Đối mặt với sự khác thường ấy, Tất Duy Tư cũng không nhịn được hoảng sợ, tiện đà, trong tâm hồ bình lặng phảng phất như bị lực lượng gì đó tham dự, tại trong thế giới tinh thần của hắn, giống như trước một khắc là trời quang nắng ấm, giờ khắc này đã mây đen rậm rạp, sóng lớn ngập trời.
Bị người dùng phương thức trực tiếp dò xét thế giới tinh thần, vô luận là người rộng rãi cỡ nào cũng khó mà vui vẻ nổi, Tất Duy Tư lông mày lập tức nhíu chặt, đây tuyệt đối là một lần thể nghiệm áp lực phi thường.
Nếu như nói, bình thường tinh thần chi nguyên của hai đầu ma sủng là ở trên tâm hồ vui sướng phiêu đãng, hiện tại đã chui vào đáy hồ, ở bên trên nộ hải bốc lên, sấm sét vang dội, cũng không nổi đầu lên.
Trận áp lực khó chịu này một hồi lâu mới dần dần rút đi, ngay khi tâm hồ của Tất Duy Tư lần nữa quy về bình yên, bảy bạch bào lão giả lần nữa nhắm chặt hai mắt.
Lão béo bạch bào một bên dò xét thân thể, nghiêng tai lắng nghe, hình như đã được nhắc nhở cái gì, quay đầu lại cùng đạo sư Liệt Dương thấp giọng giao tiếp vài câu.
Vẻ nghi hoặc của các học viên chung quanh càng sâu, mục quang đều ném lên trên người Tất Duy Tư, chẳng lẽ phần tử bạo lực khủng bố lực lượng qua mạnh, liền cả thí luyện trường cũng không chịu thu?
Liệt Dương đạo sư đã thảo luận xong với mập mạp, quay đầu đối với Tất Duy Tư hòa nhã nói:
- Tất Duy Tư, khả năng là vấn đề tại thể chất của ngươi, vì thế ngươi tận lực tiến vào trạng thái tĩnh tọa ngày xưa, tận khả năng giảm xuống phòng ngự tâm lý của mình.
Tất Duy Tư bất đắc dĩ, đành phải y nguyên ngồi xuống.
Có lẽ là tinh thần chi nguyên của hai đầu ma sủng còn đang ẩn núp, không có xuất đầu, lần này bạch quang lại lóe lên, thân ảnh mọi người đã biến mất trong Truyện Tống Trận.
Mệnh Vận Tài Quyết tầng thứ tư, chuyên mở ra cho tu luyện trường, một góc trong đó.
Đen kịt, hoàn toàn là đen kịt.
Mọi người sợ hãi bóng tối, càng nhiều là sợ hãi những thứ không biết ở trong bóng tối, Tất Duy Tư rõ ràng có thể nghe được tiết tấu hít thở của hai vị thiếu nữ bên người rõ ràng nhanh hơn, hai quang minh quả nho nhỏ đã thắp sáng ở hai bên Tất Duy Tư, thân ở dưới ánh sáng sẽ mang lại tâm lý ấm áp cho con người, Khải Hi nhẹ nhàng thở ra, thấp giọng nói:
- Đây chính là Vận Mệnh thí luyện trường, tối quá.
Phảng phất là bị lực lượng gì đó áp chế, quang minh quả sang quý trong tay hai người phạm vi chiếu rọi thập phần có hạn, đã quen sàn nhà thực mộc ở tầng ba, dưới chân đột nhiên biến thành sàn thô thạch đen đến u ám, còn có bốn phía thỉnh thoảng lướt qua trận trận âm phong, hai vị nữ sinh đều kìm lòng không được hướng bên Tất Duy Tư nhích lại gần.
Cảm ứng được khiếp ý của Khải Hi, Tá Y khinh thường ứng một câu:
- Hắc ám có thể giúp ta phát hiện địch nhân trong quang minh, theo lời ta, tắt quang minh quả đi thì hiệu quả sẽ rất tốt.
Nói như thế, nhưng lại không có chút ý tứ tắt quang minh quả.
Khải Hi oán trách nói:
- Muốn thông qua thí luyện, thật không dễ dàng à....
