Kẻ thù của xỠnữ - TG: Tâm Lam - Full 10 chương
Tên gốc: Thiên địch cá»§a xá» nữ (Kẻ thù trá»i sinh cá»§a xá» nữ)
Tác giả: Tâm Lam
Edit: T.B.Vân charon
Nguồn: www.VFICLAND.INFO
Thể loại: hiện đại, ngôn tình
Rating: 18+
Ná»™i dung:
Chương 1
Má»™t trưá»ng tiểu há»c ở Äà i Bắc.
Giữa trưa ngà y thứ tư, tiếng chuông vang lên, trưá»ng tiểu há»c ồn à o rung chuyển. Sau giây lát, má»™t đám trẻ con nhi đồng ầm Ä© ùa ra phÃa cá»a, khiến cho cái oi bức cá»§a trưa hè cà ng nóng hÆ¡n. Nhìn thấy những nhóm bạn bè nhá» tụ táºp, vô cùng vui vẻ Ä‘i vá» nhà , Mạc VÅ© Thưá»ng dáng vẻ chau mà y Ä‘au khổ. Thân hình nhá» bé gầy guá»™c, trên lưng là chiếc cặp sách nặng chịch, lá»§i thá»§i bước Ä‘i trên đưá»ng dưới ánh nắng chói chang. Bé rất hâm má»™ những bạn bè nhá» khác, có thể vô ưu, vô tư lá»±, vui vẻ Ä‘i vá» nhà như váºy, còn bé thì lại sợ phải « vá» nhà ».
Mạc VÅ© Thưá»ng cố ý Ä‘i vá» thong thả. Khi vỠđến gần cá»a nhà , khuôn mặt nhá» nhắn cá»§a bé có vẻ nghiêm trang hÆ¡n, đôi mắt Ä‘en to trong trẻo trà n ngáºp sá»± sợ hãi và bất an. Bé tháºt sá»± sợ à ! Bảy giá» tối hôm nay Mama má»›i có thể vá» nhà , chỉ còn lại có bé vá»›i cha dượng, bé tháºt sá»± sợ phải ở nhà cùng vá»›i dượng.
Mạc VÅ© Thưá»ng tháºt sá»± không hiểu tại sao cha dượng lại thÃch uống rượu, hÆ¡n nữa lại luôn uống đến say khướt. Má»—i khi ông ta uống say xong, sẽ luôn cáu giáºn mà đánh ngưá»i loạn lên, thưá»ng hay đánh bé và mẹ đến ná»—i mặt mÅ©i bầm dáºp, thương tÃch đầy mình.
Ãnh nắng mặt trá»i trên đầu khiến ngưá»i ta xây xẩm, Mạc VÅ© Thưá»ng vừa đói vừa khát, bé quả tháºt không kìm chế được nữa. Vá» tá»›i cá»a nhà , bé lén nhìn khắp nÆ¡i xung quanh, muốn xem qua cha dượng có ở nhà hay không.
Äó là má»™t căn há»™ kiến trúc cá»±c kỳ đơn giản, phòng khách tối mù và bẩn thỉu, dưới đất đầy những vá» chai rượu, còn trong không khà thì trà n ngáºp nặng mùi, khiến ngưá»i ta nghÄ© tá»›i mùi thối cá»§a rượu hoà cùng mùi mồ hôi.
Mạc VÅ© Thưá»ng ngá»ng cổ ra lén dò xét trong phòng, chỉ thấy cha dượng lại Ä‘ang uống say mèm, ngà ngà say nằm nghiêng ngưá»i trên chiếc ghế cÅ©, còn tiếp tục ợ hÆ¡i rượu. Äây chÃnh là má»™t cÆ¡ há»™i tốt để bé có thể chạy thẳng và o trong phòng, khoá cá»a lại, sẽ không sợ dượng đánh bé.
NghÄ© váºy, Mạc VÅ© Thưá»ng cắt chặt môi dưới, rón ra rón rén bước và o trong nhà . Bé tháºt cẩn tháºn Ä‘i từng bước má»™t vá» phÃa phòng, trái tim khẩn trương lo lắng, như thể sẽ nhảy ra khá»i lồng ngá»±c váºy. Ngay thá»i Ä‘iểm bé sắp ra khá»i cá»a phòng, má»™t tiếng gầm lên giáºn dữ, nhất thá»i khiến bé dừng lại bất động.
« Mà y đứng lại đó cho tao ! » Ngưá»i đà n ông trung niên nằm trên ghế hét lá»›n tiếng.
Mạc VÅ© Thưá»ng cảm thấy cả ngưá»i mình Ä‘á»u trở nên lạnh như băng, hai chân run rẩy không theo sai khiến cá»§a mình. Bé sợ hãi xoay ngưá»i lại, đối mặt vá»›i ngưá»i cha dượng lôi thôi, thô lá»— Ä‘ang dá»±ng ngược trừng mắt lên.
« Giúp bố Ä‘i mua mấy bình rượu gạo. » Ngưá»i đà n ông trung niên ra lệnh cho bé, hÆ¡n nữa còn ngồi dáºy trên trà ng ká»·.
« Nhưng mà … con … con không có tiá»n. » Mạc VÅ© Thưá»ng cúi đầu nhá» giá»ng trả lá»i.
« Cái gì ! Mà y không có tiá»n ư ! Äừng nghÄ© lừa được bố mà y, mụ đà n bà kia không phải có cho mà y tiá»n tiêu vặt sao ? » Ngưá»i đà n ông trung niên quắc mắt đứng dáºy, lảo đà lảo đảo Ä‘i đến trước mặt Mạc VÅ© Thưá»ng, còn « mụ đà n bà kia » trong miệng hắn chÃnh là chỉ mẹ cá»§a bé.
« Cái… cái số tiá»n kia rất Ãt, là mama cho con để ăn cÆ¡m. » Mạc VÅ© Thưá»ng nói là nhÃ.
« Bố chưa uống rượu, mà y còn muốn ăn cÆ¡m cái gì. ÄÆ°a tiá»n cho tao ! » Ngưá»i đà n ông trung niên rống to lên hung dữ. Gương mặt dữ tợn, là m cho VÅ© Thưá»ng vô ý thức lùi lại.
“Tháºt đó… Tiá»n đó tháºt sá»± không đủ để mua rượu uống đâu.†Mạc VÅ© Thưá»ng giá»ng run rẩy nói.
