- Äấy công tước thấy chưa: Genes và Lucque nay chỉ còn là những thái ấp, những Ä‘iá»n trang cá»§a dòng há» Buônapáctê(1) mà thôi. Nà y, tôi xin báo trước: há»… công tước còn cho rằng hiện nay chúng ta chưa ở trong tình trạng chiến tranh, há»… công tước còn dám bà o chữa cho những hà nh động nhÆ¡ nhuốc và tà n bạo cá»§a tên Ma vương phản CÆ¡ đốc ấy (quả tình tôi cÅ©ng tin rằng hắn chÃnh là Ma vương - thì tôi không có quen biết, không có bạn bè gì vá»›i công tước nữa đâu, công tước không còn là "kẻ nô lệ trung thà nh" cá»§a tôi như công tước vẫn nói. Nà o, thôi, phải há»i thăm sức khoẻ công tước đã chứ! Tôi là m cho công tước đâm hoảng sợ thì phải, công tước ngồi xuống Ä‘i, rồi kể chuyện cho tôi nghe.
Anna Pavlovna Serer, ngá»± tiá»n phu nhân có tiếng, rất thân cáºn vá»›i hoà ng háºu Maria Feodorovna, nói như váºy khi phu nhân ra đón công tước Vaxili, má»™t nhân váºt quan trá»ng và có chức vị cao, và là ngưá»i đầu tiên tối hôm nay đến dá»± buổi tiếp tân cá»§a phu nhân. Bấy giá» là và o tháng bảy năm 1805. Anna Pavlovna ho đã mấy hôm nay, phu nhân bị bệnh cúm - phu nhân nói thế (hồi ấy cúm là má»™t danh từ má»›i, rất Ãt ngưá»i dùng). Buổi sáng má»™t gia nhân mặc áo dấu đỠđi phân phát những tấm thiếp má»i nhất loạt viết:
"Thưa bá tước hay (thưa công tước), nếu bá tước không có việc gì hay hÆ¡n và không có ý quá lo sợ phải ngồi suốt cả buổi tối vá»›i má»™t ngưòi đà n bà đau ốm tá»™i nghiệp, thì tôi sẽ rất vui sướng được tiếp bá tước tại nhà từ 7 đến 10 giá». Annette Scherer".
Lúc nà y công tước vừa bước và o phòng, mình mặc phẩm phục thêu kim tuyến, chân Ä‘i già y có bÃt tất cao, ngá»±c Ä‘eo huân chương, khuôn mặt phẳng đẹp trông rất tươi tỉnh. Công tước đáp, không há» mảy may lúng túng trước cách tiếp đón cá»§a nữ chá»§ nhân:
- Trá»i, nhiếc móc độc địa thế!
Công tước nói má»™t thứ tiếng Pháp cầu kỳ, thứ tiếng mà cha ông chúng ta không nhÅ©ng dùng để nói chuyện, mà còn để suy nghÄ© nữa; công tước lại có má»™t gióng nói dìu dịu và khoan dung đặc biệt cá»§a má»™t ngưá»i quyá»n quà đã lõi Ä‘á»i trong xã há»™i thượng lưu và trong cung đình. Công tước lại gần Anna Pavlovna, cúi cái đầu hói bóng nhoáng, xức nước hoa thÆ¡m phức xuống hôn tay phu nhân rồi thoải mãi buông ngưá»i xuống Ä‘i-văng.
- Trước hết, xin bà bạn cho biết sức khoẻ ra sao? - công tước lại nói - Xin phu nhân nói rõ cho tôi được yên lòng?
Công tước cÅ©ng vẫn nói vá»›i giá»ng như trước nhưng trong cái giá»ng nhã nhặn và đượm vẻ ái ngại vẫn để lá»™ sá»± thá» Æ¡, tháºm chà cả sá»± mỉa mai.
Anna Pavlova nói:
- Tinh thần đã Ä‘au khổ thì ngưá»i còn mạnh khoẻ sao được? Thá»i buổi nà y, là ngưá»i có tâm huyết ai có thể bình thản được? Công tước ở lại chÆ¡i cả buổi tối nhé!
- Thế còn buổi dạ hội của đại sứ Anh thì sao? Hôm nay là thứ tư. Tôi cần phải đi đến đấy cho có mặt. Con gái tôi nó sẽ ghé lại đây đưa tôi đi.
