Tu Chân Thế Giới – Tác giả: Phương Tưởng
Tiết 113: Trận bàn
Dịch: c0f7e3
Biên: Keny
Nguồn: 4vn.eu
Đệ lục canh
"Xem ra tri thức cơ sở của ngươi thật sự quá yếu." Bồ yêu không chút khách khí cười nhạo, lại nói tiếp: "Trên đời này còn có một việc thứ tên là trận bàn."
"Trận bàn?" Tả Mạc sửng sốt, lập tức đại hỷ:"Ngươi biết chế tác trận bàn sao?" Tả Mạc thu thập không ít các loại ngọc giản về phù trận, trong số đó từng đề cập rất nhiều đến "trận bàn", nhưng đáng tiếc là không có ngọc giản nào nhắc tới phương pháp luyện chế trận bàn cả. Hắn vốn đang có ý định tìm ở Đông Phù xem có thể mua được ngọc giản về luyện chế trận bàn hay không, nhưng do chuyện mặc hạt sen lần trước nên chưa kịp đi hỏi thăm đã phải trở về núi .
"Ngươi đánh nó thành thế này, ta làm sao ăn được?" Bồ yêu bất mãn nói.
Tả Mạc thở phì phò, căn bản không có khí lực để đi ý đến hắn, một lát sau, hơi thở hơi bình hòa trở lại, nhưng lại nghĩ đến tình cảnh mạo hiểm vừa rồi lập tức giận tím mặt quát: "Ngươi… tên nhân yêu chết tiệt này! Vì sao không sớm nói cho ta biết Âm Sát có thể công kích?"
Bồ yêu tỏ vẻ đương nhiên: "Ta nghĩ ngươi phải biết chứ. Chuyện đơn giản như vậy không cần ta phải nhắc mới đúng."
Ngốc yêu, ngươi còn không thấy chuyện gì vừa xảy ra sao! Tả Mạc cười lạnh: "Chuyện đơn giản như vậy, ta khinh thường đi làm! Nếu ngươi thích thì tự mình đi mà làm." Nói xong xoay người bước đi.
Bồ yêu trợn tròn mắt.
Ngốc yêu! Dám đấu cùng ta, ta cho ngươi biết chết như thế nào! Căm giận trong lòng Tả Mạc còn sót lại vẫn chưa tiêu thầm rủa.
"Đó là hiểu lầm." Bồ yêu đuổi theo, vẻ mặt trịnh trọng: "Kỳ thật ta muốn dạy ngươi đối phó với Âm Sát như thế nào, để cho ngươi tự mình lĩnh hội một lần mới có thể càng thêm khắc sâu."
Tả Mạc mặc kệ hắn.
Bồ yêu liếc mắt nhìn Tả Mạc một cái, ngọt nhạt nói tiếp: "Ngươi xem, lấy thực lực của ngươi để tiêu diệt một Âm Sát vừa mới thành hình đích thực không uổng bao nhiêu khí lực. Nhưng ngươi có biện pháp nào đánh cho bị thương mà không tiêu diệt nó không?"
Tả Mạc lập tức trợn mắt: "Vì cái gì mà ta chỉ được đánh thương chứ không tiêu diệt nó?"
Bồ yêu cực kỳ nghiêm túc nói: "Thế này nhé, ngươi nghĩ như vậy rất là không đúng. Tỷ như nói, sư phụ của ngươi để ngươi đi bắt yêu thú mà muốn nó phải còn sống thì ngươi làm thế nào? Chính ngươi cũng chế thuốc nên phải biết có rất nhiều tài liệu từ yêu thú cần phải còn sống mới có hiệu quả."
Tả Mạc mặc kệ hắn.
"Chẳng qua, nghĩ đến tu vi hiện tại của ngươi, có thể tiêu diệt nó cũng không thành vấn đề. Nhưng mà, ngươi không có khả năng vĩnh viễn ở lại Vô Không sơn, vĩnh viễn ở lại Thiên Nguyệt giới. Này, ngươi còn phải đi tìm hiểu thân thế lai lịch..."
Nhất thời bước chân Tả Mạc ngưng trệ lại, không chút khách khí cắt ngang lời Bồ yêu: "Bồ, rốt cục ngươi muốn nói cái gì?"
Bồ yêu nhún nhún vai: "Ta chỉ muốn dạy ngươi vài loại biện pháp ứng đối với các loại tình huống khác nhau."
"Biện pháp gì?" Tả Mạc hỏi.
"Có rất nhiều loại." Bồ yêu vuốt cằm: "Nhưng lấy thực lực trước mắt của ngươi, biện pháp tốt nhất là phù trận."
