Tu Chân Thế Giới – Tác giả: Phương Tưởng
Chương 254: Ngọc Thiết Đầu chi biến (ngọc thiết đầu biến đổi)
Dịch: Tà Phiêu
Biên c0f7e3
Nguồn: 4vn.euBiên cho lão phiêu mà còn mệt thế này, ta ko khoái biên tí nào
Chương 254: Ngọc Thiết Đầu chi biến (ngọc thiết đầu biến đổi)
Dịch Tà Phiêu
Biên c0f7e3
Tường thành đã dựng xong, thêm vào dị tượng làm cho mọi người đều nhận được cổ vũ rất lớn. Đây là tường thành thấp nhất bọn họ từng thấy, còn không đến mười trượng, thật sự quá thấp. Nhưng tòa tường thành nhỏ bé này lại hấp dẫn ánh mắt bọn họ không thôi, ánh vàng bóng loáng, khí tức thái dương nhàn nhạt, tản ra từng tia ấm áp.
Mỗi khi ở trong doanh trại, nhìn lên tòa thành nhỏ trên đỉnh núi,phảng phất sức lực lại tràn trề thân thể họ, đặc biệt mỗi khi sáng sớm, ánh dương quang hình thành một tia kim quang nhàn nhạt bao phủ lấy cả toà thành.
Sau này sẽ chuyển vào trong đó, được ở trong tòa thành như vậy, chắc chắn sẽ rất ấm áp.
Mỗi người đều thầm nghĩ như vậy, ở trong Tiểu Sơn giới tàn khốc này, có được một tòa Kim Ô thành như vậy làm cho lòng họ nhiều hơn một tia ấm áp. Khát vọng đối với ánh mặt trời cùng ấm áp là thiên tính của nhân loại, vì vậy, không cần đốc thúc, mỗi người đều liều mạng tu luyện, cả ngày lẫn đêm.
Tả Mạc không biết những điều này, hắn vẫn hồn nhiên vong ngã trong công cuộc kiến thành. Tường thành dựng xong, mới chỉ là bước đầu tiên của kiến thành, còn có rất nhiều công tác nữa.
Viên Giang là người ít nói, hắn tận tâm tận chứ chỉ điểm những chỗ lão bản cần lưu ý, mỗi lần ánh mắt quét qua tường Kim Ô thành, hắn không tự chủ được mê say thật sâu. Đây là tường thành đẹp nhất mà hắn từng gặp qua! Vô số lần, hắn cảm thán trong lòng, càng khiến hắn cảm thán hơn với tạo nghệ sâu không lường được của lão bản, lão bản là tu giả tạo nghệ phù trận xuất sắc nhất mà hắn từng gặp.
Tường thành cao mười trượng gắn thành một thể với nền móng sâu hai mươi trượng, dưới nền đất, cứ cách hai bước có một phù trận thổ hành, thuần một màu tứ phẩm phù trận, “địa mạch căn”, “nham cương mạn sinh” cùng “hỏa liên tọa”, ba loại phù trận thay phiên nhau xuất hiện.
Cứ nghĩ đến dụng tâm chọn ba phù trận này của lão bản, Viên Giang lại nhịn không được cảm thán. “Địa mạch căn” như ngàn vạn bộ rễ, đâm sâu vào lòng đất, vững vàng không thể phá, “nham cương mạn sinh” giúp đất đá không ngừng hóa đá cứng rắn hơn, mà còn không ngừng lan tràn, sinh trưởng như mạn đằng.
Viên Giang có chút thở dài tiếc hận, nếu như không có Minh Tiêu phái, chỉ cần qua hai ba mươi năm nữa, cả tòa thành sẽ được nham cương hóa, lúc đó mới thật là không thể phá vỡ. Khiến hắn cảm thấy xảo diệu nhất chính là “hỏa liên tỏa”. “Hỏa liên tỏa” là một phù trận tương đối phổ thông, dùng trong luyện khí cùng luyện đan, có thể sinh ra hỏa liên, linh đan cùng pháp bảo có thể thành hình trong hỏa liên. Nhưng mà, dùng ở nơi này, cũng có tính toán riêng, tường thành Kim Ô thành có thể hấp thu Kim Ô hỏa, năm tháng trôi qua, không thể nghi ngờ, tương đối đáng sợ.
