- Oa, Tất Duy Tư của ta đang thổ huyết, đỉnh quá đi!
Người đến là Khải Hi, rất hiển nhiên ở bên ngoài động tĩnh quá lớn, nàng cũng lẫn trong đám người xem náo nhiệt, vừa thấy người trong cuộc Tất Duy Tư trở về, lập tức đi theo.
Đỉnh cái rắm! Tất Duy Tư không cách nào phản bác, bởi vì miệng của hắn đang thổ huyết, chỉ có thể giơ tay lên tùy ý vẫy vẫy, hy vọng Khải Hi trước hết hãy sang một bên hóng mát.
Khải Hi lại đến gần hơn, ôn nhu vỗ vỗ sống lưng Tất Duy Tư, thấp giọng nói:
- Ngươi không lo lắng bạo lộ thực lực của mình sẽ khiến người ta liên tưởng đến vườn trường quái khách sao?
Tất Duy Tư giật mình, trong đầu hiện ra mấy cặp mắt song song tràn ngập dục vọng, lắc đầu nói:
- Ta không động tay, giờ ngươi nhìn lại ta hẳn là một cục thịt rồi....
Cơn buồn bực ở ngực đã giảm xuống, hắn rốt cục có thể ngừng cái động tác thổ huyết chán nản này, nghiêng đầu nhìn về phía Khải Hi, khuôn mặt thanh lệ treo nỗi sầu lo nhàn nhạt, ánh mắt ôn nhu hiếm có, ân cần chằm chằm vào mình, Tất Duy Tư trong lòng ấm áp, nhớ tới tình cảnh kiều diễm không lâu trước của bọn họ, không khỏi nói:
- Khải Hi, ngươi có phải là không kềm chế nổi yêu ta rồi chứ?
Lực lượng nhu hòa vỗ ở trên lưng đột nhiên trở nên cương mãnh, Khải Hi phẫn nộ trợn tròn mắt, thấp giọng mắng:
- Tự sướng quá đi, đừng đem một chút hảo cảm mà biến thành yêu khắc cốt minh tâm! Ăn nói vớ vẩn, ngươi muốn chết như thế nào?
Tất Duy Tư tạm thời không rảnh ứng đối, hắn tiếp tục thổ huyết, Khải Hi lại như mèo con giẫm đuôi, không thuận thì không buông tha nói:
- Nói đi, muốn chết như thế nào?
Khí lực trên tay lại khôi phục nhu hòa.
Tất Duy Tư thật vất vả trì hoãn thổ huyết, nghiêm nghị đáp:
- Chết già.
"..."
Vô luận tình huống thân thể Tất Duy Tư ra sao, cũng không luận tình huống tinh thần học viên bị thương như thế nào, lại càng không quản đạo sư các viện giáo kháng nghị như thế nào, sáu ngày tinh thần đặc huấn kế tiếp vẫn đang tiếp tục, có điều bọn bạch bào thần lực sư ở Mệnh Vận Tài Quyết coi như đã thực hiện hứa hẹn, sau vài ngày, sự kiện bạo lực cùng sự kiện thanh xuân nảy mầm đã tuột dốc không phanh.
Mắt thấy phạm vi tăng trưởng tinh thần lực của học viên xác thực hơn hẳn năm rồi, những thanh âm muốn lập tức suất đội rời đi cũng giảm bớt rất nhiều.
Đương nhiên, có không ít người vẫn không thu hoạch được gì, tại phòng rèn luyện tinh thần thường ngồi yên mấy tiếng, sau đó đi ra liền trở thành một cổ thanh âm phàn nàn, Mệnh Vận Tài Quyết chỉ có cái tiếng.....
Nhưng càng nhiều người lại không kìm được vui mừng, có thể thuận lợi cảm ứng được tinh thần lực của mình, nghĩa là chỉ cần học tập thuật, thì từ nay về sau cùng người tranh đấu lại thêm một phần hy vọng thắng lợi, giá trị con người của bản thân cũng tăng lên không ít.
Trường hợp đặc biệt cũng có, tựa như Tất Duy Tư, hắn mỗi lần tại trong phòng tinh thần đặc huấn đều có thể ngủ, làm cho người xem chán ngán, bất quá cũng chẳng ai dám nói nửa câu chỉ trích, càng không người nào dám quẳng ánh mắt miệt thị, người này chính là nhân vật hung ác đánh ngã toàn bộ nam học viên ở phòng tắm, hắn khả dĩ không giống người thường, bởi vì hắn có được thực lực kiêu ngạo.