Tất Duy Tư nói thầm phụ họa:
- Đúng vậy, tiền này không dễ kiếm!
Nghe thế làm hai nàng bên người không khỏi đồng thời trợn trắng mắt, tư tưởng giác ngộ của người này sao mà thấp như vậy, ở trong hoàn cảnh áp lực này, cũng khó thay đổi mảy may.
Lúc này, rada ma sủng màu nâu trong tay Tất Duy Tư bắt đầu làm ra phản ứng, phía đông nam có một điểm bạch quang yếu ớt đang liên tục lập loè, dựa theo giới thiệu trước kia, nếu như án lấy phương hướng kia đi đến, chính là vị trí Truyện Tống Trận trong thí luyện trường.
Còn lại trên ra đa mặt ngoài màu ngà lại không hề có động tĩnh gì, chứng minh trong phạm vi hai trăm mét bọn họ cũng không có bất luận tinh thạch toái phiến nào.
- Đi thôi.
- đợi một chút!
Tất Duy Tư lôi kéo Tá Y chuẩn bị đi tới, hạ giọng nói,
- Hai người có nghe được gì không?
Trong tiếng gió lạnh thổi vù vù, còn xen lẫn một ít thanh âm khác, nó có điểm giống một người thở hổn hển, cố ý nén xuống thanh âm hô hấp của mình, nếu như không phải Tất Duy Tư nhắc nhở, chỉ sợ cũng không ai chú ý tới tiếng vang khác thường này.
Ở trong hoàn cảnh âm trầm, phát hiện ngoài ý muốn càng thúc hóa sợ hãi trong lòng mọi người đối với những thứ không biết, Tá Y và Khải Hi dựa sát vào Tất Duy Tư, đối với dạng ôn nhu giáp công, Tất Duy Tư trong lòng chưa kịp bốc lên một tia rung động, đã thấp giọng hô:
- Rada có phản ứng!
Sát biên giới đường cong rada, vài điểm nhỏ màu vàng trùng điệp ở một chỗ, trong đó còn xen lẫn một điểm màu xanh, nhưng nhanh chóng lại biến mất không thấy, khi Khải Hi cùng Tá Y chen đầu nhìn đến, quang điểm lóng lánh lần nữa thiểm hiện ở trên ra đa, khoảng cách đã thu hẹp rất nhiều.
Tiếng hít thở như không như ẩn hồi nãy, đã vang dội hơn rất nhiều, rõ ràng chính là một đầu ma thú tốc độ hình đang hướng bọn họ đánh úp lại.
- Tốc độ thật nhanh! Hơn nữa còn xông đến chúng ta. Chuẩn bị nghênh chiến!
Tất Duy Tư trầm giọng quát khẽ.
Tá Y cùng Khải Hi vội vã bày tư thế chiến đấu, lại phát hiện Tất Duy Tư lui về phía sau hai bước, trên mặt không có chút nào xấu hổ, tiếp tục xem rada.
Tá Y không khỏi cả giận nói:
- Tất Duy Tư, ngươi lại để cho hai mỹ thiếu nữ chống ở phía trước, ngươi còn là nam nhân sao?
- việc này .... Ta chỉ nắm giữ một thuật, mà còn là thuật tiện dùng để chạy trốn.
Đối mặt với ánh mắt cũng bắt đầu có điểm sát khí của Khải Hi, Tất Duy Tư gấp rút bổ sung:
- Đương nhiên, kỳ nam tử giống như ta, tuyệt đối sẽ không bỏ rơi đồng bạn một mình chạy trốn, các ngươi yên tâm ứng chiến.... thứ kia đến kìa!
Tá Y trên tay phóng ra một cầu thể hình thoi màu tím sậm, Khải Hi sử dụng chính là hỏa điểu thuật mà nàng am hiểu nhất, hai thuật trụ cột nhất lại khiến ma thú bôn tập đến trước mặt lập tức dừng bước lại.
