Tu Chân Thế Giới – Tác giả: Phương Tưởng
Chương 285: Luyện khí thể ngộ
Dịch: c0f7e3
Nguồn: 4vn.eu
Chương 285: Thể ngộ trong luyện khí.
Dịch: c0f7e3
Lôi Âm Hạch Đào, tứ phẩm, cương chính phá tà.
Trước đây tài liệu tứ phẩm trong tay Tả Mạc cũng không có bao nhiêu, hiểu biết về tài liệu tứ phẩm của Tả Mạc cũng rất ít ỏi. Ngọc giản cổ tịch ở những nơi xa xôi hẻo lánh như Thiên Nguyệt giới, Tiểu Sơn giới càng ít đến mức thương cảm.
Tài liệu tứ phẩm giá trị sang quý, người bình thường khó mà nhìn thấy được. Chỉ có một số môn phái thực lực hùng hậu mới có thể sử dụng tài liệu tứ phẩm để tích lũy kinh nghiệm. Vô Không kiếm môn đương nhiên không nằm trong số đó. Nếu nói về số lượng ngọc giản,
Tả Mạc cũng có không ít, nhưng nội dung có liên quan đến tài liệu tứ phẩm chẳng qua chỉ có vài câu, hơn nữa đa số đều không tỉ mỉ.
Nhưng số lượng tài liệu tứ phẩm trong tay dần dần tăng lên, Tả Mạc cũng nắm được một ít tâm đắc.
Khác nhau lớn nhất giữa tài liệu tứ phẩm và tam phẩm là phù trận. Phù trận thiên nhiên trên tài liệu tứ phẩm hoàn chỉnh, phức tạp hơn xa tài liệu tam phẩm, phẩm giai cũng cao hơn nhiều.
Tả Mạc không biết có phải các thế hệ tu giả trước ngộ ra tri thức phù trận từ các loại tài liệu hay không, chỉ có thể cám khái tạo hóa thật là thần kỳ.
Đánh giá trình độ luyện khí của một tu giả phải xem tu giả này rốt cuộc có thể đem phù trận thiên nhiên trên tài liệu kích hoạt đến trạng thái nào. Phù trận kỹ năng trên pháp bảo tứ phẩm, cùng phù trận thiên nhiên trên tài liệu có quan hệt mật thiết.
Lôi Âm Hạch Đào trải qua một thời gian được bồi dưỡng bằng cương lôi, toàn thân ánh lên màu bạc, mặt ngoài dày đặc những khe rãnh, hoa văn, cầm lên tay nặng trịch, mỗi viên thu nhỏ lại một chút, nhưng bên ngoài lại lượn lờ một tầng lôi điện màu xanh. Tả Mạc phải dùng linh lực bao lấy bàn tay mới có thể cầm lên.
Cẩn thận kiểm tra một chút, lập tức có thể cảm nhận được bên trong tràn ngập lôi điện, Tả Mạc không khỏi âm thầm líu lưỡi.
Lôi Âm Hạch Đào này quả nhiên là thứ tốt, nhưng cũng rất nguy hiểm, lúc luyện chế chỉ cần hơi vô ý có thể gây nổ, khiến chính mình bị thương.
Nghĩ tới Bồ yêu từng đề nghị dùng biện pháp luyện chế Âm Hỏa Châu luyện chế Lôi Âm Hạch Đào, chỉ là lúc đó hắn bận đến tối mặt tối mũi, không có thời gian suy nghĩ chuyện này. Lúc này hắn cẩn thận nghĩ lại, mơ hồ có chút hiểu ra. Bồ yêu không bao giờ làm chuyện vô ích, chẳng qua hắn nói cái gì là mất linh cái đó.
Trong Âm Hỏa Châu Thiên có không ít phương pháp luyện chế Âm Hỏa Châu, đủ các chủng loại, khiến cho Tả Mạc vô cùng kinh thán.
Lúc trước bởi vì không tìm được nơi nào có Âm Sát, không có biện pháp ngưng tụ Âm Châu, hắn cũng vứt ngọc giản này sang một bên.
Hiện giờ kiến thức của Tả Mạc đã hơn xa lúc trước, đọc kỹ lại một lượt mới cảm thụ được toàn bộ. Dần dần, trong lòng Tả Mạc có một chút minh ngộ.
Phần quan trọng nhất của phương pháp luyện chế Âm Hỏa Châu lại là phần hắn chưa bao giờ chú ý tới – đó là phải dùng Âm Hỏa. Âm Châu mang thuộc tính âm, hỏa diễm dùng để luyện chế cũng phải mang thuộc tính âm. Trước đây Tả Mạc dùng Chung Duẩn hỏa – chính là một loại âm hỏa.
