Tu Chân Thế Giới – Tác giả: Phương Tưởng
Tiết 53: Đại Lực hoàn
Dịch: _Gàviệttrì_
Biên: keny
Nguồn: 4vn.eu
Đệ nhị canh
"Nói thật, thiên phú tu kiếm của ngươi thật sự không tốt cho lắm. Nếu như gặp sư huynh ngươi, bị kiếm ý bổ mười lần, phỏng chừng hắn có thể có lĩnh ngộ, hai mươi lần, chắc có thể ngang với trình độ ngươi bây giờ, ngươi bị bổ hơn một ngàn lần mới đến được bước này, hắc hắc." Bồ yêu không chút khách khí cười nhạo.
Tà Mạc vẫn bất động
"Chẳng qua thiên phú Ngũ Hành của ngươi cũng được." Thanh âm Bồ yêu chợt trở nên xa xôi thâm thúy: "Trên đời này, vĩnh viễn chỉ có thứ thích hợp hay không thích hợp, không có thứ nào mạnh nhất cả."
" 《 Ly thủy kiếm quyết 》 này tuy không tốt lắm nhưng rất thích hợp với ngươi." Bồ yêu tán thưởng một câu.
Đông Phù
"Diêm lão bản, lần sau nếu còn có Tuyết Hồ Vĩ thảo ngàn vạn lần nhớ cho ta biết." Một vị lão nhân quần áo hoa lệ tha thiết dặn dò.
Khuôn mặt tròn tròn của Diêm Nhạc nở nụ cười tươi: "Nhất định nhất định. Vương lão bản yên tâm, nhất định sẽ giữ cho ngài."
"Vậy là tốt rồi." Vương lão bản hài lòng gật đầu rồi lập tức hâm mộ nói: "Quý phái thật đúng là nhân tài xuất hiện lớp lớp a, bây giờ ngay cả Linh Thực phu cũng có, về sau cần phải nhờ vả nhiều a!"
Diêm Vui trong lòng tuy đắc ý nhưng vẻ mặt vẫn như thường, khoát tay lia lịa nói: "Vương lão bản sao lại nói vậy, tệ phái còn cần ngài chỉ điểm nhiều."
Hai người lại khách sáo một hồi cuối cùng Diêm Nhạc mới tiễn Vương lão bản ra tận cửa.
"Linh Thực phu quả nhiên vẫn là Linh Thực phu a." Trở lại trong điếm, Diêm Nhạc cảm thấy vô cùng mỹ mãn cảm khái một câu. Hiện tại hắn nhận ra ngày đó mình thật là may mắn mới gặp được Tả Mạc, bằng không, có thể bị phái khác cướp mất hay không còn khó nói. Cứ tiếp tục thế này, môn phái lại có thêm một phần tư nguyên, mà trọng yếu hơn chính là lực ảnh hưởng của môn phái ở Đông Phù tăng lên nhiều. Đến lúc đó Vô Không kiếm môn có tuyệt thế thiên tài như Vi Thắng, có Tả Mạc làm Linh Thực phu, lại còn có cả Lý Anh Phượng am hiểu kinh doanh, bổn môn ở trong tay bọn họ ắt hẳn có thể phát dương quang đại.
Lý Anh Phượng nhìn thấy vậy, nhân lúc tâm tình sư phụ đang tốt bèn mở miệng nói giúp Tả Mạc: "Đúng vậy, sư phụ người xem xem, sinh ý gần đây của chúng ta so với trước kia tốt lên không ít. Tả Mạc sư huynh xuất lực không cạn a."
Diêm Nhạc vốn là người tinh minh, làm sao nghe không hiểu ý tứ trong lời nói của đồ đệ mình, ha hả cười nói: "Ngươi cũng không cần thay Tả Mạc sư huynh nói chuyện như thế, ta biết cảm tình giữa các ngươi rất tốt."
Hắn lơ đểnh nói: "Người trẻ tuổi,có lòng hăng hái không phải chuyện xấu.Tả Mạc sư huynh ngươi, nhìn qua không có gì đặc biệt song trong cốt tử lại là người cực kỳ bướng bỉnh quật cường. Hơn nữa còn bái một vị sư phó cũng hiếu thắng không kém, ha ha, thú vị thú vị."
Diêm Nhạc không biết đang nghĩ đến chuyện gì, ha hả cười lớn
Lý Anh Phượng tức giận nói: "Nhưng sư huynh đến cùng cũng chỉ là Linh Thực phu, khảo hạch trong môn phái chỉ có thi kiếm, sao không thi 《 Tiểu Vân Vũ quyết 》? Đây không phải là cố ý làm khó sao?"
