Tu Chân Thế Giới – Tác giả: Phương Tưởng
Tiết 72: Đón khách
Dịch: Tà Phiêu
Biên: Keny
Nguồn: 4vn.eu
Mọi người vào vote cho TCTG nầu. http://4vn.eu/forum/showthread.php?t=68166&page=7
Đệ nhị canh
“Băng Ly Kiếm không ngờ ở Đông Phù, không bằng chúng ta đến bái phỏng một lần, thuận tiện đặt mua Kim Ô hoàn, không biết các vị nghĩ sao?” Hà lão cười cười nói, trong đám người, ông là người có hứng thú nhất với Vô Không kiếm môn.
Những người khác đều đồng tình, đang ngồi đây ai không phải sống lâu thành tinh, tạo quan hệ với một môn phái sắp lớn mạnh, ngày sau tất nhiên đạt được chỗ tốt.
“Tứ phẩm Kim Ô hỏa?”Văn Thiết tán nhân hơi không tin tưởng nhìn vào viên linh đan trên tay Hà lão: “Ta xem viên linh đan này linh khí cũng không quá nồng đậm, chỉ sợ không được nhị phẩm, sao có thể luyện chế ra Kim Ô hỏa được?”.
Những người khác cũng mang theo vài phần không tin tưởng nhìn về phía Hà lão.
Nhất phẩm linh đan có thể luyện chế ra tứ phẩm Kim Ô hỏa, đây đúng là người si nói mộng. Tứ phẩm Kim Ô hỏa là hỏa chủng quý hiếm, vô số người tha thiết mong muốn, ngoại trừ một ít môn phái có phương pháp luyện chế ra, trên cơ bản không còn cách nào để có được. Nếu như dùng linh đan có thể thu được tứ phẩm Kim Ô hỏa, dù là linh đan nhất phẩm cũng đủ để vô số người tranh đoạt.
Những người ngồi đây đều là tu sĩ Kim Đan kỳ, bọn họ rõ ràng đê giai cùng cao giai cách xa nhau một trời một vực, không phải cứ dựa vào số lượng là có thể san bằng, đây cũng là lý do vì sao giá cả sản phẩm cao giai cách biệt đê giai đến thế.
Hiện tại họ lại nghe được một loại linh đan không quá nhị phẩm lại có thể luyện chế ra tứ phẩm Kim Ô hỏa, đây quả là chuyện tiếu lâm. Nếu như không phải đây là do Hà lão am hiểu luyện đan nói ra, có lẽ mọi người đều nghĩ kẻ nói ra bị điên rồi.
“Đây là một viên nhất phẩm linh đan” Hà lão chậm rãi nói: “Trong đó ẩn chứa một tia tinh hoa thái dương, nhưng tia tinh hoa thái dương này sau khi luyện chế lại ôn hòa thuần thục không chút nóng bỏng, trên lý thuyết có thể dùng nó để luyện chế Kim Ô hỏa, nhưng đương nhiên đó cũng chỉ là trên lý thuyết”.
Mọi người lúc này mới nhẹ nhàng thở phào, cùng biểu lộ bộ dáng nên là như vậy!
“Tia tinh hoa thái dương này rất nhỏ, muốn luyện chế Kim Ô hỏa không dùng mấy vạn viên chắc không được. Nhưng tia tinh hoa thái dương kia dù không thể luyện chế Kim Ô hỏa nhưng dương tính tinh thuần, có thể dùng để dung nhập các loại hỏa chủng khác. Các vị ngồi đây đương nhiên không cần nhưng đưa cho đám hậu bối vẫn rất thích hợp” Hà lão khẽ cười nói.
Mọi người nghe vậy đều vuốt vuốt cằm, bọn họ đều là Kim Đan kỳ, đương nhiên nếu có thể luyện chế ra Kim Ô hỏa thì bọn họ cũng quan tâm nhưng nếu vẻn vẹn chỉ là một tia tinh hoa thái dương thì lực hấp dẫn giảm đi nhiều. Song những người ngồi đây không phải ai cũng là tán tu, mà cho dù là tán tu thì cũng có đệ tử, Kim Ô hoàn có là đê giai linh phẩm đi nữa nhưng chỉ ở tia tinh hoa thái dương kia có thể dung nhập mọi hỏa chủng thì đã là loại đan dược khá thực dụng. Rất thích hợp dùng làm phần thưởng cho đám hậu bối.