Theo lý thuyết, hai thứ có thuộc tính tương đồng sẽ hỗ trợ lẫn nhau, cuối cùng hòa hợp thành một thể. Mà phần thần kỳ nhất của Âm Hỏa Châu Thiên nằm ở chỗ làm sao giữ hai thứ này ở trạng thái tựa dung phi dung (Tựa như dung hợp mà không phải dung hợp), trạng thái này mới có uy lực bạo phát mãnh liệt nhất.
Biến hóa huyền diệu như vậy, khiến cho Tả Mạc như say như mê. Không biết làm thế nào mà vị tiền bối sáng chế Âm Hỏa Châu lại nghĩ ra được pháp môn thần kì đến vậy.
Nếu dùng phương pháp luyện chế Âm Hỏa Châu để luyện chế Lôi Âm Hạch Đào, cần phải dùng hỏa diễm thuần dương. Kim Ô hỏa
trong tay Tả Mạc vừa đúng là cực phẩm trong các loại hỏa diễm thuần dương, không thể nào phù hợp hơn.
Chẳng qua hắn vẫn cần phải có giúp đỡ. Lôi Âm Hạch Đào dù sao cũng là tứ phẩm, phẩm giai cao hơn Âm Châu hắn ngưng luyện lúc trước nhiều.
Trong lòng Tả Mạc bỗng nhiên khẽ động, nhớ tới Tiểu Hỏa, Tiểu Tháp.
Tiểu Hỏa là hỏa yêu, mà Tiểu Tháp do ngũ hành tụ tập lại thành một thể, cả hai đều có thể khống hỏa.
Hắn và Tiểu Tháp tinh thần tương liên, tâm niệm vừa động Tiểu Tháp đã biết được. Một lúc sau, Tiểu Tháp đã mang theo Tiểu Hỏa bay vào Phù Chiến Điêu Lâu, Chim Ngốc cùng Tiểu Hắc cũng theo sau.
Tiểu Hỏa vừa bay vào Phù Chiến Điêu Lâu đã cuộn lại thành một đoàn hỏa hồng tròn vo, bay tới bay lui trong không trung, tự mình chơi đùa rất hứng khởi. Tiểu Tháp ở một bên, ngơ ngác nghe lệnh Tả Mạc.
Bỗng nhiên Tả Mạc lấy từ trong giới chỉ ra hơn mười chiếc Linh Lung hạp. Thứ này chuyên dùng để lưu giữ Kim Ô hỏa, phần Kim Ô hỏa còn lại đều bán đi. Tọa ra Kim Ô hỏa đối với hắn mà nói cũng không phải chuyện gì khó khăn, chẳng qua lúc này không có nhiều thời gian.
Tiểu Hỏa đang bay qua bay lại trong không trung, thân hình bỗng nhiên khựng lại, thấy Linh Lung hạp, nhất thời phát ra thanh âm chi chi vui sướng, hóa thành một đạo hỏa ảnh, lao vọt về phía Linh Lung hạp. Bên trong Linh Lung hạp phát tán ra mùi vị của hỏa diễm, đối với nó có lực hấp dẫn trí mạng.
Tả Mạc chưa kịp ngăn lại, nó đã một ngụm nuốt chủng toàn bộ linh lực hạp vào bụng.
Tả Mạc nhất thời trợn mắt há mồm, cánh tay khựng lại giữa không trung.
Một lát sau hắn mới hồi phục tinh thần, một ý niệm thoáng hiện lên trong đầu, lại thêm một tên tham ăn nữa đây!
Tiểu Tháp cũng không để ý, bay vòng quanh Tiểu Hỏa.
Chỉ thấy thân thể trong vo của Tiểu Hỏa lại tròn trịa thêm một chút, càng giống một quả bóng bằng lửa. Bỗng nhiên trên trán nó hiện lên một ngôi sao nhỏ bằng móng tay.
Chẳng qua Tả Mạc nhìn kỹ một hồi, cũng không biết đấy có phải là … cái trán của Tiểu Hỏa hay không, dù sao cả người tên nhóc này cũng quá tròn trịa đi.
Hắn lại nhìn chằm chằm Tiểu Hỏa một hồi, cũng không thấy nó có thêm động tĩnh gì.
Tiểu Hỏa tiếp tục chi chi vui đùa, tung tăng bay lượn với Tiểu Tháp. Chỉ thấy Tiểu Tháp thỉnh thoảng lại dùng đầu tháp chọc Tiểu Hỏa, cả hai tên đều chơi đùa rất hăng say, Tiểu Hắc đứng một bên cũng khua râu loạn lên, hiển nhiên cũng muốn chơi đùa một chút.
Tả Mạc gắt gao nhìn chằm chằm Tiểu Hỏa.
Vẫn không có thêm biến hóa gì…
Chơi một hồi, Tiểu Hỏa mới thấy Tả Mạc đang chăm chú nhìn nó, kêu lên một tiếng “Chi” lao vào lòng Tả Mạc, cọ xát một hồi.