“Bảo ngưá»i lấy mang đến đây, đừng có nói nhiá»u lá»i vô nghÄ©a như váºy.†Ngưá»i đà n ông trung niên rống lên, nước bá»t bắn tung toé. Mạc VÅ© Thưá»ng bị doạ đến ná»—i nói không nên lá»i, bé lục lá»i trong túi tiá»n chỉ có khoảng 20 đồng, đưa cho ngưá»i đà n ông trung niên.
Ngưá»i đà n ông trung niên nháºn lấy hai tá» 10 đồng cá»§a bé đưa, bá»—ng dưng trợn trừng hai mắt, ông ta thô lá»— mắng: “Chỉ có chút tiá»n nà y, ngay cả nhét kẽ răng cÅ©ng không đủ nữa. Tháºt là tức chết Ä‘i được!†Hai mắt ông ta đầy tÆ¡ máu, cả gương mặt vặn vẹo phẫn ná»™, quả tháºt rất giống bá»™ dạng con quá»· hung ác doạ ngưá»i.
Mạc VÅ© Thưá»ng không khống chế được, toà n thân phát run lên, răng cÅ©ng lách cách run rẩy. Bình thưá»ng lúc cha dượng lá»™ ra sắc mặt nà y, chÃnh là thá»i Ä‘iểm tÃnh cách cá»§a ông ta bùng nổ.
Mạc VÅ© Thưá»ng miá»…n cưỡng láºp tức xoay ngưá»i Ä‘i chá»— khác, chuẩn bị trốn và o trong phòng. Nhưng động tác cá»§a ngưá»i đà n ông trung niên nhanh hÆ¡n bé, chỉ thấy hắn kéo bé như kéo má»™t con gà con, nắm lấy cổ áo cá»§a Mạc VÅ© Thưá»ng má»™t cái, hung hăng đẩy bé và o má»™t góc phòng khách.
Mạc VÅ© Thưá»ng nhịn Ä‘au, cố gắng đứng lên, nhưng ngưá»i đà n ông trung niên nhanh chóng Ä‘i đến trước mặt nà ng, tát má»™t cái nảy mặt. Khuôn mặt nhá» nhắn cá»§a Mạc VÅ© Thưá»ng vốn trắng nõn và má»m mịn liá»n nhất thá»i sưng đỠlên, khoé miệng cÅ©ng ri rỉ chảy ra má»™t đưá»ng tÆ¡ máu.
“Tiểu tạp chá»§ng mà y, ăn cá»§a bố mà y, dùng hết tiá»n cá»§a bố mà y, mà lại cùng má»™t dạng vá»›i mụ đà n bà kia, vong ân phụ nghÄ©a!†Ngưá»i đà n ông trung niên vừa gà o rÃt lên, hai tay cÅ©ng tiếp tục nÃu lấy thân hình gầy yếu cá»§a Mạc VÅ© Thưá»ng mà lắc.
Mạc VÅ© Thưá»ng không nhịn nổi Ä‘au đớn, cả ngưá»i yếu á»›t, rá»§ xuống ngồi xổm xuống đất. Hai tay bé ôm chặt lấy đầu, cuá»™n mình thà nh má»™t cục, để chịu đựng quyá»n đấm cước đá cá»§a cha dượng. Nhưng thuá»· chung cÅ©ng không nghe thấy bé hét lên má»™t tiếng kêu Ä‘au, cà ng không nghe thấy bé lên tiếng khóc lá»›n.
“Tại sao tao lại phải giúp nuôi dưỡng con cá»§a ngưá»i khác, chÃnh là nuôi dưỡng cái đứa sao chổi mà y, mà má»›i là m cho tao bị rÆ¡i và o váºn rá»§i. Nếu không phải mà y, tao cÅ©ng sẽ không trở nên uất ức vô dụng như váºy.†Ngưá»i đà n ông trung niên chá»i ầm ầm vang xa, tay chân vẫn không ngừng chuyển động. “Tao tá»± nhiên lại nghèo đến ná»—i ngay cả tiá»n mua rượu cÅ©ng không có!â€
Äá»™t nhiên, ngưá»i đà n ông trung niên kéo cổ áo Mạc VÅ© Thưá»ng lên, kéo cả ngưá»i bé đứng lên, là m cho khuôn mặt nhá» nhắn cá»§a Mạc VÅ© Thưá»ng nhìn thẳng và o ông ta.
Mạc VÅ© Thưá»ng mở to hai mắt, không giấu nổi vẻ mặt kinh hoảng sợ hãi, bất lá»±c nhìn ngưá»i cha dượng kia nhe răng trợn mắt, mặt khẽ phình ra.
“Tao muốn Ä‘em bán mà y Ä‘i, đổi lấy má»™t Ãt tiá»n thưởng, dù sao mà y cÅ©ng là má»™t cái để bồi thưá»ng tiá»n đã mất.†Ngưá»i đà n ông trung niên nheo hai mắt lại, nhìn Mạc VÅ© Thưá»ng má»™t cách xấu xa. Ãnh mắt bé xót xa, sợ hãi từ đáy lòng.
Mạc VÅ© Thưá»ng trừng lá»›n hai mắt, đồng tá» cÅ©ng có vẻ lá»›n hÆ¡n lúc bình thưá»ng, kinh hãi đến dưá»ng như không thở nổi.
Không! Bé không muốn bị bán Ä‘i. Trong lòng Mạc VÅ© Thưá»ng hét lá»›n.
Láºp tức, nà ng ra sức giãy dụa, bất chấp vết thương trên cả ngưá»i Ä‘au vô kể, Ä‘au đớn không chịu nổi: Bởi tình thế cấp bách, bé há mồm cắn mạnh và o tay cá»§a ngưá»i đà n ông trung niên, ông ta kêu “ai†lên má»™t tiếng, buông gá»ng kiá»m Ä‘ang kiá»m chế Mạc VÅ© Thưá»ng ra.
Sau khi vừa được tá»± do, Mạc VÅ© Thưá»ng lao thẳng ra khá»i cá»a nhà , ra bên ngoà i chạy thục mạng, để lại đằng sau tiếng kêu gà o tức giáºn cá»§a ngưá»i đà n ông trung niên.
