Trích:
Thân thể mềm mại của Tiêu di nhẹ nhàng run run, một đôi mắt như hoa đào nở mở ra, dường như oán hận trừng mắt nhìn Phương Dật Thiên, nói: "Anh muốn nhanh đem người ta giết chết đấy à, không dịu dàng chút nào, không biết thương hương tiếc ngọc."
"A? Ôn nhu như thế nào? Anh....Anh chẳng lẽ còn muốn?" Tiêu di trong lòng giật mình không nhỏ, nghĩ rằng hỗn đản này không phải là nói thật chứ?
|
đoạn này là sao, thiếu à tinh tinh