Nằm dà i trên giưá»ng, Lucas nhìn ánh đèn Ä‘ang nháy liên tục trên chiếc máy nhắn tin. Hắn gấp cuốn sách lại và đặt nó ngay bên cạnh mình, vẻ hoan hỉ. Äây là lần thứ ba trong vòng bốn mươi tám tiếng hắn Ä‘á»c lại câu chuyện nà y, và theo trà nhá»› thần sầu cá»§a hắn thì chưa bao giá» hắn Ä‘á»c má»™t câu chuyện nà o hay như váºy.
Äầu ngón tay hắn mân mê bìa sách. Cái anh chà ng Hilton nà y có khả năng trở thà nh tác giả mà hắn yêu thÃch nhất. Hắn lại cầm cuốn sách lên, cảm thấy vô cùng hạnh phúc vì má»™t ngưá»i khách nà o đó đã để quên cuốn sách nà y trong ngăn tá»§ đầu giưá»ng cá»§a phòng khách sạn. Bằng má»™t cá» chỉ tá»± tin, hắn ném cuốn sách và o chiếc va-li vẫn mở nắp nằm phÃa cuối vai và rá»i khá»i giưá»ng. "Nà o đứng dáºy và bước Ä‘i thôi", hắn há»›n hở nói. Äứng trước tấm gương trên cá»a tá»§, hắn thắt nút cà -vạt, chỉnh lại chiếc áo vét cá»§a bá»™ com-lê Ä‘en trên ngưá»i, nhặt đôi kÃnh mát trên kệ để gần ti-vi và nhét và o túi áo ngá»±c. Chiếc máy nhắn tin gà i trên đỉa quần hắn rung lên không ngá»›t. Hắn lấy chân đá cánh cá»a tá»§ đứng duy nhất trong phòng sáºp lại rồi bước vá» phÃa cá»a sổ. Hắn vén tấm mà n mà u xám im lìm ra để quan sát mảnh sân bên trong khách sạn, không má»™t là n gió nà o thổi đến để xua tan bầu không khà ô nhiá»…m Ä‘ang trà n ngáºp khu hạ cá»§a Manhattan và trải dà i đến táºn rìa khu phố Tribeca.
Hôm nay sẽ là má»™t ngà y đầu hè oi bức, Lucas tôn thỠánh nắng mặt trá»i, và ai là ngưá»i biết rõ hÆ¡n hắn vá» tác hại cá»§a nó? Trên những vùng đất khô cằn, chẳng phải chÃnh mặt trá»i đã là m sinh sôi nảy nở đủ các loại mầm bệnh và vi khuẩn sao, chẳng phải chÃnh nó đã cố chấp hÆ¡n cả thần chết trong việc loại bá» những kẻ yếu á»›t ư? "Ãnh sáng đây rồi!" Hắn vừa véo von hát vùa nhấc Ä‘iện thoại. Hắn yêu cầu quầy tiếp tân chuẩn bị hóa đơn thanh toán, kỳ nghỉ ở New York cá»§a hắn vừa phải kết thúc sá»›m hÆ¡n dá»± định, rồi hắn rá»i khá»i phòng. Äến đầu hà nh lang, hắn giáºt đứt dây chuông báo động cạnh cá»a mở ra cầu thang thoát hiểm.
Ra đến mảng sân con, hắn lấy cuốn sách ra trước khi ném chiếc va-li và o má»™t thùng đựng rác to rồi rảo bước và o má»™t hẻm nhá».
Trong khu phố nhá» SoHo vá»›i mặt đưá»ng lát gạch lổ chá»—, Lucas hau háu rình mò má»™t ban công có lan can bằng sắt Ä‘ang ráng cầm cá»± để khá»i bị đổ sụp xướng nhá» hai chiếc Ä‘inh gỉ vẫn cầm cố bám và o tưá»ng. Khách trỠở tầng ba, má»™t cô ngưá»i mẫu có bá»™ ngá»±c tuyệt đẹp, cái bụng khiêu gợi và đôi môi má»m mại đã đến nằm trên chiếc ghế dà i, hoà n toà n không ngá» vá»±c bất cứ Ä‘iá»u gì, má»i thứ tháºt hoà n hảo. Trong và i phút nữa (nếu như hắn không nhìn nhầm, mà hắn chẳng nhìn nhầm bao giá»), đôi Ä‘inh tán sẽ rá»i ra. Cô nà ng xinh tươi sẽ nằm dà i phÃa dưới ba tầng gác, toà n thân giáºp nát. Máu từ tai chảy ra sẽ len theo các khe hở giữa những viên gạch lát đưá»ng tô Ä‘áºm thêm vẻ kinh hoà ng trên mặt cô.