- Tôi vẫn tưởng buổi dạ há»™i đã hoãn rồi kia đấy. Tôi xin thú tháºt những trò há»™i hè và bắn pháo hoa ấy đã bắt đầu trở thà nh nhạt thếch.
- Há» mà biết phu nhân muốn thế, thì hỠđã hoãn buổi dạ há»™i rồi - công tước nói theo thói quen, như má»™t chiếc đồng hồ đã lên dây sẵn, nói những Ä‘iá»u mà mình cÅ©ng không muốn ngưá»i ta tin là tháºt.
- Thôi xin ông đừng là m khổ tôi nữa… Nà y, vá» cái tin cấp báo cá»§a Novoxilxov ngưá»i ta quyết định gì? Việc gì ngà i cÅ©ng biết kia mà .
Công tước nói, giá»ng lạnh nhạt và chán chưá»ng:
- Tôi biết nói thế nà o đây? - Ngưá»i ta quyết định gì ư? Ngưá»i ta cho rằng Buônapáctê đã Ä‘i nước liá»u, và tôi tin ta cÅ©ng là m như thế.
Công tước Vaxili bao giá» cÅ©ng nói giá»ng uể oải như má»™t diá»…n viên Ä‘á»c má»™t vai tuồng đã quá cÅ©. Anna Pavlovna Serer thì trái lại, tuy đã tròn bốn mươi tuổi, nhưng văn hăng hái sôi nổi. Tá» ra hăng hái đã thà nh má»™t chức vụ xã há»™i cá»§a phu nhân, và đôi khi, mặc dầu không muốn, phu nhân cÅ©ng vẫn là m ra vẻ hăng hái để khá»i phụ lòng mong đợi cá»§a những ngưá»i quen biết. Nụ cưá»i ná»a miệng luôn luôn phảng phất trên gương mặt Anna Pavlovna tuy không ăn khá»›p vá»›i những nét mặt đã tà n phai, nhưng cÅ©ng nói lên rằng phu nhân chẳng khác gì đứa trẻ được nuông chiá»u, vẫn có ý thức vá» cái táºt đáng yêu cá»§a mình, má»™t cái táºt mà phu nhân không muốn, không thể và không thấy cần phải sá»a chữa.
Giữa chừng câu chuyện vá» lình hình chÃnh trị, Anna Pavlovna bá»—ng hăng lên:
- á»’, thôi đừng nói tá»›i cái nước Ão ấy vá»›i tôi nữa! Có thể là tôi chẳng hiểu tà gì, nhưng nước Ão xưa nay không há» muốn có chiến tranh. Nó phản bá»™i chúng ta. Má»™t mình nước Nga sẽ phải cứu châu âu. Äấng ân chá»§ cá»§a chúng ta biết rõ sứ mệnh cao cả cá»§a ngưá»i và sẽ trung thà nh vá»›i sứ mệnh đó. Tôi chỉ tin có thế mà thôi. Äức vua nhân từ và kỳ diệu cá»§a ta sẽ phải lÄ©nh lấy cái trách nhiệm trá»ng đại nhất trên thế giá»›i; ngưá»i nhân từ và quà hoá như váºy nên Thượng đế sẽ không bá» ngưá»i đâu, và Ngưá»i sẽ là m tròn sá»± phó thác cá»§a Trá»i là bóp chết con quái xà cách mạng nay đã trở nên ghê tởm hÆ¡n bao giá» hết vì hiện thân cá»§a nó là cái tên sát nhân kiêm đạo tặc kia. Chúng ta sẽ phải má»™t mình trả thù cho máu cá»§a chÃnh nghÄ©a đã đổ. Còn biết hy vá»ng và o ai nữa, thưa ngà i? Nước Anh vá»›i cái đầu óc con buôn cá»§a nó sẽ không bao giá» hiểu nổi cái độ lượng như trá»i bể cá»§a hoà ng đế Alecxandr. Nó đã từ chối không chịu rút khá»i đảo Malta. Nó muốn tìm xem phÃa sau các hà nh động cá»§a chúng ta có thâm ý gì. Ngưá»i Anh đã nói gì vá»›i Novoxilxov?… Chẳng nói gì cả. Há» không hiểu, mà cÅ©ng không thể hiểu nổi cái lòng vị tha cao cả cá»§a Äức hoà ng thượng, là ngưá»i không bao giá» là m gì cho bản thân mình, mà sẵn lòng là m tất cả cho hạnh phúc cá»§a thiên hạ. Há» hứa những gì nà o? Không hứa gì cả. Mà dù có hứa thì há» cÅ©ng chẳng là m gì đâu! Nước Phổ đã tuyên bố rằng Bonaparte là vô địch và toà n thể châu Âu không còn có cách gì chống lại hắn nữa… Tôi không tin má»™t lá»i nà o cá»§a Hardenberg hay cá»§a Haugevits. Cái ná»n trung láºp trứ danh cá»§a nước Phổ chẳng qua là má»™t cái bẫy. Tôi chỉ tin ở Thượng đế và tin và o sá»± thụ mệnh thiêng liêng cá»§a vị hoà ng đế kÃnh yêu cá»§a chúng ta. Ngưá»i ta sẽ cứu được châu Âu…
Anna Pavlovna bá»—ng dừng lại, mỉm cưá»i như để tá»± chế giá»…u cái thái độ bồng bá»™t cá»§a mình.