Nương lấy ánh sáng từ quang minh quả, bọn họ có thể thấy rõ bộ dáng con ma thú thứ nhất chạm mặt từ khi tiến vào thí luyện trường, hình thể không lớn, ngoại hình cùng Tinh Giác Tích trên đồ giám Sâm Lâm thế giới có điểm tương tự, đầu dẹp dài, trên trán có bốn tinh giác (sừng trong suốt), hai dài hai ngắn, đó chính là con mắt của Tinh Giác Tích, hai lỗ mũi thô to co rút liên tục, phát ra tiếng hít thở khó nghe mà lúc trước bọn họ nghe được, có chỗ bất đồng chính là, trên thân thể vốn toàn thân đen kịt, còn phân bố bất quy tắc mấy khối lân giáp màu vàng sáng.
Tất Duy Tư nhìn nhìn hoàng sắc Tinh Giác Tích, rồi rada, vị trí của bọn hắn cơ hồ trùng chung một chỗ, quang điểm đại biểu cho tinh thạch toái phiến đang lóe lên không ngừng, hắn phán đoán nói:
- trong bụng ma thú này có tối thiểu bốn khối tinh thạch toái phiến, các cô nương, đi xử nó! Liệt Dương và ta đều dõi theo các cô!
Đè xuống trong lòng khinh bỉ đối với Tất Duy Tư, Tá Y đem băng lăng bắn ra, tinh giác trên đầu Tinh Giác Tích đại biểu cho con mắt đang lộn xộn, tựa hồ phát hiện đối phương lại có được khí tức khiến cho mình sợ hãi, đã có khiếp ý, bây giờ nhìn một thuật công kích hình phóng đến nó, lập tức ngay tại chỗ lăn lóc, tốc độ quả nhiên nhanh chóng, sau đó xoay người, đã hăng hái chạy trở về phương hướng lúc đến.
- muốn chạy?
Tá Y hừ lạnh một tiếng, một giam cầm thuật sơ cấp đã gia trì, Tinh Giác Tích lập tức bị khốn trụ thân hình, nhưng thân hình vẫn không ngừng rung động, ý đồ giãy thoát lực lượng trói buộc vô hình ở trên người nó, hỏa điểu của Khải Hi đã theo sát tới, Tinh Giác Tích tránh cũng không thể tránh, bị đánh trúng thân hình, phát ra một tiếng kêu rên.
Hai vị nữ chiến sĩ lần đầu dùng thuật thực chiến không ngừng kết ấn phát động tinh thần lực, công kích thuật một người tiếp một người oanh đến trên đầu trên người Tinh Giác Tích, các nàng hiển nhiên rất cao hứng vì lần đầu thực chiến có thể đụng một bia ngắm không di động.
Cho đến khi đập đến ma thú hấp hối, trên người không ít lân giác cũng bị đánh tan nát, là do hai người khống chế thuật không đủ tinh chuẩn, rất nhiều tinh thần lực công kích đều lãng phí ở chỗ không cần thiết, Khải Hi cùng Tá Y thở hổn hển, xem ra tinh thần lực đều sử dụng quá nhiều, điều này làm hai người không khỏi nhìn nhau cười, đều là lần đầu tiên dùng thuật thực chiến, có chút khẩn trương, huống chi là cộng đồng đối địch, song phương quan hệ ác liệt cũng hòa hoãn rất nhiều, tối thiểu giờ phút này là như thế.
Lúc các nàng muốn tiến lên kiểm tra chiến lợi phẩm, Tất Duy Tư ở sau lưng nhắc nhở:
- Ta hoài nghi nó đang giả chết, nhìn kìa, con mắt tinh giác của nó là hướng về phía chúng ta, hơn nữa chân trước còn nằm trên đất, tư thế này rất dễ để nó đột nhiên bộc phát.... Cho nên, ta đề nghị, đập mạnh một thuật lên đầu nó! Nhất là ánh mắt của nó, đập nát, sẽ bảo hiểm hơn.
Tá Y cước bộ ngừng nghỉ, nhấc tay đem quang minh quả dò xét phía trước chốc lát, nhưng vô luận xem như thế nào thì bộ dáng ma thú đều đã chết hẳn, mà bản thân tinh thần lực còn thừa đã rất ít, tại địa phương khắp nơi đều trong hoàn cảnh nguy cơ, lưu lại tấm át chủ bài cho mình, vì vậy, nàng chỉ hừ một tiếng, khoa tay múa chân tỏ vẻ bất mãn đối với Tất Duy Tư tiểu tử giỏi tài động khẩu bất động cước, lại tiếp tục đi lên trước.
