Phó Hà o quyệt mông ngồi xổm bên cạnh giếng nước, đưa cái đầu và o bên trong giếng nước dò xét bá»™ dáng giống như con cóc lá»›n cá»§a mình, trên khuôn mặt tháºt thà phúc háºu phá»§ má»™t lá»›p mênh mông mù mịt, má»™t đôi con ngươi Ä‘en nháy thâm sâu vô cùng Ä‘ang gắt gao nhìn chằm chằm hình ảnh chÃnh mình ở bên dưới giếng nước. Ãnh mắt kia tá»±a hồ Ä‘ang nhìn má»™t con quái váºt cùng mình tuyệt đối không sai biệt lắm.
Nếu bá»™ dáng lúc nà y bị vị đại tiểu thư Ä‘iêu ngoa, hách dịch đến quá»· thần cÅ©ng khiếp sợ Ä‘ang ở trong đại viện Lâm gia nhìn thấy được, phá»ng chừng lại tránh không được má»™t tráºn mắng dữ dá»™i. Mắng hắn là má»™t tên ngu ngốc, hiện tại ngốc đến độ liên tục nhìn chÃnh mình cÅ©ng ngây ngưá»i ra như váºy.
Kỳ tháºt Phó Hà o cÅ©ng không có ngốc, hắn hiện tại chỉ có chút mê mang, ngà y hôm qua lên núi đốn cá»§i chặt chém tương đối nhiá»u, cho nên sá»›m đã Ä‘i ngá»§. Nhưng mà sau khi tỉnh dáºy, Phó Hà o bá»—ng nhiên cảm giác ở trong đầu mình hình như có cái gì đó hÆ¡i hÆ¡i chút không hiểu được. Có thể tÃnh hiện tại chÃnh mình đã được mưá»i bốn tuổi, nhưng hắn Ä‘á»u có loại cảm giác quen thuá»™c mà xa lạ nà y.
Äúng váºy, nguyên bản khuôn mặt vốn rất quen thuá»™c, nhưng Phó Hà o lại có cảm giác như nhìn thấy được má»™t ngưá»i xa lạ. HÆ¡n nữa cà ng là m cho Phó Hà o có cảm giác vừa kinh và sợ lại còn chút khó hiểu, mà hắn hiện tại đột nhiên cảm giác mình tá»±a hồ là má»™t ngưá»i đến từ má»™t thế giá»›i khác, chuẩn xác mà nói, hiện tại bên trong thân thể cá»§a hắn tồn tại hÆ¡n má»™t cái linh hồn rất xa lạ.
Ảo giác! Nhất định là ảo giác! Nguyên do là buổi chiá»u ngà y hôm qua sau khi đốn cá»§i trở vá» bị má»™t vị tam thẩm (thÃm ba?) cá»±c kỳ xấuy xà sá» soạng và i cái, là m cho mình cả đêm qua gặp ác má»™ng cho đến bây giá» cÅ©ng không còn thanh tỉnh lại.
Phó Hà o miệng không ngừng than thở, lại nghÄ© tá»›i gã nam nhân đã chết hÆ¡n mưá»i năm, hiện tại nghÄ© đến vị tam thẩm …. Thân thể Phó Hà o liá»n rùng mình lần nữa. Äầu cÅ©ng thu trở vá», ngôi bệch xuống đất, hai tay hoa hoa lung tung ở trước ngá»±c, cầu nguyện vô cùng thà nh kÃnh.
Cái loại thá»§ ấn nà y là cách đây không lâu, Phó Hà o từ má»™t tên thần côn từ phương xa thuáºn tiện Ä‘i ngang qua đây mà há»c được. Nghe hắn nói chỉ cần Phó Hà o bà y ra thá»§ ấn nà y là có thể là m cho vị thần linh đệ nhất nhân trên thế giá»›i nà y cảm giác được, sau đó sẽ đến trợ giúp ngươi giải quyết hết thảy má»i phiá»n toái.
Tuy rằng Phó Hà o đối vá»›i loại mê tÃn nà y chưa bao tin tưởng, còn từng lặng lẽ hướng trên ngưá»i tên thần côn kia đánh cho má»m nhÅ©n. Nhưng lúc nà y chỉ có thể nhỠđến váºn khÃ, kỳ vá»ng có thể dá»±a và o vị thần linh hư vô má» mịt kia, đến trợ giúp chÃnh mình Ä‘uổi Ä‘i cái loại cảm giác bất an cùng hoảng sợ.
“Phó Hà o, ngươi ở trong nà y than than thở thở gì đó! Còn không Ä‘i đốn đủi hả, chỠđại tiểu thư đến mắng cho má»™t tráºn sao?â€
Ngay khi Phó Hà o Ä‘ang cố gắng cảm giác vị thần linh kia có tá»›i hay không trợ giúp chÃnh mình, đột nhiên má»™t cái thanh âm lạnh lùng có chút trầm thấp vang lên ở sau lưng cá»§a hắn. Theo sau thanh âm là má»™t trung niên nam tá» thân hình cao lá»›n, thần tình lãnh đạm Ä‘i tá»›i.