Khuôn mặt xinh đẹp cá»§a cô sẽ Ä‘á»ng lại như váºy cho tá»›i khi bị phân há»§y trong má»™t chiếc quan tà i gá»— thông mà gia đình sẽ nhét cô và o rồi ném cả xuống dưới má»™t lá»›p đá hoa cùng và i lÃt nước mắt vô dụng. Không có gì hết, ngoà i bốn dòng viết vá»™i được đăng trên tá» báo cá»§a khu phố và má»™t vụ kiện sẽ nổ ra chống lại ngưá»i quản là tòa nhà . Má»™t gã chịu trách nhiệm vá» kỹ thuáºt trong tòa thị chÃnh sẽ bị sa thải (bao giá» chẳng phải có má»™t thá»§ phảm), má»™t trong những thượng cấp cá»§a gã sẽ cho vụ việc rÆ¡i và o lãng quên bằng cách kết luáºn rằng tai nạn đó suýt nữa đã trở thà nh má»™t thảm kịch nếu chảng may có má»™t và i khách bá»™ hà nh Ä‘ang đứng dưới ban công. May mà có Chúa trá»i phù há»™, mà cuối cùng thì đó chÃnh là vấn đỠcá»§a Lucas.
Má»™t ngà y suýt nữa đã có thể bắt đầu tuyệt vá»i nếu như từ trong căn há»™ xinh xắn ấy không có tiếng chuông Ä‘iện thoại reo lên, và nếu như cái kẻ ngu ngốc sống trong căn há»™ ấy đã không để quên Ä‘iện thoại di động trong buồng tắm. Con bé ngu dốt và khá» khạo đứng dáºy Ä‘i lấy Ä‘iện thoại: rõ rà ng là bá»™ nhá»› cá»§a má»™t chiếc máy Mac còn lá»›n hÆ¡n bá»™ não cá»§a má»™t ngưá»i mẫu, Lucas thất vá»ng tá»± nhá»§.
Lucas nghiến răng khiến đôi hà m kêu lên kèn kẹt, hệt như âm thanh phát ra từ chiếc xe cam-nhông chở rác từ đầu phố Ä‘i xuống Ä‘ang tiến lại gần chá»— hắn, Ä‘i đến đâu là cả Ä‘oạn phố rung lên rá»n rÄ©. Má»™t tiếng rắc Ä‘ang gá»n vang lên, cả khối kim loại bung khá»i bức tưá»ng và đổ sụp xuống. Má»™t thanh lan can văng tháºt mạnh và o khung cá»a sổ tầng dưới là m ô cá»a kÃnh vỡ tung toé. Má»™t má»› khổng lồ các thanh sắt gỉ sét, nÆ¡i trú ẩn lý tưởng cho những táºp Ä‘oà n trá»±c khuẩn uốn ván, đổ áºp xuống mặt đưá»ng. Mắt Lucas lại sáng lên lần nữa khi má»™t thanh rầm bằng kim loại nhá»n hoắt Ä‘ang rÆ¡i xuống đất vá»›i má»™t tốc độ chóng mặt. Nếu như những tÃnh toán tức thá»i cá»§a hắn chÃnh xác, thì chưa phải đã hoà n toà n hết hi vá»ng. Hắn uể oải bước ra mặt đưá»ng, buá»™c ngưá»i lái xe bên phải hãm tốc độ lại. Thanh rầm liến xuyên ngang khoang lái cá»§a xe chở rác và đâm thẳng và o ngá»±c ngưá»i lái xe. Chiếc xe ben đột ngá»™t bị đánh lái ngoặc sang má»™t bên. Hai công nhân vệ sinh đứng ngất ngưởng trên khoang sau không kịp kêu tiếng nà o: má»™t ngưá»i bị rÆ¡i tõm ngay và o cái mõm Ä‘ang há toát ra ở phÃa sau xe và láºp tức bị nghiá»n nát bởi bá»™ hà m nghiá»n rác vẫn Ä‘iá»m nhiên váºn hà nh như không có chuyện gì xảy ra, ngưá»i kia bị hất vá» phÃa trước và trượt Ä‘i trong trạng thái bất tỉnh trên mặt đưá»ng đá dăm. Trục trước cá»§a chiếc xe đè nghiến qua chân anh ta. Vẫn trên đà trôi, chiếc xe tông và o má»™t cá»™t đèn đưá»ng và hất tung nó lên không trung. Các dây Ä‘iện bị bứt ra trÆ¡ trụi vừa hay rÆ¡i tõm xuống rãnh nước bẩn bên đưá»ng. Má»™t chùm tia lá»a toé ra báo hiệu má»™t cú cháºp Ä‘iện tuyệt vá»i trong cả khu nhà . Khắp khu phố, các đèn ngã tư tắt phụp rồi chuyển sang mà u Ä‘en ngòm như mà u bá»™ com-lê trên ngưá»i Lucas. Xa xa, bắt đầu có tiếng xe cá»™ đâm sầm và o nhau vì thiếu đèn báo hiệu nÆ¡i các ngã tư. Ở chá»— giao nhau giữa đưá»ng Crosby và đưá»ng Spring, chiếc xe chở rác Ä‘iên cuồng đâm và o má»™t chiếc ta-xi mà u và ng đã không kịp tránh do quá bất ngá». Bị xô mạnh ngang sưá»n xe, chiếc Ta-xi cá»§a