Liệt Dương đạo sư ngược lại muốn cùng Tất Duy Tư một mình nói chuyện, hy vọng hắn có thể chú ý ảnh hưởng, nhưng lão béo mặc bạch bào lại công khai khen ngợi Tất Duy Tư, cho hắn là một trong những người tinh thần lực tăng trưởng nhanh nhất.
Coi như dùng da mặt của Tất Duy Tư, cũng quá mức cảm giác xấu hổ, kỳ thật hắn cũng có cố gắng, nhưng mỗi lần tiến vào trạng thái tinh thần rèn luyện sau, vẫn không thể kìm lòng chìm vào giấc ngủ, hắn cũng chỉ tự trấn an chính mình, cái này sai lầm của con ma ngủ, hoặc là sai lầm của mập mạp kia, dù sao vấn đề cũng không phải là bản thân ta.....
Đến tinh thần đặc huấn ngày thứ tám, tinh thần tĩnh tọa chán nản rốt cục đã chấm hết, lão béo bắt đầu giảng thuật một ít mở đầu về thuật.
- thế nhân chúng ta thường ảo tưởng, có được năng lực ẩn thân kỳ diệu. Khi ở trước mặt nguy hiểm mà chính mình lại bất lực, có người sẽ ở trong miệng mặc niệm, ngươi không nhìn thấy ta, ngươi không nhìn thấy ta! Hy vọng chính mình biến mất ở nguy hiểm trước mặt.....
Lão báo bạch bào nói đến đó, thân hình mập mạp thật sự dần dần dưới cái con mắt soi mói, trở nên mơ hồ, chậm rãi biến mất trong ánh mắt mọi người.
Toàn trường kích động xôn xao, buồn bực nhiều ngày rốt cục cũng chứng kiến Thuật xuất hiện, còn là ẩn thân hàng thật giá thật, nếu như không phải có rất nhiều đạo sư ở gần giám sát, chỉ sợ không ít tiếng huýt sáo cùng tiếng hoan hô vang dội cũng đã vang lên.
Thân hình béo ú một lần nữa hiện lên trong không khí, đối mặt với bầu không khí nhiệt liệt, nụ cười trên mặt hắn cũng thêm một phần đắc ý, nói:
- Tại thế giới thuật, đây là ẩn thân. Kỳ thật, ta cũng không phải là tạm thời biến mất, ta chỉ là dùng tinh thần lực làm nhiễu các ngươi, làm các ngươi tin tưởng mình không nhìn thấy ta. Ẩn thân ta nắm giữ chỉ là sơ cấp, cho nên ta một khi nói chuyện hay đi lại, các ngươi sẽ thấy được! Đồng thời, ở dưới tình huống ngươi không sử dụng thuật, chỉ cần tinh thần lực của ngươi cao hơn ta hoặc là tiếp cận với ta, cũng đồng dạng mới có thể trông thấy ta.
Miệng Tất Duy Tư không khỏi giật giật, nhưng vẫn chỉ nhấp môi, Khải Hi ngồi ở bên người Tất Duy Tư đã nhận ra, không khỏi nhẹ giọng hỏi câu:
- Làm sao vậy?
Vừa rồi Tất Duy Tư cũng không có hoan hô theo, còn lộ ra thần sắc ngạc nhiên.
Tất Duy Tư lại lắc đầu, nhẹ giọng đáp:
- Không có gì.
Nếu như hắn nói mình vừa rồi trông thấy lão béo kia chỉ chà xát tay sau đó xấu xa gãi gãi nách, kỳ thật chưa hề biến mất, phải chăng quá mức ra vẻ mình không giống người thường, hơn nữa theo như thuyết pháp của mập mạp, tinh thần lực tiếp cận hắn mới có thể xem thấu ẩn than của hắn, lão ta chính là thần lực sư, lời nói thật của ta quá ư kinh thế hãi tục.
Về sau nghĩ như thế, Tất Duy Tư thoáng nhìn Tá Y cũng đang nhíu mày, bĩu môi, tựa hồ đối với thuyết pháp của lão béo bạch bào rất là bán tín bán nghi.
