Hắc Long thở phào nhẹ nhõm, lệnh đám hài tử rửa sạch dấu vết trận chiến, sau đó đem tất cả thi thể vào sâu trong khe núi để chôn. Tổng cộng 8 cỗ thi thể, đám khô lâu đào một cái hố to, sau đó ném thi thể xuống. Đến thi thể của A la ước thì trong lòng Hắc Long khẽ động.
Trên người A la ước có một đóa linh hồn chi hỏa rất mạnh mẽ, phi thường tràn đầy, căn bản không giống người đã chết, chẳng lẽ tử vong triệu hồi sư còn chưa có chết ? Thân thể đã chết, nhưng linh hồn chi hỏa vẫn thiêu đốt, đây là tại sao chứ ? Hắc Long nghi hoặc nhìn chằm chằc thi thể A la ước, trong lòng tràn đầy nghi hoặc.
Hắc Long cúi người xuống sát thi thể A la ước, khẽ hít sâu một hơi, linh hồn chi hỏa của A la ước hoảng sợ liền cố sức chống lại.
Quả nhiên không có chết. Trong mắt Hắc Long hồng quang đại thịnh, gia tăng lực hút, linh hồn chi hỏa A la ước không cam lòng hóa thành một đạo quang mang xanh thẫm, rồi đi vào cơ thể Hắc Long.
Lần đầu tiên Hắc Long hấp thu loại linh hồn chi hỏa có ý thức, ngọn lửa vừa tiến vào cơ thể, vô số huyễn tượng mông lung như thuỷ triều ùa về phía hắn, đây là trí nhớ của A la ước.
Những bức tranh ký ức như sóng thủy triều cuồn cuộn tiến vào tâm trí Hắc Long, làm cho hắn ngập chìm trong cảm giác huyễn tượng, loại cảm giác này chỉ có khi linh hồn chi hỏa sắp bị dập tắt. Trong phút chốc, Hắc Long hiểu ra: nó đang muốn xâm chiếm thân thể mình.
Hắc Long thốt nhiên giận dữ, linh hồn chi tâm điên cuồng thiêu đốt linh hồn chi hỏa của A la ước, khiến nó như băng tuyết tan rã, dần dần trở thành năng lượng thuần túy, sau đó dung nhập vào linh hồn Hắc Long, Hắc Long chậm rãi tiếp nhận trí nhớ cùng tri thức cả đời của A la ước, dần chìm đắm trong cảm giác kỳ diệu.
Không biết trải qua bao lâu, Hắc Long phục hồi lại tinh thần, trí nhớ cùng tri thức của A la ước đều bị hắn hấp thu, nhưng dù sao đây là trí nhớ của một người khác, nhất thời không có cách nào hoàn toàn dung hợp, càng không có cách nào giải thích được toàn bộ, bất quá từ một vài tri thức nhỏ, Hắc Long biết được lý do tại sao. A la ước thực ra không có chết, hắn mặc dù tử vong, nhưng linh hồn chi hỏa bất diệt, chỉ là tiến vào trạng thái chết giả, khi linh hồn chi hỏa đạt tới trình độ nhất định, hắn lại có thể thức tỉnh, sau đó thân xác chuyển hóa thành vu yêu mà sống lại. Đây là Bất tử hiến tế, một loại cao giai pháp thuật trong tử vong ma pháp.
Chỉ tiếc là A la ước không ngờ tới việc mình vô tình triệu hồi một quái vật như Hắc Long, càng không nghĩ tới bộ xương khô này lại hiểu được cách hấp thu linh hồn người khác. A la ước trong trạng thái giả chết lại vô tình giúp Hắc Long chiếm được tiện nghi.
Từ trí nhớ của A la ước, Hắc Long biết được đám Hắc đại bây giờ tất cả đều tiến hoá thành Hoàng kim khô lâu, chính là khô lâu vương trong truyền thuyết, mỗi khô lâu vương đều có 2 loại kỹ năng là Hoàng giả giá lâm cùng lưỡi hái tử thần. Nhưng làm cho Hắc Long kỳ quái chính là đám Hắc đại không có ai biết sử dụng 2 kỹ năng này.
Trí nhớ của một người cũng có nặng nhẹ khác nhau, mà trí nhớ của A la ước lại ấn tượng và khắc sâu nhất 3 loại ma pháp. Loại thứ nhất là sống phu sinh cơ thuật, loại pháp thuật này có thể giúp tất cả bất tử sinh vật có được cơ thể mới, hơn nữa bảo trì cơ thể này vĩnh viễn không bị hủ hóa. Nói cách khác, học được loại pháp thuật này, bọn Hắc Long sẽ không phải dùng vải bao bọc cơ thể để bảo vệ xương cốt bên trong nữa, mà tác dụng lớn hơn là cho bọn chúng một bộ dáng giống loài người, như vậy sẽ không sợ loài người phát hiện ra bọn họ là bất tử sinh vật.
