Thuật, căn cứ qua lại giữa nhận thức cùng lời giới thiệu của đạo sư, Tất Duy Tư cho rằng, kỳ thật chính là tên chung của ma pháp phương Tây thêm vào pháp thuật Đông Phương lại thêm siêu năng lực kiếp trước, hết thảy năng lực thiên kì bách quái, không thể tưởng tượng, đều gọi là thuật, ở trong Sâm Lâm thế giới còn chung chung chia làm quang minh thuật và hắc ám thuật.
Tất Duy Tư rất trực tiếp cho rằng, kỳ thật ở trong Sâm Lâm thế giới, rất nhiều Thuật chính là đem bản thân xem thành ma sủng để sử dụng.
Nhưng người so với ma sủng thông minh hơn, dù chỉ nắm giữ vài Thuật trụ cột thì trong tương lai đối chiến hay chạy trốn, hoặc nhiều hoặc ít đều chiếm chút ưu thế, cho nên dong binh nắm giữ thuật, dù cho thực lực ngươi và ma sủng của ngươi yếu kém, cũng sẽ nổi tiếng hơn.
Nghe nói, tại đặc huấn doanh này, đạo sư ở Vận Mệnh Tài Quyết có biện pháp làm cho tinh thần lực của ngươi được đề cao trên phạm vi lớn.
Một khi ngươi may mắn nắm giữ uy lực thuật cự đại, như vậy sẽ được xưng là Thần lực sư - một trong những chức nghiệp được hoan nghênh nhất tại Sâm Lâm thế giới, cũng là một trong những chức nghiệp kiếm ra thu nhập cao nhất.
Đây, mới là nguyên nhân mà Mệnh Vận Tài Quyết khiến người ta chen lấn để vào.
Phong hiểm cùng lợi ích cũng có quan hệ trực tiếp, đặc huấn doanh từ trước tới nay, tỉ lệ tử vong chưa bao giờ thấp.
Thất đại khu, mười một đại hình viện giáo, hơn ngàn tinh thần siêu cường giả, tại hội nghị buổi sáng, ngoại trừ ủng hộ sĩ khí thì đều thống nhất hạ lệnh cấm khẩu, hết thảy những chuyện phát sinh trong tương lai, kể cả địa điểm Vận Mệnh Tài Quyết, đều phải trở thành bí mật vĩnh hằng trong đời ngươi.
Tất Duy Tư tin tưởng lệnh cấm khẩu này, trước khi bọn họ rời đi sẽ nói lại lần nữa, đến lúc đó không chừng còn làm một ít cấm chế để cho ngươi giữ bí mật, bằng không trăm ngàn năm qua, tin đồn về Mệnh Vận Tài Quyết rất nhiều nhưng tiếp cận chân tướng cũng rất ít.
Thông qua Vận Mệnh chi luân, bọn họ đi vào tầng thứ ba, lúc trước Tất Duy Tư suy đoán, nơi đây lối vào bốn phương tám hướng hẳn là gia tăng đến ba mươi hai, nhưng tạm thời không có biện pháp chứng thật suy đoán của hắn, bởi vì bố cục ở đây rõ ràng đã bị người đại quy mô cải biến qua, liếc mắt xem xét, còn tưởng đã đi vào viện giáo trong rừng rậm nào đó, sàn nhà bằng hoàng sắc thực mộc trải thành, hành lang sạch sẽ, những bức tranh trừu tượng, còn có bồn hoa tươi bảy màu bên cạnh.
Nếu không phải dưới chân có bảy mươi hai mang tinh và sáu bạch bào lão già ở chung quanh, thì còn tưởng rằng đã bị truyền tống ra ngoài.
Bạch bào trung niên dẫn đường giải thích:
- Nơi đây xem như là khu vực hoạt động chủ yếu của chúng ta, thoát ly thế giới đã rất lâu rồi, dù sao cũng phải tìm một ít ký thác để hồi ức.... Chư vị, bên này xin mời!
