Tu Chân Thế Giới – Tác giả: Phương Tưởng
Chương 282: Hỏa Liêm Thạch
Dịch: c0f7e3
Nguồn: 4vn.eu
Chương thứ hai tới rồi đây. Hôm nay sẽ còn nữa, mọi người chịu khó đợi
Chương 282: Hỏa Liêm Thạch
Dịch: c0f7e3
Dung Vi không phải lần đầu mới đến Tiểu Sơn giới, nhưng nhìn thấy Tiểu Sơn giới hoang tàn như vậy cũng có chút kinh ngạc.
“Minh Tiêu phái thật chẳng ra làm sao, ngươi nhìn xem, Tiểu Sơn giới đã thành cái dạng gì rồi.” Phía dưới có người nói nhỏ.
“Không thể nào, đây có lẽ là thiên tai!”
“Chẳng lẽ Hậu gia muốn ra tay với Minh Tiêu phái?”
“Đừng đoán mò…”
Nghe đám thủ hạ thì thầm nghị luận, Dung Vi cũng không nói gì, nàng có chút ngạc nhiên, một lát sau mới hồi phục tinh thần. Nàng vẫn chưa gặp Minh Tiêu lão tổ, vừa đưa ra lệnh bài của Hậu gia, bọn họ đã được phép tiến vào Tiểu Sơn giới.
Nàng có thể cảm thụ rõ ràng bầu không khí khẩn trương trong Minh Tiêu phái, mơ hồ như có chuyện gì đó xảy ra. Lẽ nào Tiểu Sơn giới xảy ra chuyện gì?
Hiện tượng Bạch Nhật Tinh Hiện (sao hiện ban ngày) ở Thiên Nguyệt giới đã kinh động rất nhiều người, nàng biết Hậu gia luôn chú ý tới những việc như vậy… Tuy rằng nàng được Hậu gia nuôi dưỡng từ nhỏ đến lớn, nhưng nàng rất ít khi ông ta quan tâm tới việc gì. Lai lịch của Hậu gia vô cùng bí mật, nàng chưa từng thấy Hậu gia để ý tới những việc đại sự ở phát sinh ở Thiên Nguyệt giới. Nhưng xảy ra chuyện Bạch Nhật Tinh Hiện, nàng lần đầu tiên thấy Hậu gia có vẻ mặt ngưng trọng.
Đây là lần thứ hai, cũng bởi vì Bạch Nhật Tinh Hiện.
Trong phủ Hậu gia có rất nhiều ngọc giản cổ tịch, Dung Vi từ nhỏ đến lớn đều trong phủ, kiến thức tuyệt đối hơn xa người thường, nhưng cũng không hiểu sao hiện ban ngày có ý nghĩa gì. Nàng có chút khó hiểu, Hậu gia bình thường luôn gây cho nàng có ấn tượng là một người nhàn tản, nhưng hiện giờ lại quan tâm tới việc này như vậy, khiến nàng không khỏi có chút lo lắng…
Nàng lấy lại bình tĩnh, chậm rãi nói: “Đi thôi!”
Đám phủ vệ lập tức im lặng, Dung tiểu thư tuy không phải là thân thích của Hậu gia, nhưng nếu nói về mức độ thân thiết lại đứng đầu trong phủ. Hơn nữa Dung tiểu thư cũng không phụ công Hậu gia bồi dưỡng, phương diện nào cũng cực kỳ xuất sắc, chỉ là rất ít khi ra ngoài nên không có danh tiếng gì. Bên trong phủ cho dù là phủ vệ lâu năm thấy nàng đều cung kính lễ độ, không dám có nửa điểm kiêu ngạo.
Dung Vi bắt đầu có chút khó khăn, phải bắt đầu điều tra từ chỗ nào bây giờ?
*
* *
Tương Hào nhìn bảng treo thưởng mà chảy nước miếng: “Đại ca, lần này chúng ta giàu to rồi!” Ánh mắt những người khác cũng lộ ra vẻ tham lam không hề che giấu chút nào.
Tương Duy cũng nuốt một ngụm nước miếng, chẳng qua hắn cuối cùng vẫn lãnh tĩnh hơn so với đệ đệ rất nhiều. Vừa nghĩ tới nữ tu quỷ dị khủng bố kia, hắn không khỏi rơi vào kinh sợ sâu sắc.