“A! Lâm đại thúc, ta láºp tức Ä‘i ngay, láºp tức Ä‘i ngay!†Nghe thanh âm cá»§a trung niên nam tá», Phó Hà o vốn dÄ© Ä‘ang bất an cùng hoảng sợ trong nháy mắt biến mất không thấy, uy lá»±c cá»§a Lâm đại thúc nà y đối vá»›i Phó Hà o mà nói tuyệt đối có thể so vá»›i thần linh. Ãch! Không đúng, phải nói là so vá»›i thần linh còn cưá»ng hãn hÆ¡n. Dù sao, vị thần linh kia có thể tồn tại Ä‘i chăng nữa cÅ©ng tuyệt đối không có thá»i gian Ä‘i trợ giúp hắn là má»™t tên hạ nhân nhá» nhoi ở bên khe núi nà y, mà ngưá»i nắm quyá»n sinh sát cá»§a hắn chÃnh là vị Lâm đại thúc nà y đây.
Thân mình báºt ngưá»i đứng dáºy, Phó Hà o giống như con thá» bị Ä‘uổi giết, vá»™i và ng chá»™p lấy cái búa cÅ© kỹ dá»±ng trước gian phòng nhá» rách nát, rất nhanh hướng bên ngoà i sân chạy Ä‘i.
Kỳ tháºt, Lâm đại thúc thá»±c sá»± không phải cái gì là hung thần ác sát mà ngược lại là dưỡng phụ cá»§a Phó Hà o. Ai, thuáºn tiện nói má»™t chút, chuyện là : Phó Hà o từ nhá» chÃnh là má»™t cô nhi được Lâm đại thúc đưa vá» nuôi lá»›n cho đến táºn bây giá». Chẳng qua Lâm đại thúc đối nhân xá» thế luôn có Ä‘iểm lạnh lùng, Ä‘iá»u nà y là m cho Phó Hà o có Ãt nhiá»u sợ hãi, đương nhiên phải nói là Phó Hà o rất sợ hãi Lâm đại thúc mà cÅ©ng có Ä‘iá»u tương đối kÃnh trá»ng Lâm đại thúc.
Dù sao, Lâm đại thúc má»™t thân má»™t mình có thể Ä‘em Phó Hà o nuôi dưỡng đến mưá»i bốn tuổi, nhưng không má»™t tiếng kêu ca gì, đây đối vá»›i má»™t nam nhân mà nói, vất vả trong có thể nghÄ© đến.
Rất nhanh chạy ra khá»i cái sÆ¡n thôn không lá»›n nà y, Phó Hà o rốt cục thở ra má»™t hÆ¡i nhè nhẹ, miệng nghêu ngao hát bà i hát không biết tên, cháºm rãi từ từ hướng trên núi Ä‘i đến, tiếp tục nghiệp lá»›n đốn cá»§i cá»§a hắn.
Công việc hà ng ngà y cá»§a hắn chÃnh là đốn cá»§i, công việc nà y thá»±c sá»± không phải là Lâm đại thúc cố ý ngược đãi hắn mà chỉ là có rất nhiá»u chuyện, Lâm đại thúc cÅ©ng không là m chá»§ được.
Tuy rằng Lâm đại thúc là dưỡng phụ cá»§a hắn, nhưng mà thân pháºn cá»§a hắn cÅ©ng chỉ bất quá là má»™t hạ nhân là má»™t ngưá»i duy nhất trong “Äại gia tá»™c†ở tiểu sÆ¡n thôn nà y mà thôi. Cho nên “Äại gia tá»™c†nà y là duy nhất, hÆ¡n nữa lại ở trong dấu ngoặc kép, đó là bởi vì “Äại gia tá»™c†ÄÃch xác rất “Äạiâ€
Tuy rằng chỉ có và i mẫu đất cằn cá»—i, phòng ốc so vá»›i những ngưá»i khác có nhiá»u hÆ¡n mấy gian phòng, nhưng tại đây, tại cái tiểu sÆ¡n thôn nà y trên cÆ¡ bản dá»±a và o săn thú cùng đốn cá»§i mà sinh tồn, khà thế Ä‘Ãch xác rất là lá»›n a.
HÆ¡n nữa, vấn đỠquan trá»ng chÃnh là tại bên trong toà n bá»™ tiểu sÆ¡n thôn cÅ©ng chỉ có há»™ “Äại gia tá»™c†nà y, xuống phÃa dưới còn có ba tên hạ nhân, Phó Hà o, Lâm đại thúc còn có nữ ni cá»§a Lâm đại thúc.