hãng Yellow Cab lao và o lá»›p cá»a kÃnh cá»§a cá»a hà ng bán đồ lưu niệm thuá»™c bảo tà ng Nghệ thuáºt hiện đại. "Lại thêm má»™t hình trang trà cho cá»a kÃnh; Lucas thì thầm. Trục trước cá»§a chiếc xe ben trưá»n lên má»™t chiếc xe Ä‘áºu bên đưá»ng, đôi đèn pha giá» tắt ngóm chỉa thẳng lên trá»i. Chiếc xe nặng trịch giá» méo Ä‘i trong tiếng rách xé tai cá»§a lá»›p vá» tôn trước khi đổ nghiêng vá» má»™t bên. Hà ng tấn rác đổ thốc tháo từ khoang chứa ra đưá»ng tạo thà nh má»™t tấm thảm nhá»›p nhúa. Sau tiếng ồn à o cá»§a tấn thảm kịch vừa xong là má»™t sá»± im lặng chết chóc. Mặt trá»i vẫn bình thản leo tiếp quãng đưá»ng lên đỉnh, sức nóng cá»§a những tia nằng nhanh chóng là m bầu không khà trong khu phố trở nên hôi thối nồng nặc. Lucas chỉnh lại cổ áo sÆ¡-mi, hắn rất ghét để vạt sÆ¡-mi thò ra khá»i áo vét. Hắn ngắm nhìn bãi chiến trưá»ng do thảm hại vừa qua còn để lại xung quanh. Theo đồng hồ Ä‘eo tay cá»§a hắn thì bây giá» có chÃn giá» sáng, và cuối cùng thì má»™t ngà y đẹp trá»i cÅ©ng đã bắt đầu. Ngưá»i lái ta-xi gục đầu trên vô-lăng, khiến còi xe kêu inh á»i hòa vá»›i tiếng còi phát ra từ những chiếc xe kéo rÆ¡-mooc trong cảnh New York, má»™t chốn tuyệt vá»i trong những ngà y đẹp như buổi sáng chá»§ nháºt cuối thu nà y. Lucas Ä‘i vá» phúa cảng. Ở đó có má»™t chiếc trá»±c thăng Ä‘ang chỠđể đưa hắn đến sân bay LaGuardia, máy bay cá»§a hắn sẽ cất cánh trong sáu mưới sáu phút nữa.
Bến số 80 cá»§a khu cảng thương mại San Francisco vắng tanh, Zofia cháºm rãi gác máy Ä‘iện thoại và bước ra khá»i ca-bin. Hai mắt nheo lại vì ánh sang, cô ngắm nhìn bá»› kè chắn song phÃa đối diện. Má»™t đám đà n ông Ä‘ang hối hả quanh những chiếc công-ten-nÆ¡ khổng lồ. Ngồi trong khoang lái treo lÆ¡ lá»ng trên cao, những công nhân lái cần cẩu khéo léo Ä‘iá»u khiển vÅ© Ä‘iệu cá»§a những chiếc móc di chuyển bắt chéo nhau trên má»™t tà u chở hà ng lá»›n sắp khởi hà nh sang Trung Quốc. Zofia thở dà i, cho dù có thiện chà đến đâu Ä‘i nữa, cô cÅ©ng không thể má»™t mình là m hết má»i việc. đúng là cô cÅ©ng có má»™t số khả năng phi thưá»ng, nhưng cô không thể đồng thá»i có mặt ở má»i nÆ¡i.
Sương mù đã che khuất cây cầu treo Golden Gate, chỉ còn những đỉnh trụ cầu nhô lên khá»i đám mây dà y đặc Ä‘ang lấn dần và o vịnh. Trong và i phút nữa, má»i hoạt động trong khu cảng sẽ phải ngừng lại vì tầm nhìn giảm thiểu. Zofia tươi tắng trong bá»™ đồng phục cá»§a nữ nhân viên an ninh, chỉ có rất Ãt thá»i gian để thuyết phục các đốc công yêu cầu các công nhân bốc xếp dừng công việc được trả lương theo giá» cá»§a há» lại. Giá mà cô biết cách nổi cáu thì!... Mạng sống cá»§a má»™t con ngưá»i lẽ ra phải đáng giá hÆ¡n má»™t và i thùng hà ng được chất vá»™i và ng; nếu không thì cô chẳng việc gì phải đứng đây và o lúc nà y.
Zofia rất yêu bầu không khà trên bến cảng. Lúc nà o cô cÅ©ng có nhiá»u việc để là m ở đây. Tất cả những số pháºn khốn khổ nhất trên Ä‘á»i Ä‘á»u táºp trung dưới bong những kho hà ng cÅ©. Những ngưá»i vô gia cư chá»n nÆ¡i đây là m chá»— trú than, dù chỉ vừa đủ để che cho há» khá»i những cÆ¡n mưa mùa thu hay những tráºn gió lạnh băng mà biển Thái Bình Dương đổ và o thà nh phố má»—i khi mùa đông tá»›i, khá»i cả những chuyến Ä‘i tuần cá»§a cảnh sát, những ngưá»i hiếm khi muốn bén mảng tá»›i chốn nà y cho dù và o bất cứ thá»i tiết nà o.