“Đừng quên nữ tu kia…” Hắn khàn khàn nói.
Xung quanh lập tức yên tĩnh lại, ánh mắt mỗi người đều hiện lên vẻ sợ hãi. Nhìn thấy tình cảnh tàn sát không một tiếng động lúc trước, có ba huynh đệ trong số bọn họ bị dọa đến mức tinh thần tan vỡ, tiếng kêu thảm thiết trước lúc chết vẫn còn văng vẳng bên tai mỗi người.
Ngọn lửa tham lam trong mắt giống như bị dội xuống một chậu nước đá.
Tương Hào cả người run rẩy, gắng gượng cười nói: “Bọn chúng dám gây chuyện với ngoại đường. Nữ tu cho dù lợi hại cũng chỉ có một mình…” Thanh âm hắn càng ngày càng nhỏ, sắc mặt cũng càng ngày càng trắng bệch.
“Có bao nhiêu chỗ tốt, cũng phải còn sống mới hưởng được.” Con mắt Tương Duy đầy tơ máu, nói: “Nếu ngoại đường tìm kiếm bọn họ, chắc chắn có thể tìm được. Hai bên va chạm, đối với chúng ta cũng không có gì không tốt, nói không chừng chúng ta có thể rời khỏi địa phương chết tiệt này…”
“Ca, người cũng đánh giá bọn chúng quá cao rồi.” Tương Hào vừa cười vừa nói.
“Không phải là ta đánh giá cao bọn chúng, mà là ta hi vọng bọn chúng có thể làm được như vậy.” Tương Duy thở dài nói.
Những người khác đều im lặng.
*
* *
Trong đường hầm trống trải, bốn phía đều là phù văn dày đặc. Trong lòng Tả Mạc tràn ngập kích động, hoàn thành rồi! Rốt cuộc cũng hoàn thành!
Dùng chính sức mình bày ra một đại trận như vậy cũng đủ để kiêu ngạo!
Trăm phương ngàn kế, không quản ngày đêm, sự vất vả trong đó chỉ có chính hắn mới hiểu được. Từ khi bắt đầu xây dựng Kim Ô thành, hắn chưa từng có lòng tin thực sự có thể thành công. Tình thế càng lúc càng khẩn trương tựa như một cây roi vô hình, không ngừng thúc đẩy hắn dần dần tăng tốc!
Tới lúc hoàn thành, Tả Mạc có cảm giác như đang nằm mơ.
“Ngươi nói xem, đây có phải là sự thực không?” hắn bỗng nhiên quay sang hỏi nữ tu…
Nữ tu dường như không nghe thấy, không có nửa điểm phản ứng.
Tả Mạc cười hắc hắc, cũng không để ý, lại tiếp tục thì thào tự nói: “Nghìn vạn lần không phải là nằm mơ!”
Trong khoảng thời gian này, thần thức của hắn có tiến bộ cực lớn, hỏa luyện thuật cũng càng ngày càng sâu sắc, tốc độ xử lý công việc càng ngày càng nhanh. Nếu lấy trình độ trước đây của hắn, muốn hoàn thành lượng công việc lớn như vậy mà không có có thời gian nửa năm cũng không thể nghĩ tới.
Lần này Bồ yêu lừa cho hắn một mình làm hết mọi việc, lại làm cho hắn có tiến bộ lớn, ngay cả hắn cũng phải giật mình. Ma thể Ngọc Thiết Đầu bước vào giai đoạn thành thục thứ ba, biến đổi của thần thức khiến hắn rung động nhất. Thần thức của hắn tăng lên hơn ba lần, lúc này hắn có cảm giác cơ thể mình giống như một bể nước sắp tràn, có lẽ lại sắp có đột phá. Hơn nữa hắn có dự cảm mơ hồ, nếu lần này đột phá thành công, tiến bộ sẽ rất lớn…
Nhìn quanh bốn phía, Tả Mạc tràn ngập lòng tin!
Cho dù phải đối mặt với kim đan!
Lúc này, hắn chỉ còn một việc cuối cùng.
Đại trận hoàn thành, Tả Mạc không nói với ai, người cảm thụ được đầu tiên chính là Bao Dịch.
Hắc Luyện Bồ Đoàn cung không đủ cầu, làm cho Bao Dịch đắc ý có thừa, nhưng cũng có chút vất vả. Sản lượng Hắc Luyện Bồ Đoàn đột nhiên tăng vọt, hắn nhạy cảm ý thức được trong đó nhất định có chuyện gì.