Tất Duy Tư trong nội tâm vừa động, chẳng lẽ Tá Y cũng nhìn thấy.
Lão béo bạch bào hào hứng rất cao, sau khi biểu diễn hết ẩn thân, lại biểu diễn vài đê giai thuật , hỏa điểu, cấm cố, hàn băng, kỹ năng của rất nhiều ma sủng bình thường mới có thể nắm giữ, nếu người cũng có thể sử dụng.... Các học viên con mắt càng ngày càng sáng, chỉ cảm thấy một đai môn huy hoàng đã vì bọn họ mở ra, thực tế lão béo còn khẳng định, chỉ cần dựa theo yêu cầu của hắn mà làm, bộ phận đê giai thuật, các ngươi cũng có thể nắm giữ.
Lão béo giảng thuật một lần phương thức vận hành tinh thần lực mấy đê giai thuật này sau, lại tiến vào thời gian tĩnh tọa.
Nhưng mọi người đã không còn mâu thuẫn tâm tình của mấy ngày hôm trước, tựa hồ sau khi chứng kiến sự thần kỳ, khuôn mặt hề buồn cười của lão béo cũng trở nên đáng yêu.
Nửa tháng kế tiếp, thời gian tu luyện cứ như vậy trãi qua trong hồ đồ và trùng lặp, bởi vì có mục tiêu cùng phương hướng, ngoài thời gian tu luyện thì mâu thuẫn cùng xung đột bên trong học viên cũng giảm bớt trên diện rộng, các đạo sư đều thở phào, cảm thấy hình thức hiện giờ cuối cùng đã có bóng dáng năm rồi.
Tại ngày thứ năm sau buổi giảng thuật bắt đầu, người thiên phú cao đã có thể sử dụng một ít thuật tinh thần lực hao phí cực nhỏ, biến ảo ra một băng lăng nhảy lên trên tay, làm cho mọi người thấy thế đều không ngừng hâm mộ.
Đến ngày thứ mười, học viên có thể sử dụng thuật càng ngày càng nhiều, tới ngày thứ mười lăm, tuyệt đại đa số mọi người tối thiểu có thể sử dụng một thuật cao cấp hơn, điều này quả thật khiến cho bọn họ nhảy nhót không thôi, mặc dù hiện tại thuật nắm giữ ý nghĩa trong thực chiến cũng không lớn, nhưng dẫu gì cũng xem như là bước qua cánh cửa.
Chẳng qua, Tất Duy Tư cũng không ở trong đám đông này, hoặc là nói, hắn là ngoại lệ duy nhất.
Vốn hắn còn cảm giác rất hài lòng với bản thân , vậy mà ngay cả đốm lửa nhỏ cũng không biến ảo được, lại mắt thấy ngay cả Khải Hi cũng có thể biến ra một đầu tiểu hỏa điểu, vui sướng bay lượn vờn quanh cánh tay nàng, hắn chỉ có thể chanh chua đánh giá:
- Trò tạp kỹ này khá à, tối thiểu tương lai sau này có thất nghiệp, có thể đến khu giải trí trong Liệt Dương chi đô mở gánh xiếc.
Khải Hi nhìn ra tâm tình Tất Duy Tư, nhẹ lời an ủi:
- Xác thực, ý nghĩa thực dụng không lớn mấy, tinh thần lực của ta vẻn vẹn chỉ có thể chèo chống hỏa điểu thuật ba phút thôi, hỏa điểu còn không có lực công kích gì.... Kỳ thật, Tất Duy Tư, ngươi không nên nản chí, lão béo nói tinh thần lực của ngươi cường độ không tệ, nắm giữ thuật chỉ là vấn đề thời gian......
Sau đó, nàng lại cau mày, dường như nhớ ra việc gì đó, nói khẽ:
- Ai, bất quá lời này của hắn hình như nói vào tám ngày trước, xem ra ánh mắt thần lực sư bình thường đều không được tốt lắm....
- Ê, ngươi rốt cuộc có phải an ủi ta hay không?
