Tả Mạc lại lần nữa phá kén chui ra.
Thân thể hắn dường như lại có thêm biến hóa mới. Làn da đen bóng lúc trước hiện tại nhìn qua lại có thêm cảm giác trong suốt, giống như một phiến hắc ngọc. Đã có kết quả kinh ngạc lần trước, Tả Mạc rất hiếu kỳ đánh giá lại thân thể chính mình. Cũng may tướng mạo trên mặt hắn cũng không có biến đổi gì, cũng không phải do hắn sợ biến đổi khuôn mặt, chỉ là năm ba ngày lại đổi một bộ mặt, thật khó khăn mới có chút quen thuộc với khuôn mặt mới, cảm giác đó không dễ chịu gì.
Thử kiểm tra lực lượng, so với trước đây phải mạnh hơn tới hai thành. Hắn thầm nghĩ không tệ, thử vận khởi Thiên Ba Quyền Quyết. Hắn muốn xem thử một chút, cánh tay hiện giờ có thể thừa nhận bao nhiêu chu thiên vận chuyển. Mười bốn chu thiên chính là cực hạn lần trước đối kháng với Huyết Giác Đại Mãng. Hắn bắt đầu vận chuyển Lưu Ly Thiên Ba, linh lực trong cánh tay bắt đầu cấp tốc lưu chuyển từng chu thiên.
Từ chu thiên thứ nhất, cánh tay có cảm giác căng phồng lên một chút. Đến chu thiên thứ mười, cảm giác bành trướng ở bàn tay đã tương đối rõ ràng. Mà đến chu thiên thứ mười hai, cảm giác bành trướng đã rất mãnh liệt. Càng về sau, cứ mỗi một chu thiên cảm giác bành trướng lại mạnh hơn vài phần. Đến chu thiên thứ mười hai, tinh thần Tả Mạc phấn chấn hy vọng! Tuy rằng hai bàn tay truyền tới cảm giác bành trướng rõ ràng, nhưng so với lần trước rõ ràng còn có dư lực. Hắn tiếp tục thôi động linh lực, muốn xem thử cực hạn mới như thế nào.
Mười bốn chu thiên, bắt đầu xuất hiện cảm giác căng thẳng đau đớn.
Mười sáu chu thiên, Tả Mạc có cảm giác hai tay như muốn nổ tung.
Từ hai bàn tay cũng xuất ra một tia sáng ngoằn ngoèo, du động dọc theo cánh tay, giống như một con rắn nhỏ nhiều màu sắc. Tả Mạc lần đầu nhìn thấy cảnh tượng như vậy chợt hiểu ra, thêm hai chu thiên này Lưu Ly Thiên Ba có lẽ lại có thêm biến hóa mới.
Chẳng qua, hắn cân nhắc một chút, cảm thấy mình còn có thể chịu đựng thêm, tim đập mạnh một cái, lại tiếp tục vận chuyển linh lực!
Mười bảy chu thiên, cảm giác bạo liệt bỗng trở nên mạnh mẽ, thậm chí xuất hiện cảm giác đau đớn như kim châm. Từng đạo ánh sáng vờn quanh cánh tay càng trở nên mạnh mẽ, tốc độ lưu động cũng tăng lên không ít.
Không khí xung xuanh hắn lại tương phản hoàn toàn, tốc độ lưu động không ngừng chậm lại.
Mười tám chu thiên, tốc độ những đạo ánh sáng tăng vọt, tạo thành hình xoắn ốc về phía nắm tay! Bởi vì tốc độ tăng vọt, những đạo quyền mang này vốn quấn quanh từ khuỷu tay đến từng đốt ngón tay của hắn bỗng chốc bị ép lại, giống như một cái lò xo bị lực lượng vô hình áp chế lại thành hình đinh ốc, tốc độ xoay tròn ở đầu quyền vô cùng kinh người!
Tả Mạc biết đây chính là cực hạn, không khí bên người hắn như ngừng lại, phảng phất trong nháy mắt ngưng kết lại. Không hề do dự, Tả Mạc cùng lúc bật mạnh hai tay, thở mạnh ra một tiếng: “Đi!”