Phù trận? Tả Mạc đầu tiên là sửng sốt, nói đến đây lập tức có vài phần hứng thú: "Phù trận, phù trận như thế nào có thể sử dụng? Kẻ địch làm sao lại để ta tùy ý bày trận được?"
Trong ánh mắt Bồ yêu thoáng lộ ra một tia đắc ý, nhưng sau đó liền tan biến không thấy nữa: "Hiểu biết của người với phù trận quả thực quá nhỏ bé. Ta từng thấy có những cao thủ tu chân, thường bọn họ chỉ cần tâm niệm vừa động là có thể bày ra đại trận, thủ đoạn tầng tầng lớp lớp. Ta từng gặp được một vị kiếm tu, hắn sử dụng mười hai thanh phi kiếm, cơ hồ trong chớp mắt có thể bày ra kiếm trận uy lực vô cùng lợi hại."
Tả Mạc hơi thất vọng nói: "Ngươi nói như vậy thì cũng như không." Dạo gần đây hắn vẫn luôn một mực nghiên cứu phù trận, song chỉ có trình độ nhập môn lỏm bỏm thôi, đừng nói cái gì mà tâm thần vừa động liền bày ra đại trận, cho dù là phù trận hơi phức tạp một chút hắn cũng phải tiêu phí một đoạn thời gian mới có thể hoàn thành.
"Xem ra tri thức cơ sở của ngươi thật sự quá yếu." Bồ yêu không chút khách khí cười nhạo, lại nói tiếp: "Trên đời này còn có một việc thứ tên là trận bàn."
"Trận bàn?" Tả Mạc sửng sốt, lập tức đại hỷ:"Ngươi biết chế tác trận bàn sao?" Tả Mạc thu thập không ít các loại ngọc giản về phù trận, trong số đó từng đề cập rất nhiều đến "trận bàn", nhưng đáng tiếc là không có ngọc giản nào nhắc tới phương pháp luyện chế trận bàn cả. Hắn vốn đang có ý định tìm ở Đông Phù xem có thể mua được ngọc giản về luyện chế trận bàn hay không, nhưng do chuyện mặc hạt sen lần trước nên chưa kịp đi hỏi thăm đã phải trở về núi .
"Loại trận bàn bỏ đi đó ta không có hứng thú." Lời nói của Bồ yêu như trút cả một chậu nước lạnh xuống đầu Tả Mạc, nhiệt huyết hắn vừa mới dâng trào lập tức xẹp xuống.
Hắn cực kỳ khó chịu nhìn Bồ yêu.
Bồ yêu nhún nhún vai: "Tuy rằng ta không hiểu, nhưng ta biết ở đâu có cách làm."
"Như thế nào?" Tả Mạc không tự chủ hỏi.
"Ngô, ta nghĩ chúng ta nhất định là cần một cái hiệp nghị." Bồ yêu chậm rãi.
Tả Mạc đầu tiên là sửng sốt, nhưng lập tức hiểu được ý tứ của Bồ yêu, hỏi lại: "Hiệp nghị thế nào?"
"Ta nói cho ngươi ở đâu, ngươi phải giao cho ta năm mươi Âm Sát còn sống." Bồ yêu co đầu lưỡi đỏ tươi liếm liếm môi, yêu dị vô cùng.
"Hảo." Tả Mạc không do dự liền lập tức đáp ứng.
"Hì hì, trong Điển Tịch thất của môn phái các người ko phải có hay sao." Bồ yêu tựa tiếu phi tiếu nhìn Tả Mạc.
Tả Mạc nhất thời á khẩu không biết nói gì.
************************************************** **************
Điển Tịch thất củaVô không sơn đã mở ra đối với tất cả nội môn đệ tử, không cần mất điểm cống hiến. Khi chưởng môn tuyên bố tin này, Tả Mạc hoài nghi tai mình có phải là nghe lầm không, hắn nghĩ chưởng môn cùng với các sư bá chắc không phải nhất thời mà nổi hứng làm người tốt đấy chứ? Làm sao lại ban bố một quy củ kỳ quái như vậy?
Chẳng qua, khó hiểu thì khó hiểu nhưng Tả Mạc vẫn giơ hai tay tán thành. Có điều các loại ngọc giản của bổn môn đa phần là kiếm quyết, những loại ngọc giản khác thiếu hụt đến đáng thương, tinh phẩm lại càng ít ỏi, do vậy Tả Mạc hoàn toàn không nghĩ tới chuyện tới Điển Tịch thất của bản môn để tìm.