"Ha ha, đồ nhi đừng nóng. Bổn môn là môn phái kiếm tu, không thi kiếm thì thi cái gì? Yên tâm, đương nhiên mấy người chúng ta sẽ không để hắn chịu ủy khuất. Nhưng tài nghệ không bằng người, chắc khó tránh khỏi nếm chút khổ sở." Thần sắc Diêm Nhạc dần trở nên nghiêm túc: "Chúng ta là tu giả kiếm tu, theo đuổi chính là tâm như kiếm. Vậy cái gì gọi là kiếm? Chính là thắng bại, chính là sinh tử, chính là không tiến tất vong! Ngươi phải nhớ kỹ, kiếm tu là việc làm nghịch thiên! Hắn là Linh Thực phu nhưng một khi đã ở trong môn phái kiếm tu, vậy đạo lý này phải hiểu được."
Lý Anh Phượng nghe xong hai mắt dần chìm vào suy tư, một thời gian vẫn không nói gì im lặng lĩnh ngộ. Diêm Vui thấy vậy, cười vui vẻ không quấy nhiễu nàng mà lập tức tiến vào nội đường.
Đột nhiên, có người đẩy cửa bước vào.
"Ta muốn mua Đại Lực hoàn, còn có bán nữa không?" Người tới mở miệng hỏi.
Lý Anh Phượng giật mình một cái, trấn tĩnh trở lại, vội vàng nói: "Có bán có bán ."
Người tới lộ ra vẻ vui sướng, hỏi lại: "Có bao nhiêu?"
"Hai mươi viên."
"Thật tốt quá! Lấy tất cho ta !" Người tới lập tức nói.
Lý Anh Phượng phản ứng rất nhanh, lắc đầu: "Ta chỉ có thể bán cho ngươi mười lăm viên."
Người tới thắc mắc hỏi lại: "Tại sao không bán hết cho ta?"
Lý Anh Phượng thần sắc bình tĩnh vẩy tay nói: "Có người đặt năm viên."
"Được rồi." Người tới đối với việc này cũng hết cách, lúc trước hắn chỉ dặn đặt mười viên: "Vậy bán cho ta mười lăm viên đi ." Hắn lập tức sảng khoái thanh toán tinh thạch, cầm Đại Lực hoàn vội vã bỏ đi.
Lý Anh Phượng nhìn năm viên Đại Lực hoàn còn lại, đầu óc xoay chuyển rất nhanh. Người này coi trọng Đại Lực hoàn như vậy, nhất định Đại Lực hoàn có chỗ nào đó không tầm thường. Nếu nàng có thể tìm được điều này, nguồn tiêu thụ nhất định có thể mở rộng. Nếu không chẳng lẽ chỉ có thể bán cho một người này sao.
Nàng quyết định đem chỗ thuốc còn lại giao cho dược viện giám định một phen.Tuy cần phải trả một lượng phí khá lớn nhưng rốt cuộc cũng có thể biết đến tột cùng Đại Lực hoàn có tác dụng gì.
.
Ngô Minh mua được Đại Lực hoàn,tâm tình cực kỳ vui sướng.
Cũng không biết ai đặt cái tên khó nghe thế này, đan dược tốt như vậy không ngờ lại có cái tên quá là “dế nhũi”, thật sự là chà đạp đan dược mà. Trong lòng hắn thầm đắc ý, may mắn mình mẫn cảm với linh lực, bằng không lần trước chắc cũng không gặp được của quý thế này.
Lần trước trong lúc vô ý hắn nhìn thấy đan dược này mới ngửi được khí tức nhàn nhạt của hỏa hành trong đó. Hắn trời sinh mẫn cảm với hỏa hành, hỏa khí trong thuốc tuy ít nhưng lại tinh thuần, hắn bèn không chút do dự mua lấy.
Ăn vào một lúc sau hắn càng thêm kinh hỉ, bên trong đan dược còn chứa một ít thái dương tinh khí.
Hỏa, một trong năm thuộc tính Ngũ Hành, ở Thiên Nguyệt giới, tu giả kiêm tu hỏa xa xa vượt quá những tu giả kiêm tu tứ hành còn lại. Bất luận là luyện khí, hay luyện đan luyện thực, cũng không tách khỏi hỏa. Thường thấy nhất chính là ly hỏa, đây cũng là loại hỏa diễm phổ thông nhất. Còn những thứ được săn đuổi chính là các loại hỏa diễm kỳ dị. Phẩm giai hỏa diễm càng cao, luyện chế càng ít rủi ro, thành phẩm cũng càng thêm tinh thuần.