Chỉ khi nào không cần trợ giúp lão bản nữa bộ phận luyện khí mới có thể tập trung toàn bộ tinh lực vào Hắc Luyện Bồ Đoàn. Hai đặc sản nổi tiếng nhất của Kim Ô thành một là Kim Ô hỏa, một là Hắc Luyện Bồ Đoàn. Ngoại trừ một số ít Bao Dịch cố ý lưu lại, Kim Ô hỏa đã bán hết sạch. Chỉ có lão bản mới có thể tạo ra Kim Ô hỏa, lão bản cả ngày đều không thấy đâu, làm sao có thời giờ tạo ra Kim Ô hỏa cho hắn?
Kim Ô hỏa giờ chỉ bán một thứ, đó chính là Hắc Luyện Bồ Đoàn…
Tiếng tăm về công dụng thần kỳ của Hắc Luyện Bồ Đoàn tựa như có cánh bay khắp Tiểu Sơn giới. Vô số tu giả giống như thủy triều, ào ào kéo về Kim Ô thành.
*
* *
Trong khoáng động u ám, tiểu tháp phiêu phù trong không trung, giống như một tên đốc công, chỉ huy một loạt động tác liên tục của đám khôi lỗi. Lần trước bị chim ngốc dọa một trận, nó sợ chết khiếp, tuy rằng không bị Tả Mạc mắng mỏ, nó cũng cố bày ra thái độ tận tình trức trách. Vì vậy sản lượng tinh thạch, khoáng thạch gần đây cũng tăng vọt, trên mặt Bao Dịch lúc nào cũng tràn ngập vui mừng.
Bỗng nhiên có một khôi lỗi ngừng lại, ngơ ngác nhìn thứ gì đó phía trước. Tiểu tháp lập tức phát hiện dị trạng, vội vã bay qua.
Một khối đá đỏ bừng, tỏa ra khí tức kỳ quái, tiểu tháp nghĩ méo cả đầu cũng không nghĩ ra đó là cái gì… Tiểu tháo cùng Tả Mạc tinh thần tương liên, Tả Mạc lập tức thu được tin tức truyền về, vội vã chạy tới.
“Di, tảng đá này có điểm kỳ quái.” Tả Mạc lại gần xem, thỉnh thoảng còn gõ lên vài cái.
Tảng đá màu đỏ tựa như một khối điêu khắc, lại giống như một khối hồng ngọc, tản ra hơi ấm nhè nhẹ, nhưng kỳ lạ nhất chính là bên trong ẩn chưa sinh cơ mạnh mẽ. Tới gần hơn còn có thể nghe được tiếng tim đập.
Chẳng lẽ là một vật còn sống? Tả Mạc cảm thấy không thể tượng tưởng nỏi, nhìn tảng đá nửa ngày, hắn vắt óc cũng không nghĩ ra khối đá đỏ như lửa này rốt cuộc là cái gì.
“Bồ yêu, đây là thứ gì?” Tả Mạc hồi hộp hỏi.
Bồ yêu ngồi trên mộ bia nhắm mắt dưỡng thần, bày ra bộ mặt khó gần…
Vừa nhìn bộ dáng của Bồ yêu, Tả Mạc liền hiểu ngay tên này phỏng chừng đang tức cái gì đó, chẳng qua hắn cũng quên mất mình chọc giận Bồ yêu cái gì.
Đại trượng phu có thể co được giãn được. Trên mặt Tả Mạc nở nụ cười: “Bồ yêu ngươi đường đường là Thiên Yêu, cùng một tiểu nhân vật như ta tính toán làm gì? Ca… ách, tiểu đệ có làm gì sai, thông cảm một chút vậy, thông cảm, thông cảm…”
Bồ yêu vẫn nhắm mắt như cũ không có động tĩnh gì, nhưng Tả Mạc vẫn nhìn thấy thắt lưng hắn khẽ động.
Có cửa rồi!