- Manca, hãy bảo hỠdừng tay lại ngay!
Ngưá»i đà n ông vóc dáng bệ vệ là m ra vẻ không nghe thấy tiếng cô. Ông chăm chú ghi số liệu cá»§a má»™t chiếc công-ten-nÆ¡ Ä‘ang lÆ¡ lá»ng trên cao và o cuốn sổ lá»›n tì trước bụng.
- Manca! Äừng bắt tôi phải láºp biên bản, hãy cần lấy bá»™ đà m và ra lệnh cho há» dừng tay ngay bây giá»! – Zofia tiếp tục – Tầm nhìn đã xuống dưới tám mét và anh biết rõ rằng anh đã phải thổi còi ra lệnh ngừng công việc từ lúc chỉ còn mưá»i mét.
Ngưá»i đốc công tên Manca ký tắt và o tá» giấy và đưa cho anh chà ng trợ lý trẻ tuổi phụ trách việc chấm công. Ông phẩy tay ra dấu anh ta có thể Ä‘i.
- Äừng đứng chá»— đó nữa, cô Ä‘ang trong khu vá»±c không an toà n: nếu dây bị tuá»™t thì hối cÅ©ng không kịp đâu!
- Äúng váºy, nhưng dây sẽ không bao giá» bị tuá»™t. Manca, anh có nghe tôi nói gì chưa? - Zofia nhắc lại.
- Tôi là m gì có máy ngắm la-de trong mắt cÆ¡ chứ!- Ngưá»i đà n ông vừa cà u nhà u vừa gãi tai.
- Nhưng cái cách anh tảng lá» còn chÃnh xác hÆ¡n bất cứ kÃnh Ä‘o tầm nhìn nà o! Äừng tìm cách trì hoãn nữa, hãy đóng ngay cảng nà y lại cho tôi trước khi quá muá»™n.
- Cô má»›i phải là m việc ở đây từ bốn tháng nay và chưa bao giá» năng suất lại xuống thảm hại như bây giá». Có phải cô sẽ nuôi sống gia đình các an hem công nhân và o những ngà y cuối tuần không?
Má»™t chiếc máy kéo bò lại gần khu bốc dỡ hà ng. Ngưá»i lái xe không còn nhìn rõ má»i thứ, bá»™ hà m xúc phÃa trước xe thiếu chút nữa thì va phải thùng sau cá»§a chiếc xe kéo rÆ¡-mooc.
- Thôi tránh ra Ä‘i nà o cô bé, cô cÅ©ng thấy mình Ä‘ang cản trở má»i ngưá»i chứ!
- Không phải tôi cản trở, mà là sương mù. Chỉ cần anh trả lương cho công nhân theo kiểu khác là được. Tôi biết chắc lÅ© trẻ cá»§a há» sẽ vui mừng nếu tối nay bố chúng vá» sá»›m, còn hÆ¡n là nháºn tiá»n bảo hiểm sinh mạng từ nghiệp Ä‘oà n. Khẩn trương lên, Manca, hai phút nữa tôi sẽ viết cho anh má»™t bản báo cáo buá»™c gá»i tá»›i tòa án và đÃch than tôi sẽ tá»›i gặp thẩm phán để là m chứng đấy.
Ngưá»i đốc công nhìn Zofia chòng chá»c rồi nhổ má»™t bãi nước bá»t xuống cảng.
- Äến tăm nước cÅ©ng chẳng còn nhìn thấy được nữa kìa! - Cô nói .
Manca nhún vai, vá»› lấy máy bá»™ đà m và miá»…n cưỡng ra lệnh dừng toà n bá»™ hoạt động. Má»™t lát sau, bốn tiếng còi rút lên, khiến má»i vÅ© Ä‘iệu cá»§a các cần cẩu, máy nâng, máy kéo, máy á»§i cÅ©ng như tất cả những gì Ä‘ang chuyển động xung quanh bến và kho hà ng đột ngá»™t chững lại. Xa xa, trong sá»± mỠảo cá»§a sương mù dà y đặc, tiếng còi cá»§a má»™t chiếc xe kéo vẳng lại đáp trả lệnh ngừng hoạt động.
- Cứ tiếp tục vá»›i chuá»—i ngà y thất nghiệp kiểu nà y, chắc cảng sẽ phải đóng cá»a sá»›m mất thôi.
- Tôi có phải là ngưá»i là m mưa là m gió đâu, Manca, tôi chỉ muốn bảo vệ tÃnh mạng cho các công nhân cá»§a anh thôi. Äừng cau có như váºy nữa, tôi rất ghét phải cãi nhau vá»›i anh, tôi má»i anh má»™t tách cà phê và món trứng chưng. Äi nà o!