Còn có một loại là triệu hồi khô lâu thuật, chính là loại pháp thuật đã triệu hồi Hắc Long khi còn ở chiến trường.
Một loại khác là Bất tử hiến tế, có thể đem thi thể chuyển thành vu yêu. Loại pháp thuật này chẳng những có tác dụng trên chính cơ thể mình mà còn có thể dùng trên người khác, đem thi thể người khác biến thành yêu nô. Bất quá đem người khác biến thành yêu nô, yêu nô còn có thể vẫn duy trì ý thức như khi còn sống.
Pháp thuật này đều là do A la ước chuẩn bị chuyển sinh thành vu yêu sẽ phải sử dụng, cho nên ấn tượng phi thường sâu sắc, Hắc Long khi hấp thu linh hồn A la ước, 3 loại pháp thuật này là thứ đầu tiên hắn biết được.
Bất tử hiến tế bảo trì trí nhớ như khi còn sống, đều này nhất thời hấp dẫn sự chú ý của Hắc Long. Mặc dù Hắc Long đã có 10 đứa nhỏ, nhưng cả đám đều không có ý thức, bọn họ không có ý thức nên không thể trao đổi cùng người khác. Trải qua bao năm tháng tại dãy Khoa la lạp, bây giờ Hắc Long đã cực chán ghét sự cô độc tịch mịch, hắn muốn một người có thể cùng hắn trao đổi, bất kể là khô lâu hay yêu nô đều tốt.
Bất tử hiến tế chỉ có thể sử dụng trên thi thể người đã chết không quá một ngày. Hắc Long liếc nhìn mấy cỗ thi thể một chút, nhất thời có chủ ý.
Lệnh cho Hắc đại, Hắc nhị đem thi thể 2 pháp sư cùng 2 tinh linh lên, còn 3 kiếm sĩ đều đã bị chém thành nhiều mảnh nên bỏ qua.
Hổi tưởng lại chú ngữ trong trí nhớ của A la ước, 4 cỗ thi thể bắt đầu động đậy, các vết thương trên người nhanh chóng khép lại, đây là sống phu sinh cơ thuật, để thi triển bất tử hiến tế, thi thể đầu tiên phải hoàn hảo, vì vậy phải lấy sống phu sinh cơ thuật để chữa trị thi thể.
4 đóa linh hồn chi hỏa u lam từ trong tay Hắc Long toát ra, đây là linh hồn chi hỏa tách từ linh hồn chi tâm của hắn, đem rót vào bên trong đám thi thể, có thể cường hóa linh hồn chi hỏa của bọn họ, một lần nữa giúp ngọn lửa cháy lên, như vậy hiến tế có thể hoàn thành.
Ngọn lửa bay tới trước ngực 4 thi thể, sau đó từ từ thấm vào, 4 cỗ thi thể bắt đầu co quắp, rung động, sau đó từ từ hồi phục bình tĩnh. Hắc Long cảm giác được từ thân thể bọn họ, linh hồn chi hỏa tràn đầy đang thiêu đốt.
Bất tử hiến tế ít nhất phải 7 ngày mới có thể hoàn thành, trong khoảng thời gian này, bọn họ sẽ không tỉnh lại. Hắc Long đi tới thi thể 3 kiếm sĩ rồi khẽ đọc chú ngữ. Da thịt điên cuồng nhúc nhích sinh sôi, theo cánh tay hắn hướng lên trên rồi bao trùm toàn thân, không biết bao lâu sau, Hắc Long đã có một cơ thể hoàn thiện.
Một khuôn mặt anh tuấn lạnh lùng, cơ thể cao lớn cứng rắn tràn đầy sức lực, duy chỉ có ánh mắt vô hồn, giống con ngươi người chết, không có cảm xúc.
Hắc Long hoạt động thân thể một chút, toàn thân truyện đến cảm giác thư sướng linh hoạt. Loại pháp thuật này thật sự hữu ích, xương cốt được da thịt bao trùm khiến các thao tác hoạt động đều trở nên linh hoạt hơn, các đốt ngón tay hoạt động dễ dàng khiến Hắc Long trong lòng hưng phấn không thôi, với cơ thể hoàn mỹ của hắn, nếu giả dạng làm loại người, cho dù bị nhìn thấy cũng sẽ không ai phát hiện ra rằng hắn là bất tử khô lâu.