“Hà lão nói như vậy, chắc hẳn biết nơi bán Kim Ô hoàn đi?”Vân Hà tiên tử nghe nói trong linh đan có một tia tinh hoa thái dương vội mở miệng hỏi, những người chung quanh cũng lộ ra vẻ chăm chú lắng nghe.
“Ha ha, đây là môn nhân của một môn phái vô danh tên là Vô Không kiếm môn làm ra” Hà lão quay mặt nhìn về phía Thiên Tùng Tử nói: “Không biết đạo hữu có biết đến môn phái này không?”.
Thiên Tùng Tử nghe thấy tên Vô Không kiếm môn, trong lòng thoáng giật mình nhưng thấy Hà lão hỏi, vội vã trả lời: “Vô Không Kiếm Môn xưa nay điệu thấp, nếu không phải gần đây phát sinh một sự kiện lớn, ta cũng không biết bản địa lại có một môn phái cường đại như vậy”.
“Điều này là sao?”Viên Lập đầy tò mò hỏi, Thiên Tùng Tử thân là tu sĩ Kim Đan kỳ, một thân tu vi cũng không kém hơn bọn họ, lại còn chấp chưởng Đông Phù, có thể được hắn gọi là môn phái cường đại, thực lực hẳn không tầm thường.
Thấy mọi người đều lộ ra vẻ tò mò, Thiên Tùng Tử chậm rãi nói: “Nói đến Vô Không kiếm môn không thể không nói đến một lần trời sinh dị tượng. Trong hàng đệ tử của Vô Không kiếm môn có một kỳ tài tên là Vi Thắng, người này xuất thân thấp hèn, nhưng cuồng dại với kiếm, vì tu kiếm mà cam nguyện làm kiếm phó. Hắn khổ tâm nghiên cứu, rốt cuộc khi đột phá trúc cơ, kiếm ý hướng lên trời xanh, vang vọng tứ phương, nơi nơi đều nghe thấy. Tại hạ vừa thấy cảnh này, ngay lập tức đi đến mới biết được hóa ra Vô Không kiếm môn rất có danh đầu, không biết các vị đã nghe đến đại danh “Băng Ly kiếm” chưa?”.
Văn Thiết tán nhân tràn ngập kinh ngạc nói: “Chính là “Băng Ly kiếm” một thời danh chấn thú yêu sao?”.
Những người khác cũng lộ ra nét mặt không thể tin được.
“Chính vậy”Thiên Tùng Tử gật đầu nói: “Nói ra thực xấu hổ, nếu không phải vì lần Vi Thắng đột phá Trúc Cơ trời sinh dị tượng thì tại hạ còn không biết tại Đông Phù có nhân vật đại danh đỉnh đỉnh như vậy. Kim Ô hoàn theo lời Hà lão nói hẳn là sản phẩm của Thi Phượng Dung đi, nàng cũng có tu vi Kim Đan kỳ hơn nữa còn am hiểu luyện đan nữa”.
So sánh với Thiên Tùng Tử, Du Bạch biết nhiều hơn khá nhiều, nên nhanh chóng nói: “Sư phụ có điều không biết, Kim Ô hoàn này không phải do Thi tiền bối luyện chế mà là một đệ tử tên Tả Mạc làm ra. Nghe nói là từ một lần ngoài ý muốn trong khi luyện đan mà thành”.
“Kẻ này rất có thiên phú luyện đan” Hà lão buột miệng thốt lên.
Thiên Tùng Tử lúc này cũng không khỏi biến sắc, thốt lên: “Vô Không kiếm môn quả là sâu không lường được”.
Thấy những người khác nhìn về phía mình, hắn liền giải thích: “Các vị có điều không biết đi, Tả Mạc này dù không có tiếng tăm gì nhưng khi còn ở Luyện Khí kỳ đã trích được ngọc bài Mầm Xuân của Linh Thực phu, hơn nữa còn tại Luyện Khí kỳ mà lĩnh ngộ ra kiếm ý, thiên phú như vậy quả thật không thể tưởng tượng nổi. Không ngờ hắn còn có thiên phú ở phương diện luyện đan, lão thiên xem ra thật quá ưu ái Vô Không kiếm môn a!”.