Kim Ô hỏa xuất thân từ thái dương (mặt trời), được xếp vào hàng tứ phẩm!
Nhưng Kim Ô hỏa vốn từ thái dương mà ra, như thế nào có thể thu lấy, như thế nào ôn dưỡng, loại pháp môn này chỉ có rất ít đại môn phái mới biết được, hơn nữa đều là bí thuật bất truyền. Huống hồ tứ phẩm Kim Ô hỏa bạo liệt khó thuần, lại cực kì hại người cho nên số người có thể luyện ra Kim Ô hỏa cực kỳ ít ỏi.
Cho nên hiện nay Ngô Minh thấy bên trong đan dược có một tia thái dương tinh khí, trong lòng hắn cực kỳ vui sướng . Càng khiến hắn kinh hỉ chính là tia thái dương tinh khí này thuộc tính chí dương song lại ôn hòa vô hại, cho dù súc dưỡng trong thể nội hắn vẫn cảm thấy vô cùng khoẻ khoắn.
Hắn như nhặt được chí bảo đem tia thái dương tinh khí này ôn dưỡng trong thân thể, tuy chỉ là một ô điểu nhỏ nhoi, cách hình thành Kim Ô hỏa còn rất xa xôi. Nhưng chỉ cần có thể mua thêm Đại Lực hoàn, thái dương tinh khí sẽ không ngừng tăng trưởng, Kim Ô hỏa liền thành hình. Cho dù không thể hình thành Kim Ô hỏa, những tia thái dương tinh khí này nếu dung nhập vào bất kỳ hỏa diễm nào cũng có thể đề thăng phẩm giai cho hỏa chủng.
Kim Ô hỏa không phải là thứ mà tinh thạch có thể mua được.
Lần này mua được mười lăm viên Đại Lực hoàn, tâm tình hắn rất tốt. Sau khi hấp thụ mười lăm viên này, thái dương tinh khí trong người hắn có thể tăng cường trên diện rộng. Tuy còn cách hình thành Kim Ô hỏa rất xa nhưng đã có chút thành tựu, bây giờ hắn chỉ hy vọng người khác chưa phát hiện ra chỗ tốt này.
Song hắn cũng biết ý nghĩ của mình hơi thiếu thực tế, người khác cũng không phải kẻ ngốc. Bây giờ Đại Lực hoàn chắc là một loại tân dược cho nên mới để cho mình kiếm tiện nghi, phỏng chừng chẳng mấy chốc dược tính sẽ bị người khác thăm dò ra, đến lúc đó nếu muốn mua tiếp, giá cả chắc chắn sẽ biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Chỉ một tia thái dương tinh khí đã xa xa vượt quá giá cả hiện tại.
Nhưng cũng may hắn đi trước người khác một bước, huống hồ gia cảnh hắn vốn giàu có, có tăng lên thì cũng không sợ.
Trong thức hải, Tả Mạc cảm thấy hơi hơi lạ lẫm, chỉ một đoạn thời gian không tới, bên trong đã có biến hóa rất lớn. Diện tích thức hải so với trước kia lớn hơn rất nhiều, hỏa diễm màu hồng yêu mị như cỏ tạp điên cuồng sinh trưởng, giờ đã cao thêm một đoạn lớn. Viên tinh thần trong hư không tựa hồ càng thêm xa xôi nhưng lại càng thêm sáng ngời chói mắt. Hàn khí trong băng hà nay đã sâu thêm mấy phần, từng tia từng tia băng tinh càng tinh mịn, thanh thế như thủy triều ngày càng trở nên hãi người.
"Hoàn hảo, ngươi cũng không phải quá ngốc, bộ kiếm quyết này rất thích hợp với ngươi." Bồ yêu miễn cưỡng nói.
Tả Mạc nghe vô cùng chăm chú.
"Nói thật, thiên phú tu kiếm của ngươi thật sự không tốt cho lắm. Nếu như gặp sư huynh ngươi, bị kiếm ý bổ mười lần, phỏng chừng hắn có thể có lĩnh ngộ, hai mươi lần, chắc có thể ngang với trình độ ngươi bây giờ, ngươi bị bổ hơn một ngàn lần mới đến được bước này, hắc hắc." Bồ yêu không chút khách khí cười nhạo.
