“Nam Thắng trấn từ lúc nào trở nên phồn hoa như vây?”Lôi Bằng tùy tiện nhìn xung quanh, vô cùng hiếu kỳ hỏi. Không riêng gì hắn, những người khác cũng hiếu kỳ quan sát xung quanh. Tin tức Minh Tiêu phái khai trương tại Nam Thắng trấn đã truyền khắp Tiểu Sơn giới, ý đồ của Minh Tiêu phái mọi người đều hiểu rõ, nhưng tình thế đã định, không có cách nào thay đổi.
Một lượng lớn tu giả mạnh mẽ tiến vào Nam Thắng trấn, khiến cho Nam Thắng trấn trở thành nơi phồn hoa nhất Tiểu Sơn giới hiện tại. Tình hình này rất có lợi cho đám người Lôi Bằng, nhìn kiểu gì cũng thấy bọn họ chỉ là người đi qua, không có chút nào thu hút. Dẫn đoàn chính là Tạ Sơn, hắn từng có kinh nghiệm lãnh đạo, hơn nữa cũng là người am hiểu giao tiếp, được Công Tôn Sai chỉ định thành đội trưởng lần hành động này.
Biết được lão đại có rất nhiều chỗ thần kỳ, lại trải qua vài trận huyết chiến, tâm tình Tạ Sơn hiện giờ đã thay đổi không ít, cẩn thận hơn nhiều so với trước đây. Hắn biết rõ, có để cho hắn thay thế lão đại, hắn cũng tuyệt đối không có trình độ nhu vậy. Đám người Lôi Bằng sở dĩ nguyện ý đi theo Tả Mạc, cũng không phải vì bị ép buộc gì mà bởi vì bọn họ phát hiện sinh hoạt hiện giờ còn tốt hơn so với trước đây rất nhiều. Đối với đại đa số mọi người mà nói, như vậy là đủ rồi!
Trong mười lăm người trong nhóm, tu vi của Tạ Sơn là cao nhất đã tới Ngưng Mạch kỳ tam trọng thiên, tu vi thấp nhất là Niên Lục, Ngưng Mạch kỳ nhị trọng thiên. Chỉ nhìn qua cũng không thấy đội ngũ này có gì lợi hại. Nhưng Tạ Sơn đối với nhiệm vụ lần này tràn ngập lòng tin. Tất cả mười lăm người đều là kẻ lão luyện trong doanh trại, phối hợp vô cùng ăn ý. Nhưng chân chính khiến cho hắn chắc chắn như vậy chính là trong mười lăm người này, bao gồm cả hắn toàn bộ đều lĩnh ngộ được “ý”!
Tạ Sơn đã quản lý qua bao nhiêu tu giả, cũng chưa từng gặp một đội ngũ cường đại như vậy, ngay cả nghe nói cũng chưa từng nghe qua. Cho dù trong hàng ngũ đệ tử Minh Tiêu phái cũng không có khả năng có nhiều tu giả lĩnh ngộ được “ý” như vậy! Mười lăm tu giả lĩnh ngộ “ý”, đây tuyệt đối là một lực lượng đáng sợ! Có thể lãnh đạo một đội ngũ như vậy, mỗi lần nghĩ đến, hắn đều cảm thấy mạc danh phấn khởi.
Trước khi kiếm trận xuất hiện, toàn bộ doanh trại chỉ có năm tu giả lĩnh ngộ được kiếm ý. Cho tới hiện tại, tổng cộng có hơn ba mươi người đi vào kiếm trận, có chín người lĩnh ngộ “ý”! Trong đó tám người lĩnh ngộ kiếm ý, Lôi Bằng tu luyện đao quyết, lĩnh ngộ đao ý. Tình huống đặc biệt nhất chính là Tông Như, sau khi khôi phục thương thế lần trước, tự nhiên ngộ ra được quyền ý, là người duy nhất trong mười người không trải qua kiếm trận mà lĩnh ngộ “ý”.
Đây cũng là một nguyên nhân khác khiến những người này nguyện ý đi theo Tả Mạc. Nâng cao thực lực, chính là chuyện có thể khiến cho mọi tu giả rung động không gì sánh bằng. Gia nhập đại môn phái để làm gì? Còn không phải là vì nâng cao thực lực, sớm đột phá cảnh giới sao. Những người này chính là do nhiều nguyên nhân khác nhau, do tính cách, đại đa số đều rời khỏi môn phái một cách không vui vẻ gì. Tranh đấu với nhau trong các đại môn phái, bọn họ hiểu rất rõ.
