởi thế mà sư huynh bị sư thúc trách phạt, vậy kiểu gì nàng cũng bị kẹp ở hai đầu, họa không phải đầu thì cũng phải tai.
Vừa nói chuyện Thi Phượng Dung vừa cất bước đến trước cửa đan phòng Tả Mạc, cũng không gõ cửa mà trực tiếp đẩy cửa phòng ra.
Vừa đẩy cửa, một mùi khét lẹt sặc mũi đập vào mặt nàng, sắc mặt Thi Phượng Dung càng thêm khó coi. Luyện Tích Cốc hoàn mà cũng thất bại? Chẳng lẽ năm viên Tích Cốc hoàn lần trước là mua để lừa qua mặt mình? Sắc mặt nàng vụt trở nên âm trầm.
Tả Mạc giống hệt như tượng gỗ, ngây ngốc ngồi trên mặt đất, hai người Thi Phượng Dung cùng Hứa Tinh tiến đến mà hắn vẫn không hề hay biết.
Thi Phượng Dung nhìn thấy tơ máu dày đặc trong con ngươi trống rỗng mông lung của Tả Mạc, nộ khí trong lòng mới hơi giảm. Nàng lại nhìn thấy Tả Mạc đang băn khoăn tự vấn bèn kềm nén nộ khí, không quấy nhiễu Tả Mạc mà trực tiếp đi tới đống cặn bã chồng chất bên cạnh lò luyện đan. Quả nhiên là tài liệu Tích Cốc hoàn, nàng chỉ liếc mắt một cái đã nhận ra . Lửa giận trong lòng bừng bừng bạo khởi, nàng tính sẽ bắt Tả Mạc ở trước mặt mình tự thân luyện một viên Tích Cốc hoàn xem sao.
Ánh mắt vừa lướt khỏi đống xỉ than kia chợt ngừng lại, nàng cúi người lật đống xỉ than rồi bất chợt cầm lấy một mạt vụn để trước mặt chăm chú quan sát.
Trong lòng Hứa Tinh cực kỳ hâm mộ, thầm than, nội môn đệ tử quả nhiên là nội môn đệ tử. Nàng ở trong Hành Phương viện nhiều năm như vậy nhưng trước giờ chưa từng thấy sư thúc quan tâm đối với vãn bối như thế.
Tả Mạc lúc này mới tỉnh ra, nhìn thấy có bóng dáng hai người trong đan phòng. Vốn mấy ngày nay bị giày vò đến chết đi sống lại nên phút chốc đầu hắn tràn ngập hỏa khí, phải biết, đan phòng là chỗ kiêng kị người lạ tiến vào, đặc biệt là lúc luyện đan, như vậy rất dễ dẫn đến luyện đan thất bại.
Song khi hắn nhìn kỹ, tiếng mắng đến miệng lại nuốt vào.
Nguy hiểm thật!
Tí nữa là vạ miệng. . .
Hắn vội vàng đứng lên, cung kính hành lễ với Thi Phượng Dung: "Sư phó."
"Ngươi lại luyện loại linh đan lần trước?" Thi Phượng Dung mặt cũng không ngước lên, ngồi bên cạnh đống xỉ than hỏi.
"Vâng." Tả Mạc thành thật trả lời: "Nhưng chưa một lần thành công."
Thi Phượng Dung tiện tay vứt mạt xỉ than trên tay, đứng lên, sắc mặt lãnh đạm nói: "Chưa biết bò đã lo học chạy?"
Tả Mạc nghe vậy đại chấn, vội nói: "Thỉnh sư phó chỉ điểm."
"Luyện đan chi đạo thiên biến vạn hóa, có rất nhiều chỗ không phải cứ truyền miệng là được. Trước ngươi cứ học theo điển tịch, củng cố lại cơ sở rồi lại nghĩ tiếp đến chuyện này." Thi Phượng Dung nói xong rồi quay người rời đi.
Về đến Tây Phong tiểu viện, trong lòng Tả Mạc rầu rĩ vô cùng. Vốn chắc mẩm mình sẽ có thêm một con đường kiếm tinh thạch, không nghĩ tới đó lại là hoa trong gương, trăng dưới nước, chỉ nhìn chứ không chạm vào được. Liên tiếp mấy ngày Tả Mạc chìm trong uể oải. Không có cách kiếm tinh thạch, không có cách kiếm điểm cống hiến, cũng không có kiếm quyết để luyện, Tả Mạc đành chịu chỉ còn nước khổ luyện 《 Thai Tức Luyện Thần 》.
Trong linh mạch thạch thất, Tả Mạc từ trong nhập định tỉnh lại. Gần đây 《 Thai Tức Luyện Thần 》 vốn tiến bộ thần tốc cũng dần dần trở nên đình trệ, kể từ khi đột phá nhất tức xong đây là lần đầu tiên Tả Mạc gặp phải tình huống này. Chẳng lẽ sắp đột phá nhị tức?
Án chiếu ghi chép trong 《 Thai Tức Luyện Thần 》, sau nhất tức là nhị tức. Nếu có thể đạt tới nhị tức, không chỉ huyệt vị có thể hô hấp mà khí tức toàn thân còn có thể nội liễm, ngay cả người tu vi cao hơn mình nhiều đều không cách nào phát giác.