Tất Duy Tư rốt cục thẹn quá hoá giận, nhất là Tá Y đang đi vào gian phòng của hắn, tay trái là hỏa điểu tay phải là băng lăng, còn không đếm xỉa tới đã hô:
- Tất Duy Tư, nghe nói ngươi chuẩn bị phá kỷ lục, trở thành đặc huấn doanh mấy trăm năm qua thụ huấn giả đầu tiên ngay cả bông tuyết cũng không làm được.
-...... Ta buồn bực ở trong quang vinh.
Hai tháng thời gian vội vàng trôi qua, Thanh Đồng và Xích Thiết cấp đê giai thuật, mập mạp mặc kệ nhóm học viên này có học được hay không, lục tục truyền thụ hơn hai trăm thuật rồi cũng chẳng kiểm tra tình huống bọn họ chưởng quản, có thể học được bao nhiêu thì toàn bộ dựa vào thiên phú cá nhân.
Đối với đa số mọi người mà nói, thời gian đặc huấn đã chấm hết, chỉ có một số nhỏ tinh anh mới có thể lưu lại, tiếp nhận học tập thuật cao giai hơn.
Nếu muốn trở thành bộ phận tinh anh may mắn, phải tiến vào trong tràng thí luyện tầng thứ tư tiến hành khảo thí, nguời thông qua sẽ đạt được tư cách tấn kiến trưởng lão, trưởng lão hội từ giữa những người thông qua giả tuyển ra tinh anh cuối cùng.
Vốn Tất Duy Tư không cho là đúng, hoặc là nói hắn cho rằng mình không hề có hy vọng, theo như lời mập mạp, thuật là một lĩnh vực phi thường chú ý đến thiên phú, nhưng hắn tại thời gian dài đến hơn hai tháng, chỉ nắm giữ một thuật, mặc dù là Xích Thiết cao giai "Tật hành"", xem như là đê giai thuật cấp bậc cao nhất, nhưng thuật này không hề có tính công kích đáng nói, nó càng thích hợp để chạy trốn, một khi phát động bất luận công kích cái gì thì hiệu quả Tật hành sẽ lập tức biến mất.
Có thể nói là đê giai thuật khó nắm giữ nhất, chỉ vẻn vẹn một mình Tất Duy Tư nắm giữ, bất quá đáng tiếc chính là, đây cũng là thuật duy nhất hắn nắm giữ, cho nên Tá Y không lưu tình cười nhạo nói:
- Ngươi không phải đã nói, muốn trở thành một dũng giả, đầu tiên phải có dũng khí trở thành kẻ nhu nhược sao? Xem ra mai huy chương dũng khí ngươi đã nắm chặt tới tay, từ nay về sau ngươi sẽ có rất nhiều cơ hội chứng minh mình là một người tràn ngập dũng khí............
Nhưng mấy câu của đạo sư lĩnh đội Liệt Dương, đã khiến Tất Duy Tư vốn nản lòng thoái chí liền khôi phục tinh thần, hắn nói:
- Chỉ cần ai thông qua thí luyện trường khảo thí, Liệt Dương đều ban thưởng cho năm nghìn mộc thủy tinh.
Phải biết rằng, Tất Duy Tư ở trong Hỏa Diễm cạnh kỹ trường liều chết liều sống mới được mấy trăm mộc thủy tinh, hiện tại con số này đủ để một kẻ mãi cố gắng giải quyết vấn đề no ấm như hắn nhiệt huyết sôi sục....
Mười một đại viện giáo nổi tiếng nhất Thất Đại Khu, Liệt Dương bài danh bình bình, chẳng lẽ vì đề cao lực ảnh hưởng của chính mình tại bên trong Thất Đại Khu, Liệt Dương không tiếc dùng số tiền lớn để kích thích sĩ khí.
Đương nhiên, trừ bọn họ ra, tựa hồ những người khác cũng làm như vậy, cho nên ngay ngày tập kết tiến vào tầng thứ tư, Tất Duy Tư không chỉ chứng kiến đối phương mỗi người đều ý chí sục sôi, mà mỗi người viện giáo khác đồng dạng cũng ý chí dâng trào.
Lão béo bạch bào thả chậm ngữ điệu, bắt đầu giảng thuật nhiệm vụ thí luyện.
Lần thí luyện này, ba người chia làm một tổ.