Tại doanh trại, chỉ cần ngươi liều mạng tu luyện, trong lúc chiến đấu dũng cảm không sợ chết, nhất định ngươi sẽ được tưởng thưởng. Có pháp quyết, có pháp bảo, có kiếm trận, có phù trận, thực lực mỗi người đều đột ngột tăng mạnh. Mười lăm tu giả lĩnh ngộ “ý” này, chính là lực lượng tinh nhuệ nhất trong doanh trại, Tạ Sơn tin tưởng chỉ cần không gặp phải tu giả Kim Đan kỳ, bọn họ tuyệt đối không phải lo lắng vấn đề an toàn.
Tạ Sơn hoàn toàn không lo lắng vấn đề an toàn, hắn nghĩ đến chính là làm sao có thể hoàn thành nhiệm vụ lần này phải xuất sắc một chút. Chẳng qua trước đó, hắn dự định hỏi thăm một người quen cũ. Người quen cũ của hắn chính là Bao Dịch, là một thương nhân chợ đen, cái gì cũng bán. Trước đây, dù thế nào hắn vẫn có thể kiếm được một ít linh cốc, hành nghề ở chỗ này cũng có chút ít danh tiếng.
“Ông chủ Bao”Tạ Sơn vừa cười vừa bắt chuyện, để không làm cho người khác chú ý, hắn giả bộ chỉ là một người đi ngang qua đây.
Bao Dịch vừa gầy vừa cao giống như một cay sào trúc, nhìn thấy Tạ Sơn thì hai mắt sáng ngời, vội vã nhiệt tình nói: “Tạ Sơn lão đại, cơn gió nào đưa ngài tới đây? Nào nào nào, mời lại đây ngồi! Lại đây ngồi đi!”.
Hắn đã từng làm ăn với Tạ Sơn vài lần, song phương cũng đều hiểu rõ nhau, hắn biết được dưới tay Tạ Sơn có hơn một trăm thủ hạ. Loại khách hàng này, đều là đối tượng quan tâm trọng điểm của hắn. Chẳng qua, Tạ Sơn có một thời gian dài không tới, trong lòng hắn có chút tiếc hận, nghĩ rằng Tạ Sơn đã bị người khác giết chết, không ngờ hắn dĩ nhiên còn sống, với hắn mà nói, đây chính là chuyện tốt.
“Như thế nào lại vắng vẻ như vậy?”Tạ Sơn vừa đi tới vừa nhìn xung quanh, có chút kinh ngạc hỏi.
Vẻ mặt Bao Dịch nhất thời lộ vẻ nhăn nhó như ăn mướp đắng nói: “Ai, không có biện pháp. Hiện tại Minh Tiêu phái trực tiếp buôn bán, việc làm ăn của thương nhân nhỏ lẻ như chúng ta ngày càng khó khăn”.
“A, Minh Tiêu phái không phải chỉ làm ăn lớn sao?”.
Bao dịch giải thích: “Minh Tiêu phái chính xác chỉ làm ăn lớn. Nhưng loại sinh ý nhỏ này, cũng không phải bất kỳ ai cũng có thể làm. Không có ngọc điệp, căn bản không thể mua được linh cốc”.
“Với thủ đoạn của ông chủ Bao, chuyện kiếm về một tấm ngọc điệp không phải chỉ giống như uống chén trà sao”Chuyện này khiến Tả Sơn vô cùng kinh ngạc. Bao Dịch có rất nhiều quan hệ, liên hệ với người này người kia vô cùng phức tạp, bất kỳ loại người nào hắn cũng kết giao, một tấm ngọc điệp, hẳn là không làm khó được hắn mới đúng.
Bao Dịch cười khổ: “Số ta là số con rệp, uống chút canh cũng bị mắc họng. Đại trưởng lão ngoại đường của Minh Tiêu phái là Hạ Tường, trước đây có một chút chuyện với ta”.
Tạ Sơn lúc này mới bỗng nhiên hiểu ra, ra vẻ nhíu mày: “Nguyên lai là như vậy, chuyện này đúng là không dễ dàng giải quyết”.