Một đường đi theo bạch bào trung niên, phát hiện nhân khí tầng này quả thật không phải bình thường, không ít gian phòng, hoặc được xưng là phòng thí nghiệm không hề đóng lại, bọn họ phát hiện chỗ này tụ tập rất đông luyện kim sĩ, chuyên gia năng lượng, còn có ma sủng học giả vân vân, một vài thí nghiệm hóa học, thí nghiệm năng lượng, thí nghiệm ma sủng đủ loại thí nghiệm chưa từng gặp qua, đều đang tiến hành trong đó.
Ngẫu nhiên có người đi sát đại bộ đội bọn họ mà qua, nhưng những người này trông rất vội vã, ai cũng không dành chút thơi gian liếc nhìn bọn họ.
Đạo sư Liệt Dương thấp giọng nói:
- Năm nay đổi chỗ à?
Người còn lại nói tiếp:
- Ừ, nhớ phòng đặc huấn năm trước ngay tại chỗ quẹo thứ nhất.
- Hắc, nếu không đi xa đến tận đây, còn thật không biết tầng ba lại có nhiều thứ như thế, xem như được mở mắt rồi, xem kìa, vòng cổ treo trên tường bên kia, ta đoán là do ma sủng biến ảo.
Người trò chuyện cùng hắn thoáng cảm ứng không khỏi khen:
- Năng lực cảm ứng của ngươi so với ta mạnh hơn nhiều, có điều nhìn ánh sáng màu sắc ảm đạm vô quang, chỉ sợ đã bị phế rồi....
"....."
Đạo sư còn như thế, thì học viên lại càng không khép nổi miệng.
Tá Y trực tiếp thấp giọng bình luận:
- Ta thập phần hoài nghi nơi đây có không ít thí nghiệm là hạng mục cấm kỵ, cậu ta ở Liệt Dương đang phụ trách một phòng thí nghiệm lớn, ta trước thường hay đến đó chơi, coi như là có điểm nhận thức đối với thiết bị, nhưng những thứ ở đây ta tám chín phần mười đều chưa từng gặp qua.
Nhưng đối tượng mà nàng đối thoại tựa hồ như lơ đãng, Tất Duy Tư đang nhìn chằm chằm vào một vòng tay màu đỏ sậm trong một phòng thí nghiệm, bởi vì hắn đã gặp qua, trên tay Tư Tạp Lỗ cũng có một chiếc như vậy, trước mắt cái vòng này cùng nó so sánh, thì hoa văn trên mặt càng thêm phong phú và hình thể cũng lớn hơn một chút, nhưng làm tâm thần Tất Duy Tư bất an nhất chính là, vòng tay lại bị chém thành ba đoạn đang nối liền trên cái dụng cụ gì, một ít chất lỏng màu tím tựa hồ đang mạnh mẽ tiêm vào trong nó.
Tất Duy Tư trong lòng phát lạnh, không phải gian phòng này nhằm nghiên cứu như thế nào làm cho tinh thần lực ma sủng biến dị, ma sủng còn là trên Hoàng Kim cấp, đây là một loại hành vi xa xỉ đến bực nào.
- Uy, đầu gỗ, ta nói chuyện với ngươi đó.
Tá Y bất mãn đẩy đẩy Tất Duy Tư.
Khải Hi sát ở bên kia Tất Duy Tư tựa hồ cũng đang xem cái gì đến xuất thần, bất mãn nói:
- Có cái gì kỳ lạ quý hiếm đâu, nhìn quang minh quả trên đầu à? Tất cả đều là cao giai quả Hoàng Kim cấp, có thể bảo trì vĩnh cửu sáng rực trăm năm không đổi. Khí tài nơi đây cao cấp như vậy, ở trong phòng thí nghiệm cấp thấp chưa thấy qua thì cũng rất bình thường thôi.
- Ngươi .....
Tá Y đang muốn cùng ả nữ nhân nhà giàu mới phất này tranh luận một phen.