“Bồ yêu ngài dù sao cũng là Thiên Yêu! Lòng dạ rộng rãi như trời cao biển rộng, học thức của ngươi…”
“Được rồi, được rồi! Không cần vuốt mông ngựa!” Bồ yêu cố ra vẻ phiền phức, chẳng qua khóe miệng lại mỉm cười nhè nhẹ, thể hiện tâm tình rất sảng khoái…
Tả Mạc âm thầm khinh bỉ trong lòng, quả nhiên là tên già cổ hủ, một câu rắm thối như vậy cũng tưởng thật, nhưng vẻ tươi cười nịnh nọt trên mặt vẫn không đổi: “Mời ngài chỉ điểm một chút…”
“Khụ.” Bồ yêu ra vẻ ho khan một tiếng, lúc này mới chậm rãi nói: “Thứ này ngươi chưa thấy bao giờ cũng không mất mặt, tu giả có thể gặp được nó cũng không có mấy người. Đây chính là Hỏa Liêm Thạch, trải qua quá trình lâu dài hấp thu tinh hoa của nhật nguyệt, đã sinh ra linh tính. Nếu Tiểu Sơn giới không có gì biến hóa, khối Hỏa Liêm Thạch này có thể biến thành một khối thiên tài địa bảo, có thể đạt tới ngũ phẩm.”
“Hiện giờ thì sao?” Tả Mạc thức thời hỏi.
“Hiện giờ Tiểu Sơn giới linh lực cạn kiệt, lực lượng hỗn độn tăng lên, khối Hỏa Liêm Thạch này đã có một tia linh tính, không hút được linh khí, liền hút vào một chút lực hỗn độn.”
Tả Mạc có chút không hiểu: “Lực lượng hỗn độn?”
“Hỗn độn là bản nguyên của lực lượng, bất kì tu giả, yêu ma, lực lượng đều từ hỗn độn sinh ra. Nhưng đại đa số lại có lộ số bất đồng, kết quả cũng tuyệt nhiên không giống nhau. Yêu ma chọn lựa con đường thuận theo, tu giả chọn con đường chống lại. Linh lực của tu giả chính là thiên địch của hỗn độn lực.”
“Ý ngươi là thứ này sẽ trở thành yêu ma?” Tả Mạc nhìn tảng đá, hết sức khiếp sợ hỏi.
“Đúng là thành yêu.” Bồ yêu hiển nhiên rất đắc ý: “Theo cách nào sẽ tạo ra một hỏa yêu, chẳng qua ta cũng không rõ đến lúc sinh ra sẽ là loại hỏa yêu nào. Tinh hồn của cây cỏ hóa thành yêu, tinh quái của dã thú hóa thành mà. Giống như linh thú đến địa phương như Đô Thiên Huyết giới, hỗn độn lực dần dần ăn mòn, sẽ thành ma.”
Tả Mạc có chút thất vọng: “Nguyên lai là yêu, chẳng lẽ ta lại phải trảm yêu trừ ma?”
Sắc mặt Bồ yêu lập tức đen lại: “Ngươi muốn giết nó?”
Tả Mạc cả người run run, hắn lúc này mới nhớ, tên khốn trước mặt này dù sao cũng là một Thiên Yêu, vội cười nói: “Ta nói đùa! Nói đùa thôi!” ngay sau đó lại hỏi: “Ta chỉ hơi thất vọng, cứ cho rằng nhặt được bảo bối, ai ngờ lại là thứ vô dụng.”
“Ai nói vô dụng?” Bồ yêu hiển nhiên có chút kích động: “Ngươi đúng là không biết gì! Hừ, có đem bảo bối vứt trước mặt ngươi cũng không nhận ra.”
“Nó có ích lợi gì?” Tả Mạc vội vã hỏi.
Bồ yêu nhắm mặt lại, bày ra bộ dáng ngạo nghễ.
Tả Mạc cũng không mắc lừa, từ trong giới chỉ lấy ra một thanh phi kiếm, huơ huơ quanh Hỏa Liêm Thạch: “Ta không dùng được, cũng không để người khác nhặt được.”
Bồ yêu thấy vậy, không còn cách nào đánh nói: “Hỏa yêu so với linh thú không có khác biệt nhiều lắm, nó có một ít kỳ diệu, ngươi cũng có thể dùng.”
“Nga, thì ra vậy, nhưng mà ta làm sao dùng được.”
“Trích máu là được.”
Bồ yêu vừa nói đã biết mình mắc lừa. Quả nhiên Tả Mạc hớn hở dùng phi kiếm cắt ngón tay, nhỏ một giọt máu lên Hỏa Liêm Thạch.
|