Phố dài bàng bạc trong mưa
Xiên xiên theo từng đợt gió.
Giọt nào đi lọt song thưa
Lẩn vào mi ai ở trọ.
Tự hỏi mình sao ngốc thế.
Còn gì? Trống rỗng! Vẫn chờ?
Tự thấy mình sao ngốc thế.
Cứ hay nhớ đến ngẩn ngơ.
Ngoài hiên cây xương rồng nhỏ
Chưa già sao đã bạc màu?
Đến lúc để ta từ bỏ
Niềm vui và cả niềm đau?
-Đã qua mùa chưa chiếc lá?
Hãy bay theo gió đi thôi.
Có khi cây còn cảm tạ
Sẽ rộng chỗ để đâm chồi.
Và mưa vẫn cứ rơi rơi
Nhạt nhoà cả cây và lá
Để tim cứ mãi chơi vơi
Đợi chờ bóng người xa lạ?
Last edited by xCỏx; 21-01-2011 at 08:33 PM.
|