- Cô muốn nhìn tôi bằng đôi mắt tròn xoe như thiên thần cá»§a cô bao lâu cÅ©ng được, nhưng tôi báo cho cô biết, chỉ cần lên đến mưá»i mét là tôi cho tất cả hoạt động lại ngay!
- Bất cứ khi nà o anh bắt đầu Ä‘á»c được dòng tên trên vá» các con tà u! Thôi nà o, chúng ta Ä‘i!
Quán Fisher’s Deli, quán cÆ¡m ngon nhất trong cảng, đã kÃn chá»—. Má»—i khi sương mù dà y đặc, tất cả các công nhân cảng lại tụ táºp ở đây để chia sẻ vá»›i nhau hy vá»ng mặt trá»i sẽ ló rạng để cứu vãn ngà y là m việc cá»§a há». Äám công nhân dạn dà y kinh nghiệm tụ táºp nhau quanh những chiếc bà n nằm trong góc quán. Những ngưá»i trẻ hÆ¡n đứng túm tụm quanh quầy rượu gặm móng tay và hùa nahu Ä‘oán những mÅ©i tà u, những đỉnh cần cẩu ló qua cá»a sổ quán, những dấu hiệu đầu tiên khi thá»i tiết sáng sá»§a lên. Äằng sau những câu chuyện vu vÆ¡, ai nấy Ä‘á»u khấn thầm, ruá»™t thắt lại, trái tim se sắt. Vá»›i những con ngưá»i Ä‘a năng luôn sẵn sang lao động cả ngà y lẫn đêm, không bao giá» cất lá»i than thở khi hÆ¡i ẩm và độ mặn cá»§a muối luồn lách và o từng khá»›p xương trong ngưá»i há», chẳng bao giá» cảm nháºn được chÃnh bà n tay cá»§a mình bởi lá»›p chai dà y cá»™p phá»§ ngoà i da, trở vá» nhà chỉ vá»›i má»™t và i đồng dÃnh túi do nghiệp Ä‘oà n ban phát quả là má»™t Ä‘iá»u khá»§ng khiếp.
Những âm thâm ồn à o há»—n độn trong quán ăn – tiếng thìa nÄ©a va và o nhau, tiếng hÆ¡i nước rÃt lên trong bình pha cà phê, tiếng những viên đá kêu lanh canh trong bát. Trên những dãy ghế bá»c vải giả da mà u Ä‘á», đám công nhân ngồi chen chúc từng nhóm sáu ngưá»i má»™t và rất Ãt lá»i trao đổi vang lên át tiếng ồn à o.
Mathilde, cô phục vụ bà n có mái tóc cắt ngắn theo kiểu cá»§a Audrey Hepburn và dáng ngưá»i mảnh mai trong chiếc áo choà ng bằng vải kẻ ca ro to, tay bê má»™t chiếc khay đầy tá»›i ná»—i những chai nước trên đó dưá»ng như chỉ có thể đứng vững nhá» phép mà u. Cuốn sổ gá»i món nhét trong túi tạp dá», cô không ngá»›t Ä‘i lại giữa nhà bếp và quầy thu tiá»n, rồi từ quầy rượu tá»›i các bà n, từ ô cá»a phòng bếp ra chá»— rá»a bát đĩa. Những ngà y trá»i mù sương đối vá»›i cô luôn luôn vất vả, song so vá»›I sá»± cô đơn thưá»ng nháºt thì đó là những ngà y cô yêu thÃch nhất. Vá»›i nụ cưá»i vồn vã, ánh mắt liếc ngang, những lá»i đối đáp lanh lẹ cô luôn biết cách khiến cho những ngưá»I đà n ông bắt chuyện vá»›i cô cảm thấy phấn chấn hÆ¡n. Cá»a quán báºt mở, cô quay đầu nhìn và nở nụ cưá»i thât tươi, cô biết rõ cô gái vừa bước chân và o quán.
- Zofia! bà n số 5! Khẩn trương lên, thiếu chút nữa thì em đã phải nhảy lên bà n để giữ chỗ cho chị. Em sẽ mang cà phê tới ngay đây.
Zofia ngồi và o bà n cùng vá»›i ngưá»i đốc công lúc nà y vẫn luôn miệng cà u nhà u:
- Năm năm rồi tôi luôn nhắc há» phải lắp đèn cao áp. Ãt nhất má»—i năm cÅ©ng là m thêm được hai chục ngà y. Mà các tiêu chuẩn được đặt ra cÅ©ng tháºt ngu xuẩn, công nhân cá»§a tôi có thể là m việc cho tá»›i khi tầm nhìn chỉ còn năm mét, há» toà n những tay lão luyện.
- Công nhân há»c việc Ãt nhất cÅ©ng phải chiếm 37% số ngưá»i là m việc cho anh, Manca ạ.
- Công nhân há»c việc thì tất nhiên là phải há»c là m. Nhưng nghá» cá»§a chúng tôi được truyá»n từ Ä‘á»i cha sang Ä‘á»i con, mà ở đây cÅ©ng chẳng có ai muốn đùa vá»›i sinh mạng con ngưá»i. Má»™t cái thẻ công nhân cảng được phát ra bao giá» cÅ©ng rất xứng đáng, bất kể hoà n cảnh nà o.