Äây là ngoà i hắn ra là ngưá»i miá»n núi, căn bản chắc cÅ©ng không dám nghÄ© đến những chuyện xa xỉ. Äiá»u nà y cÅ©ng khó trách vị đại tiểu thư Ä‘iêu ngoa Ä‘anh đá mà lại mạnh mẽ kia, nói chung giống như má»™t phái Ä‘oà n há»™ tống vị công chúa đến nÆ¡i đây.
Tá»›i trước mặt rừng cây ở trong núi, Phó Hà o láºp tức bắt đầu nghiệp lá»›n, tuy rằng niên ká»· cÅ©ng không lá»›n, nhưng là thân hình đối vá»›i bạn cùng lứa mà nói lại là tráng kiện hÆ¡n nhiá»u, có thể cùng so vá»›i ngưá»i trưởng thà nh ở bên trong sÆ¡n thôn cÅ©ng không kém cạnh chút nà o.
Thân cao ước chừng gần má»™t thước tám, thoạt nhìn tháºp phần khôi ngô, cà ng quái dị hÆ¡n là Phó Hà o có má»™t đôi cánh tay dà i hÆ¡n cùng vá»›i bất luáºn kẻ nà o Ä‘á»u không có giống như váºy. Cánh tay hắn tráng kiện phi phà m, tháºm chà so vá»›i cái bắp chân cá»§a hắn không nhá» hÆ¡n bao nhiêu, mặt trên má»™t đôi bà n tay phồng lên trà n đầy vết chai sạn do cầm cán búa, lá»±c lượng tháºt lá»›n.
Bất quá loại cánh tay quái dị nà y, mặc dù thưá»ng nhân căn bản không thể so bì lá»±c lượng cùng hắn, nhưng cÅ©ng mang đến cho hắn không Ãt phiá»n não, toà n bá»™ trong sÆ¡n thôn, ngoại trừ Lâm đại thúc cùng nữ nhi cá»§a Lâm đại thúc là Song Nhi ra, những ngưá»i khác Ä‘á»u xem hắn là má»™t tên quái váºt.
Qua ná»a ngà y thá»i gian, dưới tác dụng lá»±c lượng cưá»ng hãn cá»§a Phó Hà o, chồng chất lên thà nh má»™t bó cá»§i tháºt lá»›n. Thấy sắc trá»i đã tối, Phó Hà o phi thưá»ng thuần thục là m cho bó cá»§i kia trở thà nh má»™t bó cá»± đại, má»™t cánh tay nhẹ nhà ng nhấc lên đặt ở trên lưng. Sau khi dắt cái búa và o bên hông, sải bước hướng tiểu sÆ¡n thôn mà đi.
Mặc dù trên lưng là bó cá»§i nặng mấy trăm cân, nhưng Phó Hà o lại xem nhẹ nhà ng như không có gì, tại trên sÆ¡n đạo gáºp nghá»nh phảng phất bước Ä‘i như bay, má»™t chút ảnh hưởng cÅ©ng không có.
“Nhìn kìa, là ngốc bà o tỠđã trở vá»! Ném hắn Ä‘i!â€
Phó Hà o vừa má»›i tiến và o trong sÆ¡n thôn, má»™t tráºn thanh âm non ná»›t ồn à o náo động hẳn lên, tiếp theo sau là má»™t đám hà i tá» thoạt nhìn rất lem luốc vá»t tá»›i bên ngưá»i Phó Hà o, bất quá ngưá»i lá»›n nhất cÅ©ng má»›i 12, 13 tuổi, nhá» nhất là vừa má»›i biết Ä‘i táºp tá»…nh, trên mặt còn mang theo nước mÅ©i mà u xanh.
Ngốc bà o tá» là ngoại hiệu cá»§a Phó Hà o, nó được tồn tại tháºt sá»± rất đơn giản. Ở trong núi có má»™t loại ma thú phong hệ cấp thấp nhất tên là phong bà o.
Mặc dù là ma thú, nhưng con phong bà o nà y chẳng có thá»±c lá»±c gì, chỉ là tốc độ cá»§a nó rất nhanh mà thôi, nhưng con phong bà o nà y tá»±a hồ trá»i sinh có Ä‘iá»u đần độn, phần lá»›n nhiá»u lúc ngoắc ngoắc đứng má»™t mình ngẩn ngưá»i nhìn lên không trung, cho dù có ngưá»i ở gần đó, phong bà o nà y cÅ©ng tháºp phần khó chịu tránh Ä‘i và i bước, không há» giống là các loà i dã thú khác nhìn thấy nhân loại là láºp tức tránh né Ä‘i. Cho nên loại nà y chỉ số thông minh cá»±c kỳ thấp, tá»± nhiên thưá»ng xuyên trở thà nh chuyện bà n tà n cá»§a đám ngưá»i miá»n núi tại trên bà n cÆ¡m má»—i ngà y.
