“Tiểu thư, vị trí đảo này thật tốt, là yếu đạo trấn giữ giới hà…”Trung niên hán tử cung kính nói.
“Kia là phù trận của tu giả sao?”Nữ tử cũng không trả lời, chỉ nhìn chằm chằm vầng thái dương trên đảo nhỏ.
“Vâng thưa tiểu thư”Hắn muốn nói gì đó, nhưng rất nhanh biết điều nuốt trở lại trong bụng.
“A”Nữ tử thản nhiên nói: “Trước tìm kiếm một chút, xem trong những người này có mục tiêu khả nghi không, nếu không có thì đuổi bọn họ đi”.
“Vâng!”Trung niên hán tử lập tức tuân mệnh.
“Ngươi quá nhân từ”Một nam tử âm trầm đứng bên cạnh lên tiếng, nhìn qua, hắn như là hạc giữa bầy gà, cả người hừng hực lửa cháy, trên trán có một viên lăng tinh màu đỏ.
Nhìn về phía nam tử kiệt ngạo bất tuân bên cạnh, nữ tử bình tĩnh nói: “Viêm Phong, câm miệng lại!”.
Viêm Phong cười nhạt: “Đám tu giả trên đảo chỉ là đám ô hợp, cho ta năm trăm người, ta có giết sạch bọn họ! Cứ thả đi như vậy, không phải tự nhiên cho bọn họ tiện nghi sao?”.
Nữ tữ không chút thay đổi: “Nhiệm vụ của chúng ta là tìm người”.
Viêm Phong đột nhiên trở nên kích động: “Mộc Hi, ngươi quên sao, bọn họ là tu giả! Là tử địch của chúng ta! Giết nhiều một người, địch nhân của chúng ta ít đi một người…”.
Ngữ khí Mộc Hi trở nên lạnh như băng: “Viêm Phong, chú ý lời nói của ngươi, ngươi đang nói với cấp trên! Nếu còn tái phạm, xử theo quân pháp!”.
Viêm Phong tức đến nỗi hai mắt phun ra lửa, một tia lý trí cuối cùng giúp hắn cố gắng kiềm chế, hắn biết, nữ nhân trước mắt, nói được làm được.
Thành phần nhà yêu phức tập, chia thành tộc quần, khác với nhân loại sinh con để cái, yêu là tự nhiên đẻ ra, là thiên địa linh khí biến thành. Như Mộc Hi, xuất thân từ mộc tộc lớn nhất họ yêu, bọn họ do cây cối hóa thành. Mà Viêm Phong, xuất thân từ Hoang Tây Sơn Thiên Hỏa mạch, viêm tộc không được phồn thịnh như mộc tộc, đầu đinh của bọn họ rất ít, nhưng trời sinh là chiến sĩ, tính tình dữ dằn dũng mãnh.
Mộc tộc, viêm tộc, kim tộc, thủy tộc, thổ tộc là năm tộc tớn nhất trong họ yêu, các tiểu tộc khác nhiều không đếm xuể. Bởi vì đông đúc, hơn nữa cứ mười năm lại có một tiểu tộc xuất hiện, bởi vậy xã hội yêu tộc, chứa tính bao dung rất cao, không phân chia quá rõ ràng.
Chế độ hoàn chỉnh này như vòi bạch tuộc, len lỏi vào mọi ngóc ngách. Đây là kết quả hao phí vô số tâm lực của các cường giả, nhằm làm yêu tộc nhanh chóng khôi phục nguyên khí.
Ví như, Mộc Hi là thanh niên xuất sắc nhất trong tộc, dù tu vi không phải cao nhất, nhưng bắt đầu đảm nhiệm chức vụ quan trọng. Viêm Phong tuy rằng chiến lực kinh người, hơn xa Mộc Hi, nhưng ham đánh nhau, nên bị điều đến dưới trước Mộc Hi.
Trên thực tế, hai người từng là đồng học, chỉ là đi con đường khác nhau mà thôi.
Tả Mạc phát hiện chính mình không có chút khẩn trường nào. Xem ra giết giết cướp cướp rèn luyện con người rất nhiều!
Nhưng mà một câu nói của Bồ yêu lại làm hắn khẩn trương lên: “Bọn họ tới tìm ngươi”.