Ở trung tâm quyền mang hình đĩa dẹt hung hăng xao động, hóa thành một mũi khoan nhọn, lao về phía trước với tốc độ kinh người! ((Nản! nản! nản ko chịu được, ta ghét nhất là mấy chỗ tác giả miêu tả cái kiểu hình tượng này))
Không hề có ba động không khí, cũng không hề có âm thanh xé gió nào, hai đạo quyền mang vừa rời khỏi nắm tay thoáng chốc đã giống như tan biến vào hư không, tốc độ cực nhanh, ngay cả Tả Mạc cũng không thấy được.
Hai quyền này đánh ra, Tả Mạc giống như vừa trút hết toàn bộ khí lực, linh lực toàn thân, vô cùng bủn rủn đặt mông ngồi xuống. Một lát sau hắn mới loạng choạng đứng lên, đi kiểm tra kết quả hai quyền kia.
Ở cách đó hai mươi bước, vô thanh vô tức xuất hiện hai cái hố sâu đường kính hơn hai trượng, sâu không thấy đáy. Tả Mạc không khỏi lộ ra vài phần vui mừng không nói nên lời. Có thể tạo thành hai cái hố sâu này một cách dễ dàng như dao cắt đậu hũ, không có lực lượng cực lớn không thể làm được.
Lưu Ly Thiên Ba mười tám chu thiên, so với mười bốn chu thiên uy lực tuyệt đối mạnh hơn không chỉ hai lần. Bởi vì không cách nào xác định tỉ mỉ, hắn cũng chỉ có thể đánh giá đại khái. Tả Mạc nhất thời phấn chấn tinh thần, biện pháp của tên Bồ yêu chết tiệt này tuy rằng có cực nhọc, nhưng hiệu quả cực kỳ rõ rệt.
Lần lột xác này, trình độ mạnh mẽ của thân thể hắn lại tăng lên một bậc. Nếu không phải vậy, căn bản không đủ sức chống đỡ mười tám chu thiên. Chiêu Lưu Ly Thiên Ba này kỹ xảo không nhiều, nhưng từ chi thiên thứ mười hai trở đi, cứ thêm một chu thiên yêu cầu đối với thân thể cũng đột nhiên tăng thêm.
Ngọc Thiết Đầu quả nhiên không hổ là ma thể, tiềm năng vô hạn! Trong lòng Tả Mạc suy nghĩ, lúc nào đó phải hỏi Bồ yêu một chút, xem có thể kiếm thêm chút lợi lộc gì không. Trước đây ở Vô Không sơn, hắn vừa nghe đến yêu ma thì giống như gặp phải rắn rết, đến hiện tại tiếp xúc nhiều lại không có cảm giác gì.
Cái gì mà ma thể, yêu thuật, sau khi vận dụng nào có nửa điểm khí tức của yêu ma? Hắn cũng không cảm thấy tâm tính mình có xu hướng trở nên cùng hung cực ác gì. Tiếp xúc càng lâu, hắn cũng dần dần rõ ràng. Dù là yêu, ma, tu giả, chẳng qua là do thiên phú khác nhau mà đi theo con đường tu luyện khác nhau.
Tỷ như yêu, do cây cỏ hoặc tinh hoa thiên đại sinh ra, trời sinh đã cảm nhận được uy lực của thiên địa, liền đem thần thức làm đòn bẩy, điều động lực lượng trong thiên địa. Mà ma do sinh ra từ quái thú, trời sinh khí lực mạnh mẽ, sinh ra đã có ma văn, liền đi theo con đường kích phát tiềm năng bản thân. Tu giả là nhân loại, khí lực không mạnh mẽ, đối với thiên địa cũng không gần gũi, nhưng lại đa trí, mượn con đường ngoại lực cũng là đương nhiên.
Đối với cừu hận giữa yêu ma và tu giả, trong thời gian ở Tiểu Sơn giới này hắn cũng dần dần có chút hiểu ra. Tu giả tu luyện chính là linh lực, trọng ngoại vật, cần các loại tài nguyên, tinh thạch, cần mạch khoáng tinh thạch, linh cốc, các loại linh dược, linh mạch. Luyện chế pháp bảo cần các loại tài liệu, mạch khoáng, các loại thiên tài địa bảo.
Nhưng cho dù là linh mạch hay khoáng mạch, từ lúc sinh ra đến khi thành thục, đều cần phải có hàng chục vạn năm. Các loại thiên tài địa bảo cũng thường thường phải có thời gian mấy nghìn năm mới có thể thành thục.
Làm gì có ai có thể chờ đợi hàng ngàn năm như vậy?