Một vị đạo sư tương đối lớn tuổi rốt cục lên tiếng nói:
- Các ngươi im lặng lại, cãi nhau, còn ra thể thống gì nữa?
Một hàng người bầu không khí nhào nhào, lúc ấy mới thoáng hạ nhiệt độ, trung niên nhân dẫn đường quay đầu lại ôn hòa cười nói:
- Năm nay sở dĩ đổi địa phương, là vì tìm được một vị trí rất tốt làm phòng huấn luyện..... Chư vị, đã đến, chính là nơi đây, ở trong phòng huấn luyện này không giống với hành lang, bên trong không có cấm chế thuật, các vị vừa mới bắt đầu sẽ có điểm không thích ứng, xin đừng bối rối, một hồi sẽ ổn thôi.
Phòng huấn luyện trong truyền thuyết trống trải dị thường, không có bất kỳ một cái ghế cái bàn nào, chỉ có rất nhiều tấm nệm hình vuông chỉnh tề bầy đặt trên mặt đất, vài miếng cầu thể lớn nhỏ không đều, màu sắc khác nhau, đang tại phía trên phòng huấn luyện dựa theo quỹ đạo đều tự xoay quanh phi hành.
Một lão béo mặc áo bào trắng ngồi ở trên đài cao không xa lối vào, nhắm mắt khoanh chân mà ngồi, mọi người đi tới trước cửa cũng chẳng hề mở mắt.
Mọi người xếp thành hàng mà vào, không ngoại lệ đều nhíu mày, đợi cho Tất Duy Tư bước vào trong cửa, hắn mới hiểu được nguyên nhân mọi người nhíu mày, nguyên lai là một cổ hấp lực đến từ ngoại giới đột nhiên đến, phảng phất tích tắc đã đem tất cả năng lượng của ngươi giội sạch, làm đầu óc ngươi không khỏi trầm xuống, sinh ra vài tiếng huyễn thính ong ong trầm đục.
Nhưng hành động không chút nào chịu ảnh hưởng, Tất Duy Tư nghĩ, nơi đây áp chế là tinh thần của ngươi, mà không phải lực lượng.
Mọi người học bộ dáng lão mập áo bào trắng, khoanh chân ở trên tấm nệm hình vuông ngồi xuống, Tất Duy Tư giúp Khải Hi một tay, nàng choáng váng đến thiếu chút nữa đã quỳ rạp xuống đất.
Chưa ngồi xuống thì đã có hơn một phần mười học viên té xỉu, bạch bào trung niên dẫn đường bình tĩnh nói:
- Xin các đạo sư đưa những người bất tỉnh ra ngoài hành lang chờ, bọn họ hôm nay không thích hợp huấn luyện.
Chờ học viên còn thừa ngồi xuống hết, không dị dạng gì thì lão béo kia mới mở hai mắt ra, mỉm cười, hắn có một đôi mắt tam giác buồn cười ,phối hợp với ngũ quan, rất có tài năng đóng hài, nhưng không người nào dám lộ ra chút trào phúng, ở trong Mệnh Vận Tài Quyết, mặc bạch bào chỉ có một thân phận, phải là Thần lực sư.
Thanh âm của hắn ngược lại rất dễ nghe, chỉ nghe hắn cất cao giọng nói:
- Các bằng hữu, chỉ cần ngươi có thể tới đây, ta có thể cam đoan với ngươi, thứ trong khoảng thời gian này ngươi học, có thể làm ngươi hưởng lợi cả đời!
Tất Duy Tư hít vài hơi sâu , phần khác thường đã dần biến mất, nhưng hắn quan sát những người chung quanh, phát hiện trên mặt phần lớn người còn khó nén vẻ khó chịu.
Lão béo mục quang di động qua mọi người, tại trên người Tất Duy Tư thoáng dừng lại, hắn không khỏi hai mắt nhìn Tất Duy Tư, vẻ kinh ngạc ở trên mặt hắn chợt lóe lên, tại hoàn cảnh chân thực của Mệnh Vận Tài Quyết lại nhanh như vậy thích ứng, rất không dễ dàng à.