Công tước mỉm cưá»i nói:
- Tôi trá»™m nghÄ© giá phu nhân được cá» là m sứ giả thay ông Vin Vintxengherod thân mến cá»§a chúng ta thì phu nhân đã bắt vua Phổ ưng thuáºn đứt Ä‘i rồi. Phu nhân hùng biện thế kia mà . Phu nhân cho tôi chén đà chứ?
- Sắp có đấy ạ- Anna Pavlovna bấy giỠđã bình tĩnh lại. Phu nhân nói thêm:
- À nà y, trong các vị tân khách cá»§a tôi hôm nay sẽ có hai nhân váºt rất thú vị; đó là tá» tước Mortenmar, ông ta là thông gia vá»›i há» Montmorency qua há» Rohans, má»™t trong những dòng dõi quý phái báºc nhất ở Pháp. Äó là má»™t ngưá»i Pháp lưu vong hạng chân chÃnh đấy(2). Sau nữa là giáo sÄ© Moriot, chắc ngà i cÅ©ng có biết con ngưá»i trà tuệ uyên thâm ấy chứ? Moriot đã được hoà ng thượng tiếp, chắc ngà i có biết?
- Ô tôi sẽ rất lấy là m hân hạnh. - Rồi công tước nói thêm, giá»ng đặc biệt lÆ¡ đễnh như vừa sá»±c nhá»› ra Ä‘iá»u gì, nhưng thá»±c ra công tước đến đây hôm nay mục Ä‘Ãch chÃnh cÅ©ng chỉ là để há»i việc ấy. - Có phải Hoà ng thái háºu muốn bổ nhiệm nam tước Funke là m bà thư thứ nhất ở Viên không? Hình như cái ông nam tước ấy đục lắm thì phải.
Số là công tước Vaxili muốn tiến cá» con mình nhưng lúc bấy giá» trong triá»u ngưá»i ta lại Ä‘ang xin Hoà ng thái háºu lo chức ấy cho nam tước.
Anna Pavlovna lim dim đôi mắt, ý muốn nói phu nhân hay ai cÅ©ng Ä‘á»u có quyá»n phê phán những Ä‘iá»u mà đủc Hoà ng thái háºu đã thÃch là m hay muốn là m. Phu nhân chỉ nói gá»n má»™t câu, giá»ng buồn và xẵng:
- Nam tước Funke là do bà chị cá»§a Hoà ng thái háºu gá»i gắm đấy!
Khi Anna Pavlovna nói đến Hoà ng thái háºu, gương mặt cá»§a phu nhân chợt lá»™ vẻ sùng kÃnh và ngưỡng má»™ chân thà nh, pha lẫn vá»›i vẻ buồn rầu: cứ má»—i lần nhắc đến Hoà ng thái háºu là phu nhân như váºy.
Phu nhân nói rằng đức Hoà ng thái háºu có lòng trá»ng nể nam tước Funke lắm, - rồi khoé mắt cá»§a phu nhân lại đượm vẻ buồn rầu như cÅ©.