Mà Phó Hà o bởi vì chữ Hà o cùng vá»›i Bà o lúc phát âm có chút giống nhau, hÆ¡n nữa nhìn khuôn mặt cá»§a hắn thoạt nhìn tháºt thà đôn háºu Ä‘Ãch xác cÅ©ng có và i phần đần độn, cho nên chiếm được má»™t cái ngoại hiệu dÅ©ng mãnh như váºy.
Theo tiếng kêu, má»™t Ä‘oà n hà i tá» giống như má»™t Ä‘oà n binh lÃnh chưa qua huấn luyện chuyên nghiệp, sau khi hô lên khẩu hiệu, hai tay vung lên có cái gì mà u đỠđỠhướng Phó Hà o ném tá»›i. Phần lá»›n Ä‘iá»u là bùn trá»™n lẫn vá»›i mấy thứ linh tinh, ngẫn nhiên còn có má»™t Ãt thá»±c váºt hư thối.
Äối mặt trò đùa dai cá»§a bá»n nhá», Phó Hà o cÅ©ng không có giáºn mà cưá»i hì hì lau đám bùn đất trên mặt, cÅ©ng không phản ứng vá»›i đám tiểu tá» nà y, vẫn như cÅ© sải bước hướng trong thôn Ä‘i đến.
Hình như bởi vì cái cảm giác cổ quái ở buổi sáng chÃnh là nguyên nhân, mà Phó Hà o hôm nay bá»—ng nhiên cảm thấy được đặc biệt mệt má»i. Sau khi tắm rá»a qua loa má»™t phen, tháºm chà ngay cả cÆ¡m chiá»u cÅ©ng không có ăn liá»n chui và o trong cái hang ổ nhá» xà cá»§a mình mà ngá»§ ngáy o ò.
Trong cÆ¡n mÆ¡ mÆ¡ mà ng mà ng, Phó Hà o tá»±a như mÆ¡ thấy má»™t cảnh tượng thoạt nhìn có chút quen thuá»™c mà xa lạ. Äó là má»™t cây Ä‘ao, cây Ä‘ao mà u Ä‘en như má»±c tà u, lá»™ ra má»™t cá»— hÆ¡i thở là m cho ngưá»i ta cảm thấy chết chóc.
Mà ở phÃa trên chuôi Ä‘ao, thoạt nhìn lại là trắng như tuyết. Mà u Ä‘en cùng trắng toát kia rõ rà ng là rất tương phản, lá»™ ra má»™t loại quá»· dị không thể hiểu ….
Suốt cả má»™t buổi tối, Phó Hà o Ä‘á»u trải qua ở trong cÆ¡n mÆ¡ cùng cảnh tượng vô cùng quái cho tá»›i khi tá»›i sáng sá»›m ngà y thứ hai, nguyên bản Phó Hà o trên mặt đã trà n đầy uể oải, hÆ¡n nữa hai con mắt thâm Ä‘en, giống như bên trong phÃa sau khe núi má»™t con gấu đất (thổ hùng) bị ngưá»t ta đánh cho má»™t tráºn.
Dùng sức xoa nhẹ và i vòng quanh hốc mắt, sau khi dùng nước lạnh tắm rá»a, Phó Hà o má»›i miá»…n cưỡng từ trong hắc bạch nhị sắc kia khôi phục lại. Thế giá»›i trước mắt cÅ©ng phần nà o trở lại sắc thái bình thưá»ng.
“Thiếu gia! Ngươi đã tỉnh a, hì hì! Ngươi xem ta mang đến cho ngươi cái thức ăn ngon gì nà o, nhưng mà trước tiên hãy Ä‘oán đã nha, Ä‘oán không trúng cÅ©ng không cho ngươi ăn nha!â€
Ngay khi Phó Hà o đang chuẩn bị hảo hảo cân nhắc cân nhắc cái quái mơ không thấy đáy xuất hiện và o ban đêm ngà y hôm qua sao lại thế nà y, bỗng nhiên một tiếng thanh âm thanh thúy tại bên tai vang lên.
Vừa quay đầu nhìn lại chỉ thấy một tiểu cô nương tuổi ước chừng 13, 14 tuổi đang nhảy nhảy hướng Phó Hà o ở nơi nà y đi tới.
Dáng ngưá»i cô gái tháºt phần nhá» xinh, tuy rằng còn chưa trưởng thà nh, nhưng dáng ngưá»i cÅ©ng đã bắt đầu phát dục vá»›i kÃch thước đủ lá»›n, má»™t khuôn mặt trái xoan thanh tú trắng như ngá»c, má»™t cái đầu tóc Ä‘en thui tùy ý bện thà nh cái Ä‘uôi ngá»±a, là n da rất trắng, khi mỉm cưá»i lá»™ ra hai cái má lún đồng tiá»n nho nhỠđáng yêu. Tuy rằng thá»±c sá»± không phải là má»™t mỹ nhân khuynh nước khuynh thà nh, nhưng là toát ra má»™t loại khà chất dịu dà ng, thoạt nhìn tháºp phần là m cho ngưá»i ta yêu thương. Äúng là nữ nhi cá»§a Lâm đại thúc, cùng tuổi vá»›i Phó Hà o tên là Song Nhi.