“Không có cách nào”Bao Dịch lộ vẻ khổ sở, than thở: “Ở Nam Thắng nhìn qua cũng không còn cơ hội gì. Tạ Sơn lão đại tới vừa đúng lúc, hai ngày nữa ta cũng muốn rời đi”.
Hắn chợt miễn cưỡng lấy tinh thần một chút: “Tạ Sơn lão đại tới đây, không biết là tìm cái gì? Ta cũng còn một chút hàng, số lượng cũng không nhiều lắm, phẩm chất cũng không tệ. Tạ Sơn lão đại nếu cảm thấy hứng thú, tùy tiện nói một cái giá, lấy luôn một lần”.
Tạ Sơn cười ha hả, trong lòng lại cấp tốc suy nghĩ. Lão bản nếu muốn xây thành, nhất định là muốn làm lớn một trận. Hắn cũng không phải người không có kiến thức, biết rõ xây dựng một thành cũng không phải chuyện dễ dàng gì. Tên Bao Dịch này tuy rằng tâm tính có chút mờ ám, thế nhưng cũng là một cao thủ buôn bán, cùng Minh Tiêu phái lại có thù hận, tại sao không mượn sức một chút?
Tạ Sơn lần đầu được giao cho trọng trách, đương nhiên muốn biểu hiện tốt một phen. Nếu có thể lập đại công, lúc về xin lão bản một ít kim ô hỏa, lão bản hẳn là không cự tuyệt. Nhiệm vụ lần này tuy là tìm kiếm nhiều tu giả xây thành, nhưng nếu có thể tìm được thêm nhân tài khác, chẳng phải là công lao càng lớn hơn sao? Hắn cũng có một thời gian làm lão đại, tự nhiên có góc độ nhìn nhận vấn đề của người đứng đầu.
Thấy Tạ Sơn dường như không có hứng thú với đề nghị của mình, trong lòng Bao Dịch càng khổ sở. Mấy ngày nay, chẳng hiểu sao chuyện của hắn cùng Hạ Tượng truyền ra ngoài, việc làm ăn của hắn nhất thời xuống dốc không phanh, thảm hại đến nỗi trước cửa có thể giăng lưới bẫy chim được rồi. Chuyện tình bên trong, hắn làm gì mà không hiểu?
“Nơi này không ổn định được, tự nhiên có chỗ khác! Năng lực của lão Bao ngươi không kém, chúng ta cũng không phải chỉ qua lại một lần, tự nhiên hiểu được, thế nào, có hứng thú tới chỗ huynh đệ này không?”Tạ Sơn cười dài nhìn Bao Dịch.
Bao Dịch có chút giật mình nhìn Tạ Sơn. Tạ Sơn nói minh bạch như vậy, hắn đương nhiên hiểu rõ ý tứ, chính vì như vậy, hắn mới cảm thấy giật mình. Số thủ hạ của Tạ Sơn có hơn trăm huynh đệ, nhưng một chút người nhu vậy ở trong Tiểu Sơn giới cũng chỉ có thể coi là thế lực nhỏ. Khẩu khí hôm nay lại lớn như vậy, lẽ nào Tạ Sơn bây giờ đã phát đạt rồi? Hắn cũng có chút quen thuộc với Tạ Sơn, biết Tạ Sơn không phải là loại người cuồng vọng không biết trời cao đất dày.
Bao Dịch thầm suy nghĩ trong lòng, hỏi ngược lại: “Lẽ nào Tạ Sơn lão đại không sợ vì vậy mà trở mặt với Minh Tiêu phái?”.
Tạ Sơn cười ha hả: “Lão Bao ngươi không cần thử, Tạ Sơn mỗ nếu đã nói ra lời này, ta tự nhiên có vài phần nắm chắc”.
Bao Dịch biểu tình càng thêm nghiêm nghị: “Tiểu đệ gia nhập, không biết sẽ làm chuyện gì?”.
“Đương nhiên là việc ngươi vẫn làm, việc buôn bán”Tạ Sơn suy nghĩ một chút lại nói: “Chẳng qua việc này ta cũng không thể quyết định hoàn toàn, còn phải xem lão đại nói thế nào”.