“Tìm ta?”Tả Mạc có chút nghẹn họng không nói nên lời.
“Bạch nhật tinh hiện, ngươi làm kinh động bọn họ”Bồ yêu biểu hiện ra rất bình tĩnh, điều này cũng giúp giảm bớt khẩn trương trong lòng Tả Mạc.
“Bạch nhật tinh hiện, vậy thì ý nghĩa gì?”Tả Mạc hỏi ra câu hỏi vương vấn trong lòng hắn lâu lắm rồi.
“Không có gì, có vài yêu ma cường đại, khi khôi phục trọng thương sẽ mượn tinh lực, hình thành hiện tương bạch nhật tinh hiện”Bồ yêu thản nhiên nói.
“Là ngươi?”Tả Mạc lập tức phản ứng lại.
Bồ yêu cười nhạt: “Liên quan gì đến ta!”Hắn chợt nhíu mày: “Nhưng mà mấy thứ này vẫn có chút phiền toái”.
“Ngươi không phải là yêu sao? Bọn họ không phải là đồng loại của ngươi sao?”Tả Mạc không hiểu nổi thái độ của Bồ yêu, nhưng mà, không phải Bồ yêu, như vậy là ai? Chẳng lẽ là bia mộ?
Bồ yêu không thích tu giả, điều này hắn có thể hiểu được, nhưng ngay cả yêu hắn cũng không thích, điều này vô cùng khó hiểu.
“Bọn họ cùng ta không có quan hệ gì”Bồ yêu hờ hững nói.
Tả Mạc thấy Bồ yêu cũng không muốn đi sâu vào việc này, biết điều nói lảng sang chuyện khác: “Ngươi có ý kiến nào hay không?”.
“Vận khí của ngươi cũng không tồi, tới là mộc tộc”Bồ yêu liếc nhìn đội ngũ chỉnh tề trên bầu trời: “Nhưng vẫn không dễ đấu”.
“Mộc tộc?”Tả Mạc hết sức hiếu kỳ, đừng nhìn hắn mở miệng là nói ra tiểu yêu, thực chất hắn vẫn rất xa lạ đối với yêu ma. Lần này, mắt thấy không tránh được xung đột cùng yêu ma, có thể biết được càng nhiều tin tức, đối với chính mình càng tốt.
“Là một đại tộc, có nhiều chi nhánh, do cây cỏ linh hóa mà thành”Bồ yêu giải thích vô cùng ngắn gọn.
“A…”Tả Mạc chỗ hiểu chỗ không gật gật đầu, như nào là linh hóa? Nhưng hắn biết Bồ yêu tuyệt không có kiên trì giải thích cho hắn nghe.
Bỗng nhiên, Tả Mạc phát hiện một cỗ ba động thần thức vô cùng mạnh mẽ.
“A!”Trong lòng hắn không khỏi giật mình kinh ngạc, thần thức thật mạnh!
Thần thức ba động phát ra từ doanh trại đối phương, quét qua bầu trời Hoang Mộc tiều. Trước đây, Tả Mạc vẫn tự tin vào thần thức của mình, hắn chưa từng gặp tu giả nào thần thức mạnh hơn hắn.
Nhưng cố thần thức này, hơn xa hắn!
“Bọn họ đang tìm ngươi, đáng tiếc, chỉ là Dạ La yêu, có bao nhiêu bản lĩnh chứ!”Bồ yêu cười nhạt, hắn hiểu rõ Tả Mạc đang nghĩ gì: “Rất bình thường, bọn họ chuyên tu thần thức, kẻ nửa mùa như ngươi đương nhiên không thể sánh được”.
Bất ngờ, hứng thú nói chuyện của Bồ yêu dâng lên: “Yêu tu thần thức, phân chia rõ ràng hơn tu giả nhiều. Tinh hỏa, hóa vật, chủng hồn, âm thần, yêu phủ, lục luân, thiên mạch. Ngươi mới chỉ là hóa vật, trong khi bọn họ, kẻ lợi hại nhất đã hoàn thành chủng hồn, tuy rằng âm hồn yếu chút, nhưng nếu muốn giết ngươi, dễ như trở bàn tay”.
“Hóa vật?”.