Nét mặt cá»§a Manca dịu bá»›t khi Mathide cắt ngang cuá»™c tranh luáºn cá»§a hai ngưá»i bằng cách mang các món há» gá»i tá»›i bà n, mặt đầy vẻ tá»± hà o vá» sá»± khéo láo đầy kinh nghiệm cá»§a cô.
- Trứng chưng dăm bông cho ông, ông Manca. Còn chị, Zofia, em Ä‘oán chị sẽ không ăn, như thưá»ng lệ. Em vẫn mang cho chị má»™t tách cà phê không bá»t, mặc dù chị sẽ chẳng uống, bánh mì, xốt cà chua, tất cả đây, đủ hết rồi chứ?
Miệng đầy thức ăn, Manca lúng búng cảm Æ¡n cô. Bằng giá»ng rụt rè, miệng Mathide há»i Zofia buổi tối có rá»—i không. Zofia trả lá»i sẽ ghé qua quán đón cô ngay sau khi kết thúc ca trá»±c. Yên tâm cô phục vụ bà n biến mất trong sá»± náo động cá»§a quán ăn lúc nà y váºn không ngá»›t khách ra và o. Từ phÃa cuốI quán , má»™t ngưá»i đà n ông dáng vẻ nghiêm nghị tiến ra phÃa cá»a. Äi ngang bà n há» ngồi, ông ta dừng lại chà o ngưá»i đốc công. Manca chùi miệng và đứng lên chà o ông ta.
- Cáºu là m gì ở đây thế nà y?
- Thì cÅ©ng giống như cáºu , tá»› tá»›i đây há»i thăm món trứng chưng ngon nhất thà nh phố.
- Chắc cáºu biết cô nhân viên bảo an cá»§a chúng tá»›, trung úy Zofia?
- Chúng tôi chưa hỠcó hân hạnh biết nhau - Zofia cắt ngang và đứng lên.
- Nếu váºy, giá»›i thiệu vá»›i cô đây là ngưá»i bạn lâu năm cá»§a tôi, George Pilguez, thanh tra cảnh sát cá»§a San Francisco.
Cô giơ thẳng tay cho viên thanh tra cảnh sát trong lúc anh ta nhìn cô vẻ ngạc nhiên, đúng lúc đó chiếc máy nhắn đeo bên hông cô bắt đầu kêu.
- Tôi Ä‘oán chắc ngưá»i ta Ä‘ang gá»i cô đấy - Pilguez nói.
Zofia nhìn chiếc máy bé xÃu gà i trên thắt lưng. PhÃa trên con số 7, ánh đèn liên tục nhấp nháy. Pilguez chăm chú nhìn cô và mỉm cưá»i.
- Máy cá»§a cô còn lên tá»›i táºn cấp 7 kia à ? Công việc cá»§a cô chắc phải vô cùng quan trá»ng, chá»— chúng tôi má»›i chỉ dừng lại cấp 4 thôi.
- Äây là lần đầu tiên cái đèn đó nháy - cô trả lá»i, vẻ lo lắng - tôi phải Ä‘i đây, thà nh tháºt xin lá»—i các anh.
Cô chà o hai ngưá»i đà n ông, khẽ vẫy tay ra hiệu cho Mathilde nhưng cô bé không trông thấy, rồi len qua đám đông Ä‘i ra phÃa cá»a.
- Äừng có lái xe nhanh quá đấy, vá»›i tà m nhìn thấp hÆ¡n 10m. Không 1 chiếc xe nà o đựoc phép chạy trên cảng đâu.
Nhưng Zofia không nghe thấy gì, vừa kéo cao cổ chiếc áo khoác da, cô vừa chạy vá» phÃa chiếc xe mình. Cá»a vừa sáºp lại, cô đã khởi động và máy xe váºn hà nh khi cô quay chìa chưa đầy 1/4 vòng. Chiếc Ford công vụ rung lên rồi lao Ä‘i trên bến cảng, còi hú inh á»i. Zofia không há» tá» ra lúng túng bởi là n sương mù cà ng lúc cà ng dà y đặc. Cô cho xe chạy trong khung cảnh mỠảo, len lá»i giữa các chân cần cẩu, nhanh nhẹn luồn lách giữa các công ten nÆ¡ và những cá»— máy nằm bất động. Chỉ trong và i phút cô đã ra tá»›i cổng khu thưong mại. Cô cho xe chạy cháºm lại khi qua cổng kiểm soát, cho sù trong thá»i tiết nà y chẳng có chiếc xe nà o khác tranh đừong vá»›i cô. Thanh rà o chắn sÆ¡n sá»c trắng đỠvẫn được nâng lên. Ngưá»i bảo vệ cá»§a bến số 80 bước ra khá»i chòi gác, trong đêm trắng như thế nà y, ông ta chẳng nhìn thấy gì cả. Tháºm chà đến cả bà n tay cá»§a chÃnh mình giÆ¡ ra trước mặt cÅ©ng chẳng thể trông rõ được nữa. Zofia chạy dá»c lên đưá»ng số 3, men theo rìa khu cảng. Sau khi đã chạy hết VÅ©ng tà u Trung quốc, đưá»ng số 3 liá»n rẽ nogặt theo hướng trung tâm thà nh phố. Không há» bối rồi, Zofia vẫn tiếp tục chạy xe trên đưá»ng phố vắng tanh. Má»™t lần nữa chiếc máy nhắc cá»§a cô lại vang lên những âm thanh giục giã. Cô lá»›n tiếng phản đối.