Trái lại Khải Hi lập tức hao hết một phần tinh thần lực cuối cùng của mình, phóng xuất hỏa điểu, nhắm ngay đầu Tinh Giác Tích, ầm thêm vào một kích.
Vốn nên "Triệt để tử vong", Tinh Giác Tích lập tức phát ra một tiếng khóc thét tuyệt vọng, cuộn mình nhảy cẫng lên, hướng Tá Y cách nó gần nhất điện xạ đến.
Tá Y thét một tiếng kinh hãi, thầm nghĩ may mắn mình không đi đến trước mặt thì nó mới dữ dội nhảy lên, bằng không với tốc độ đó chỉ sợ cũng bị nó làm trọng thương.
Thân hình nàng lóe sang trái, hoàn toàn né tránh một kích súc thế của Tinh Giác Tích, ai ngờ Tinh Giác Tích sắp tử vong bộc phát lực lượng dị thường kinh người, một cái xoay mình không thể tưởng nổi chiết xạ, vẫn như cũ bay thẳng đánh tới người Tá Y, mắt thấy Tá Y đối với biến hóa gần trong gang tấc này tránh cũng không thể tránh, một đạo thân ảnh đã vội xông đến, kéo lấy Tá Y, lại một lần nữa hoàn toàn tránh được một kích chí mạng của Tinh Giác Tích.
Thân ảnh kia là Tất Duy Tư thi triển "Tật hành", hắn bước nhanh từ sau đuổi theo Tinh Giác Tích đã như nỏ mạnh hết đà, còn ở sau lưng Tinh Giác Tích vùng vẫy chạy trốn, rút ra mộc côn đã hung ác đập vào đầu nó, chủ yếu là nhắm ngay bốn tinh giác đại biểu cho con mắt của nó, tuy Tất Duy Tư khí lực không lớn, nhưng lân phiến màu vàng sáng bóng trên người Tinh Giác Tích vốn lóng lánh, liền lập tức ảm đạm xuống.
Tất Duy Tư vẫn chưa yên tâm, chỗ hắn hoài nghi là nhược điểm toàn bộ đều gõ mạnh một lần, triệt để hóa tiên thi mới bằng lòng dừng lại.
Hắn quay đầu lại cười nói:
- Tá Y học tỷ, ngươi không cần quá mức cảm động, cứu người lúc nguy nan, chính là hạng người hiệp nghĩa ta phải làm..... Đương nhiên nếu học tỷ cảm thấy ân cứu mạng cần hồi báo, trở về cho ta mấy ngàn vạn thủy tinh, ân nhân ta đây cũng cảm thấy rất mỹ mãn.
Tá Y vốn kinh hồn đang định cảm kích Tất Duy Tư kịp thời ra tay, khuôn mặt đáng giận thoạt nhìn cũng thuận mắt rất nhiều, nhưng tên này lời vừa ra khỏi miệng phần cảm kích này lập tức giảm bớt đi nhiều.
Khải Hi nhìn thấy Tất Duy Tư thuần thục giải phẫu này đầu Tinh Giác Tích, động tác hành vân lưu thủy tựa như một đồ tể, không khỏi hỏi:
- Tất Duy Tư, ngươi hình như thường làm việc này à?
Tất Duy Tư đắc ý cười nói:
- Đương nhiên, ta mổ ma thú, không có một ngàn thì cũng có mấy trăm.
Trước kia trong cấm địa Hồng Lân Đồng cô nhi viện, công tác giải phẫu phần lớn là do Tất Duy Tư hoàn thành.
Hắn lại nói:
- Các ngươi đừng tưởng rằng ma thú cũng ngu xuẩn giống như trong truyện tiểu thuyết miêu tả, ma thú thích giả chết thật sự không ít, một lần không cẩn thận, chúng nó sẽ lấy mạng của ngươi.
Nhiều ít có điểm giống thâm niên Dong Binh răn dạy người mới, việc này làm Tá Y khó chịu nói:
- Uy, ngươi đừng nói được chính mình cứ như đã tàn sát qua không ít ma thú, ngươi có thể đến thụ hạ thế giới mấy lần chứ? Trên thụ thượng thế giới giết ma thú, cái đó cần đến phiên chúng ta sao? Giả bộ dáng trải qua tang thương..........