Ngay khi bé vừa chạy không được bao lâu, liá»n đâm và o má»™t bức tưá»ng thịt, khiến bé ngã ngồi trên mặt đất. Va chạm nà y khiến cho mắt nà ng nổ Ä‘om đóm, đầu choáng váng. Mạc VÅ© Thưá»ng miá»…n cưá»ng ngẩng đầu lên nhìn vá» phÃa đối phương…
Chỉ thấy ngay trước mắt là má»™t thiếu niên mặt mà y sáng sá»§a, mắt sáng mà y sắc (*kiếm my tinh mục), thân hình cao to che Mạc VÅ© Thưá»ng khá»i ánh nắng mặt trá»i chói chang mùa hè. Ãnh mặt trá»i viá»n quanh đưá»ng nét thân hình trắng như ngá»c cá»§a ngưá»i thiếu niên thà nh má»™t quầng sáng mà u và ng, tháºt giống như thiên sứ! Duy chỉ là vẻ mặt kia hÆ¡i tà khÃ, nụ cưá»i lại bất trị không hợp vá»›i thiên sứ.
Mạc VÅ© Thưá»ng si ngốc nhìn ngưá»i thiếu niên đẹp trai kia. Bé chưa từng thấy đại ca ca nà o có bá»™ dáng đẹp như váºy. Bên cạnh còn có má»™t cô bé con đáng yêu giống như búp bê Ä‘i theo. Mạc VÅ© Thưá»ng lảo đà lảo đảo đứng dáºy, cả ngưá»i choáng váng không thôi, trước mắt má»™t mà u u ám, láºp tức liá»n ngất Ä‘i.
Ngưá»i thiếu niên kia dưá»ng như đã có dá»± cảm đó rồi, rất nhanh vươn hai tay đến đỡ được bé, như váºy má»›i phát hiện ra cô bé con trong lòng mình gầy yếu, nhẹ đến kỳ cục.
“Anh Æ¡i, nó chÃnh là con gái cá»§a dì Mạc. Em có gặp nó má»™t lần ở trưá»ng há»c. Cô bé con bên cạnh ngưá»i thiếu niên mở to mắt nhìn Mạc VÅ© Thưá»ng. “Nó tháºt là đáng thương! Tại sao cả ngưá»i toà n vết bầm tÃm, mà lại vẫn còn Ä‘ang chảy máu nữa.†Trong giá»ng nói cá»§a cô bé trà n ngáºp sá»± thương cảm.
Thá»±c ra, ngưá»i thiếu niên và cô bé con nà y chÃnh là thiếu gia và tiểu thư – Anh em Cố Vân Dã, Cố Vân Nhu cá»§a gia đình mà mẹ cá»§a Mạc VÅ© Thưá»ng, là Mạc Tâm Như là m ngưá»i giúp việc. Mẹ cá»§a bá»n há», Lữ Thiến Dung là ngưá»i phụ nữ có tấm lòng dịu dà ng, tốt bụng, cá»±c kỳ thương cảm vá»›i mẹ con Mạc Tâm Như, cÅ©ng chiếu cố hÆ¡n đối vá»›i bá»n há». Hôm nay nghe nói Mạc VÅ© Thưá»ng tan há»c giữa trưa, sợ bé bị cha dượng đánh, tiện đến đón con mình thì đón luôn Mạc VÅ© Thưá»ng vá» nhà .
Ai biết con gái nhá» cá»§a mình lại lén Ä‘i đến đây. Nhìn cô bé trong lòng, Cố Vân Dã không khá»i nhÃu mà y, ngoà i em gái Vân Nhu ra, hắn không ôm đứa bé gái nà o khác cả. Nếu không phải vì mẹ hắn giao phó chuyện thối nát nà y, thì đúng tháºt là hắn không muốn phải ôm cÆ¡ thể đầy vết thương và bẩn thỉu cá»§a Mạc VÅ© Thưá»ng.
“Anh Æ¡i, chúng mình nhanh đưa nó vá» nhà đi! Nếu không dì Mạc sẽ lo lắng lắm.†Cô bé bên cạnh thúc giục váºy, Cố Vân Dã má»›i ôm chặt lấy Mạc VÅ© Thưá»ng, Ä‘i vá» phÃa chiếc xe Mercedes Ä‘ang chỠở cá»a ngõ.
Mạc VÅ© Thưá»ng ná»a tỉnh ná»a mê nằm thẳng đừ, cả ngưá»i từ trên xuống dưới Ä‘á»u truyá»n đến má»™t tráºn Ä‘au đớn âm ỉ. MÆ¡ hồ cảm giác được có má»™t đôi tay ấm áp không ngừng khẽ vuốt ve bé, bên tai còn có má»™t giá»ng nói má»m mại nỉ non an á»§i.
“Mama…†Mạc VÅ© Thưá»ng yếu á»›t gá»i.
“Suỵt… Äừng nói, ngoan ngoãn ngá»§ má»™t giấc! Không cần sợ hãi, mama sẽ luôn luôn ở bên cạnh.†Mạc Tâm Như vừa dịu dà ng nói, vừa khẽ vá»— vá» bé.
Mạc VÅ© Thưá»ng bá»—ng cảm thấy an tâm vô cùng, để mặc cÆ¡n mệt má»i tá»™t độ mang bé và o trong giấc ngá»§ sâu.
Không biết đã ngá»§ được bao lâu, Mạc VÅ© Thưá»ng lại mở hai mắt ra, cả ngưá»i đã tỉnh táo hÆ¡n rất nhiá»u rồi. Theo bản năng, bé tìm kiếm bóng dáng mẹ mình, vì váºy má»›i phát hiện ra ngưá»i ngồi bên giưá»ng trông chừng nà ng chÃnh là … đại ca ca xinh đẹp hồi giữa trưa kia.
“Ngươi tỉnh rồi!†Cá»— Vân Dã nheo mắt lại, giá»ng Ä‘iệu lãnh đạm không mang theo chút tình cảm nà o. “Muốn cái gì sao? Có gì thấy không thoải mái à ?†Hắn há»i, vẫn vá»›i tông giá»ng lạnh lùng, xa cách.
Mạc VÅ© Thưá»ng sợ hãi trả lá»i: “Em muốn uống nước.â€
Cá»— Vân Dã nhanh chóng rót má»™t chén nước, mặc dù không dịu dà ng, nhưng Ãt nhất cÅ©ng có lòng nâng cô bé dáºy, cho bé uống nước. Mưá»i bảy tuổi, hắn đã có má»™t đôi bà n tay to khoẻ rắn chắc, đôi bà n tay to lá»›n nà y khiến cho Mạc VÅ© Thưá»ng cảm thấy rất ấm áp và an toà n.