Tả Mạc đột ngột dừng bước, hắn bất chợt nhận ra một thân ảnh quen thuộc.
La Ly sư huynh!
Hắn không phải đang bế quan sao? Tả Mạc hơi kinh ngạc, lại nhìn hai mắt La Ly sư huynh đang nhập thần, căn bản không chú ý tới mình đang ở gần đó.
Đối với La Ly sư huynh, Tả Mạc không có chút hảo cảm, mâu thuẫn giữa hai người căn bản không thể điều hòa. Chẳng qua Tả Mạc cũng không muốn phát sinh xung đột gì trong Điển Tịch thất, nhẹ nhàng leo lên tầng trên.
Hắn rất nhanh tìm được ngọc giản về trận bàn, nhất thời vui mừng quá đỗi, thằng nhãi Bồ yêu này quả nhiên không lừa mình.
Cầm ngọc giản, Tả Mạc nhanh chóng đắm chìm vào thế giới trong đó, hồn nhiên quên mất cả thời gian.
Trận bàn, chính là bố trí sẵn phù trận niêm phong cất vào bên trong ngọc bàn, tới thời điểm cần sử dụng có thể nhanh chóng phóng xuất, là loại kỹ xảo thực dụng bậc nhất. Đại đa số phù trận đều có thể luyện chế thành trận bàn dùng làm phương tiện sử dụng. Chẳng qua, uy lực của trận pháp theo cách này đích thực là kém hơn vài phần so với phù trận thực sự, cho nên phần lớn người sử dụng là tu giả dưới Kim Đan kỳ.
Mà trong những tu giả đó, tối am hiểu sử dụng trận bàn nhất phải kể tới tán tu. Tả Mạc phát hiện, mình tựa hồ cùng tán tu có chút hữu duyên, giống như pháp quyết lúc trước hắn chủ tu về diện linh thực cũng là một trong những lĩnh vực tán tu am hiều nhất.
Độ khó khăn của luyện chế trận bàn cùng phù trận có quan hệ trực tiếp. Không thể không nói, Tả Mạc lúc trước luyện chế các chủng loại vật liệu ở Đông Phù mang lại cho hắn kinh nghiệm rất lớn, tinh tế cân nhắc về luyện chế trận bàn dần dần cũng có một chút lý giải.
Lúc trước, hắn học tập phù trận, chính là nghĩ cách đề cao năng lực về phương diện luyện khí cùng luyện đan của mình, không hề nghĩ tới lợi dụng phù trận để đối địch. Cho tới bây giờ phải cân nhắc tới việc luyện chế trận bàn, hắn mới giật mình phát hiện, thì ra phù trận quả thật có tác dụng đối địch.
Đến lúc hắn rời khỏi Điển Tịch thất, sắc trời đã tối muộn, không thấy bóng dáng sư huynh La Ly đâu nữa, phỏng chừng y đã rời đi.
Trở lại Tây Phong tiểu viện, Tiểu Quả cũng đã ra về, chỉ có con Lam Uế Tuyết nhạn đứng trên nóc nhà, đang thoải mái chải chuốt lông cánh.
Vào trong phòng tìm một khối ngọc bản, Tả Mạc ngưng thần nghĩ ngợi rồi bắt đầu luyện chế trận bàn đầu tiên.
Ngọc bản ngoại hình chỉ là một khối ngọc to bằng bàn tay, dày cỡ một lóng tay, thực ra không cần quá mức chú ý tới tạo hình của ngọc bản, Tả Mạc liền tùy tiện dùng Trích Thủy kiếm gọt đẽo qua loa thành hình tròn. Trọng yếu nhất chính là làm sao cho phù trận niêm phong ẩn vào ngọc bản, vấn đề chính là niêm phong loại phù trận nào.
Do là kiện đầu tiên nên Tả Mạc quyết định chọn một loại phù trận có độ khó tương đối nhỏ — Tam Tài thủy trận.
Tác dụng duy nhất của phù trận này chính là có thể đề cao mật độ thủy khí trên diện rộng, gia tăng uy lực thủy hành pháp quyết. Bố trí phù trận có khá nhiều điểm cần chú ý, mà điểm mấu chốt nhất trong đó là phù bảo, cái gọi là phù bảo có chức năng làm môi giới giữa trận pháp với pháp bảo.
Có tu luyện giả thích luyện chế tiểu kỳ, dùng tiểu kỳ để bố trận. Lại có người luyện chế chuỗi hạt châu dùng bố trận. Tu luyện giả khác nhau, bố trí phù bảo cũng không giống ai, đủ loại thiên kỳ bách quái. Tuy vậy chỉ cần là phù bảo đều có một số điểm chung, tỷ như số lượng...