Tất Duy Tư thâm trầm nói:
- Ai, không cẩn thận bị các ngươi phát hiện ta là người có cố sự............
Nghe vậy làm Tá Y cùng Khải Hi đều không nén nổi cười, người này thật coi mình thành tiền bối, không khí khẩn trương lúc trước cũng theo đó hòa tan vài phần.
Bốn khối màu vàng, một khối màu xanh, năm khối tinh thạch toái phiến xem như đã tới tay, nhưng Tất Duy Tư đối chiếu tinh thạch toái phiến với đồ giám, tất cả toái phiến đạt được đều rất thấp, mà bọn họ mất khí lực chín trâu hai hổ mới giết chết đầu ma thú kia, tại trong đồ giám chỉ thuộc về ma thú cường độ nguy hiểm thấp, điều này nhiều ít có điểm khiến người ủ rũ.
Nhìn xem hai vị đồng bạn đang trong minh tưởng khôi phục tinh thần lực, Tất Duy Tư đề nghị nói:
- Không cần phải hoàn toàn khôi phục, nếu như không sai biệt lắm, ta cảm thấy chúng ta nên đi xa thêm một chút, thi thể Tinh Giác Tích vừa rồi cách chúng ta vẫn quá gần, vạn nhất cái mũi ma thú nơi này phi thường linh hoạt, gặm xong cỗ thi thể chúng ta xử lý, vô tình ngửi thấy sự hiện hữu của chúng ta, sau đó cảm thấy thịt của chúng ta mới lạ.....
- Cùng ngươi ở chung càng lâu, kinh hỉ cũng càng nhiều, sau đó luôn khai quật ra khuyết điểm mới của ngươi, nhìn đó, ngươi quá cẩn thận đến nhát gan, không đến mức đó chứ?
Tá Y minh tưởng bị cắt đứt, bất mãn khinh thường đáp lại.
Nhưng nàng xem nhẹ lời tiên đoán mỏ quạ đen của Tất Duy Tư, rada đột nhiên điên cuồng lập loè, đầu tiên là các màu quang điểm ở bên ngoài biên giới lập loè, tiện đà phân nửa bên màn sáng tất cả đều là quang điểm ngũ quang thập sắc, đẹp mắt phải gọi là lòng người lạnh ngắt.
Ba người cơ hồ đồng thời nhảy dựng lên, chỉ cần không phải kẻ điếc, có thể nghe thấy tiếng bước chân long long dồn dập.
Đập vào tầm mắt đầu tiên, dĩ nhiên lại là hai mươi mấy nhân viên thí luyện, vị ở phía đầu vừa thấy Tất Duy Tư bọn họ, lập tức hét lên:
- Mẹ kiếp, không biết thằng hỗn đản nào chọc vô ổ Tinh Giác Tích, khiến cho đoàn người đều phải bỏ chạy.
Tất Duy Tư tin tưởng, tên hỗn đản kia chắc hẳn ở chính giữa đoàn người, nhưng nhất định sẽ không thừa nhận, hắn cũng vô pháp so đo nhiều, bởi vì bọn họ cũng phải lập tức gia nhập đội đào vong đại quân này.
Đằng sau đám người chạy trối chết, Tinh Giác Tích màu sắc khác nhau, tiến giai cũng không giống nhau, tựa như thủy triều từ trong chỗ sâu bừng lên, chỉ nhìn riêng đội hình đã khiến người kinh hồn táng đảm.
Tá Y cùng Khải Hi đều không thiên về tốc độ, tổ Tất Duy Tư tuy nhiên khởi bước sớm nhưng nhanh chóng rơi xuống khúc đoàn đội phía sau, tại một cuộc thi chạy về trận doanh phe mình mới có thể thắng được tính mạng, thật sự không phải là một vị trí có lợi.
Tiếng bước chân hỗn loạn đạp phá bóng tối yên lặng, đem kinh hoàng cùng bất an đưa mỗi một khu vực nó đến.
Người chạy ở phía sau kinh hoảng hô:
- Chết tiệt, đám đằng sau giống như càng tụ càng nhiều.