Pháp môn này so với những pháp môn thu liễm khí tức ghi chép trong các ngọc giản của Ngụy Nam tiền bối lưu lại cao minh hơn nhiều.
Nghĩ đến đây, Tả Mạc đột nhiên nhớ ra, Ngụy Nam tiền bối cũng luyện đan, cũng là Linh Thực phu, vậy có khi nào cũng gặp phải vấn đề như của mình không? Vừa nghĩ như thế, hắn liền vội vàng tìm lại đống ngọc giản, tử tế kiểm tra xem.
Quả nhiên, rất nhanh hắn đã có phát hiện.
Trong kinh nghiệm luyện đan mà Ngụy Nam tiền bối tổng kết được, Tả Mạc tìm ra một loại phương pháp tương tự. Song thứ Ngụy Nam tiền bối dùng không phải là hỏa luyện chi pháp, mà là một loại thủy luyện chi pháp khá hiếm thấy.
Phương pháp luyện chế linh đan thiên kỳ bách quái, đủ mọi chủng loại đếm không xuể, hiện tại chủ yếu vẫn là sử dụng lò luyện đan, cũng tức là hỏa luyện chi pháp. Trọng tâm của hỏa luyện chi pháp chính là dùng hỏa lực đem linh lực trong dược tài kích phát ra, khi đó các loại linh lực thuộc tính khác nhau mới dung hợp, hình thành linh đan. Nhưng rất nhiều linh thảo linh dược có thuộc tính âm hàn, tỷ như những linh thảo thủy sinh (sống trong nước), nếu như dùng hỏa luyện sẽ phá hoại dược lực trong nó. Lúc này cần phải sử dụng phương pháp luyện chế khác, tỷ như thủy luyện chi pháp. Trừ thủy luyện hỏa luyện, còn có rất nhiều pháp môn luyện chế nữa, cho dù kể cả ngày cũng không hết.
Thủy vốn tính tình ôn hòa xa không cường lực mạnh mẽ bằng hỏa cho nên đại đa số thủy luyện chi pháp cần tốn thời gian khá dài dùng để ôn dưỡng* linh đan.
Lúc này Tả Mạc mới biết được nguyên lai hàn tuyền trong thạch thất có diệu dụng này, trước giờ hắn hoàn toàn không để ý tới linh tuyền kia. Thậm chí còn kỳ quái, tu giả đã đạt tới Trúc Cơ rồi nhu cầu đối với những thứ như ăn uống gần như là con số không, vậy Ngụy Nam tiền bối còn kiến tạo linh tuyền trong thạch thất để làm gì.
Bên trong ngọc giản ghi chép một loại pháp môn Ngụy Nam tiền bối dùng 《 Tiểu Vân Vũ quyết 》để luyện chế 《 Nhuận Trạch đan 》. 《 Nhuận Trạch đan 》 là một loại đan dược không được phân ra phẩm bậc, tác dụng càng giống như kê lặc (gân gà) , có thể cải thiện dung nhan người dùng nhưng chỉ hữu dụng với tu giả Luyện Khí kỳ ba tầng trở xuống.
Loại đan dược này trong mắt Tả Mạc hoàn toàn không đáng một xu, sau khi Ngụy Nam tiền bối dùng 《 Tiểu Vân Vũ quyết 》 luyện chế liền trở thành nhất phẩm linh đan. Hiệu dụng cũng theo đó đề thăng, có thể cải thiện dung nhan tu giả trước Trúc Cơ kỳ. Căn cứ như ghi chép trong ngọc giản, nó trở thành một thủ đoạn kiếm tiền trọng yếu của Ngụy Nam tiền bối. Nhưng do thủy luyện chi pháp cần quá nhiều thời gian, Ngụy Nam tiền bối cũng chỉ sử dụng một đoạn thời gian rồi đổi thành phương pháp khác.
Bất đồng với trường hợp đánh bậy đánh bạ của Tả Mạc Ngụy Nam tiền bối mò mẫm thấu hiểu rất triệt để, ghi chép cũng rất rõ ràng.
Ngụy Nam tiền bối nhận thấy hai thứ này sở dĩ có thể kết hợp lại bởi nguyên nhân then chốt chính là thủy. 《 Tiểu Vân Vũ quyết 》 là điển hình cho thủy hành pháp quyết, phối hợp với thủy luyện chi pháp tự nhiên sẽ bổ trợ lẫn nhau. Bên trong còn có cả ghi nhớ phân tích của hắn đối với nguyên nhân thất bại.
Tả Mạc nghiền ngẫm từng câu từng chữ, càng xem suy nghĩ càng thêm rõ nét. Khó trách mình lại có thể luyện ra Đại Lực hoàn, 《 Xích Viêm quyết 》 thuộc hỏa mà Tích Cốc hoàn dùng lại là hỏa luyện chi pháp, dùng 《 Xích Viêm quyết 》 dẫn thái dương tinh hoa nhập vào trong Tích Cốc hoàn liền thành Đại Lực hoàn.
Trong đó chỉ có một vấn đề then chốt
….Chính là hỏa!