Linh hồn chi tâm truyền đến cảm giác suy yếu, loại pháp thuật này làm hắn hao phí rất nhiều năng lượng. Hắc Long nghĩ thầm: xem ra phải nghỉ ngơi bổ sung năng lượng mới được. Tại góc âm u của sơn cốc, Hắc Long nằm xuống, chậm rãi chìm vào ngủ say.
Cảm giác đầu đau buốt, Eileen thét lên một tiếng chói tai, chợt bừng tỉnh, hơi thở gấp gáp, hoảng sợ mở to 2 mắt nhìn ra phía trước … tử vong pháp sư, Hoàng kim khô lâu …, tất cả hình ảnh chậm rãi hiện lên trong óc nàng. Ta không phải đã chết rồi sao ? Eileen trong lòng vừa động, khẽ sờ vết thương nơi cổ nhưng giờ đây chỉ thấy trơn nhẵn, chỉ có cánh tay cùng cổ là lạnh băng một cách lạ lùng.
Xảy ra chuyện gì ? Eileen trong lòng đầy nghi vấn, nàng nhớ rõ ràng mình bị Hoàng kim khô lâu chém 1 đao, sau đó ngất đi, như thế nào mình còn chưa chết ?
Đang lúc nghi hoặc thì có tiếng bước chân vang lên, một nam tử tráng kiến nửa thân trên xích lõa hiện ra trước mặt nàng.
Eileen nhẹ nhàng ngẩng đầu đánh giá người vừ đến, đó là nam nhân thân hình cường tráng, thân trên xích lõa, quanh hông chỉ quấn một mảnh vải, đầu bóng lưỡng, khuôn mặt bình thường, nhưng hai mắt vô hồn.
“Ngươi là ai ? là ngươi cứu ta phải không ? Ta không phải đã chết rồi sao ?” Eileen khẽ hỏi, vừa nói nàng mới phát hiện giọng nói của mình khàn khàn khô khốc, tựa như vô số ngày qua không được uống nước vậy.
Hắc Long yên lặng đánh giá nữ pháp sư, tổng cộng 4 người, nàng thức tỉnh sớm nhất, đây là bởi vì nàng có năng lượng linh hồn rất mạnh mẽ, giờ phút này từ bề ngoài mà đánh giá thì nàng không khác biệt mấy so với lúc còn sống, chỉ có da thịt có chút ảm đạm, không tươi sáng như lúc còn sống.
Vừa tỉnh lại, trong mắt nàng vẫn mang theo sự sợ hãi cùng phẫn nộ như khi còn sồng, còn có một tia mê võng.
Dĩ nhiên hỏi chính mình là ai? Hắc Long trong lòng một trận nghi hoặc: Chẳng lẻ nàng không nhận ra ta? Nga, được rồi, ta dụng sống phu sinh cơ thuật tạo ra cơ thể, bây giờ thoạt nhìn đã giống một người sống, cũng khó trách nàng nhận ra không được.
Hắc Long liền nói: "Ngươi đã chết. "
Nữ pháp sư trên mặt cả kinh, kinh hoảng nhìn Hắc Long: "Ngươi nói cái gì? Ta đã đã chết? Ngươi là có ý tứ gì? Ngươi rốt cuộc là ai? "
Hắc Long ngồi xổm xuống, đánh giá nàng, sau đó chỉ lên vị trí trái tim nàng, vu yêu cũng là bất tử sinh vật, tim bọn họ không đập.
Eileen đặt hai tay lên ngực, sau đó cơ thể chấn động, ánh mắt nàng toát ra sự sợ hãi, im lặng một hồi lâu, nàng thét lên chói tai: "Ngươi đã làm gì ta ? ! ! Ta...Ta...Ta tại sao có thể như vậy! Ngươi là ai? ! Ngươi rốt cuộc là ai! ? " Nữ pháp sư thét chói tai , vừa sợ hãi vừa khẽ lùi về phía sau.
"Ngươi là vu yêu, ngươi đã chết, ta đem ngươi làm sống lại. " Hắc Long chậm rãi thuật lại chân tướng.
Eileen mở to con mắt, trong mắt tràn ngập vô tận sự sợ hãi cùng tuyệt vọng: “Ngươi... Ngươi là bộ xương khô! ? "
Eileen không muốn tin chuyện này là thật, nàng thét lên chói tai, chìm trong sợ hãi cùng tuyệt vọng sau đó lại điên cuồng gào thét, khóc lớn: "Không phải, ta không phải vu yêu, ta đã chết, ngươi là ác ma, ta muốn giết ngươi. "
Hắc Long một tay xoa cổ nàng, dùng sức đâm xuyên qua ra phía sau lưng. Người bình thường như vậy đã sớm đã chết, nhưng Ngả Lâm lại mở to mắt hoảng sợ , từ từ quỳ ngồi dưới đất, thân thể nàng không ngừng run rẩy...
