
21-10-2010, 08:17 PM
|
 |
Đệ Nhất Thuần Khiết
Hận Con Gái Đệ Nhất Thần Thương
|
|
Tham gia: Dec 2009
Đến từ: Hà Nội
Bài gởi: 2,218
Thời gian online: 88024
Thanks: 80
Thanked 36,657 Times in 1,711 Posts
|
|
Mỹ Nhân Đồ
Tác giả: Phong Trung Khiếu
Chương 39: Lại bị cưỡng gian (1)
Dịch :Ngạo Thiên
Nguồn: Tu Chan Gioi
Y sơn Cận một bên nói chuyện, một bên tăng cường vận chuyển linh lực truyền đến tiểu kê kê áp chế nó, liều mạng nghĩ tới chuyện khác,để làm nó nhanh chóng mềm trở lại.
Để có được bản lĩnh này có một phần công sức không nhỏ của Đương Ngọ .Mỗi ngày cứ tối đến là hắn lại ôm nàng ngủ ,có đôi khi cũng mò tới đôi nhũ phong nho nhỏ cũng ngọc mông bóng loáng của nàng.
Những lúc như vậy tiểu kê kê đều không nhịn được mà hùng dũng quật khởi nhưng dù sao cũng mang tâm lý thẹn thùng cùng với lý trí của mình Y Sơn Cận không định cứ thế mà cướp đi sự trong trắng của nàng,có lúc y còn ảo tưởng một ngày nào đó khi mình trưởng thành ,đại cừu báo đươc,sẽ dùng kiệu hoa nghênh nàng vào cửa ;lúc ý thân mật cũng không muộn.
Dưới tình hướng như vậy Y Sơn Cận cũng chỉ có thể chính mình tìm biện pháp dùng linh lực áp chế tiểu huynh đệ của mình,thử nghiệm nhiều lần cũng đã thu được kết quả như ý,quả thật rất hữu dụng.
Nhưng với tình huống hiện tại hắn cũng chỉ có thể áp chế được dục hỏa của bản thân,thế còn lửa tình mới bị khơi dậy của hai tỷ muội Thục Quốc phu Nhân thì lấy gì dập đây?
Hai người tâm tình bức dứt khó chịu chứng kiến hắn muốn buông tay bỏ đi không chịu trách nhiêm đều vừa hận vừa vội.
Chu Nguyệt Khê tính tình cương liệt,nghiến chặt hai răng tiến lên kéo lấy bàn tay nhỏ bé của Y Sơn Cận,run giọng nói:
"Không!Ngươi không được đi ! Ngươi đi, chúng ta làm sao bây giờ?"
Y Sơn Cận tâm lý hốt hoảng cuống quít giật tay ra khỏi tay nàng thấp giọng nói :
"Phu nhân say rồi, các vị nha tấn tỷ tỷ, xin mời đỡ phu nhân trở về nghỉ ngơi."
Hắn quay đầu tìm người, kết quả càng làm hắn kinh ngạc đến trợn cả mắt, mấy nha tấn mới vừa rồi còn ở đây đốt đèn lồng thế nào mà lại đi đâu hết rồi?
Trên thực tế dưới tình thế mập mờ vi diệu như thế này , nha hoàn nào nhìn thấy mà chả sợ hãi,kẻ thông minh thì đã sớm né ra ngoài,người kém thông minh cũng đều bị hù dọa bỏ chạy,còn kẻ nào có dũng khí đứng tại đây sao?
Trong nhà ai ai chẳng biết Tri phủ lão gia sợ vợ ,phu nhân ở nhà nói một là một ,hai là hai, các nàng chẳng lẽ còn không hiểu nếu chứng kiến hết thảy ngoài bị phụ nhân giết người diệt khẩu còn biện pháp gì khác đây?
Chu Nguyệt Khê rượu ý dâng lên, nhìn hắn như thế vô tình, hận đến độ đôi mắt đẹp rơi lệ, nhào tới ôm lấy hắn, hàm răng nhẹ nhàng cắn vào lỗ tai Y Sơn Cận ,giận dỗi nói:
"Tiểu oan gia, câu dẫn ra dục hỏa của hai tỷ muội ta ,bây giờ chính mình lại muốn bỏ chạy rồi!"
Y Sơn Cận nghe nàng hồ ngôn loạn ngữ, cả người run cầm cập,hắn sợ đến độ mồ hôi trên đầu tuôn ra như tắm.
Mọi người thường nói "Diệt nhà tri huyện", càng không cần phải nói "Lột da Thái Thú" rồi. Cao cao tại thượng quan lão gia, muốn tiêu diệt một hộ nhân gia chẳng qua chỉ đơn giản như ăn một bữa sáng mà thôi ,Tế Châu Tri phủ cũng có thể coi như là Thái Thú đại nhân vậy ,nếu tương lại truyện này truyền đến tai người hắn sẽ bị xử trí thế nào đây?
|