Nhiệm vụ: ở trong thí luyện trường tìm tinh thạch toái phiến, căn cứ tinh thạch toái phiến mà ngươi tìm thấy, loại hình bất đồng thì ngươi sẽ đạt được điểm cộng bất đồng. Trong đó có một loại tên là "Tinh chi toái phiến", mỗi lần tìm thấy một khối, đạt được năm mươi điểm, bình an trở lại trung tâm truyền tống điểm ở khu vực thí luyện trường, đạt được mười điểm.
Mỗi một tổ ngoại trừ có một phần danh sách tinh thạch toái phiến, còn có một rada tham trắc tinh thạch cỡ nhỏ, nó là một loại Tinh Giác Tích (tích: rắn) nhỏ bé biến ảo, rada ma sủng có thể dò xét ra trong vòng hai trăm mét có tinh thạch hay không.
Đương nhiên, trong thí luyện trường cũng không phải là một nơi an toàn, ở đó có không ít ma thú, chúng nó lấy tinh thạch làm thức ăn, nếu chạm mặt thì đừng ngại giết chết, bởi vì trong bụng bọn nó thường có không ít tinh thạch.
Đặc biệt cảnh cáo một điều, đụng phải ma thú khổng lồ toàn thân đen kịt, lập tức rút lui, bằng không tính mạng khó giữ. Chúng là thủ hộ thú nguyên bản trong tầng thứ tư.
Đồng thời, trong thí luyện trường, không thể sử dụng lực lượng cùng tinh thần lực đã ngoài Bạch Ngân cấp, cũng không phải là quy tắc chúng ta yêu cầu mà là không gian kia sẽ tự động áp chế lực lượng ngươi bộc phát.
Đê giai thuật, chính là một lựa chọn không tệ, thuật, chính là khắc tinh của đám kia ma thú bên dưới.
Toàn bộ hành trình thí luyện tự do phát huy, không có đạo sư quản chế.
......
Nghe một hồi, trong lòng Tất Duy Tư dần lạnh lẽo, vậy xem ra, thí luyện trường kia cũng không phải chuyên vì an bài cuộc thi cho bọn họ, càng giống như một khu vực thần lực sư khó mà khai phá, nhưng bên trong lại có đông đảo tài liệu trân quý, buông tha thì đáng tiếc. Vì vậy đám người bọn họ, cái thứ tên là thí luyện kỳ thật càng giống như tiếp nhận công tác nguy hiểm cao, hành động như một đứa đầy tớ thay bọn họ sưu tầm tài liệu.
Hơn nữa, không có đạo sư ở một bên quản chế, ở dưới sự cổ vũ của tiền tài kếch xù, dưới hấp dẫn từ cơ hội học tập thuật cao cấp hơn, đánh bại người ngoài rồi lấy đi tinh thạch mà người khác tìm được, chính là một lựa chọn hay.
Trách không được hàng năm đều có người ở trong thí luyện tử vong, hóa ra nguyên nhân chính là xuất phát từ đây, xuống dưới đó thì người so với ma thú càng đáng sợ hơn......
Mập mạp nhìn chung quanh một vòng, tựa như nhìn không thấy một ít ánh mắt lộ ra khiếp ý, ôn hòa cười nói:
- Nếu như còn vấn đề gì, mời nói ra.
- Xin hỏi các hạ, ngài nói rằng diện tích bên dưới lớn hơn xa tưởng tượng của chúng ta, nếu rada ma sủng bị mất thì phải làm sao, như thế nào tìm được trung tâm truyền tống điểm?
Một học viên nhấc tay nêu vấn đề.
Tiếu dung lão béo trở nên ý vị sâu xa, nói:
- Vấn đề sau, ngươi cần tự mình nghĩ biện pháp, coi như là ta cùng đạo sư của ngươi xuống dưới, cũng không so với các ngươi có ưu thế hơn, dù sao đó là một khu vực mà lực lượng bị áp chế. Về phần vấn đề trước, ta khuyên chư vị ngàn vạn lần không nên để mất rada ma sủng, bằng không.... Ngươi cho rằng đại lượng ma thú trong thí luyện trường tới bằng cách nào?
Ngoại trừ số tình huống ngoài ý rất ít mà bị mất đi, chỉ sợ phần lớn mọi người đều trước khi tử vong lưu lại, những Tinh Giác Tích ma sủng mất đi khống chế, lại dùng tinh thạch làm thức ăn, sau khi trưởng thành, từ từ biến thành ma thú giàu tính công kích..........