Sau khi uống nước xong, Cố Vân Dã đặt Mạc VÅ© Thưá»ng nằm xuống. Gương mặt tuấn dáºt kia gần ngay trước khuôn mặt nhá» nhắn cá»§a Mạc VÅ© Thưá»ng, gần tá»›i mức khiến nà ng có thể nhìn rõ rà ng ngÅ© quan đẹp đẽ như tượng Ä‘iêu khắc cá»§a hắn. Hai đồng tá» trong mắt hắn Ä‘en sáºm và sâu, lông mi dà y sáºm, dà i và cong lên, khiến cho Mạc VÅ© Thưá»ng không khá»i ngây ngốc ngắm nhìn.
Phảng phất nháºn thấy được cái nhìn chăm chú cá»§a cô bé, khoé miệng Cố Vân Dã khẽ nhếch lên đầy kinh nghiệm, khẽ cưá»i mỉa mai, cÅ©ng cố ý nheo mắt lại, nhìn thẳng chằm chặp và o cô bé. Mạc VÅ© Thưá»ng không khá»i đỠbừng mặt, nhanh chóng hạ mà mắt xuống.
Phải má»™t lúc sau, Mạc VÅ© Thưá»ng má»›i lắp bắp nói: “Cám Æ¡n anh! Anh trai.â€
« Cảm tạ ta gì chứ ? » Cố Vân Dã ra vẻ việc không liên quan đến mình, mắt lạnh lùng nhìn cô bé.
« Em biết là anh đã cứu em, còn đưa em đến đây. » Mạc VÅ© Thưá»ng vÄ©nh viá»…n cÅ©ng không quên được ngưá»i thiếu niên đẹp trai giống như thiên sứ, mà mình đã từng té xỉu trước mặt kia.
Cố Vân Dã hừ lạnh má»™t tiếng, khuôn mặt trẻ tuổi lại có má»™t tia cao ngạo và lạnh lùng. « Không phải ta muốn cứu ngươi, mà là mẹ ta ra lệnh cho ta là m như váºy. »
Giá»ng Ä‘iệu hắn lạnh lùng, nhưng không biết vì sao lại là m cho tâm trà non ná»›t cá»§a Mạc VÅ© Thưá»ng cảm thấy má»™t ná»—i Ä‘au đớn không hiểu nổi.
« Em… Em rất cảm Æ¡n anh đã ở đây chiếu cố em. » Mạc VÅ© Thưá»ng nói nhá».
Do hoà n cảnh gia đình, tâm hồn cá»§a bé sá»›m trưởng thà nh, hiểu rõ sắc Ä‘iệu lá»i nói, nên bé có thể cảm giác được Cố Vân Dã không thÃch mình. Äá»™t nhiên, má»™t hình bóng nhá» bé vá»t và o trong phòng, Ä‘i tá»›i bên giưá»ng Mạc VÅ© Thưá»ng.
« Ngươi tỉnh rồi ! Tháºt tốt ! Sau nà y ta có bạn chÆ¡i cùng rồi. » Vừa và o là Cố Vân Nhu, má»™t đôi mắt to tròn, lanh lợi, vẻ mặt vâng lá»i, dá»… mến.
« Cáºu là ai ? » Mạc VÅ© Thưá»ng khẽ há»i, cô bé con trước mặt có vẻ hÆ¡i quen mặt.
« Tá»› là Cố Vân Như, năm nay mưá»i tuổi, cùng tuổi vá»›i cáºu, cÅ©ng há»c cùng trưá»ng vá»›i cáºu, sau nà y bá»n mình sẽ ở cùng vá»›i nhau má»—i ngà y. » Cố Vân Nhu cưá»i vui vẻ.
Sau đó, con bé chỉ và o Cố Vân Dã nói thêm : « Anh ấy là anh trai của tớ.»
Cố Vân Nhu kém Cố Vân Dã bảy tuổi, váºy nên không thể chÆ¡i cùng được, bây giá» có Mạc VÅ© Thưá»ng, con bé vốn nguyện vá»ng có má»™t ngưá»i bạn chÆ¡i cùng mình, đương nhìn mừng rỡ cưá»i toe toét vá»›i cô bé.
« Ngươi ấy ! Chỉ biết chÆ¡i thôi. » Cố Vân Dã cưng chiá»u bóp mÅ©i em gái, đáy mắt trà n ngáºp ý cưá»i dịu dà ng, so vá»›i lúc nãy hoà n toà n là hai ngưá»i khác nhau.
Mạc VÅ© Thưá»ng nhìn thấy thế không khá»i lại ngây ngưá»i ! Bé tháºt hâm má»™ Cố Vân Như, có được má»™t ngưá»i anh trai yêu thương mình như váºy, không giống như nà ng, luôn luôn cô đơn lẻ loi má»™t mình.
« Anh Æ¡i, mama đã quyết định để cho dì Mạc và VÅ© Thưá»ng ở lại trong nhà mình đấy ! Sau nà y anh không cần phải miá»…n cưỡng chÆ¡i vá»›i em nữa rồi, bởi vì em đã bạn yêu má»›i. » Cố Vân Nhu ra vẻ ngưá»i lá»›n tuyên bố.
Lá»i nói nà y là m cho Cố Vân Dã cảm hấy có chút không thÃch thú. Hắn liếc xéo nhìn Mạc VÅ© Thưá»ng má»™t cái, ánh mắt lại trở nên lãnh đạm như trước, khiến cho trái tim cá»§a Mạc VÅ© Thưá»ng không khá»i co rúm lại đôi chút.
« Em… em muốn Ä‘i tìm mama.†Mạc VÅ© Thưá»ng thu mắt lại, lắp bắp nói.
Vừa má»›i dứt lá»i, láºp tức cá»a phòng lại bị đẩy ra, ngưá»i bước và o là Mạc Tâm Như và vợ chồng Cố Trá»ng Hà nh.
Mạc Tâm Như nhanh chóng Ä‘i đến bên cạnh con gái, lo lắng há»i: “VÅ© Thưá»ng, có gì không thoải mái hay không?â€
Mạc VÅ© Thưá»ng trầm mặc lắc đầu, vừa thấy mặt mẹ mình, đã khiến bé xúc động muốn khóc má»™t tráºn. Nhưng mà trong phòng có nhiá»u ngưá»i như váºy, bé tháºt sá»± ngượng ngùng, chỉ có thể cố gắng kìm nén.
“Tháºt sá»± rất đáng giáºn! Äánh đứa bé nhá» xÃu thà nh ra như váºy, coi là ngưá»i được sao? Chỉ có như váºy là rất tiện nghi cho hắn rồi.†Lữ Thiến Dung không biết từ lúc nà o đã đến gần bên giưá»ng, nhìn gương mặt bầm tÃm sưng đỠcá»§a Mạc VÅ© Thưá»ng mà căm giáºn oán trách.