“Khong sai, tinh hỏa tràn sinh hóa vật, vật sinh tâm mà thành chủng hồn, hồn sinh linh thành âm thần, mở âm thần để thành yêu phủ…Thần thức hóa vật, chính là diệp thủ, đó gọi là hóa vật”.
“Thần thức hóa thành thực vật?”Tả Mạc hỏi.
“Nói vô ích, đơn giản như vậy còn cần hỏi sao?”Bồ yêu đầy khinh bỉ nói: “Chẳng qua ngươi mới là hóa vật, còn cách sinh chủng hồn rất xa”.
“Cái gì gọi là sinh chủng hồn?”Tả Mạc nhịn không được hỏi, hắn không thể lý giải nổi những điều này.
“Đến lúc đó ngươi sẽ biết”Bồ yêu cạn sạch kiên trì, không nói nữa.
“Vậy hiện tại?”.
“Giải quyết thôi”Bồ yêu nhịn không được lên tiếng, rồi biến mất không thấy bóng dáng.
“Bọn họ muốn tiến công rồi”Công Tôn Sai kéo lấy cánh tay Tả Mạc.
Trạng thái công kích của đối phương kẻ ngu cũng có thể nhìn ra, Tả Mạc lúc này không tránh khỏi sinh khẩn trương, kéo lấy Công Tôn Sai cùng Thuần Vu Thành, hạ thấp giọng nói: “Chuẩn bị chạy”.
“Chạy đi đâu?”Ánh mắt Thuần Vu Thành tràn ngập mờ mịt.
Công Tôn Sai bỗng nhiên mở miệng: “Chạy qua giới hà đi!”.
“Giới hà? Tiểu Sơn giới?”Tả Mạc có chút không hiểu hỏi: “Như vậy không phải tự chui đầu vào lưới sao?”.
“Đại dương mênh mông như vậy, muốn phi hành đến lục địa phải mất mấy tháng, nhất định có chỗ cho chúng ta ẩn thân”Lúc này, Công Tôn Sai vô cùng lãnh tĩnh, trong mắt lóe lên tia cuồng nhiệt: “Đến lúc đó, những người này khẳng định chia ra, chúng ta lại ngược phá vòng vây, khẳng định bọn họ không nghĩ tới điều này”.
“Bọn họ từ Tiểu Sơn giới đến, khẳng định là chúng ta có đến Tiểu Sơn giới cũng không có lối thoát”Thuần Vu Thành bị mấy lời của Công Tôn Sai dọa chết đứng, nhưng điều này cũng làm hắn tỉnh táo lại đôi phần, vội vàng nói.
“Không nhất định”Công Tôn Sai lắc đầu: “Nếu như Tiểu Sơn giới đã bị công phá, khẳng định không chỉ có một chút yêu đến đâu”.
“Như này còn có một chút sao?”Thuần Vu Thành chỉ về phía quần yêu chỉnh tề giữa trời, hét lên.
“Đối với chúng ta, như này là rất nhiều. Nhưng nếu muốn công phá Thiên Nguyệt Giới vẫn còn quá ít.” Công Tôn Soa vội nói.
Tả Mạc nhanh chóng hiểu ra: “Ngươi cho rằng bọn họ lén lút tiến vào?”
“Có khả năng này.” Công Tôn Sai nói.
“Bọn họ lén lút tiến vào để làm gì?”
"Không biết, phỏng chừng phải có mục đích gì đó?"
Tả Mạc bỗng nhiên nghĩ đến chuyện Bồ yêu vừa nói, lẽ nào những người này tới tìm chính mình? Chẳng lẽ là tìm kiếm yêu ma làm xuất hiện bạch nhật tinh hiện sao?
Hắn không ngừng cân nhắc trong lòng, nói thực, kiến nghị của Công Tôn Sai vô cùng mạo hiểm, thậm chí có thể nói là vạn phần hung hiểm. Nhưng Tả Mạc mơ hồ cảm thấy kiến nghị này có khả năng thành công rất lớn, do đó trong lòng hắn kỳ thực toàn lực ủng hộ kiến nghị của Công Tôn Sai.
Rốt cuộc làm như nào nào?
Hắn dù sao chỉ là một tu giả vừa mới đột phá Ngưng Mạch kỳ, đối mặt với lựa chọn sinh tử không tránh khỏi do dự.