Những “hỏa liên tọa” này có thể liên tục luyện hóa tường thành, tuy hiệu quả không quá rõ ràng nhưng nếu thời gian dài cũng tương đối khả quan. Mà, hỏa sinh thổ, hiệu quả hai phù trận thổ hành cũng theo đó tăng lên.
Đáng tiếc, đáng tiếc!
Càng nhìn Viên Giang càng thấy yêu thích không thôi, nhưng cứ nghĩ đến điều nơi này sẽ thành chiến trường chiến đấu cùng Minh Tiêu lão tổ, mười phần là sẽ bị phá hủy, trong lòng càng thêm khó chịu.
Tả Mạc cũng không có cảm giác gì lớn, trong thành đại khái phân chia thành từng khu vực lớn như doanh trại, nơi cư trú, hắn đều để lại khoảng trống, đến lúc đó để bọn họ tự kiến tạo. Còn hiện tại, hắn cần kiến tạo phù trận cho tháp canh chiến đấu – phù chiến điêu lâu.
Phù chiến điêu lâu là đơn vị chiến đấu chỉ yếu nhất của cả tòa thành, bên trên có khắc rất nhiều phù trận công kích, có thể thông qua không chế phù trận mà công kích địch nhân. Những phù trận bên trong phù chiến điêu lâu đều là phù trận có uy lực công kích mạnh mẽ, thường thường cần nhiều tu giả hợp sức khởi động. Có thể phòng thủ hay không, ngoài yếu tố tường thành chắc chắn, còn phải kể đến phù chiến điêu lâu có thể hoạt động hiệu quả hay không.
Tả Mạc lúc mới bắt đầu, cũng không nghĩ đến xây một tòa thành chính quy, tòa thành nhỏ này có một tác dụng duy nhất là chiến đấu. Trừ những không gian sinh hoạt cần thiết, những chỗ khác hắn đều lược bỏ hết. Đối mặt với tu giả Kim Đan kỳ, lấy lượng thủ thắng cũng không mất mặt gì.
Độ khó khi chế tạo Phù chiến điêu lâu cũng không lớn, cũng không phải là bí quyết bất truyền gì, ngọc giản Viên Giang đưa cho hắn có giới thiệu tỉ mỉ. Đương nhiên, cũng không phải loại ưu tú gì, chỉ tương đối phổ thông. Muốn làm ra đồ tốt, vậy tự nghĩ ra cách đi.
Phù chiến điêu lâu còn chưa kiến tạo xong, ma thể ngọc thiết đầu của hắn bất ngờ đột phá! Lần đột phá này cực kỳ bất ngờ, không có dấu hiệu báo trước gì, cả Bồ yêu cũng không phát hiện ra chứ đừng nói đến Tả Mạc đang chìm đắm trong nghiên cứu Phù chiến điêu lâu.
Ma thể biến đổi, thê thảm hơn tưởng tượng rất nhiều!
Tả Mạc đang suy nghĩ về phù chiến điêu lâu, đột nhiên từ trong cơ thể bạo phát ra một màn mưa máu. Nữ tu đứng gần hắn nhất, hai mắt bỗng sáng lên tia sáng quỷ dị, thân hình vẫn đứng yên bất động, huyết vụ tràn đầy lực lượng lao đến trước mặt nàng, như bị một bức tường vô hình ngăn lại. Trong vành mắt trống rỗng của ba Kim Giáp Vệ đồng thời lóe lên quang mang, ba người đồng thời giơ kiếm, ngăn cản huyết vụ xung kích.
Viên Giang cũng đứng cách Tả Mạc không xa, không có được thực lực như vậy, cảm giác như bị một chùy đập trúng, một cỗ lực lượng lớn vô cùng truyền đến, thân thể bắn ra phía xa, ngất đi.
Đây mới chỉ là bắt đầu.