“Äừng nói nữa, cuối cùng chúng ta cÅ©ng Ä‘em được hai ngưá»i mẹ con bá»n há» nhảy ra khá»i hố lá»a. Từ nay vá» sau, hai mẹ con không còn có quan hệ gì vá»›i cái ngưá»i đà n ông kia nữa.†Cố Trá»ng Hà nh ở bên cạnh trấn an cảm giác oán giáºn cá»§a vợ mình.
“Váºy là còn rất tiện nghi cho hắn, đáng nhẽ phải cho hắn Ä‘i ăn và i bữa cÆ¡m tù má»›i đúng.†Lữ Thiến Dung vẫn phẫn ná»™ nói tiếp. Mạc Tâm Như Ä‘au lòng, khẽ vuốt mặt con gái, miá»…n cưỡng cưá»i nói: “Lần nà y Ãt nhiá»u Ä‘á»u nhá» hai bác Cố giúp đỡ, mama đã ly hôn vá»›i cha dượng con rồi. Sau nà y, chúng ta không bao giá» phải lo lắng hãi hùng nữa, cÅ©ng không có ai sẽ đánh mình nữa.â€
Sau khi nghe xong, Mạc VÅ© Thưá»ng vui sướng nắm chặt tay mẹ mình.
“Từ hôm nay trở Ä‘i, chúng ta sẽ ở tại nÆ¡i nà y, tất cả Ä‘á»u phải cảm tạ hai bác Cố đây!†Mạc Tâm Như nói tiếp.
Mạc VÅ© Thưá»ng cố hết sức ngẩng đầu lên, vá»™i vã gáºt đầu vá»›i vợ chồng Cố Trá»ng Hà nh, “Cảm Æ¡n bác trai, bác gái.â€
“Không cần khách khà như váºy, bác chỉ là tìm cho Tiểu Nhu cá»§a chúng ta má»™t ngưá»i bạn chÆ¡i cùng.†Lữ Thiến Dung sang sảng cưá»i lá»›n.
“Tốt lắm! Tốt lắm! Chúng ta Ä‘á»u ra ngoà i Ä‘i! Äể cho hai mẹ con bá»n há» nói chuyện thân máºt, không cần phải gây trở ngại cho ngưá»i ta.†Cố Trá»ng Hà nh cao giá»ng kêu lên.
Trong chốc lát, toà n bá»™ căn phòng chỉ còn lại hai mẹ con Mạc Tâm Như và Mạc VÅ© Thưá»ng.
“VÅ© Thưá»ng, tha thứ cho mama đã là m cho con chịu nhiá»u khổ cá»±c như váºy.†Mạc Tâm Như vẻ mặt âu yếm nhìn khuôn mặt nhá» nhắn bầm tÃm cá»§a con gái, nghẹn ngà o nói.
“Không… Con không khổ. Chỉ cần có thể cùng mẹ ở cùng má»™t chá»—, có lại khổ nữa con cÅ©ng không sợ.†Trên mặt Mạc VÅ© Thưá»ng biểu lá»™ má»™t vẻ cố chấp, bất tuân phục.
Mạc Tâm Như Ä‘au lòng, cưá»i cưá»i, rồi láºp tức nghiêm mặt lại, nghiêm túc nói: “VÅ© Thưá»ng, nhà há» Cố có ân huệ rất lá»›n đối vá»›i chúng ta, cả Ä‘á»i nà y chỉ sợ chúng ta không thể hoà n trả lại được, con hiểu chứ?â€
Mạc VÅ© Thưá»ng gáºt mạnh đầu, bé hiểu ý tứ cá»§a mẹ là gì.
“Chỉ cần có cÆ¡ há»™i nà o đó, chúng ta Ä‘á»u phải hết mình báo đáp đại ân đại đức cá»§a nhà há» Cố đối vá»›i chúng ta, biết chưa?†Mạc Tâm Như nhìn thẳng và o con gái, gằn từng tiếng dặn dò.
Mạc VÅ© Thưá»ng nắm chặt tay mẹ mình, gáºt mạnh đầu, trên khuôn mặt nhá» nhắn Ä‘á»u là vẻ mặt không sợ sệt.
Tuy váºy, ai mà đoán được, má»™t cái gáºt đầu cá»§a nà ng mà lại khiến Ä‘em chÃnh nà ng và Cố Vân Dã vÄ©nh viá»…n cá»™t chặt và o nhau. Cái nà ng dùng để hoà n trả lại cho nhà há» Cố chÃnh là linh hồn và cảm tình trân quý nhất cá»§a chÃnh mình. Bánh xe váºn mệnh ở thá»i khắc nà ng gáºt đầu nà y, có lẽ… ngay từ lúc nà ng rÆ¡i và o trong lòng Cố Vân Dã kia, cÅ©ng đã bắt đầu lăn bánh…
Từ hôm đó, Mạc VÅ© Thưá»ng liá»n bắt đầu những ngà y sinh sống ở nhà há» Cố.
Trải qua má»™t tuần chữa trị, những vết thương bầm tÃm trên ngưá»i Mạc VÅ© Thưá»ng dần dần đã biến mất, lá»™ ra khuôn mặt nhá» nhắn trắng nõn mịn mà ng như hoa sen cá»§a cô bé. Bé đã phải nằm trên giưá»ng khoảng má»™t tuần rồi, nên bắt đầu thấy buồn bá»±c lo lắng.
Ngà y hôm đó, Mạc VÅ© Thưá»ng ra khá»i phòng ngá»§ cùng vá»›i mẹ, Ä‘i và o trong phòng khách rá»™ng lá»›n hoa lệ cá»§a nhà há» Cố. Bé không khá»i trợn mắt, há hốc mồm má»™t hồi lâu. Bé chưa từng nhìn thấy gian phòng ở đẹp đẽ như váºt. Hiển nhiên, nhất định bác Cố là ngưá»i có tiá»n !
Tâm trạng kÃnh sợ, bé Ä‘i vá» phÃa cái sô pha bằng da tháºt, thoạt nhìn có vẻ lạ thưá»ng, nhưng cÅ©ng tháºt vô cùng thoải mái. Vươn tay ra chạm và o chất vải da tháºt cá»§a sô pha, dưá»ng như không kiá»m chế được, hai mắt linh hoạt hấp háy, bé nhìn quanh trong chốc lát, rồi má»›i tháºt cẩn tháºn ngồi lên sô pha.