“Ai! Song Nhi, ta đã nói vá»›i ngươi bao nhiêu lần rồi, không nên gá»i ta cái gì là thiếu gia nà y ná», bằng không đại tiểu thư như cá»p cái kia mà nghe được lại đối vá»›i ta chá»i rá»§a má»™t tráºn!†Dáo dác hướng tá»›i má»i nÆ¡i chung quanh nhìn nhìn, trên mặt Phó Hà o bất đắc dÄ© lá»™ ra nụ cưá»i khổ.
Hắn đương nhiên không phải là thiếu gia chó má gì đó, hắn chỉ là má»™t hạ nhân bình thưá»ng chuyên phụ trách đốn cá»§i mà thôi, nhưng không biết vì nguyên cá»› gì, Song Nhi từ khi còn nhá» cho đến ngà y sau lá»›n lên, vẫn xưng hô Phó Hà o là thiếu gia, mà loại xưng hô nà y Ä‘áºp lên Phó Hà o đã có chút nghịch thiên, Lâm đại thúc không ngá» căn bản là há» hững, tùy ý để Song Nhi gá»i.
Nhưng tháºt ra, lúc ban đầu, Phó Hà o thế nà o cÅ©ng bắt buá»™c Song Nhi gá»i hắn là ca ca. Chuyện nà y Lâm đại thúc sau khi biết được liá»n giáºn dữ má»™t hồi, và o lúc ban đêm mắng Song Nhi má»™t tráºn, là m cho nà ng khóc suốt nguyên đêm đó, kết quả tá»›i ngà y hôm sau, xưng hô hoà n toà n bị Song Nhi quy định sẵn rồi, Phó Hà o vẫn cÅ©ng không thể thay đổi lại được.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, xưng hô nà y cÅ©ng chỉ má»™t Song Nhi gá»i hắn mà thôi, Lâm đại thúc từ trước đến nay gá»i thẳng tên cá»§a hắn, vá» phần đại tiểu thư cá»p cái cá»§a “đại gia tá»™c†kia căn bản đối Phó Hà o vốn không có danh xưng gì ráo, phần lá»›n là cái “Uy†hoặc là “Ngốc bà o tá»â€ cho xong việc.
Không trông thấy vị đại tiểu thư cá»p cái giương nanh múa vuốt xuất hiện ở bên cạnh, Phó Hà o rốt cục hoà n toà n nhẹ nhà ng thở ra má»™t hÆ¡i: “Lại đây lấy cái gì ngon cho ta ăn cái coi?â€
Má»›i vừa rồi bị Phó Hà o khiển trách nên Song Nhi có chút á»§y khuất, nghe váºy trên mặt lại nổi lên nét tươi cưá»i đáng yêu, lá»™ ra hai cái má lún đồng tiá»n nhá» xinh, giá»ng ngá»t ngà o nói: “Ngươi trước hết Ä‘oán xem, Ä‘oán trúng má»›i cho ngươi ăn, bằng không chÃnh mình ta ăn luôn đó!†Nói xong, lại hếch cái mÅ©i nhá», thần thái đáng yêu đến cá»±c Ä‘iểm.
Nhìn Song Nhi tươi cưá»i như nắng mùa xuân, Phó Hà o trong lòng nhất thá»i ấm áp, trong mắt ý cưá»i cà ng Ä‘áºm.
Trên thế giá»›i nà y, Song Nhi chỉ sợ là ngưá»i mà Phó Hà o cảm thấy gần gÅ©i nhất, Lâm đại thúc tuy rằng cÅ©ng luôn luôn đối vá»›i hắn không quá mức khắt khe, nhưng bởi vì tÃnh cách quá mức lạnh lùng là nguyên nhân Phó Hà o cùng vá»›i hắn không tÃnh là thân cáºn cho lắm. Nhưng tháºt ra cùng Song Nhi cùng nhau lá»›n lên, nên đã trở thà nh thân nhân duy nhất cá»§a Phó Hà o.
Là m bá»™ dáng khụt khịt rất phối hợp, Phó Hà o liá»n ra tay nhanh như chá»›p, Ä‘em thức ăn được gói bằng lá sen ở trên tay Song Nhi Ä‘oạt lấy, miệng hắc hắc cưá»i: “Äể ta nhìm xem có cái gì ngon nà o!â€
Nhìn thấy Phó Hà o vô sỉ như thế, Song Nhi nhất thá»i không chịu, dáºm dáºm chân, mân mê cái miệng nhá» nhắn than thở: “Thiếu gia luôn vô sỉ như váºy, lần sau không là m cho ngươi ăn nữa đâu!â€
“Hắc hắc!†Phó Hà o trên mặt tươi cưá»i cà ng dà y, vừa nghÄ© tá»›i thá»i Ä‘iểm trêu chá»c Song Nhi, ánh mắt đột nhiên đặt ở mặt trên lá sen, sắc mặt nhất thá»i biến đổi. Äó là và i quả trứng Ä‘iểu còn rất nóng hổi, mặc dù bởi vì bá» và o trong nước mà nấu, nhưng hương khà (hương thÆ¡m) vô cùng nhiá»u, là m cho ngưá»i ta nhìn thấy tháºp pháºn thèm ăn.