Lão béo mỉm cười nói:
- Trên thế giới cũng chẳng mấy địa phương so với nơi đây thích hợp huấn luyện tinh thần lực hơn, tiết đầu tiên của chúng ta, rèn luyện tinh thần lực của ngươi, mục tiêu, là thích ứng nơi đây!
- Mời các ngươi khép hai mắt lại, tạm thời đem tất cả thế tục và phiền hiêu (tiếng ồn) đều đặt sang một bên, tưởng tượng ngươi chính là thế giới này, thế giới này chính là ngươi, làm cho tư tưởng đi hô hấp thế giới này....
Thanh âm ôn hòa phảng phất như thôi miên, các loại tế thuật về tinh thần, đem ngươi dẫn dắt tiến một thế giới cùng hệ thống vũ kỹ hoàn toàn bất đồng.
Tất Duy Tư cảm thấy cái này nhiều ít có điểm giống tôn giáo minh tưởng kiếp trước, chậm chạp không thể đi vào trạng thái, mãi cho đến khi một gợn sóng tinh thần từ bên ngoài lay động mà qua, nhu hòa tựa như hài đồng được mẫu thân vuốt ve âu yếm, ý thức thoáng mơ hồ, tựa như một người trước sát na chìm vào giấc ngủ, Tất Duy Tư mới cảm giác một hồi vô tri vô giác, sau đó, hắn cũng không biết mình phải chăng đã tiến vào trạng thái tinh thần thần kỳ mà tên mập kia nói, dù sao, hắn đã ngủ.
Cũng không biết trải qua bao lâu rồi, nội tâm Tất Duy Tư khẽ giật mình, vừa nãy tỉnh lại, mấy cầu thể vẫn xoay quanh trên đỉnh đầu, hắn vẫn an tọa trên tấm nệm, cũng không biết có phải ảo giác hay không, hắn cảm giác chung quanh hết thảy, so với bình thường hình như rõ ràng hơn một ít, một loại cảm giác kỳ diệu đến cực điểm.
Sau đó, hắn phát hiện bốn phía mỗi một đôi mắt đều đang nhìn mình, nguyên lai tiếng ngáy của Tất Duy Tư đem tất cả mọi người trong cảnh giới mờ ảo kéo ra, Tất Duy Tư ngượng ngùng cười, nói:
- Hắc, các ngươi tỉnh sớm vậy.
- Ngu ngốc, chỉ có mỗi mình ngươi ngủ.
Một bên Tá Y thấp giọng mắng.
Lão béo xa xa nhìn Tất Duy Tư, trên mặt giống như cười mà không phải cười, tại đây dưới áp lực tinh thần lại có thể say sưa chìm vào giấc ngủ, Thất đại khu đặc huấn doanh xây dựng cho đến nay, chỉ sợ gia hỏa này xem như là người thứ nhất.
Hắn dời mục quang, cũng không truy cứu Tất Duy Tư, mỉm cười nói:
- Hôm nay trước hết đến đây, trạng thái mọi người cũng không tệ. Bởi vì các ngươi vừa mới đặt chân tới một lĩnh vực hoàn toàn mới, tinh thần và ý thức ngẫu nhiên sẽ xuất hiện một ít khác thường, khống chế tốt tinh thần của mình, đây cũng là một loại tinh thần rèn luyện.
Các học viên nối đuôi nhau, rời khỏi huấn luyện sảnh, tuy ai cũng không nói, nhưng trong lòng đa số mọi người đều tràn đầy thất vọng, cái thuật gì cũng không học được, chỉ ở chỗ này nhắm mắt ngồi yên mấy tiếng, hừ, đáng hận nhất chính là tiểu tử kia, có lẽ ta vốn đã thiếu chút nữa có thể tiến vào cảnh giới kỳ diệu, lại có lẽ lão béo kia vốn định sẽ dạy chút gì đó, bị tiểu tử kia làm mất hào hứng nên không chịu dạy....