Chỉ trong nháy mắt, má»™t cảm giác má»m mại mà lại còn co giãn khiến cho Mạc VÅ© Thưá»ng cảm thấy vừa thoải mái, lại vừa chÆ¡i vui, vì váºy bất giác cưá»i thà nh tiếng.
« Nhìn ngươi vui vẻ biến thà nh bá»™ dạng thế kia, chắc đến tám phần đã quên mất chÃnh mình là ai. » Má»™t giá»ng nói trong trẻo châm chá»c lên tiếng.
Mạc VÅ© Thưá»ng chợt nhảy dá»±ng lên trên ghế sô pha, vá»™i và ng tìm kiếm nÆ¡i phát ra giá»ng nói.
Cố Vân Dã Ä‘ang đứng ở đầu cầu thang, nhìn xuống toà n bá»™ phòng khách. Vừa rồi hắn vừa chứng kiến rõ rà ng cả má»™t mà n kia, trên khuôn mặt tuấn tú ngá»— nghịch hằn sâu vẻ khinh miệt. Hắn liếc xéo ngạo nghá»… nhìn Mạc VÅ© Thưá»ng má»™t cách ác ý.
Gần như vừa tiếp xúc vá»›i đôi mắt lợi hại kia cá»§a Cố Vân Dã, Mạc VÅ© Thưá»ng liá»n láºp tức hạ mà mắt, không dám nhìn thẳng và o hắn, chỉ có thể ngây ngưá»i ra, hai chân giống nhau, dưá»ng như không thể nhúc nhÃch. Tuy váºy, trái tim cô bé lại má»™t má»±c Ä‘áºp thình thịch, có thể được nhìn thấy hắn bên cạnh khiến tim bé nhảy nhót không hiểu nổi.
Cố Vân Dã cháºm rãi bước xuống lầu, ánh mắt thuá»· chung không rá»i khá»i Mạc VÅ© Thưá»ng. Cuối cùng, hắn Ä‘i tá»›i trước mặt nà ng, lấy tay nâng khuôn mặt nhá» nhắn cá»§a cô bé lên.
Äối vá»›i hà nh động bất thình lình cá»§a hắn, Mạc VÅ© Thưá»ng kinh ngạc không biết nên phản ứng thế nà o, chỉ có thể mở to mắt nhìn thẳng Cố Vân Dã.
Cố Vân Dã nheo mắt lại táºp trung đánh giá Mạc VÅ© Thưá»ng. Trải qua má»™t tuần chữa trị, những vết thương khó coi trên mặt bé đã dần dần là nh lại, chỉ còn lại và i dấu vết má» nhạt. Giá» phút nà y, hắn má»›i chÃnh thức thấy rõ bá»™ dạng cá»§a cô bé ra sao. Äã không còn vết bầm tÃm, sưng đỠxấu xÃ, khuôn mặt nhá» nhắn cá»§a bé trắng trẻo, sạch sẽ, thuần khiết, gần như trong suốt, đôi mắt trong sáng, lấp lánh, giống như hai hạt huyá»n (*đá Ä‘en) nguyên chất, Ä‘i cùng vá»›i cái miệng nhá» nhắn hồng nhuáºn, đứa bé nà y rõ rà ng là má»™t mỹ nhân vẫn còn trong giai Ä‘oạn « trứng nước » (*má»›i hình thà nh, Ä‘ang phát triển dần). Theo thá»i gian, chắc chắn sẽ trổ mã thà nh má»™t mỹ nhân duyên dáng yêu kiá»u.
Chỉ tiếc là má»›i nhá» tuổi như váºy mà đã sá»›m há»c được thói ngại bần yêu phú, Cố Vân Dã khẽ cưá»i nhếch mép vá»›i vẻ khinh bỉ.
« Ai cho phép ngươi đi loạn khắp nơi ! » Hắn lạnh lùng quát.
Mạc VÅ© Thưá»ng hạ mắt co rụt ngưá»i lại, sợ hãi trả lá»i : « Anh à … thá»±c xin lá»—i… em… » Lá»i còn chưa nói xong, liá»n đã bị Cố Vân Dã lạnh lùng cắt ngang.
« Ai là anh cá»§a ngươi, không được tuỳ tiện gá»i báºy bạ ! Chiếu theo thân pháºn cá»§a ngươi thì phải gá»i ta là « thiếu gia », biết chưa ? » Xẵng giá»ng dạy dá»— con bé Ä‘ang sợ hãi.
Khuôn mặt nhá» nhắn cá»§a Mạc VÅ© Thưá»ng tái nhợt hết cả, trái tim dưá»ng như hÆ¡i Ä‘au đớn giống như bị kim châm. « Vâng… Thiếu gia, em chỉ là hÆ¡i buồn, cho nên má»›i Ä‘i chá»— nà y chá»— khác má»™t chút. » Cô bé trả lá»i vá»›i giá»ng nói run rẩy, gục đầu xuống khổ sở.
Cố Vân Dã buông cằm cá»§a cô bé ra, nói má»™t cách lưá»i biếng : « Tuy rằng mẹ ta cho các ngưá»i ở lại đây, nhưng cÅ©ng không có nghÄ©a là ngươi có thể táºn hưởng tất cả nÆ¡i nà y tuỳ thÃch, ngươi hãy nhá»› kỹ thân pháºn cá»§a chÃnh mình ! Nói trắng ra, ngươi cÅ©ng chỉ là má»™t đứa giúp việc cá»§a nhà há» Cố mà thôi. » Lá»i nói cá»§a hắn tà n nhẫn và xúc phạm, khiến cho Mạc VÅ© Thưá»ng ý thức được thân pháºn hèn má»n cá»§a chÃnh mình. Sắc mặt cá»§a cô bé cà ng trắng bệch hÆ¡n.
« Em… Em biết rồi, thiếu gia, lần sau em tuyệt đối sẽ không tái phạm đâu.» Mạc VÅ© Thưá»ng ngáºp ngừng nói. Vừa nói xong, cô bé rốt cuá»™c không kiá»m chế nổi, quay đầu chạy vá»™i trở vá» phòng mình. Bá» lại Cố Vân Dã, khuôn mặt u ám, nhăn mặt nhÃu mà y, nhìn cô bé Ä‘i khá»i.