“Song Nhi! Ngươi tại sao lại không nghe lá»i váºy, không phải ta đã nói vá»›i ngươi rồi sao, mấy ngà y nay ở phÃa Bắc ngá»n núi nà y có má»™t con Phong Lang rất hung ác? Ngươi như thế nà o còn Ä‘i đà o trứng Ä‘iểu hả!†Phó Hà o trên mặt ý cưá»i biến mất, thay và o đó là má»™t bá»™ mặt rất giáºn dữ.
“Ta … “ Nhìn thấy Phó Hà o tháºt sá»± tức giáºn, trên mặt Song Nhi nhất thá»i hiện lên loại thần sắc á»§y khuất, đầu cúi thấp xuống, nước mắt bắt đầu chảy xuống, thoạt nhìn tháºp phần đáng thương.
“Quên Ä‘i quên Ä‘i! Nhá»› kỹ lần sau không nên Ä‘i nữa nghe không, con Phong Lang kia rất đáng sợ, ngươi nếu như bị thương có thể nói ta có ăn mỹ vị trứng Ä‘iểu cả Ä‘á»i nà y thì có ý vị gì chứ!†Phó Hà o bất đắc dÄ© thở dà i, đưa bà n tay to lá»›n sá» sỠđầu Song Nhi, nhẹ nhà ng nói.
Cảm thụ được nhiệt khà từ trong lòng bà n tay Phó Hà o, Song Nhi nhất thá»i thân thể má»m mại run lên, sắc mặt biến đổi đỠbừng, trong tâm lại không nói nên lá»i dâng lên má»™t cổ hương vị ngá»t ngà o, dùng sức gáºt gáºt cái đầu nhá» xinh, dụng thanh âm giống như muá»—i kêu nói: “Song Nhi nhá»› kỹ rồi!â€
Nhìn thấy bá»™ dáng nhu thuáºn cá»§a Song Nhi, Phó Hà o trong lòng thương yêu cà ng thêm Ä‘áºm, tiểu nha đầu nà y đối Phó Hà o sá»›m đã trở thà nh ngưá»i thân duy nhất ở trên cái thế giá»›i nà y.
Nuốt nuốt và i hớp cái trứng điểu, Phó Hà o tạm biệt Song Nhi, tiếp theo cầm cái búa, sà i đao hướng trên núi đi đến, hắn tiếp tục nghiệp lớn đốn củi.
Vừa má»›i Ä‘i ra khá»i sÆ¡n thôn, bị Song Nhi xuất hiện là m phá tan tình hình quái dị ở trong má»™ng, lại hiện lên ở trong đầu óc Phó Hà o lần nữa, là m hắn nguyên bản coi như tâm tình cá»±c tốt chợt hạ xuống, trong ánh mắt mê mang cÅ©ng cà ng ngà y cà ng Ä‘áºm.
Cái giấc má»™ng nà y rốt cuá»™c đã xảy ra chuyện gì? Còn có cái loại cảm giác quái dị xuất hiện buổi sáng ngà y hôm qua nữa, Phó Hà o mÆ¡ hồ cảm thấy được, hết thảy má»i việc giống như chẳng phải là ảo giác, nó thá»±c sá»± xảy ra tại trên ngưá»i mình, nhưng chút biến hóa đó chÃnh bản thân ta cÅ©ng không biết.
Vì cái gì đột nhiên có cảm giác thế giá»›i nà y có chút xa lạ? Thanh Ä‘ao Ä‘en như má»±c kia, nhưng chuôi Ä‘ao lại trắng tinh như thế nà o lại có cảm giác quen thuá»™c như thế? Phó Hà o nỉ non, tay phải trong bất tri bất giác hắn đã rút sà i Ä‘ao ra khá»i hông.
Tuổi cá»§a chuôi sà i Ä‘ao nà y quả thá»±c rất nhiá»u, mặt trên cá»§a nó đã hen gỉ loan lá»—, trên lưỡi Ä‘ao có mấy lá»— thá»§ng lá»›n nhá» bằng hạt gạo, kỳ tháºt giống như má»™t loại đồng nát không thể nghi ngá», nhưng mà Phó Hà o mặc dù thân là má»™t hạ nhân cá»§a má»™t “Äại gia tá»™câ€, tiá»n công ngược lại chẳng có cắt nà o, mà con cá»p cái đại tiểu thư lại là ngưá»i vô cùng keo kiệt cÅ©ng không nghÄ© cấp cho Phó Hà o. Không có tiá»n Ä‘i mua má»™t thanh sà i Ä‘ao má»›i, cho nên Phó Hà o chỉ có thể chấp nháºn dùng cái sà i Ä‘ao cÅ© nát nà y mà thôi.