Trong lúc nhất thời, bầu không khí bốn phía đã trở nên khác thường, hoàn toàn yên tĩnh.
- Còn có vấn đề gì không?
Lão béo khôi phục nụ mỉm cười ôn hòa.
Một đạo sư khôi ngô phát hiện khiếp ý trong mắt học viên dần dần gia tăng, môi run rẩy, tùy thời sẽ lên tiếng đưa ra yêu cầu rời khỏi.
Đạo sư vội vàng cất cao giọng nói:
- Các ngươi đại biểu cho Thất Đại Khu tới đây, nhu nhược và lùi bước chính là một loại sỉ nhục, không nên quên chúng ta bình thường kiêu ngạo khoe khoang dũng khí, bảo vệ vinh quang của mình, bảo vệ vinh quang của viện giáo ngươi! Thí luyện trường sẽ là một tài phú quý giá trong đời các ngươi, ba mươi năm trước, ta chính là từ nơi này đi ra, nhờ đó ta đạt được lợi ích không nhỏ, các ngươi cũng sẽ như thế! Nhắc nhở chư vị, tất cả đại viện giáo chúng ta sớm ở bên trong đạt thành hiệp nghị , nửa đường rút lui bị coi là hành vi gặp địch khiếp nhược, sau khi trở về sẽ chịu nghiêm trị!
Nếu như vài câu phía trước là khích lệ sĩ khí, một câu cuối cùng chính là lời cảnh cáo trần trụi.
Tất Duy Tư nghĩ thầm, không cần hỏi, tinh thạch toái phiến từ phía dưới mang lên, khẳng định tất cả đại viện giáo cũng có thể phân được không ít chỗ tốt.
Lão béo mỉm cười nói:
- Nếu như không có vấn đề gì, chúng ta bắt đầu từng nhóm tùy cơ truyền tống! Nhớ kỹ, mọi người không nên phát sinh chuyện tự giết lẫn nhau. Sau cùng, chúc mọi người gặp may!
Không ít người lộ ra thần sắc phản cảm, Tá Y càng trợn trắng mắt, xuống dưới rồi, không có người quản chế, ngươi làm gì chả được, câu này thật sự quá dối trá....
Trong quá trình xếp hàng tiến vào Truyện Tống Trận, Khải Hi đụng phải cánh tay Tất Duy Tư, chớp chớp mắt thấp giọng cười nói:
- Lúc này ngươi lỗ lớn.
Không thể sử dụng lực lượng đã ngoài Bạch Ngân cấp, vẻn vẹn Xích Thiết cấp, bởi vì cao niên sinh tới đây không ít, cơ hồ có hơn phân nửa đều đạt tới tiêu chuẩn này.
Chung quanh lập tức có vài đạo mục quang quăng đến trên người Tất Duy Tư, trong mắt tràn đầy vẻ hả hê, hơn hai tháng trước thằng này khoác lác còn như hôm qua, đáng tiếc ngươi cường thịnh trở lại cũng vẻn vẹn là Xích Thiết.
Tá Y nhìn xem hai vị đội hữu này, nhất là Tất Duy Tư có điểm vô tình, vốn muốn nói ‘’ đừng kéo chân ta " lời đã thu lại, trên thực tế, từ sau sự kiện bạo lực phòng tắm, thái độ của Tá Y đối với Tất Duy Tư rõ ràng ôn hòa đi rất nhiều, nàng nói:
- May mắn có đội hữu như ta. Cho dù ngươi không có cơ hội ngang ngược nữa, thì còn có ta!
- Cám ơn..... Có điều, có thể đổi lại lời ca ngợi đến an ủi ta không?
"....."
Khi đến phiên Tất Duy Tư bọn họ bước vào Truyện Tống Trận, vẫn là bạch quang chợt lóe, nhưng nhóm bọn họ lại không bị truyền tống xuống dưới, mọi người không khỏi hai mặt dòm nhau, thậm chí có người mặt lộ vẻ vui mừng, chẳng lẽ Truyện Tống Trận bị hỏng?
Bạch bào lão già quay quanh ngoài Truyện Tống Trận, lại đồng thời mở hai mắt ra, cùng nhau phóng ánh mắt đến trên người Tất Duy Tư.