- Tôi đang cố hết sức đây. Tôi chẳng có cánh để bay, mà tốc độ còn bị hạn chế nữa.
Cô chưa kịp nói hết câu thì má»™t tia chá»›p khổng lồ tá»a và o lá»›p sương mù 1 quầng sáng lóa mắt. Má»™t tiếng sấm vang dá»™i, khiến tất cả kÃnh trong các quầy hà ng hai bên đừơng rung lên. Zofia mở to mắt, chân cô đạp hÆ¡i sâu lên cần tốc độ, kim đồng hồ nhÃch lên 1 chút. Cô chạy cháºm lại khi Ä‘i qua PHố Chợ, chẳng thể nà o phân biệt nổi mà u đèn ở ngã tư, rồi lao và o khu buôn bán Kearny. Còn tám dãy nhà nữa má»›i tá»›i Ä‘iểm triệu táºp, và còn chÃn nếu như cô cứ khăng khăng muốn tuân thá»§ nghiêm ngặt luáºt giao thông, Ä‘iá»u cô chắc chắn sẽ là m.
Trên những con phố mù mịt, 1 tráºn mưa như trút nước bắt đầu xé nát bầu không khà yên tÄ©nh, những giá»t nước to đùng rÆ¡i xuống kÃnh chắn gió là m ra bắn ra những tiếng inh tai, các cần gạt gần như bất lá»±c vì không thể xua bá»›t nước. Từ xa, duy nhất má»™t mÅ©i nhá»n trên tầng cao nhất cá»§a tòa nhà Kim Tá»± Tháp Transmerica còn ló lên được khá»i lá»›p mây Ä‘en dà y Ä‘en kịt Ä‘ang trùm lên thà nh phố.
Cuá»™n mình trong chiếc ghế hạng nhất, Lucas thÃch thú ngắm nhìn cảnh tượng khá»§ng khiếp nhưng đẹp tuyệt vá»i qua ô cá»a tròn. Chiếc Boeing 767 bay luẩn quẩn phÃa trên vịnh San Francisco, chỠđợi 1 tÃn hiệu cho phép hạ cánh mong manh. Lucas sốt ruá»™t gõ tay lên chiếc máy nhắn gà i trên thắt lưng. Äèn số 7 không ngừng nhấp nháy. Cô tiếp viên tiến lại gần ra lệnh cho hắn tắt nó Ä‘i và nâng cao lưng ghế lên: máy bay chuẩn bị hạ cánh.
- Nếu váºy thì hãy thôi chuẩn bị Ä‘i, thưa cô, hãy cho cái máy bay đáng nguyá»n rá»§a nà y hạ cánh ngay, tôi Ä‘ang rất vá»™i.
Tiếng cÆ¡ trưởng lạo xạo vang lên trên loa: Ä‘iá»u kiện thá»i tiết trên mặt đất tương đối xấu, song lượng nhiên liệu Ãt á»i còn lại trong bình chứa buá»™c há» phải hạ cánh. Ông yêu cầu nhân viên đội bay ngồi xuống và đỠnghị tiếp viên trưởng tá»›i buồng lái. Ông bá» micro. Vẻ mặt gượng gạo cá»§a cô tiếp viên trên khoang hạng nhất tháºt xứng đáng đựơc trao giải Oscar: không má»™t diá»…n viên nà o trên thế giá»›i có thể nở má»™t nụ cưá»i giống Charlie Brown như cô. Bà cụ ngồi bên cạnh Lucas không thể kiá»m chế ná»—i sợ hãi liá»n túm chặt lấy cổ tay hắn. Lucas khoái trá khi nhìn thấy bà n tay bà run láºp cáºp và xâm xấp vì mồ hôi. Khoang hà nh khách rung lên từng đợt má»—i lúc 1 mạnh thêm. Vá» máy bay bằng kim loại dưá»ng như cÅ©ng khiếp sợ y như đám hà nh khách ngồi bên trong. Qua ô cá»a sổ, có thể trông thấy các cánh máy bay đã lắc lư hết biên độ được phép theo dá»± tÃnh cá»§a các kỹ sư hang Boeing.
- Tại sao ngưá»i ta lại triệu táºp cô tiếp viên trưởng? – Bà cụ há»i, nước mắt trá»±c trà o ra khá»i mi.
- Äể thả má»™t viên đưá»ng và o tách cà phê cá»§a cÆ¡ trưởng! – Lucas trả lá»i, nét mặt há»›n hở. – Bà sợ hả?