Phanh phanh phanh! Trên người Tả Mạc không ngừng bạo ra từng chùm huyết vụ, mỗi một chùm huyết vụ đều ẩn chứ lực xung kích mạnh mẽ, dưới chân hắn đã có một hố sâu hoắm. Trên người ba Kim Giáp Vệ không ngừng vang lên tiếng lách cách, chúng vội vàng trầm người xuống, quang mang trong hốc mắt sáng đến cực điểm, cố gắng ngăn cản xung kích. Đến khi đợt huyết vụ thứ ba nổ tung, kình lực chất chứa bên trong cực kỳ kinh khủng, ba tên Kim Giáp Vệ cũng không thể trụ lại, đương đương đương mấy tiếng, liên tục bị đẩy lui về phía sau hơn mười lăm bước mới đứng vững.
Từ đầu đến cuối, thân hình nữ tu vẫn bất động, mặt nạ màu đen cùng đôi mắt yêu dị như ẩn nhu hiện sa màn huyết vụ. Nàng đột nhiên vươn tay phải, hướng về phía trước xuất ra một trảo, huyết vụ trước mắt lập tức biến mất, trong tay nàng không ngờ lại có thêm một viên huyết châu nhỏ bằng hạt đậu. Hai tay nàng không ngừng đưa lên, tất cả huyết vụ đều bị ngưng thành huyết châu.
Huyết châu rơi trên mặt đất đinh đinh đang đang, phát ra âm thanh thanh thúy. Huyết vụ tan đi, lộ ra thân hình Tả Mạc. Chỉ thấy khắp người Tả Mạc toàn là máu huyết, huyết tương giống như là vật sống, chậm rãi lưu chuyển, nhìn qua thập phần đáng sợ.
Nữ tu bình tĩnh nhìn vào Tả Mạc cả người đầy máu.
Trong thức hải của Tả Mạc, Bồ yêu nhịn không được than thở: “Thật là lợi hại!” Hắn lại cúi đầu lẩm tự hỏi tự đáp: “Nhanh như vậy? chẳng lẽ tiểu tử này thực sự thích hợp với con đường này?” Hắn đột nhiên phát hiện ra điều gì, mạnh mẽ ngẩng đầu lên, chỉ thấy mây đen xung quanh bia mộ phút chốc bị xua tan đi.
Ánh sáng tím trong mắt nữ tu phút chốc tăng vọt. Khắp người Tả Mạc bị bao phù trong huyết tương, đột nhiên xuất hiện một tia khí đen, từng đoàn khí đen nhỏ như sợi tóc, rất khó phát hiện. Nữ tu dừng lại một chút, tử quang trong mắt dần dần nhạt đi.
Huyết tương cuồn cuộn chuyển động quanh người Tả Mạc, qua hai canh giờ mới dần dần bình tĩnh lại. Lại qua hai canh giờ nữa, trong cái hố sâu trên nền đất, có thêm một cái kén bằng máu hình người.
*
* *
“Tốp thứ hai.” Khúc úy vô cùng hưng phấn. Bọn họ lại vừa tiêu diệt thêm một đám tu giả quay lại ngoại đường Minh Tiêu Phái. Vận khí của bọn họ cũng không tệ, từ tin tức hạc giấy lưu lại biết được có mấy khúc còn chưa gặp được đám nào. Liên tục chiến đấu, khiến cho đám tu giả trưởng thành cực nhanh, chiến đấu cuối cùng cũng có mấy phần hẳn hoi. Nhưng bọn họ cũng phải trả giá ba người.
Trong lòng Ma Phàm vẫn không ngừng tự hỏi, chủ ý của mình có chút sơ suất nào hay không? Ý tứ của tiểu nương rất rõ ràng, tận lực bám lấy địch nhân, khiến bọn chúng không thể tìm ra vị trí chính xác của doanh trại, dành thời gian cho việc xây thành. Mặt khác, lại không thể đánh quá lớn, dẫn tới lão tổ Minh Tiêu Phái ra tay, như vậy ai cũng không đỡ được. Trong việc này, có rất nhiều vấn đề cần nắm bắt. Chẳng qua trước mắt mà nói, tình hình tiến triển không có sai lệch với dự tính của hắn bao nhiêu.
Trong miệng ngậm một nhánh cỏ xanh, hắn ngẩng đầu nhìn bầu trời phía xa. Chiến đấu, chỉ vừa mới bắt đầu thôi.