Công tước lặng thinh, vẻ thản nhiên, Anna Pavlovna vốn có đủ cái khéo léo tế nhị và nhạy bén cá»§a má»™t ngưá»i đà n bà và má»™t nữ quan quen ra và o chốn cung đình; phu nhân muốn châm chÃch công tước má»™t tÃ, vì ông ta đã dám nghÄ© như váºy vá» má»™t nhân váºt được tiến cá» vá»›i Hoà ng thái háºu, nhưng đồng thá»i phu nhân cÅ©ng muốn an á»§i công tước. Phu nhân nói:
- À nà y, để nói đến việc cá»a nhà công tước má»™t thể, chắc công tước cÅ©ng biết là quý tiểu thư, từ khi bước chân và o cuá»™c Ä‘á»i giao tế, được má»i ngưá»i rất yêu chuá»™ng. Ai cÅ©ng bảo là tiểu thư đẹp như ánh thái dương.
Công tước nghiêm mình để tỠý kÃch cẩn và cảm kÃch.
Sau má»™t phút yên lặng, Anna Pavlovna nhÃch đến gần công tước và dịu dà ng mỉm cưá»i, dưá»ng như để tá» rằng câu chuyện vá» chÃnh trị và xã giao đã chấm dứt, và bây giỠđến lượt những mẩu chuyện tâm tình:
- Tôi thưá»ng nghÄ© rằng đôi khi hạnh phúc trên Ä‘á»i được phân phối tháºt bất công. Tại sao số pháºn lại cho ngà i hai ngưá»i con đáng yêu như váºy. Trừ Anatol, cáºu con út cá»§a ngà i, mà tôi không ưa - phu nhân nói thêm, lông mà y nhướn cao lên, giá»ng quyá»n hà nh và dứt khoát - Mà công tước lại là ngưá»i Ãt biết giá trị cá»§a con mình hÆ¡n cả, vì váºy công tước quả không đáng được hai ngưá»i con như thế.
Và phu nhân mỉm cưá»i, nụ cưá»i phấn khởi.
Công tước nói:
- Phu nhân bảo tôi là m thế nà o được? Nếu có Lavater ở đây thì ông ta sẽ bảo tôi không có cái u là m cha(3).
- Thôi đừng đùa nữa. Tôi Ä‘ang nói chuyện đứng đắn kia mà . Công tước ạ, tôi không vừa lòng vá» cáºu con trai út cá»§a ngà i cho lắm. Cái nà y ta cÅ©ng nói riêng vá»›i nhau thôi (gương mặt cá»§a phu nhân lại lá»™ vẻ buồn rầu), trong cung đức hoà ng thái háºu há» có nói đến cáºu ta đấy, và lấy là m ái ngại cho công tước.
Công tước không đáp lại, nhưng phu nhân vẫn lặng thinh nhìn công tước, vẻ tư lá»±, chỠđợi công tước trả lá»i. Công tước Vaxili cau mà y. Cuối cùng, công tước nói:
- Tôi còn biết là m thế nà o được? Phu nhân biết đấy, tôi đã là m tất cả những gì mà má»™t ngưá»i cha có thể là m để dạy dá»— chúng nó, thế mà rốt cục cả hai đứa lá»›n lên vẫn thà nh hai thằng ngốc như thưá»ng. Thằng Ippolit thì Ãt nhất cÅ©ng còn là má»™t thằng ngốc hiá»n là nh, chứ thằng Anatol thì tháºt là má»™t thừng ngốc ngá»— ngược. Äấy chỉ là khác nhau có thế.
Trong khi nói, công tước mỉm cưá»i không được tá»± nhiên như thưá»ng ngà y, nhưng lại có vẻ phấn khởi hÆ¡n, rồi đột nhiên hai bên mép nhăn lại để lá»™ cái gì thô bỉ và khả ố.
- Những ngưởi như công tước thì có con là m gì? Giá công tước không là m cha, thì tôi tháºt không thể có Ä‘iá»u gì chê bai công tước được nữa, - Anna Pavlovna nói, mắt ngước nhìn lên có vẻ đăm chiêu suy nghÄ©.
- Tôi là kẻ nô lệ trung thà nh cá»§a phu nhân, và chỉ vá»›i phu nhân tôi má»›i có thế thú nháºn Ä‘iá»u nà y, con tôi - nó là mối luỵ cá»§a Ä‘á»i tôi - nó quả là cây tháºp tá»± mà tôi phải vác lên vai. Tôi tá»± cắt nghÄ©a cho mình như váºy đấy. Biết là m thế nà o được?
Công tước ngừng nói và khoát tay một cái, ngụ ý là mình đà nh cam chịu phục tùng số mệnh ác nghiệt.