Lão bản! Bao Dịch bỗng nhiên cả kinh, phía sau Tạ Sơn còn có người khác! Người có thể thu phục Tạ Sơn, khẳng định không phải là thế lực kém. Hắn quan sát Tạ Sơn, thấy Tạ Sơn khi nói đến lão bản tự nhiên toát ra vẻ tín phục. Hơn nữa, thế lực này tựa hồ cũng không e ngại Minh Tiêu phái, điểm này khiến hắn vạn lần không thể giải thích được, hắn không nghĩ ra Tiểu Sơn giới còn có thế lực nào mà không sợ Minh Tiêu phái chứ?
Tạ Sơn cũng là người tinh tế, thấy vậy cũng hiểu trong lòng Bao Dịch đang nghĩ cái gì, ha hả cười đề tỉnh Bao Dịch: “Ông chủ Bao còn lo trước lo sau cái gì nữa? Tạ mỗ thực sự nghĩ không ra, còn có tình huống nào tệ hại hơn tình huống của ngươi bây giờ chứ?”.
Bao Dịch vừa nghĩ cũng cảm thấy đúng, so với tình huống bây giờ còn có gì gay go hơn? Đối phương nếu biết mình cùng với Minh Tiêu phái trở mặt còn dám mời chào, khẳng định có chỗ dựa. Bản thân hắn cũng có chút tích cóp, nhưng hiện tại ai cũng biết hắn cùng với Minh Tiêu phái trở mặt, chỉ sợ đã có người bắt đầu có chủ ý với hắn. Đừng xem Minh Tiêu phái không cho phép tranh đấu trong Nam Thắng trấn, nếu là chính mình bị cướp, Minh Tiêu phái chỉ cần âm thầm ngáng chân, lập tức sẽ có chuyện.
Sau khi nghĩ thông suốt, hắn liền không hề do dự: “Nếu Tạ Sơn lão đại đã xem trọng Bao Dịch này, ta làm sao lại không biết điều. Từ nay về sao còn phải xin Tạ Sơn lão đại chiếu cố nhiều hơn!”.
“Ha ha! Đâu có đâu có!”Tâm tình Tạ Sơn nhất thời tốt lên không ít.
Bao Dịch bỗng nhiên cười nói: “Chuyện lần này của chúng ta, khẳng định không phải là nhắm vào linh cốc chứ”.
Hai từ “chúng ta” này nhất thời làm cho quan hệ hai người kéo lại không ít, Tạ Sơn đối với chuyện Bao Dịch nhanh chóng nhập vai như vậy cảm thấy rất thỏa mãn. Hắn giơ ngón tay về phía Bao Dịch: “Lão Bao lợi hại. Lão bản nghe nói Nam Thắng trấn tụ tập rất nhiều người, phái ta tới đây xem có thể mời chào một ít nhân tài hay không”.
Hắn dự định tiết lộ một ít tin tức cho Bao Dịch, lần này hắn tới, cũng định hỏi thăm một chút tin tức từ Bao Dịch. Nhưng xuất phát từ an toàn, hắn cũng không nói thẳng là muốn tìm kiếm tu giả xây thành.
Bao Dịch trầm ngâm nói: “Chẳng biết lão bản của chúng ta cần loại nhân tài nào? Tiểu đệ đã ở Nam Thắng một thời gian, nói không chừng biết được một hai người”.
Trước mắt Tạ Sơn sáng lên: “Chỉ cần có tài, đều có thể.”
Trong lòng Bao Dịch đã đại khái nắm được, hiểu được vị lão bản còn chưa biết mặt này thế lực hùng hậu, ý chí không nhỏ. Đầu năm nay, tại Tiểu Sơn giới, ngoài tu giả chiến đấu ra, cuộc sống của mọi người đều cực kỳ gian nan. Nếu hiện tại dự định đầu nhập vào, Bao Dịch quyết định phải biểu hiện thật tốt. Cho dù ở chỗ nào, muốn được coi trọng biện pháp đơn giản nhất chính là khiến cho lão bản thấy được năng lực của ngươi, hiểu được giá trị của ngươi!
“Nhân số của chúng ta có đủ không?”Hắn hỏi.
“Cũng đủ”Tạ Sơn tràn ngập lòng tin.
“Nếu đã là như vậy …” Tim Bao Dịch đập mạnh một trận, hung dữ nói: “Chi bằng chúng ta làm một trận lớn đi!”.