Tu giả chỉ có thể không ngừng khai thác bên ngoài, tìm kiếm tân giới. Do đó, dĩ nhiên không thể tránh khỏi xung đột với yêu ma. Phương diện này không thể nói rõ bên nào đúng bên nào sai, vô luận là tu giả, yêu, ma đều chỉ là vì sinh tồn, phát triển.
Đối với yêu ma, Tả Mạc tuy không có hảo cảm, cũng không có ác cảm nhiều. Đại chiến chủng loài như vậy, cũng không phải là điều mà tiểu nhân vật như hắn quan tâm. Nhưng dần dần hiểu rõ được điều này, Tả Mạc đối với chuyện tu luyện ma công, yêu thuật cũng không có khúc mắc gì.
Không có khúc mắt, tiến cảnh tự nhiên tăng nhanh.
Trước đây hắn đối với thiên phú của mình vẫn luôn canh cánh trong lòng. Thiên phú tu kiếm của hắn kỳ thực khá phổ thông, nếu không có Bồ yêu, hắn chưa chắc đã có thể tu thành kiếm ý, kiên ngạnh chịu chém mấy nghìn lần mới lĩnh ngộ kiếm ý. Ngược lại ở phương diện ngũ hành hay phù trận, thiên phú của hắn lại rất nổi trội.
Đến giờ hắn hiểu được, thiên phú cố nhiên trọng yếu, nhưng có rất nhiều chuyện, không phải dựa vào thiên phú có thể quyết định. Lĩnh ngộ là lĩnh ngộ, không lĩnh ngộ là không lĩnh ngộ. Dù thiên phú không bằng người, lĩnh ngộ được vẫn lợi hại như thường. Cho dù có thiên phú cao, nhưng nếu không lĩnh ngộ cái gì, vậy cũng không nửa điểm tác dụng.
Thiên phú có thể tăng cao khả năng ngộ của ngươi, nhưng chuyện này cũng không phải là tuyệt đối. Không riêng gì thiên phú, ngay cả pháp quyết, pháp bảo tuy rằng phẩm giai càng cao uy lực càng lợi hại, nhưng cũng phải xem có thích hợp hay không.
Thiên Ba Quyền Quyết chỉ bất quá là pháp quyết tam phẩm, cũng không có chỗ nào hơn người, đối với tuyệt đại đa số thiền tu mà nói, uy lực rất bình thường. Nhưng ở trong tay Tả Mạc, uy lực kinh người. Nguyên nhân chuyện này, không phải là thiền tu khác không hiểu được ảo diệu của Lưu Ly Thiên Ba, chỉ là thân thể bọn họ không cách nào thừa nhận được áp lực của linh lực vận chuyển mười tám chu thiên.
Tả Mạc sinh ra rất nhiều cảm ngộ.
Uy lực Lưu Ly Thiên Ba mười tám chu thiên khiến lòng tin của Tả Mạc tăng lên không ít. Nhưng hắn chỉ có thể đánh ra một kích, muốn đánh trúng được thân pháp như điện của tu giả Kim Đan kỳ như lão tổ Minh Tiêu Phái đúng là khó lại càng thêm khó. Hắn càng thêm hy vọng vào đại trận.
Hắn bỗng nhiên thấy dưới chân nữ tu có vết máu lả tả, kêu lên một tiếng: “Máu này từ đâu ra?”
Nữ tu không có bất kỳ phản ứng gì.
Trong lòng Tả Mạc đoán ra một chút, vẫn nhặt huyết châu trên mặt đất lên. Huyết châu trong suốt, từng khối từng khối giống như tiên huyết ngưng tụ thành, cầm trong tay nhất thời cảm thấy một cảm giác thân cận.
Đối với nữ tu trầm lặng này, Tả Mạc cũng không nghĩ ra biện pháp nào. Lai lịch không rõ, danh tính không rõ, bản thân nàng chính là một bí ẩn. Về chuyện nàng giống như bị câm điếc, khẳng định là không thể nào. Với thực lực cao thâm khó dò của nữ tu, cho dù trời sinh khuyết tật, cũng có vô số biện pháp bổ túc.
Nàng không nói lời nào, chỉ có một nguyên nhân đó là không muốn nói.
Tả Mạc cũng chỉ có thể hỏi Bồ yêu, trong lòng hắn đang có rất nhiều vấn đề.
Bồ yêu thấy Tả Mạc đến, cũng không có chút nào cảm thấy ngoài dự đoán.