Anna Pavlovna trầm ngâm một lúc rồi nói:
- Ngà i chắc chưa bao giá» nghÄ© đến việc cưới vợ cho cáºu Anatol phá gia chi tá» cá»§a ngà i nhỉ. Ngưá»i ta thưá»ng bảo là gái quá thá»i thì hay có cái thói là m mai mối. Tôi chưa cảm thấy mình có cái thói ấy, nhưng tôi có biết má»™t tiểu thư phải chịu khổ sở nhiá»u vì ông bố, đó là má»™t ngưá»i há» hà ng cá»§a chúng tôi, má»™t công tước tiểu thư há» Bonkonxki.
Công tước Vaxili không đáp, nhưng vá»›i cái trà xét Ä‘oán và cái ký ức rất nhạy cá»§a những ngưá»i thuá»™c giá»›i xã giao, công tước liá»n khẽ nghiêng đầu để chứng tá» mình đã lãnh há»™i và đã quan tâm đến những Ä‘iá»u mách bảo cá»§a phu nhân.
- Phu nhân có hiết không, cái thằng Anatol ấy tiêu của tôi mỗi năm đến bốn vạn rúp, - công tước nói, hẳn là ông ta không đủ sức kìm hãm dòng tâm tư buồn bã của mình. Công tước im lặng một lúc:
- Cứ như thế nà y, rồi năm năm nữa không biết sẽ ra sao đây?
- À là m cha thì hÆ¡n ngưá»i ta ở chá»— đấy.
- Thế công tước tiểu thư của phu nhân có già u không?
- Ông bố cô ta rất già u nhưng rất hà tiện. Ông cụ hiện nay ở thôn quê. Äó chÃnh là công tước Bolkonxki nổi tiếng, đã vá» hưu từ thá»i tiên đế, mà ngưá»i ta thưá»ng gá»i đùa là ông vua nước Phổ. Ông ta là ngưá»i rất thông minh, nhưng có nhiá»u cái gà n dở rất kỳ quặc, lại rất khó tÃnh. Tá»™i nghiệp cho con bé, nó tháºt đến khổ, công tước tiểu thư có má»™t ngưá»i anh cách đây Ãt lâu vừa kết hôn vá»›i cô Liza Mainen, và là m sÄ© quan phụ tá cho Kutuzov. Hôm nay ngưá»i anh cÅ©ng đến đây.
Công tước bỗng dưng cầm lấy tay Anna Pavlovna và không hiểu tại sao kéo phu nhân cúi thấp xuống, rồi nói:
- Nà y, bạn Annet thân mến, bạn dà n xếp há»™ tôi việc ấy, tôi sẽ suốt Ä‘á»i là kẻ nô lệ trung thà nh cá»§a bạn, là kẻ nô lệ, như lão trưởng thôn cá»§a tôi thưá»ng viết trong báo cáo, cô ấy con nhà thế gia, cô ấy già u: tôi chỉ cần có thế.
Vá»›i những cá» chỉ thoải mái, thân máºt và đẹp mắt mà ông vẫn có, công tước cầm bà n tay cá»§a ngá»± tiá»n phu nhân đưa lên môi hôn, và lắc lắc, rồi ngồi ngưá»i trên ghế bà nh, đưa mắt nhìn phÃa khác.
Anna Pavlovna nghĩ ngợi một lát rồi nói:
- ÄÆ°á»£c, để tôi sẽ nói chuyện vá»›i Liza (vợ công tước Bolkonxki trẻ tuổi) ngay hôm nay. Có lẽ rồi việc nà y sẽ thà nh. Gia đình nhà ông sẽ là nÆ¡i tôi táºp sá»± là m gái già .
Chú thÃch:
(1) Há» cá»§a Napoleon Bonaparte phát âm theo giá»ng Corse để tỠý khinh miệt.
(2) Sau cuá»™c cách mạng Pháp 1789, má»™t số quà tá»™c phản cách mạng trốn hoặc bị trục xuất ra nước ngoà i. Số ngưá»i đó gá»i là những ngưá»i lưu vong (emigré)
(3) Lavater (1741-1801) Nhà văn và giáo sÄ© Thuỵ Sỹ đã láºp ra má»™t thuyết cho rằng năng khiếu cá»§a con ngưá»i là do hình dáng và đặc biệt là cái u ở trên đầu quy định. Thà nh ngữ, có nghÄ©a là "đó là má»™t tai ách mà số phải chịu".