Hoà n hảo, đốn củi chủ yếu dụng búa để hoà n thà nh, còn cái chuôi sà i đao nà y chỉ là ngẫu nhiên mới sỠdụng nó, cũng không ảnh hưởng cái gì.
Sà i Ä‘ao vừa má»›i nắm chặt ở trong tay, Phó Hà o chỉ cảm thấy tâm thần đột nhiên chấn động, má»™t loại cảm giác khó có thể nói nên lá»i bá»—ng nhiên dâng lên, cùng dÄ© vãng bất đồng, hôm nay cảm giác nắm sà i Ä‘ao không ngá» là m cho Phó Hà o có cảm giác má»™t chút không quen thuá»™c so vá»›i lúc trước, nhưng lại có cảm giác rất thân thiết.
Không biết Phó Hà o có ảo giác hay không, vừa má»›i cầm sà i Ä‘ao trong má»™t nháy mắt, cái chuôi sà i Ä‘ao cÅ© nát nà y trên mặt giống như vang lên từng hồi tiếng ù ù vui sướng, ra vẻ đã nhiá»u năm không gặp được bạn thân.
Tà môn! Thá»±c mụ ná»™i nó đúng là tà môn! Phó Hà o trong ánh mắt mang theo kinh hãi than thở, vừa rồi tỉ mỉ cảm thụ má»™t lúc, liá»n phát hiện cảm giác như vừa rồi lần nữa biến mất không thấy, phảng phất nó chưa từng xuất hiện qua.
Bởi vì loại quái dị nà y, cho nên Phó Hà o cÅ©ng không có chút ý tá»›i chÃnh là hắn hôm nay đưá»ng Ä‘i và o núi rõ rà ng là chếch hướng, mục Ä‘Ãch vốn là phÃa Tây ngá»n núi, nhưng hiện giá» lại Ä‘i chệch sang hướng Bắc cá»§a ngá»n núi.
“Ngao ô! …â€
Vừa má»›i tiến và o bên trong núi ở phÃa Bắc, má»™t tiếng gầm rú thê lương cá»§a mãnh thú đột nhiên vang lên, là m cho hắn vẫn còn Ä‘ang đắm chìm trong cá»— cảm giác quái dị nhất thá»i sá»± tá»›i mức run lên cầm cáºp, hoà n toà n thanh tỉnh.
Nháºn ra là đang ở phÃa Bắc, là nÆ¡i mà Phong Lang thưá»ng lui tá»›i, Phó Hà o sắc mặt trong nháy mắt chợt trở nên tái nhợt, vừa má»›i nhấc xoay ngưá»i muốn bá» chạy, như không đợi hắn mở rá»™ng bước chân, má»™t con cá»± lang có chiá»u cao ước chừng hai thước, toà n thân da lông mà u xanh đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Phó Hà o.
Con ngươi mà u huyết hồng mang theo thần sắc hung tà n thô bạo, trên thân hình cưá»ng tráng lại tản ra má»™t cá»— hÆ¡i thở là m cho ngưá»i ta hoảng sợ, căn bản không để cho Phó Hà o có thá»i gian phản ứng, liá»n rống lên má»™t tiếng Ä‘iên cuồng, thân hình hóa thà nh má»™t đạo thanh quang vô cùng nhanh hướng trên ngưá»i Phó Hà o đánh tá»›i.
Cái miệng phong lang mở ra, hà m răng nanh sói dà i ước chừng hÆ¡n mưá»i cm, dưới phản xạ cá»§a ánh mặt trá»i lóe ra hà n quang cùng phát tán ra cá»— hÆ¡i thở tá» vong là m cho thâm tâm ngưá»i khác lạnh run.
Phó Hà o lúc nà y đã như ngây dại đứng tại chá»—, tuy rằng khà lá»±c cá»§a hắn luôn luôn vượt xa thưá»ng nhân, đảm lượng cÅ©ng coi là không nhá», nhưng mà lúc nà y đây đối mặt vá»›i phong lang vô cùng hung tà n, Phó Hà o trong lòng dâng lên má»™t ná»—i vô táºn sợ hãi.
Phong lang hòa phong, tuy rằng tên cá»§a nó chỉ kém có má»™t chữ, nhưng lúc nà y hòa trá»™n lẫn nhau cÅ©ng sai biệt nhiá»u cho lắm, Phong Lang kia bất quá là ma thú cấp thấp nhất, tháºm chà ở trong thân thể nó Ä‘á»u không có tinh hạch, nhưng con Phong Lang nà y lại hà ng tháºt giá tháºt chÃnh là ma thú cấp ba. HÆ¡n nữa ma thú nà y còn lấy thuá»™c tÃnh phong hệ để tăng trưởng tốc độ.