Lại khôi phục cổ nàng lại như cũ, Hắc Long khó hiểu hỏi: "Làm vu yêu không tốt sao chứ? Vu yêu mạnh mẽ vô cùng, đao thương bất nhập, sẽ không chảy máu, không cần hô hấp, còn có thể miễn dịch hết thảy tự nhiên hệ ma pháp, sẽ không chết, sẽ không già, có thể vĩnh bảo thanh xuân. " Làm một bất tử sinh vật, Hắc Long rất không hiểu rõ tâm tư của loài người, hắn chính mình là cảm giác được bất tử sinh vật tốt hơn so với loài người, bất tử sinh vật có thể cường hãn hơn loài người rất nhiều, loài người dù lợi hại cũng chỉ có thể sống nhiều năm, nhưng không chết sinh vật lại có thể suốt đời không chết.
Eileen ngồi ở trên mặt đất, nghe tới đoạn vĩnh viễn thanh xuân thì thân hình nàng mới run rẩy.
Hiển nhiên là không muốn trở thành vu yêu, Hắc Long nói: “Nếu ngươi không muốn làm vu yêu, ta đây sẽ để ngươi chết đi? " Hắc Long làm sống lại những người này, chủ yếu là muốn tìm một vài người có thể cùng hắn trao đổi, nếu bọn họ không muốn, Hắc Long cũng không định bắt buộc. Nhưng hắn cũng không rõ ràng những lời này nghe được đối với Eileen Luân Nhã lại giống như uy hiếp.
Eileen Luân Nhã thân hình khẽ run rẩy, không nói gì.
Tư Đồng Ca cùng hai tinh linh bắt đầu có phản ứng. Hắc Long đứng dậy, đánh giá bọn họ. Tỉnh lại đầu tiên là Tư Đồng Ca, hắn ngồi dậy, ánh mắt lộ vẻ khó tin rồi tự xem xét thân thể mình.
Eileen Luân Nhã cũng thấy lão pháp sư ngồi dậy, nàng bi hô một tiếng: "Ca lão sư. " Sau đó lao vào trong lòng Tư Đồng Ca, lớn tiếng khóc nức nở. Tinh, Nguyệt huynh muội tỉnh lại, trên mặt một mảnh mờ mịt.
Đứng ở một bên, Hắc Long yên lặng đánh giá bọn họ, Bất tử Hiến tế phi thường thành công, bốn người so với khi còn sống đều không có gì khác biệt, ngoài trừ dáng vẻ nhợt nhạt một vài điểm.
Eileen Luân Nhã không ngừng khóc, Tư Đồng Ca cùng Tinh, Nguyệt huynh muội rất nhanh hiểu rõ biến hóa trên người mình, biết chính mình tất cả đều thành vu yêu, ngoại trừ lão pháp sư, ba người còn lại trên mặt đều lộ vẻ sợ hãi.
Tư Đồng Ca đứng dậy, lạnh lùng nhìn chằm chằm Hắc Long nói: "Tại sao ngươi lại làm như vậy? Rốt cuộc người có mục đích gì? "
Hắc Long bất quá chỉ muốn tìm người có thể trao đổi mà thôi, mặc dù có thể khống chế tánh mạng của những người này, nhưng Hắc Long cũng không định khống chế bọn họ.
"Ta chỉ là muốn tìm một vài tính mạng có thể cùng ta trao đổi, nếu các ngươi không muốn, ta có thể thu hồi linh hồn chi hỏa. " Hắn lại giữ nguyên lập trường.
"Ngươi đem chúng ta giết chết, sau đó đem chúng ta sống lại, chính là vì muốn tìm một ít sinh vật nói chuyện thôi sao? " Lão pháp sư rõ ràng không tin Hắc Long nói.
"Ta cũng không muốn giết các ngươi, bất quá là các ngươi ... động thủ trước, đánh không lại còn nói muốn đi tìm người đuổi giết chúng ta, không có biện pháp ta không thể làm gì khác hơn là giết chết các ngươi. " Phương thức loài người nói chuyện Hắc Long dần quen thuộc, càng nói càng lưu sướng.
Nghe xong Hắc Long những lời này, bốn người sắc mặt trở nên vô cùng khó coi.