Lúc này những người khác cũng lộ ra vẻ đồng tình. Chỉ cần được một trong ba hạng trong lời Thiên Tùng Tử nói đã là thiên phú hơn người rồi, thế mà cả ba hạng đều đại phóng quanh thải (tỏa sáng rực rỡ) như vậy có thể nói là thiên tài trăm năm hiếm gặp. Vô Không kiếm môn có cao thủ tầm cỡ như Băng Ly Kiếm làm minh sư cùng những đệ tử như Tả Mạc cùng Vi Thắng chắc chỉ cần trăm năm sau sẽ vô cùng hưng vượng.
Những người ngồi đây lập tức rơi vào không khí trầm tư.
“Băng Ly Kiếm không ngờ ở Đông Phù, không bằng chúng ta đến bái phỏng một lần, thuận tiện đặt mua Kim Ô hoàn, không biết các vị nghĩ sao?” Hà lão cười cười nói, trong đám người, ông là người có hứng thú nhất với Vô Không kiếm môn.
Những người khác đều đồng tình, đang ngồi đây ai không phải sống lâu thành tinh, tạo quan hệ với một môn phái sắp lớn mạnh, ngày sau tất nhiên đạt được chỗ tốt.
Tả Mạc ngồi ngay ngắn bên cạnh lò luyện đan, hai tay đặt trên bát quái, vẻ mặt cực kỳ chuyên chú. Một đạo ánh sáng vàng từ bàn tay hắn truyền vào lò luyện đan.
“Xích Viêm quyết” được hắn vận dụng lô hỏa thuần thanh nên phạm vi khống chế của Ly hỏa phù trận dần bị thu hẹp. Trong lò luyện đan, nước thuốc được một đoàn kim sắc quanh tuyến vây quanh, lơ lửng giữa không trung không ngừng quay cuồng, phía dưới lại tản ra từng chút nhiệt ý, nhè nhẹ lan tỏa.
Cảm nhận được tinh hoa thái dương thấm dần vào bên trong dung dịch, tinh thần Tả Mạc nhanh chóng tập trung đến cực độ, hắn biết thời khắc mấu chốt đã đến.
Tinh hoa thái dương ban đầu chậm rãi dung nhập nhưng lúc này đột nhiên tăng tốc, phải thật cẩn thận khống chế cường độ “Xích viêm bí quyết”, chỉ cần sơ hở tí chút là thua cả bàn cờ. Tả Mạc đã từng thất bại rất nhiều lần ở giai đoạn này.
Xuy!
Nước thuốc đang quay cuồng đột nhiên bốc lên một tia khói xanh.
Trong lòng Tả Mạc thầm kêu hỏng bét nhưng hắn còn không kịp phản ứng bỗng nước thuốc phút chốc hóa thành tro tàn.
“Đáng chết!”.
Tả Mạc chán nản ngồi xuống, liên tục luyện đan linh lực tiêu hao đến gần như không còn. Hai mắt hắn chi chít tơ máu, thần sắc mệt mỏi thất vọng. Trong phòng đầy một mùi bã dược, khó ngửi vô cùng.
Cho tới bây giờ hắn chưa thành công một lần nào.
Chẳng qua cũng không phải hắn không có thu hoạch, hôm nay hắn đã tìm ra vấn đề nằm ở đâu.
Trong mấy loại dược liệu chế tạo Ích Cốc hoàn có một loại tài liệu không thể thừa nhận cường độ tinh hoa thái dương quá lớn. Tinh hoa thái dương dù nhìn qua khinh đạm nhưng cũng mạnh hơn Ly hỏa phù trận nhiều. Loại linh thảo này tên là Thiên Ngọc thảo, trên cơ bản nó không thể chịu được hỏa diễm luyện chế mãnh liệt như thế này.
Hắn cần phải tìm được một loại linh thảo có thể chịu được cường độ tinh hoa thái dương lớn song lại có cùng dược tính với Thiên Ngọc thảo. Tả Mạc không khỏi lo lắng, đây là vấn đề lớn nhất, một khi đã liên quan đến dược tính, hắn bắt đầu mù mờ ù ù cạc cạc.
Thở dài một hơi, xem ra ý tưởng của mình, phải để sau này mới có thể tiến hành. Nhưng hắn vẫn không cam lòng nên quyết định đi đến điển tịch của sư phụ tra cứu một lần xem có tìm được loại linh thảo nào có dược tính giống với Thiên Ngọc thảo không.