Khuôn mặt nhá» nhắn, tái nhợt chá»±c khóc cá»§a Mạc VÅ© Thưá»ng kia khiến cho trong lòng Cố Vân Dã có chút không đà nh lòng. Liệu chÃnh mình có phải quá tà n nhẫn hay không ? Dù sao nó vẫn còn là má»™t con bé con. Nhưng láºp tức, trái tim hắn lại lạnh lẽo và cứng rắn trở lại. Gia đình nà y đã nháºn được nhiá»u bà i há»c rồi, không được để cho ngưá»i ngoà i, ngưá»i không quan hệ có cÆ¡ há»™i gây hại cho ngưá»i nhà cá»§a hắn. Sá»± việc mưá»i năm trước đã gieo những hạt mầm ám ảnh và không thể xoay chuyển được trong tâm trà hắn, khiến cho trái tim hắn từ đó vá» sau trở nên lạnh lùng, cứng rắn, vô tình; Ngoà i ngưá»i nhà ra, hắn không còn có khả năng có thể đối xá» dịu dà ng vá»›i bất kỳ kẻ nà o khác.
Từ sau ngà y nghe Cố Vân Dã mắng, Mạc VÅ© Thưá»ng hoà n toà n hiểu rõ thân pháºn và địa vị cá»§a mình. Bé và Cố Vân Nhu trong khoảng thá»i gian nà y trở thà nh bạn bè rất tốt cá»§a nhau. Hai ngưá»i cùng chÆ¡i vá»›i nhau, cùng nhau là m bà i táºp, gần như hình vá»›i bóng. Tuy váºy, và i lần Cố Vân Nhu má»i bé cùng ngồi lên xe để Ä‘i đến trưá»ng, bé Ä‘á»u từ chối. Bé không muốn khiến cho Cố Vân Dã có cÆ¡ há»™i xem nhẹ bé. Ngay cả bác Cố mua cho bé quần áo má»›i, bé Ä‘á»u kiên quyết không nháºn.
Tuy rằng Cố Vân Dã đã nói tà n nhẫn như thế, lá»i nói gây tổn thương ngưá»i khác, nhưng Mạc VÅ© Thưá»ng vẫn không tá»± chá»§ được mà sùng bái hắn, thÃch hắn. Nghe Cố Vân Nhu nói, bé biết được Cố Vân Dã là ngưá»i được nuôi dạy tốt, chỉ số thông minh và tà i trà hÆ¡n ngưá»i, thà nh tÃch cá»±c kỳ vÄ© đại, hiếm có, nghe nói sau khi tốt nghiệp trung há»c xong, sẽ Ä‘i du há»c nước ngoà i.
Mạc VÅ© Thưá»ng chỉ có thể lén nhìn hắn, nhất cá» nhất động, má»—i ánh mắt hay má»—i nụ cưá»i cá»§a hắn Ä‘á»u khắc sâu trong tâm trà bé nhá» cá»§a nà ng. Hắn là thiên thần trong lòng nà ng ! Chỉ có thể ngưỡng má»™, sùng bái, nhưng không cách nà o tá»›i gần được.
Ngà y cứ êm Ä‘á»m trôi qua như váºy được má»™t tháng, Mạc VÅ© Thưá»ng dá»… thương và ngoan ngoãn, vì váºy cô bé chinh phục được tình yêu thương cá»§a vợ chồng nhà há» Cố, bá»n há» cÅ©ng chăm lo cho bé như đối vá»›i con gái cá»§a chÃnh mình.
Tuy váºy, ai cÅ©ng không nghÄ© tá»›i sẽ phát sinh má»™t sá»± việc khiến ngưá»i ta trở tay không kịp – chuyện nà y trở thà nh ác má»™ng khó có thể quên được trong Ä‘á»i Mạc VÅ© Thưá»ng, cÅ©ng là bước ngoặt quyết định váºn mệnh tương lai cá»§a cô bé.
* * *
Má»™t ngà y, sau khi tan há»c, Mạc VÅ© Thưá»ng Ä‘ang Ä‘i bá»™ vá» nhà má»™t mình, trong lòng cô bé tÃnh toán má»™t việc.
Äêm qua, bé nghe được tiếng khóc cá»§a mẹ mình, trong lòng bé hiểu được, mẹ mình vẫn còn tưởng niệm đến ngưá»i cha đã mất cá»§a mình. Trước kia mẹ bé có ảnh chụp để nhá»› lại, nhưng lần nà y vì vá»™i và ng rá»i khá»i cha dượng nên có nhiá»u thứ nà y thứ kia không kịp mang Ä‘i khá»i.
Mạc VÅ© Thưá»ng hÃt má»™t hÆ¡i thở sâu, quyết định hạ quyết tâm, bé phải quay lại lấy album ảnh.
Và o lúc đó, má»™t chiếc xe Mercedes dừng lại bên cạnh Mạc VÅ© Thưá»ng, chỉ thấy Cố Vân Nhu nhìn qua cá»a kÃnh xe, hét lên vá»›i nà ng : « VÅ© Thưá»ng, lên xe Ä‘i ! Chúng ta cùng nhau Ä‘i vá» nhà . »
Mạc VÅ© Thưá»ng lắc đầu vá»›i cô bé. « Không cần đâu ! Cáºu Ä‘i vá» trước Ä‘i ! Tá»› còn chưa muốn Ä‘i vá». »
« Cáºu muốn Ä‘i đâu ? » Cố Vân Nhu tò mò há»i.
Mạc VÅ© Thưá»ng và cô bé luôn luôn không giấu nhau Ä‘iá»u gì, nên liá»n thà nh tháºt nói cho cô bé : « Tá»› phải vá» nhà cha dượng lấy album ảnh, ở đó có ảnh cá»§a papa tá»›. »
Khuôn mặt nhá» nhắn cá»§a Cố Vân Nhu sáng bừng lên trong nháy mắt, bừng bừng phấn khÃch nói : « Tá»› Ä‘i theo cáºu ! » Vừa nói xong, cô bé láºp tức xuống xe, nói vá»›i ngưá»i tà i xế : « Chú Ä‘i vá» trước Ä‘i ! Cháu sẽ cùng VÅ© Thưá»ng Ä‘i bá»™ vá» nhà . » Vẻ mặt yếu Ä‘uối đáng thương không muốn bị cá»± tuyệt.
Ngưá»i tà i xế kia không lay chuyển được tÃnh tình cá»§a tiểu thư, đà nh phải lái xe Ä‘i khá»i. Mạc VÅ© Thưá»ng trong lòng cảm thấy âm ỉ bất an, bé lo lắng khuyên can Cố Vân Nhu : « Cáºu đừng Ä‘i ! Cha dượng cá»§a tá»› vừa hung dữ vừa đáng sợ. »
« Yên tâm Ä‘i ! Tá»› thá»±c thông minh lắm, Ä‘i thôi ! » Cố Vân Nhu cứng rắn kéo tay Mạc VÅ© Thưá»ng Ä‘i lên phÃa trước.