Càng là phù trận lợi hại, thường thường cũng càng phức tạp, pháp bảo bố trí theo đó cũng càng nhiều.
Có điều đối với Tả Mạc mà nói thì loại phù bảo như vậy có muốn cũng không được. Lấy thực lực hiện tại của hắn cũng không có năng lực luyện chế được loại phù bảo nào tốt cả. Cũng may Tam Tài thủy trận không cần vật liệu quý hiếm gì, Tả Mạc tùy tiện tìm ba khối nhất phẩm thanh mộc, tước thành tiểu mộc phiến rộng nửa tấc, dài ba tấc, bắt đầu điêu khắc phù trận trên bề mặt.
Bởi vì bản thân trận pháp rất đơn giản, ba khối phù bảo đơn sơ cũng nhanh chóng hoàn thành.
Tả Mạc bắt đầu bố trí lên Tam Tài thủy trận. Ba khối thanh mộc phù bảo được hắn đặt ở vị trí thiên - địa - nhân, hai viên tinh thạch ở vị trí nhật - nguyệt, bố trí xong, Tả Mạc bắt đầu ngắt động pháp quyết.
Chỉ thấy một tầng hơi nước mênh mông nhanh chóng bao phủ Tây Phong tiểu viện, trên nóc nhà Lam Uế Tuyết nhạn thất kinh “Oa” lên một tiếng sợ hãi, vội vàng vỗ cánh bay lên trời.
Lúc này Tả Mạc lập tức xuất ra ngọc bàn được chuẩn bị tốt, lần nữa ngắt động niêm phong pháp quyết.
Chỉ thấy tất cả thủy khí cùng Tam Tài thủy trận trên mặt đất hết thảy bị thu hút vào bên trong ngọc bàn, mặt đất trở nên trống không, mà trên ngọc bàn lại có thêm một đạo thủy hình phù triện màu xanh.
Tả Mạc cảm thấy mới mẻ vô cùng, tiếp tục thôi động pháp quyết lên trận bàn, chỉ thấy trên trận bàn hào quang lóe lên, mà trên mặt đất lại xuất hiện một Tam Tài thủy trận bắt đầu không ngừng sinh ra thủy khí. Chỉ là tốc độ sinh ra thủy khí so với lúc trước yếu nhược chậm chạp hơn một chút.
Có ý tứ!
Thấy có khả năng nên Tả Mạc liền bắt đầu luyện chế các loại trận bàn cho những phù trận khác nhau, cho dù tất cả đều là vật liệu cấp thấp đến không thể thấp hơn nhưng hắn vẫn hưng trí bừng bừng, vui chơi đến bất diệc nhạc hồ.
Cho đến khi linh lực trong cơ thể hắn tiêu hao không còn một mảnh hắn mới từ bỏ, có điều trên tay hắn lúc này đã có hơn mười tấm trận bàn đủ mọi kiểu dáng. Tả Mạc mệt mỏi không chịu được nữa liền gục đầu xuống ngủ thiêm thiếp. Một lát sau, tiếng ngáy vang lên như sấm.
Tả Mạc bị tiếng kêu của Tiểu Quả đánh thức.
"Sư huynh." Tiểu Quả sợ hãi kêu một tiếng.
"Ngô." Tả Mạc miễn cưỡng nhập nhèm mở mắt, mơ hồ đáp lại, hìn như đã lâu rồi không có giấc ngủ ngon như thế này.
"Chưởng môn truyền ngươi đến Vô Không đường một chuyến."
"Vô không đường... Không cần nói to với ta..." Tả Mạc vừa mới mở mắt nên đầu óc còn chưa thanh tỉnh hẳn. Qua một lúc sau mới dần dần hồi thần, hắn lập tức xoay người ngồi dậy, khẩn trương hỏi Tiểu Quả: "Ngươi vừa rồi nói chưởng môn mời ta đi à?"
"Chưởng môn nói kêu ngươi đi Vô Không đường..." Tiểu Quả sợ hãi nói.
Tả Mạc không nói tới câu thứ hai, vội bật dậy lao ra ngoài Tây Phong cốc như một cơn gió.
Nói giỡn!
Chưởng môn nếu muốn hắn đi Vô Không đường, khẳng định có là có chuyện trọng yếu cần tuyên bố.
Dọc theo đường đi hắn thầm nghĩ xem chưởng môn lại có chuyện gì muốn tuyên bố đây.
----------oOo----------
Last edited by Lang Thang; 26-11-2010 at 09:04 AM.
|