Tà Mạc vẫn bất động
"Chẳng qua thiên phú Ngũ Hành của ngươi cũng được." Thanh âm Bồ yêu chợt trở nên xa xôi thâm thúy: "Trên đời này, vĩnh viễn chỉ có thứ thích hợp hay không thích hợp, không có thứ nào mạnh nhất cả."
" 《 Ly thủy kiếm quyết 》 này tuy không tốt lắm nhưng rất thích hợp với ngươi." Bồ yêu tán thưởng một câu.
Tả Mạc mở lớn lổ tai, chỉ sợ nghe sót mất chỗ nào. Mỗi câu mỗi chữ của Bồ yêu đều được hắn tự động đổi thành tinh thạch.
"Ly, trong bát quái thuộc hỏa. Vạn vật trong thiên hạ đều phân âm dương, dương giả vi hỏa, âm giả vi thủy. Ly thủy, người sáng tạo ra bộ kiếm quyết này rất kì lạ a, rất thú vị a." Đại khái chắc có lẽ bởi vì đã thu đủ tinh thạch nên Bồ yêu biểu hiện ra kiên nhẫn chưa từng có.
"Chiêu số trong bộ kiếm quyết này vẫn do thủy biến ảo thành, nhưng mà ngự thủy như hỏa" Bồ yêu đánh giá một câu: "Ý tưởng cũng được, song có tâm mà không có lực , khó trách chỉ là tam phẩm."
Bồ yêu ngẩng đầu lên liếc mắt nhìn Tả Mạc một cái liền bổ sung: "Nhưng để cho ngươi luyện vẫn dư dả có thừa."
Rất nhanh, Tả Mạc thấy được giá trị của sáu viên tam phẩm tinh thạch!
Những chỗ thâm ảo tối nghĩa của kiếm quyết được Bồ yêu giảng giải dễ hiểu rõ ràng.
Một lúc lâu sau, Bồ yêu bắt đầu tổng kết: "Tốt lắm, chỗ cần nói đã nói hết cả rồi. Ngươi nếu còn luyện không được thì chỉ nên trách mình quá ngu thôi."
"Xong rồi?" Nghe xong câu này theo bản năng Tả Mạc hỏi lại.
"Xong rồi."
"Không phải ngươi nói còn rất nhiều lỗ hổng sao?" Tả Mạc truy vấn.
Bồ yêu nhìn hắn mỉm cười dụ dỗ: "Muốn sửa kiếm quyết, ngươi phải mất thêm phí. Coi như là người quen ta chỉ lấy một cái giá hữu nghị thôi, chỉ cần một trăm viên tam phẩm tinh thạch ta sẽ sửa nó thành tứ phẩm. Nếu muốn thăng lên ngũ phẩm, cũng được, đưa đây một ngàn viên tam phẩm tinh thạch."
Một trăm viên tam phẩm tinh thạch...
Tả Mạc không chút do dự xoay người rời khỏi thức hải. Phía sau hắn, Bồ yêu gập người cười sặc sụa.
Rời khỏi thức hải. Tả Mạc tìm một chỗ đất trống trong sơn cốc, hắn cố ý chọn một nơi khá xa linh điền.
Đạo lý Bồ yêu giảng rất rõ ràng, tổng kết lại thành một câu: Ngự thủy như hỏa, nói trắng ra chính là dùng phương thức ngự hỏa để ngự thủy. Tả Mạc đã có bộ kiếm quyết thích hợp cho mình, trên tay hắn lại có một thanh tam phẩm phi kiếm Băng Tinh kiếm. Băng, cũng thuộc về thủy. Kiếm ý hắn lĩnh ngộ được từ Tân Nham sư thúc là triều tịch kiếm ý, cũng chính là thủy.
Mà bản chất bộ Ly thủy kiếm quyết này đúng là thủy!
Chẳng lẽ ngay cả lão thiên cũng nhìn La Ly không vừa mắt?
Tả Mạc hắc hắc âm hiểm cười.
Hắn rất nhanh hoạch định con đường phía trước, đạo lý đã hiểu được bây giờ chỉ còn phải luyện kiếm quyết nữa thôi. Nhưng như thế nào để ngự thủy như hỏa, hắn vẫn không biết.
Ba tháng!
Hắn chỉ có thời gian ba tháng!
Trong đầu hiện lên hình dáng La Cách tràn đầy vẻ khinh thường cùng ánh mắt vênh váo tự đắc của Hác Mẫn, Tả Mạc bất giác nắm chặt nắm tay!
Ngay cả bước này còn bước không qua, vậy mình đi tìm đáp án thế nào được?
Last edited by Lang Thang; 09-11-2010 at 03:23 PM.
|