Con người chung quy đều là như thế, khi thất vọng bình thường đều tìm một cách thổ lộ, Tất Duy Tư rất không may đã trở thành mục tiêu cừu hận của không ít người, người trong cuộc thản nhiên đối mặt với một ít con mắt sáng quắc, thấp giọng nói:
- Bọn họ không ngủ được, cũng không thể trách ta à?
Tá Y không có hảo khí nói:
- Chỉ sợ có ngươi mới nghĩ thế thôi.
Khải Hi ngược lại đối với hắn chớp chớp mắt, nhẹ giọng an ủi:
- Thực đỉnh, phải dũng khí bao nhiêu mới có thể ngủ tại đó.
Tất Duy Tư rất thoả mãn lời khen tặng này, vẻ mặt vô cùng khiêm tốn, thấp giọng khiêm nhường vài câu, điều này làm Tá Y triệt để im lặng.
Trở lại tầng thứ hai, các đạo sư lần nữa phân phó, ngoại trừ đại tiện và tắm rửa, hết thảy không được rời khỏi đại sảnh của mình, việc này làm phần đông các học viên của các viện giáo thất vọng muốn rên rỉ, vốn đặc huấn dưới mặt đất trong kỳ vọng sẽ rất kích thích, nguyên lai chính là buồn tẻ như vậy, cứ như đám khổ hạnh tăng.
Chúng đạo sư đành phải dùng lời nói "Không có bắt đầu thuận buồm xuôi gió" đến an ủi mọi người, nhất là đám sớm đã hôn mê kia, nhưng cả tu luyện chán nản đó cũng không thể hội được.
Người không có oán khí không nhiều lắm, Tất Duy Tư được tính là một trong đó, hắn nghĩ, lão béo thực sự có tài thôi miên, làm cho hắn ngủ một giấc no, tinh thần sung túc trước giờ chưa từng có.
Làm cho Tất Duy Tư cao hứng nhất còn là, một mực không cách nào thành lập tinh thần liên lạc với ma sủng giới chỉ ngón áp út, ban nãy rốt cục một lần nữa câu thông, so về khí chất ngón giữa ma sủng cương mãnh, khí chất của nó càng nhiều là lười nhác, bị Tất Duy Tư bắt được khí tức, có lười biếng hơn cũng đành chịu.
Tuy còn không cách nào biến ảo hình thái, nhưng đã đủ để Tất Duy Tư phấn chấn, tối thiểu nhất nó còn sống, đồng dạng đang phát triển.
Khi Tất Duy Tư nằm trên giường tự hỏi, cửa bị gõ lên.
Hắn chưa lên tiếng, cửa đã bị người đẩy ra.
Tất Duy Tư vội đem tay trái bỏ vào trong chăn, băng gạt trắng quấn quanh ngón tay đã mở ra, hắn không hy vọng có người chứng kiến ma sủng giới chỉ của mình.
Người đến là Bách Đắc Ôn, hắn thấy trong tấm chăn mỏng che ở trên người Tất Duy Tư có chút lồi lên, mà Tất Duy Tư lại tức giận nhìn mình, Bách Đắc Ôn lập tức tỉnh ngộ:
- Nguyên lai ngươi thích dùng tay trái..... Muốn ta đi ra ngoài trước hay không?
Tất Duy Tư không giận ngược lại cười, tay phải lấy bặng gạt trắng bên gối, duỗi vào chăn, đem băng trắng lần nữa quấn lên, trong miệng nói:
- Không cần, ngồi đi.
Bách Đắc Ôn cũng ha ha cười nói:
- Mọi gian phòng đều không có khóa, đặc huấn doanh kỳ quái cỡ nào đây, nếu như chạm phải gia hỏa không biết lễ phép, ngay cả gõ cửa cũng không biết, xấu hổ bao nhiêu..
Hắn đỉnh đạc ngồi xuống cái ghế trước giường.