*
* *
Tại Nam Thắng trấn.
“Mười tiểu đội bị diệt sạch? A! Các ngươi đúng là lũ phế vật! Hai trăm người! Đó là hai trăm người! Cho dù là hai trăm cục đá, ném xuống nước còn có tiếng vang!”
Dưới áp lực quá lớn, Hạ Tường cuối cùng cũng không thể khống chế, gào lên ngay tại chỗ.
Đám thủ hạ bên dưới không dám hé răng, mà những trưởng lão khác cũng trầm mạc không lên tiếng, trong mắt nhiều kẻ còn lộ ra mấy phần hạnh tai nhạc họa (vui vẻ trên nỗi đau của người khác) !
Hạ Tường bỗng dưng quay đầu, nhìn chằm chằm đám trưởng lão. Hai mắt hắn tràn đầy tơ máu, sắc mặt dữ tợn, gân xanh vằn lên trên trán, giống như một con sư tử bị bức đến đường cùng: “Được lắm, các người đều thích xem náo nhiệt hả! Hắc, các người tưởng rằng chuyện này chỉ có mình ta xui xẻo sao? Các người một tên cũng chạy không thoát! Đừng quên tính tình của lão tổ!”
Các trưởng lão khác không khỏi biến sắc. Hạ Tường lại ngẩng đầu lên, tràn đầy miệt thị: “Một tên đại trưởng lão như ta, trong mắt lão tổ có là cái gì? Cả đám các người cũng chẳng có gì khác biệt. Đừng quên ngoại đường chiêu mộ tu giả rất dễ dàng, chẳng lẽ lại không thể chiêu mộ trưởng lão sao? Chuyện này trọng yếu đến mức nào, các người cũng hiểu. Nếu chuyện này mà làm không xong, hắc!”
Mọi người đều nhìn thấy sợ hãi trong mắt nhau, trước mắt đúng là đại trưởng lão chấp chưởng toàn bộ ngoại đường, nhưng nếu lão tổ thật sự muốn truy cứu, bọn họ cũng không thể tránh khỏi liên quan. Việc bọn họ cần làm trước mắt, chính là quan hệ đến cơ sở thống trị của Minh Tiêu Phái ở Tiểu Sơn giới.
Một vị trưởng lão đứng ra: “Không sai, chúng ta trước mắt không thể gây nội loạn, hẳn là phải đồng tâm hiệp lực vượt qua của ải khó khăn này.”
“Ta tán thành!” Lại có thêm một trưởng lão đứng ra.
Không ngừng có trưởng lão đứng ra biểu thị thái độ, sắc mặt nhị trưởng lão có chút khó coi, nhưng hắn cũng đành đứng ra: “Ta cũng đồng ý.”
Cơn tức giận của Hạ Tường qua đi, trên mặt lại mang nụ cười: “Chỉ cần chúng ta đồng tâm hiệp lực, một chút chuyện nhỏ này, một hai ngày sẽ giải quyết xong!”
Bảy vị trưởng lão, trừ hắn, toàn bộ đều là cao thủ ngưng mạch kỳ tam trọng thiên!
Bầu không khí Nam Thắng trấn đột nhiên biến đổi, tất cả người đi đường đều nhận được lệnh phải trở về nhà, tất cả các hoạt động vận chuyển vật tư bị cấm, các nhân viên lưu động cũng bị cấm chỉ. Tuy các lão đại các thế lực dồn dập kháng nghị, nhưng lập tức bị áp chế, bị giam lỏng trong nhà. Ngoại đường từ khi thành lập đến nay mới phát ra một mệnh lệnh như vậy!
Các tu giả ngoại đường đang ở các địa phương khác cũng bị triệu hồi dồn dập. Số lượng tu giả ở Nam Thắng trấn không ngừng gia tăng. Mấy lão đại bị giam lỏng, thấy một màn này trong lòng đều bất an, đều rất biết điều mà ngồi im trong nhà.
Toàn bộ ngoại đường chưa từng có hiệu suất ngưng tụ lực lượng kinh khủng như vậy!
Last edited by c0f7e3; 08-03-2011 at 02:21 PM.
|