“Ta biết ngươi muốn hỏi cái gì.”
Hắn ngồi xếp bằng trên bia mộ, tay chống lên cằm, một đoạn tay áo màu đen tuột xuống, lộ ra cánh tay còn trắng trẻo hơn nữ nhân, tròng mắt màu đỏ không bị mái tóc che khuất khẽ nhếch lên.
“Đặc điểm lớn nhất của Ngọc Thiết Đầu, đó là bình quân, tuy rằng không điểm nào quá xuất sắc nhưng mọi phương diện cũng không tệ lắm. Mà nhà ngươi trong khoảng thời gian này khí lực, linh lực, thần thức đều cần tu luyện, khiến ma thể trở nên thành thục.”
Bồ yêu nói những lời này, khiến Tả Mạc sinh ra vài chỗ nghi hoặc: “Quan hệ giữa linh lực và khí lực ta biết, chính là kinh mạch. Thần thức cũng có quan hệ với khí lực sao? Tu luyện Ngọc Thiết Đầu đến mức thành thục? Thành thục nghĩa là thế nào?”
Bồ yêu đảo mắt, đối với chuyện Tả Mạc thường hỏi một số vấn đề mà hắn cho là ngu xuẩn, hắn cũng đã có thói quen: “Thế nào lại không có quan hệ? Người có khí lực mạnh mẽ, thường thường có ý chí kiên cường. Linh lực, khí lực, thần thức ba thứ đều có cùng nguồn gốc, tu giả thời nay ngay cả chuyện này cũng không biết?”
Da mặt Tả Mạc đã sớm dày như tường thành, cười hắc hắc, đối với châm chọc của Bồ yêu cũng không để ý: “Vậy nói một chút chuyện ma thể thành thục đi.”
“Ma thể của ma, vốn không nói đến chuyện thành thục. Lúc đầu, chúng chỉ phát hiện một số có cơ thể đặc biệt, rất thích hợp tu luyện ma công, dần dần cũng gọi mà ma thể. Mà lúc đó, đại khái đã qua mấy vạn năm, ta đối với lịch sử của ma cũng không rõ lắm. Nga, đừng tưởng ràng lịch sử của tu giả là lâu dài, lịch sử của yêu ma so với lịch sử của tu giả dài hơn rất nhiều.”
Tả Mạc phát hiện có dấu hiệu lảng sang chuyện khác, vội vã trở lại trọng tâm câu chuyện: “Vậy tại sao sau này lại có chuyện thành thục?”
“Bởi vì tiến giai.” Bồ yêu nói: “Ngọc Thiết Đầu là cấp úy, đến cấp giáo thì gọi là Tinh Nguyệt Luân, cái này gọi là tiến giai. Ma thể thời kỳ thành thục, là một loại cơ thể khá đặc biệt, có một đặc tính chung, chính là có thể tiến giai. Rất có ý nghĩa phải không! Dù ngươi có ma thể thành thục, cũng không có nghĩa là thân thể ngươi cường hãn hơn người khác mà chỉ là ngươi so với người khác có tiềm lực hơn.”
“Ta hiểu ra một chút, nếu kích phát ra tiềm lực có thể biến thành năng lực.”
Bồ yêu gật đầu: “Không sai, chính là ý này. Thành thục ở đây, chính là chỉ trình độ kích phát tiềm lực của ma thể. Thành thục và tiến giai có liên quan mật thiệt, chỉ cần có trình độ thành thục nhất định cũng đủ để để ma thể có thể tiến giai.”
“Nói cách khác, dù cho ta hiện tại đã tu thành nguyệt phách, nếu trình độ thành thục không đủ, cũng sẽ không thể tu thành Tinh Nguyệt Luân?”
“Không sai. Việc ma thể tiến giai, có chứa rất nhiều học vấn. Ngọc Thiết Đầu có rất nhiều con đường tiến giai, Tinh Nguyệt Luân chỉ là một loại trong đó. Tỷ như Sơn Sát Căn thiên về lực lượng, Phong Minh Tương thiên về nhanh nhẹn, linh động. Bọn chúng tìm ra rất nhiều con đường tiến giai kỳ quái, ta cũng chỉ biết đại khái một số.”
“Trình độ thành thục hiện tại của ta như thế nào?” Tả Mạc vội vã hỏi về vấn đề bản thân quan tâm nhất.