Hắn thấy trong chăn Tất Duy Tư lại có chút phập phồng, tựa hồ ở bên trong hoạt động cái gì, mục quang lại chăm chú nhìn mình, không khỏi cau mày nói:
- Nguyên lai ngươi thích bị người khác nhìn mình làm, sở thích thật cổ quái....
Tất Duy Tư rất vô tư cười, tay lần nữa duỗi ra ngoài chăn, người cũng ngồi dậy, cười mắng:
- Chuyện gì?
Bách Đắc Ôn không buông tha:
- Ngươi không đi rửa tay sao?
Tiện đà lại chợt nói:
- Ta rốt cục đã rõ băng gạc trên tay ngươi dùng để làm gì...
Tất Duy Tư không có hảo khí nói:
- Bằng hữu có lễ phép nhất của ta, ngươi tìm đến ta, chính là đặc biệt nói cho ta biết những điều này sao?
- Đương nhiên không phải!
Bách Đắc Ôn lập tức không dây dưa cái chủ đề xấu hổ kia nữa, còn cải biến tư thế ngồi, nghiêm mặt nói:
- Ngươi biết ta vừa rồi tại tinh thần đặc huấn, trong biển tư tưởng của ta rốt cuộc hiện ra những thứ gì không?
Quỷ mới biết! Tất Duy Tư nghĩ, nhưng ngoài miệng tùy ý nói:
- Không phải là cùng nữ thần ước hội chứ?
Bách Đắc Ôn vẻ mặt khiếp sợ, trừng mắt nhìn Tất Duy Tư, Tất Duy Tư xoa cằm, thầm nghĩ, không phải là đoán đúng rồi, ai, bất quá vị bằng hữu thần kinh này, còn có thể nghĩ đến điều gì sao....
Ai ngờ Bách Đắc Ôn lại nói:
- Uy, ngươi thực sự coi ta là bệnh tâm thần à? Thiệt cho ta xem ngươi làm bằng hữu, để cho linh hồn của ta chỉ dẫn ta tới tham thảo cùng ngươi.
Tất Duy Tư vội vàng trong cười khổ tạ lỗi:
- Bách Đắc Ôn, như ngươi chứng kiến, kỳ thật ta chỉ đang nói đùa, xin ngươi tha thứ!
Bách Đắc Ôn lúc này sắc mặt mới hơi trì hoãn, tiếp đó, hắn lại chán nản nói:
- danh tự thần linh trong sâm lâm, chỉ cần là nữ tính, ở tinh thần rèn luyện, ta cơ hồ đều có thể thấy được các nàng.... Các nàng trần truồng....
Tất Duy Tư dùng sức trừng mắt nhìn, ra vẻ cái này so với lúc trước hắn suy đoán càng thần kinh, càng khinh nhờn thần linh.
Bách Đắc Ôn cho rằng Tất Duy Tư không tin, lập tức nói:
- Là sự thật! Tuy không thấy rõ dung mạo.... Nhưng mỗi người đều đeo một tấm bảng, trên đó viết tên của các nàng và thần cách....
Tất Duy Tư khẻ nhếch miệng, đây là một loại tình cảnh thế nào chứ........
Bách Đắc Ôn tiếp tục nghiêm mặt nói:
- Ta rất hoài nghi, nơi đây có điểm quái dị, thuật hẳn là quang minh chính đại, Thần lực sư cũng là một chức nghiệp quang huy, tinh thần rèn luyện pháp cũng không phải xấu xa, ta dùng tâm mình đi quan sát không ít người rời khỏi phòng đặc huấn, thần sắc đều có điểm lập loè, ta đoán bọn họ cũng nhìn thấy những thứ gì đó, đúng rồi, còn nữa, hai ngày này thần sắc những đạo sư kia cũng có chút cổ quái.
Nói đến mấy câu sau, hắn cố gắng hạ giọng, nhưng suy nghĩ đã có điểm hỗn loạn, cùng bình thường triết nhân thần kinh rắm thúi kia, là một trời một vực.