Người chạy ở phía trước lập tức có phản ứng:
- Người của chúng ta cũng càng tụ càng nhiều.
Cổ sóng người nơi đến, tất cả tiểu tổ đều vô điều kiện gia nhập đoàn đội đào vong này, hiện tại nhân số chạy trối chết nhanh chóng tới gần ba chứ số, nhưng không ai lại thần kinh cho rằng bằng thực lực đoàn đội bọn họ có thể đánh úp cổ thú triều kia.
- Đây rốt cuộc là chuyện gì, chúng ta mới xuống có hai giờ, làm sao lại biến thành cuộc thi chạy?
Vừa nghe bạn thân trung khí đầy đủ như vậy, nhất định là mới gia nhập.
- Cứ chạy mãi như vậy cũng không phải biện pháp, chúng ta dừng lại xếp thành hàng cùng chúng nó liều mạng, các huynh đệ, vô số tinh thạch toái phiến đang ở ngay sau lưng chúng ta!
Giọng điệu diễn thuyết cực kỳ có lực kích động, chẳng qua trung khí nhiều ít không đủ, đó là người đào vong đã rơi xuống đội ngũ phía sau cùng.
- Vừa rồi ai nói mình chọc ổ thú, ai dẫn đến họa mau dừng lại nói rõ!
Ai cũng không dừng lại.
- Rốt cuộc có biện pháp giải quyết hay không? Chạy tới khi nào đây?
- Chạy đến cái truyền tống điểm yêu gấu kia, chúng ta sẽ an toàn, Lão tử xem như rời khỏi cái này thí luyện rồi, mẹ, hoàn toàn không để cho người ta đường sống.
- Địa phương quỷ quái này ghê gớm thật, mập mạp chết bầm quả nhiên không có lừa bịp chúng ta....
- A, đạo sư tôn kính chúng ta nếu nghe được, hắn nhất định sẽ tan nát cõi lòng.
- Ai, hắn hình như cũng chỉ có điểm ấy không lừa bịp chúng ta....
Những cao niên sinh kia có chí trở thành thám báo, trước giờ dùng tốc độ, sự chịu đựng mà trứ danh, hiện tại đám người kia không chỉ trở thành đám người dẫn đầu, còn trở thành đội quân chủ lực trò chuyện.
Tinh Giác Tích đại quân sau lưng rít gào, còn có mùi tanh hôi trong gió truyền đến, tựa như một cự đại ma thủ vô hình, không ngừng thôi động mọi người cao tốc đi nhanh, làm cho bóng tối tử vong trong tâm hồn bọn họ càng ngày càng nặng, dần dần, bắt đầu thôn phệ tính mạng của bọn họ.
Khi chi đại quân đoàn đội bọn hắn nhanh chóng hội tụ vượt qua hai trăm người, theo một tiếng kêu gào thảm thiết dị mặt sau cùng của đội ngũ, ý nghĩa thời khắc giết choc của Tinh Giác Tích đã bắt đầu rồi, chính thức tuyên cáo nhân loại cùng ma thú tại trong cuộc thi chịu đựng, tiến vào giai đoạn phân thắng bại.
Nghe sau lưng truyền đến tiếng kêu thảm thiết, tiếng kêu cứu của đồng bạn, tiện đà là tiếng ma sát cắn xé từ chiếc răng nhọn của đám Tinh Giác Tích, còn có âm thanh tứ chi chia lìa.... khiến mọi người lạnh đến trái tim băng giá, càng gia tăng mọi người chạy loạn lên, chỉ cần ai cước bộ hơi lảo đảo, những người khác sẽ không chút do dự vượt qua ngươi hoặc là bước qua ngươi, sau đó thì cái miệng máu của Tinh Giác Tích ở đằng sau sẽ chờ đợi ngươi.
Tất Duy Tư phát hiện bọn họ cơ hồ đã rơi xuống đội ngũ sau cùng, hắn nhẫn nại nén trụ buồn nôn, quay đầu lại nhìn vài lần, khổ sở bình luận:
- Là bởi vì tinh thạch toái phiến mà đưa tới nhiều Tinh Giác Tích, cũng không phải đều yêu thích thịt béo mới lạ trơn mềm của ta, mà là tinh thạch toái phiến trên người chúng ta.