Ma thú cấp ba có khái niệm gì chứ?
Phó Hà o nhá»› rất rõ, má»™t năm trước đây, dưới chân núi đột nhiên xuất hiện má»™t con báo đất, đây chỉ là má»™t con ma thú thổ hệ mà thôi, nhưng vì bao vây tiá»…u trừ con báo đất nà y, cÆ¡ hồ toà n bá»™ hÆ¡n mưá»i ngưá»i thanh niên thợ săn tráng kiện ở sÆ¡n thôn cùng nhau và o núi. Lại còn chết 1 ngưá»i, bị thương 5, 6 ngưá»i má»›i miá»…n cưỡng đêm con báo đất kia đánh chết.
Mà lúc nà y đây, đầu Phong Lang nà y giai vị ước chừng vượt xa xa con báo đất kia những hơn hai cấp, thực lực có thể tưởng tượng được.
Phó Hà o tin tưởng, cho dù có huy động toà n bá»™ tất cả thợ săn trong thôn trang đồng loạt đến đây, đối mặt vá»›i đầu Phong Lang cÅ©ng không có chút phần thắng nà o. Con Phong Lang đã ở phÃa Bắc cá»§a ngá»n núi nà y đã hÆ¡n má»™t tháng thá»i gian, đây là nguyên nhân không có ngưá»i nà o dám bao vây đánh chết nó.
Nhìn răng nanh Phong Lang khủng bố như thế tại trong con ngươi trở nên cà ng lúc cà ng lớn, Phó Hà o trong lòng đã sợ hãi tới đỉnh điểm, chỉ còn lại là một mảnh chết lặng cùng trống rỗng.
Chẳng lẽ mình cứ như thế mà chết đi sao? Rốt cuộc nhìn không thấy Lâm đại thúc cùng Song Nhi sao?
Vừa nghÄ© tá»›i vẻ đáng yêu nhu thuáºn cá»§a Song Nhi, Phó Hà o trong lòng đột nhiên trà o ra má»™t loại cá»±c độ không cam lòng, nhưng và o lúc nà y, trong đầu Phó Hà o lại hiện ra má»™t loại cảm giác quái dị, sà i Ä‘ao trong tay lúc nà y cÅ©ng phát ra má»™t tiếng vù vù, giống như theo bản năng, Phó Hà o tùy tay bổ ra ngoà i má»™t Ä‘ao.
Một đạo ánh đao như dải lụa trong phút chốc nhấp nhoáng, giống như ánh sao băng xẹt qua trong đêm đen, vẻ lên quang mang mê ly đi qua, trong giây lát thoáng qua.
Mà ở sát na ánh đao xuất hiện, một cỗ sát khà vô cùng cuồng bạo cũng từ trên sà i đao cũ nát trà o ra, không khà chung quanh tại đây trong nháy mắt hạ thấp xuống cực điểm.
Sà i Ä‘ao cÅ© nát kia nguyên bản bình thưá»ng, nhưng dưới hà o quang nhấp nháy trong nháy mắt, không ngá» giống như thoát thai hoán cốt, rất bá đạo mang theo má»™t cá»— kinh sợ khôn cùng.
Trong ánh mắt con Phong Lang hung tà n bỗng nhiên hiện lên một tia thần sắc hoảng sợ cực độ, vốn dĩ sắp bổ nhà o và o trên thân thể con mồi, đột nhiên sinh sinh dừng lại đứng ở trước mặt Phó Hà o.
Phanh!
Sau chốc lát, cái đầu cự đại Phong Lang rơi xuống trên mặt đất, máu tươi phun ra giống như suối, điên cuồng phun ra bắn tung tóe lên toà n thân Phó Hà o, là m hắn thoạt nhìn giống như ác ma vừa mới từ bên trong huyết trì chui ra, bộ dáng thực dữ tợn.
Phó Hà o lúc nà y đã hoà n toà n ngây dại, miệng há rá»™ng ra, cằm như muốn rá»›t xuống, máu tanh hôi trên mặt hắn liên tục chảy xuống cÅ©ng không buồn lau Ä‘i, nhìn nhìn sà i Ä‘ao cÅ© nát ở trên tay mình như trước vẫn bình thưá»ng, nhìn nhìn lại thi thể Phong Lang Ä‘ang ở trước mặt hÆ¡i hÆ¡i chút động Ä‘áºy, đột nhiên Phó Hà o cảm giác như chÃnh mình nằm mÆ¡.
Lại không đợi hắn tranh thá»§ thá»i gian tỉnh táo lại, trong đầu đột nhiên truyá»n đến má»™t tráºn Ä‘au nhứt thống khổ, tiếp theo, Phó Hà o chỉ cảm thấy trong đầu phảng phất có cái gì đó trong nháy mắt nổ tung, tâm thần đột nhiên chấn động, má»™t cảnh tưởng quái dị đột nhiên từ trong đầu hiện lên …