Tất Duy Tư đang nghĩ làm sao an ủi đối phương, cửa lần nữa bị gõ, chẳng qua người lần này so với Bách Đắc Ôn thì lễ phép, không có lập tức đẩy cửa tiến vào.
- Chúng ta đang bận, ngươi lát nữa hẳn đến!
Bách Đắc Ôn không hề quay đầu lại, trực tiếp hành sử chủ quyền phòng Tất Duy Tư.
Nhưng xem ra người này so với Bách Đắc Ôn lễ phép cũng không được bao nhiêu, nghe tiếng đáp lại thì lập tức đẩy cửa ra, Khải Hi trên mặt cười tủm tỉm treo một đôi lúm đồng tiền nhẹ nhàng, nói:
- Tất Duy Tư với ta không có bí mật.
Đã không chút khách khí ngồi ở bên giường, không ngại ngồi kề một chỗ với Tất Duy Tư.
Bách Đắc Ôn rất tức giận trừng Khải Hi liếc, môi giật giật, cuối cùng đem ngôn từ chỉ trích đối phương không lễ phép nuốt vào, Tất Duy Tư hòa hoãn không khí nói:
- Để ta suy nghĩ, việc này quả thật có điểm kì quái.
Bách Đắc Ôn mới chậm rãi gật đầu, thần sắc trầm trọng mà lại nghiêm túc, trước khi rời đi lại nói:
- Ta đi dò ý những người khác, ta hoài nghi mình còn ở trong mộng, ác mộng đang khảo nghiệm ta.
"......"
Tất Duy Tư nghĩ, hắn rốt cục đã khôi phục chút bộ dáng bình thường.
- Các ngươi vừa nãy nói chuyện gì? Hắn làm gì lén lén lút lút vậy?
Khải Hi đã nắm tay Tất Duy Tư, dùng ngón tay mảnh khảnh ở phía trên nhẹ nhàng vờn quanh.
Tất Duy Tư hơi kinh ngạc, bình thường Khải Hi xa xa không có nhiệt tình thế, trong miệng trả lời:
- Thảo luận về tinh thần rèn luyện, đầu óc nghĩ đâu đó.
Khải Hi nghiêng đầu, trên khuôn mặt thanh lệ vô song hiện lên một tầng ửng đỏ nhàn nhạt, cười nói:
- Thật là xảo hợp, ta cũng đang muốn cùng ngươi thảo luận chuyện này.
Tiếu dung lại tăng thêm vài phần vũ mị khác hẳn bình thường.
Mỹ nữ cấp bậc này cười nhẹ với ngươi , thỉ lực sát thương không cách nào ước đoán, tâm thần Tất Duy Tư cũng không nhịn nổi dao động, hắn cẩn thận dò xét cái trán Khải Hi, nhu hòa nói:
- Không bị sốt chứ?
Khải Hi oán giận đẩy tay Tất Duy Tư, thân thể mê người lại nhẹ nhàng uốn éo, đã chui vào trong chăn Tất Duy Tư, trong ánh mắt dừng ở Tất Duy Tư, lại không hề che dấu tình cảm thường ngày chôn tận đáy lòng, bên trong tất cả đều là tình ý dạt dào.
Cặp con ngươi linh động đã nhẹ nhàng khép lại, đôi môi phấn lại áp gần lên, Tất Duy Tư còn trong tự hỏi sự biến hóa này, đôi môi làm cho tâm thần con người cũng theo đó thiêu đốt đã khắc ở trên bờ môi hắn, mềm mại kinh người và hương thơm mê ly, còn có hai tay vờn quanh trên cổ của hắn, làm cho Tất Duy Tư tạm thời mất đi năng lực tự hỏi.
Sự nhiệt tình nóng bỏng khiến không gian chung quanh không ngừng ấm lên, thân thể nóng cháy chặt chẽ tương liên, bản năng dục vọng, mắt thấy đã sắp trở thành vai chính duy nhất trong chiếc chăn này.
Một giọng nữ đã cách đó không xa vang lên:
- Ngươi.... Các ngươi đang làm gì đó?