Äi tá»›i trước cá»a nhà cha dượng, Mạc VÅ© Thưá»ng vắt óc xem xét thăm dò, Cố Vân Nhu cảm thấy chÆ¡i cá»±c vui ! Là m theo giống y hệt.
Chỉ thấy trong nhà không có má»™t bóng ngưá»i, lúc Mạc VÅ© Thưá»ng Ä‘ang định Ä‘i và o, đột nhiên có ngưá»i từ phÃa sau nắm lấy cổ áo cá»§a Cố Vân Nhu và bé. Mạc VÅ© Thưá»ng vừa quay mạnh đầu lại xem, thì bắt gặp ngưá»i đó chÃnh là cha dượng cá»§a mình – Trương Diệu Tông.
« Nha đầu thối tha ! Mà y lén lút ở trong nà y là m cái gì ? » Ngưá»i đà n ông há»i má»™t cách thô bạo.
Mạc VÅ© Thưá»ng cố lấy dÅ©ng khà nói : « Con… Con trở vá» lấy má»™t Ãt đồ nà y kia. » Giá»ng nói vẫn còn có chút run run.
« Tất cả đồ đạc trong phòng nà y Ä‘á»u là cá»§a ta, mà y còn có thể lấy cái gì ? » Trương Diệu Tông thô lá»— hét lên.
« Nà y ! Ông đừng có hung ác như váºy ! Papa tôi sẽ lại kêu cảnh sát tá»›i bắt ông đó. » Cố Vân Nhu mở miệng tranh trước. Cô bé luôn được bảo vệ an toà n, chưa gặp ngưá»i quá hung ác bao giá», cho nên tất nhiên cÅ©ng không biết có ngưá»i đáng sợ như thế.
Trương Diệu Tông bá»—ng dưng trừng mắt nhìn Cố Vân Nhu, nhìn mãi sau má»™t lúc lâu, cuối cùng, ông ta mở miệng há»i : « Mà y là ai ? Papa mà y là ai ? » Nếu hắn Ä‘oán đúng thì con bé con nà y chắc là đứa con gái bảo bối cá»§a thằng ông chá»§ tiện nhân kia.
« Tôi tên là Cố Vân Nhu, papa tôi là Cố Trá»ng Hà nh, lần trước tìm cảnh sát tá»›i bắt ông đó ! » Cố Vân Nhu nói đắc thắng.
Lá»i nói cá»§a cô bé khiến hai con mắt sưng húp cá»§a Trương Diệu Tông đột nhiên bùng lên má»™t ná»—i oán háºn, khiến ngưá»i khác phải sợ hãi, rồi láºp tức lại chuyển thà nh ánh mắt tham lam, biến đổi kỳ lạ. ChÃnh là đứa con gái nhá» cá»§a cái thằng cha xen và o việc cá»§a ngưá»i khác, hại hắn bây giá» phải ra ngoà i là m công để kiếm tiá»n mua rượu uống, Trương Diệu Tông căm giáºn nghÄ©.
Tốt lắm ! Nghe nói cái tên kia là kẻ có tiá»n, có đứa con gái nhá» nà y, hắn có thể đánh được mẻ cá lá»›n từ thằng đó, có thể mua rượu uống, lại có thể cho hả mối háºn trong lòng.
« Con… con muốn lấy quyển album cÅ© kia mang Ä‘i. » Mạc VÅ© Thưá»ng ấp úng nói.
Trương Diệu Tông gáºt gáºt đầu, láºp tức Ä‘i và o trong phòng. Má»™t lát sau, ông ta lấy quyển album ảnh Ä‘i ra, đúng lúc Mạc VÅ© Thưá»ng tưởng nháºn được bá»™ album ảnh thì ông ta đột nhiên lùi tay lại.
« Cháºm má»™t chút ! Trước tiên mà y giúp tao đến cá»a cá»a ngõ mua bình rượu đã ! » Trương Diệu Tông vẻ mặt kỳ quái nhìn bé. « Äể con bé ở đây nhìn quyển album giúp ngươi Ä‘i. » Ông ta chỉ và o Cố Vân Nhu, vừa nói vừa lấy tiá»n ra đưa cho Mạc VÅ© Thưá»ng.
Cố Vân Nhu không há» phát giác ra Ä‘iá»u gì, nháºn lấy bá»™ album, phấn khÃch láºt xem, nói vá»›i Mạc VÅ© Thưá»ng : « Cáºu mau Ä‘i Ä‘i ! Tá»› chá» cáºu. »
Mạc VÅ© Thưá»ng do dá»± má»™t lát, không biết vì sao, bé cảm thấy ánh mắt tò mò cá»§a cha dượng vừa quái lạ lại cÅ©ng rất đáng sợ à ! Cô bé quan sát Vân Nhu, rồi lại liếc má»™t cái nhìn cha dượng, cuối cùng, cô bé đà nh phải Ä‘i là m theo lá»i ông ta.
Äến khi Mạc VÅ© Thưá»ng thở hồng há»™c chạy vá», trong phòng đã không còn có bóng dáng Cố Vân Nhu đâu nữa.
« Bạn… Bạn cá»§a con đâu ? » Mạc VÅ© Thưá»ng đưa rượu cho Trương Diệu Tông, kÃch động há»i.
Trương Diệu Tông, dáng vẻ ung dung, miá»…n cưỡng trả lá»i : « Nó nói nó đã đói bụng, cho nên Ä‘i vá» trước rồi. »
Theo bản năng, Mạc VÅ© Thưá»ng cảm thấy cha dượng nói dối, bé muốn chạy và o nhà để xem xét, nhưng liá»n bị Trương Diệu Tông giữ lại. Ông ta nheo mắt lại, Ä‘e doạ vá»›i vẻ tà n bạo : « Mà y tốt nhất cầm lấy đồ cá»§a mà y mà chạy nhanh vá» Ä‘i, nếu không nghe thì, khà khà … »
Mạc VÅ© Thưá»ng choáng váng, sợ phải quay vá», bé có thể xác định là cha dượng đã Ä‘em giấu Cố Vân Nhu Ä‘i rồi. Hiện giá», bé chỉ có thể chạy nhanh vá» nhà há» Cố cầu cứu.
Bất thình lình, bé nắm lấy quyển album, chạy với tốc độ nhanh nhất có thể vỠnhà hỠCố.
Last edited by Ms Mèo; 05-03-2011 at 09:37 AM.
|