- Tôi nghĩ là còn hơn cả sợ nữa. Tôi cầu xin Chúa cứu vớt chúng ta!
- Ãi chà ! Bà có thôi ngay cái trò đó Ä‘i không! Bà già may mắn ạ, bà hãy giữ nổi sợ hãi đó cho mình, nó rất tốt cho sức khá»e cá»§a bà đấy! Chất adrenaline có khả năng Ä‘áºp tan má»i thứ. Nó là má»™t thứ chất lá»ng có tác dụng đả thông tất cả các mạch máu và buá»™c quả tim cá»§a bà phải hoạt động. Thế tức là bà đang kéo dà i the6m hai năm sá»± sống đây! Hai mươi tư tháng miá»…n phà chứ chẳng chÆ¡i, dù rằng cứ trong nét mặt bà thì có lẽ chương trình hoạt động cho quãng thá»i gian đó cÅ©ng chả có gì hấp dẫn!
Miệng khô khốc không thể thốt nên lá»i, bà cụ đưa mu bà n tay quệt những giá»t mồ hôi Ä‘ang túa ra trên trán. Trong lồng ngá»±c bà , trái tim Ä‘ang thắt lại, hÆ¡i thở ngà y cà ng trở nên khó khăn hÆ¡n và vô và n những ngôi sao nhỠđột nhiên nhảy ra nhảy múa trước mắt bà . Lucas vẫn hứng khởi, than máºt gõ và o đầu gối bà cụ.
- Nếu như nhắm chặt mắt lại, và tất nhiên là phải táºp trung tháºt cao độ, có thể bà sẽ nhìn thấy cả chòm sao Äại hùng tinh đấy.
Hắn phá lên cưá»i. Bà cụ ngồi cạnh hắn đã bất tỉnh nhân sá»±, đầu gục xuống thà nh ghế. Mặc dù máy bay Ä‘ang rung tháºt mạnh, song cô tiếp viên vẫn đứng dáºy. Gắng hết sức vịn và o ngăn hà nh lý phÃa trên, cô tiến dần tá»›i chá»— bà cụ bị ngất. Cô lấy từ trong túi chiếc tạp dá» ra má»™t lá» thá»§y tinh nhỠđựng muối, mở nấp và đưa qua đưa lại trước mÅ©i bà cụ. Lucas nhìn cô, vẻ hoan hỉ còn hÆ¡n cả trước đó.
- Äừng quên rằng bà lão có lý do để không ngồi thẳng ngưá»i dáºy, đám phi công cá»§a các ngưá»i dáºy, đám phi công cá»§a các ngưá»i đã chẳng há» nhẹ tay chút nà o. Cứ tưởng như chúng ta Ä‘ang ngồi trên tà u lượn váºy. Cô nói xem…. Và tôi hứa là sẽ giữ bà máºt chỉ tôi và cô biết vá»›i nhau thôi… cái phương thuốc cổ truyá»n mà cô Ä‘ang áp dụng cho bà lão ấy… có phải là má»™t kiểu lấy độc trị độc không?
Rồi hắn không thể nén nổi má»™t trà ng cưá»i giòn giã. Cô tiếp viên trưởng trợn tròn mắt nhìn hắn vẻ bá»±c bá»™i: cô chẳng thấy có gì buồn cưá»i và không ngần ngại nói thăng Ä‘iá»u đó và o mặt hắn.
Má»™t vùng không khà loãng đột ngá»™t hấp cô tiếp viên vá» phÃa cá»a khoang lái. Lucas ngoác miệng cưá»i vá»›i cô và đưa tay vả tháºt mạnh và o má bà cụ ngồi cạnh. Bà giáºt nẩy ngưá»i và mở má»™t bên mắt.
- Thế là bà lão lại trở vá» vá»›i chúng ta rồi! Chuyến du lịch nhá» vừa rồi đã đưa bà đi bao nhiêu dặm thế? Hắn nghiêng ngưá»i ghé sát tai bà thì thà o:
- Äừng có xấu hổ, hãy nhìn đám ngưá»i xung quanh chúng ta, chúng Ä‘á»u Ä‘ang cầu nguyện cả đấy, tháºt ná»±c cưá»i!
Bà cụ chẳng kịp trả lá»i, trong tiếng rÃt xé tai cá»§a động cÆ¡, máy bay vừa tiếp đất. Viên phi công chuyển hướng động cÆ¡ phản lá»±c khiến những chùm nước tháºt mạnh bắn lên than máy bay. Cuối cùng thì máy bay cÅ©ng dừng lại. Khắp các khoang máy bay, hà nh khách nồng nhiệt vá»— tay ca ngợi các phi công hoặc bắt tay nhau và cảm tạ chúa đã cứu sống há». Vô cùng phẫn ná»™, Lucas tháo dây an toà n, ngước nhìn lên trá»i, nhìn xuống đồng hồ rồi tiến vá» phÃa cá»a trước cá»§a máy bay.