Nhưng đối phương cũng không cho hắn thời gian do dự.
Đội ngũ phía trên bầu trời như mây đen ùn ùn kép đén, linh lực ba động cường liệt giống như cơn lốc, quét qua tất cả.
Chết tiệt!
Tả Mạc giật mình kinh hoảng, đối phương đang muốn tấn công. Không trung truyền đến ba động linh lực giống với “Dương Sát Cương Lôi”, thế nhưng uy thế tản ra lại mạnh hơn uy thế của “Dương Sát Cương Lôi” nhiều. Hắn không hề nghi ngờ, chỉ cần một kích này cũng có khả năng san phẳng Hoang Mộc Tiều thành bình địa.
Lúc này còn không trốn còn đợi đến bao giờ?
Không thể cố gắng thêm nữa, hắn cùng Công Tôn Soa, Thuần Vu Thành vội vàng nhảy lao đại dương mênh mông.
Chỉ thấy đại trận kim qung chợt lóe, phạm âm hoàn phá không tiến vào trong lòng Tả Mạc, khí thế của đại trận trên Hoang Mộc Tiều giảm mạnh.
Tức thời cả Hoang Mộc Tiều liền nổ tung!
"Hắn chạy kìa! Tả Mạc chạy kìa!"
"Chạy mau!"
"Mọi người mau chạy!"
...
Nhưng vào lúc này, bỗng oanh một tiếng, một đạo thiểm điện đánh lên Hoang Mộc Tiều.
Ầm!
Thanh âm trực tiếp chấn nhiếp lòng người, những kẻ tu vi kém máu tươi tràn đầy miệng.
Mọi người không khỏi hoảng sợ quay đầu lại.
Chỉ thấy trận pháp sâm nghiêm trên hoang mộc tiều ở trước đạo thiểm điện như tờ giấy mỏng, bị đánh tan không còn một mảnh. Mà hơn mười tu giả động tác hơi chậm trễ bị dư âm quét trúng biến thành vô số mảnh nhỏ, ngay cả tiếng kêu thảm thiết cũng không kịp phát ra đã thần hồn câu diệt.
Tả Mạc giữa đại dương mênh mông cũng không khá khẩm hơn, cả người khí huyết bốc lên, linh lực suýt chút nữa không khống chế được. Công Tông Sai, Thuần Vu Thành sắc mặt trắng bệch, uy lực một kích này truyền vào đại dương không ngờ vẫn còn mạnh mẽ như vậy!
Sinh tử chỉ cách trong gang tấc, Tả Mạc ngược lại trở nên tỉnh táo. Xuất ra một hạt táo, trên hạt táo điêu khắc một con thuyền vô cùng tinh tế. Chiếc thuyền này chính là lấy được trên người Nam Minh Tử, chỉ là cần đưa vào rất nhiều linh lực nên hắn vẫn chưa tìm tòi cách dùng.
Lần này bế quan, ngoài luyện chế năm bộ kiếm ý, Tả Mạc đặt không ít tâm tư vào mấy món pháp bảo không rõ công dụng này. Không ngờ, hắn lại tìm được một chút công dụng, bao gồm cả chiếc Tảo Hạch thuyền này.
Lúc này không có bất luận cái gì cần giữ lại, linh lực trong cơ thể hắn điên cuồng tiến vào hạt táo.
Một con thuyền gỗ nhỏ sắc đỏ thẫm mang khí tức cổ xưa xuất hiện trước mặt mọi người.
Pháp quyết trên tay Tả Mạc biến hóa.
Mọi người chỉ cảm thấy cảnh sắc trước mặt biến đổi đã đứng giữa một căn buồng nhỏ trên tàu. Trong căn phòng khô ráo chỉ thấy nước bên ngoài phảng phất bị một cỗ lực lượng vô hình ngăn trở, không thể lọt vào.
Tả Mạc vội điều khiển Tảo Hạch thuyền lặn xuống đáy nước, mênh mông biển nước có thể ngăn cản thần thức đối phương tìm kiếm.
Chỉ cần chạy trốn tới địa phương đối phương không dò xét tới thì có thể tạm thời an toàn.
* tảo hạch = hạt táo.