Trên rada ma sủng, quang điểm hóa thành một mảng lớn màn sáng ngũ quang thập sắc, trải rộng rada, làm cho Tất Duy Tư tan nát cõi lòng nhất chính là, bọn họ đang ở ngay chính trung ương màn sáng.
Khải Hi nói:
- Thịt béo trơn mềm.... nghe tởm quá, ngươi không thể đổi từ khác dễ nghe hơn sao?
- Đổi thành thịt nạc trắng mịn ướt át....
Tá Y sức chịu đựng kém cỏi nhất, sau nửa giờ cực tốc chạy trốn, nàng hiện tại ngay cả khí lực đáp lời cũng không có.
Lại là hai tiếng kêu thảm thiết, rốt cục, bọn họ đã triệt để rơi xuống đội ngũ cuối cùng.
Tất Duy Tư cảm thấy phải thay đổi cục diện này, hắn đem bao lưng của mình ném cho Tá Y, ở trong căm tức bất minh của Tá Y, hắn hô:
- Ngươi đeo thêm một cái, sau đó nhảy lên lưng ta!
Sau lưng tiếng hô hấp của ma thú phảng phất đã có thể phun đến cổ mình, tại trước mắt sinh tử tồn vong, nàng không dám do dự nữa, dùng hết khí lực, phóng người nhảy lên, hoàn toàn rơi xuống trên lưng Tất Duy Tư, cũng không cần Tất Duy Tư phân phó, cánh tay ngọc đã quấn lên cổ Tất Duy Tư còn hai chân cũng quắp chặt eo Tất Duy Tư, tựa như bạch tuộc hoàn toàn quấn lên Tất Duy Tư, hương thơm nóng bỏng phun tại trên cổ Tất Duy Tư, nàng rốt cục rảnh mà nói:
- Tiện nghi cho ngươi, đầu gỗ.
- Hmm, tiếc rằng hoàn cảnh không thích hợp mấy.
Tất Duy Tư bắt đầu thi triển "Tật Hành thuật"
Hắn hướng Khải Hi kêu lên:
- Đến trước ta, ôm chặt ta!
Khải Hi cũng rõ Tất Duy Tư có được tốc độ cường hãn, nếu không vì các nàng chỉ sợ đã sớm chạy đến phía trước vui vẻ chuyện trò, lập tức ứng một tiếng, tố chất kiếm sĩ tốt đẹp làm cho nàng nhanh nhẹn đầu nhập vào trong lồng ngực của Tất Duy Tư, nghênh tiếp mục quang hơi xấu hổ của Tá Y, hào phóng cười, liền đem cằm gác qua bên bờ vai Tất Duy Tư, tay chân vây quanh, chẳng những vì giảm bớt gánh nặng Tất Duy Tư, cũng vì ôm chặt Tá Y đã tay chân rã rời.
Tất Duy Tư chỉ cảm thấy thân thể trầm xuống, hô hấp cũng khó khăn vài phần, hai siêu cấp mỹ thiếu nữ kẹp chính mình ở giữa, nhưng hắn không cách nào làm ra phản ứng nguyên thủy nhất tốt nhất, thừa dịp làn gió thơm chưa đem hắn hun say, hắn tranh thủ thời gian phóng nhanh cước bộ, dưới sự thôi động của Tật Hành, hắn nhanh chóng thoát khỏi một ít mục quang song song đói khát đến từ Tinh Giác Tích sau lưng, chen vào đám người, sau đó tại một mảnh kinh hô, hắn đã đi tới nhóm trận doanh đại quân đào vong ở đầu.
- Oa, quá khoa trương đi! Huynh đệ ngươi thật tài.
Một vị học viên cùng thuộc Liệt Dương từ đáy lòng tán thưởng.
- Anh bạn, thật hương diễm!
Học viên khác chạy ở phía trước cũng thở dài.
- Không bằng đổi đi?
Tất Duy Tư nghiến răng nghiến lợi, hắn không phải chuẩn lực lượng hình, hiện tại mang trên lưng hơn trăm cân chạy gấp.
- Không được, thời cơ không thích hợp. Lần sau đi....
Người nọ tại trong tiếc nuối khiêm tốn.