Vừa nghĩ thế hắn bèn nhanh chóng bước ra đan phòng.
“Sư huynh!”Hứa Tình thấy Tả Mạc đi ra khỏi đan phòng, con mắt sáng ngời, nhanh chóng tiến lên nói: “Chiến thuyền lớn kia đã đến môn phái chúng ta!”.
“Thuyền lớn? Thuyền lớn nào?”Tả Mạc có chút hoảng hốt, ngơ ngác hỏi theo bản năng.
“Sư huynh không nhớ sao? Chính là thuyền lớn bay qua bầu trời lần trước đấy!”Hứa Tình nhắc nhở hắn.
“Thuyền lớn bay qua!”Tả Mạc nhanh chóng giật mình tỉnh ngộ. Chiếc thuyền kia khí thế cực kỳ hoành tráng, để lại cho hắn ấn tượng khá sâu nên vội vàng hỏi lại: “Tại sao nó lại đến đây?”.
“Không biết” Hứa Tình lắc lắc đầu nói: “Bọn họ hình như trò chuyện rất vui cùng mấy sư bá, nhưng nghe nói phỏng chừng họ đến điều tra chuyện bạch nhật tinh hiện”.
“Bạch nhật tinh hiện?”Tả Mạc cảm thấy cổ họng khô khốc, hắn đột nhiên nhớ tới con hạc hồng cũng từng nói mấy câu này với mình. Không biết tại sao, hắn mơ hồ cảm giác được, bạch nhật tinh hiện có liên quan đến mình.
“Sư huynh không nhớ sao? A, đúng rồi, muội nhớ ra rồi, hôm đó lúc đó sư huynh vừa Trúc Cơ thành công!” Nàng giống như tiếc hận thay cho Tả Mạc nói: “Đáng tiếc sư huynh không chứng kiến được, nghe nói bạch nhật tinh hiện rất hiếm gặp a!”.
Tả Mạc rét run cả người, nếu vừa rồi hắn còn mơ hồ cảm thấy có quan hệ đến mình thì giờ đây hắn dám khẳng định, bạch nhật tinh hiện kia tám chín phần mười có quan hệ với mình! Trên đời này liệu có chuyện trùng hợp thế sao?
Bản thân hắn chắc không làm ra nổi hiện tượng thiên văn kỳ quái này.
Tuy hắn không thể song Bồ yêu lại có thể!
Nghĩ vậy, hắn không để ý đến Hứa Tình, nhanh chóng quay ngược lại đan phòng.
Vừa vào đan phòng, Tả Mạc tiến vào thức hải, đứng đối diện với Bồ yêu đang nhàn nhã nghe âm khuê.
“Bồ, bạch nhật tinh hiện có phải ngươi làm trò quỷ không?” Tả Mạc lạc cả giọng run run hỏi!
“Ta?” Bồ yêu không thèm nâng mắt lên, lắc đầu đầy khẳng định: “Không phải!”.
Tả Mạc thở phào nhẹ nhõm, thằng nhãi Bồ yêu này không thiếu tật xấu nhưng được cái luôn không kiêng kỵ thừa nhận mình làm chuyện xấu.
Nhưng câu nói kế tiếp lại làm Tả Mạc sợ đến chết khiếp: “Không phải ta, là ngươi!”.
“Ta?”Tả Mạc ngơ ngác chỉ vào mũi mình hỏi.
“Hừ, một tên ma quỷ, cần tinh lực nên mượn thân hình ngươi” Bồ yêu rõ ràng vui sướng khi người gặp họa nói: “Ta lúc ấy nói rồi mà, làm quá lớn a!”.
Tả Mạc như lọt vào trong sương mù, chậm chạp nói: “Ngươi nói, trong này còn có ngươi khác sao?”.
Bồ yêu còn chưa kịp trả lời, Tả Mạc đã nghe thấy có tiếng gõ cửa: “Sư huynh, chưởng môn lệnh ngài đi Vô Không đường, có khách nhân muốn gặp ngài!”.
Lúc này, Tả Mạc cảm giác dưới chân mềm nhũn, cả người trống rỗng, hoang mang…!
Last edited by Lang Thang; 09-11-2010 at 03:28 PM.
|