Tả Mạc đưa tay tóm lấy tên nhóc này, thân thể nó đúng là tròn như quả bóng, vừa mềm vừa ấm.
Chẳng qua Tả Mạc hiển nhiên không bị tên nhóc này nịnh nọt, bàn tay túm chặt lấy nó đưa tới trước mặt, tiện tay nắn bóp nó thành đủ loại hình dạng, nghiến răng nghiến lợi nói: “Thằng nhóc, ăn một đống Kim Ô hỏa như vậy, một chút biến hóa cũng không có. Ngươi có biết đó là bao nhiêu tinh thạch không hả? một ngụm nuốt vào bao nhiêu tinh thạch như vậy…”
Tiểu Tháp run rẩy một trận, lặng lẽ chuồn ra sang một bên. Hai cái râu đang khua khoắng loạn xạ của Tiểu Hắc cũng khựng lại, chỉ có Chim Ngốc là bình tĩnh nhất.
Tả Mạc giận không kìm được, hắn dự định cho Tiểu Tháp, Tiểu Hỏa một tên một hộp, ai ngờ tên nhóc này lại nuốt một miếng hết sạch, một hộp cũng không để lại.
“Ngươi có thể phun lửa hay không?” Tả Mạc đằng đằng sát khí nói: “Không hả? Ngay cả phun lửa cũng không biết? Ngươi có biết hay
không? Chỗ đó là bao nhiêu tinh thạch ngươi có biết không…”
Tiểu Hỏa trong tay hắn vội vã phun ra một ngọn lửa nho nhỏ.
“Di! Quả nhiên biết phun lửa!” sắc mặt Tả Mạc hòa hõa lại, thả Tiểu Hỏa ra trước mặt, quan sát nó từ trên xuống dưới, lẩm bẩm: “Không có miệng, ngươi phun lửa ra từ chỗ nào?”
Thân thể của Tiểu Hỏa giống hệt như một viên thịt, đột nhiên cứng đờ lại.
Tiểu Tháp kéo mái hiên lên che mặt, thân tháp đỏ bừng lên như lửa. (Dịch: theo ta nhớ thì nó không có mặt làm sao mà che mặt nín cười được)
Nghiên cứu cả nửa ngày, Tả Mạc cũng không hiểu ra làm sao. Hắn quyết định không lãng phí thời gian nữa, trông cậy vào mấy tên tham ăn này giúp đỡ, quả thực là có bệnh lại uống bừa thuốc.
Vĩnh viễn không nên ảo tưởng cái lũ tham ăn này giúp đỡ chuyện gì…
Trong lòng Tả Mạc âm thầm rỉ máu, mất bao nhiêu là tinh thạch…
Bốn tên tiểu tử như được đại xá, lập tức vội vàng bay về khoáng động.
Tả Mạc quyết định động thủ. Chẳng qua, hắn không dám thí nghiệm bên trong Phù Chiến Điêu Lâu, vạn nhất sơ sẩy, cả tòa lầu canh có thể nổ thành tro bụi. Hắn lấy trong thương khố ra một đám Tường Vân tam phẩm, ngồi lên trên chậm rãi bay lên bầu trời.
Tường Vân giống như một khối bông lớn, cực kỳ mềm mại, chẳng qua ngoại trừ dùng để hưởng thụ, cơ bản không dùng để làm gì. So với linh thú, phi kiếm tốc độ phi hành của nó quá chậm. Chẳng qua có một số Tường Vân cao cấp tốc độ lại vô cùng nhanh. Tỷ như Cân
Đẩu Vân đại danh đỉnh đỉnh, tốc độ so với tọa kỵ ngũ phẩm nhanh hơn cả chục lần. Hơn nữa Tường Vân tuy chậm nhưng cũng có chỗ tốt, cơ bản không cần điều khiển gì, cũng rất ổn định.
Đám Tường Vân này chỉ lớn gấp ba lần bàn tay, vừa thả ra lập tức hóa rộng ra khoảng mười trượng, có thể chứa được rất nhiều người. Nữ tu vẫn đứng cách hắn không xa. Về phần đám tu giả đóng quân dày đặc ở đằng xa, Tả Mạc hồn nhiên bỏ qua. Có Phù Chiến Điêu Lâu và nữ tu ở đây, hắn không lo lắng chuyện có người phá ngang quá trình luyện chế.
Hắn lấy ra Lôi Âm Hạch Đào, phun ra Kim Ô hỏa, bắt đầu luyện hóa.
Chỗ quan trọng nhất khi luyện chế Âm Hỏa Châu là nắm bắt được trạng thái dung hợp trong nháy mắt của Âm Châu cùng Âm Hỏa.
Trước người Tả Mạc, một đoàn Kim Ô hỏa bao lấy Lôi Âm Hạch Đào.
Tròn một canh giờ, Kim Ô hỏa mới hòa tan được tầng cương lôi bên ngoài, lộ ra bản thể của Lôi Âm Hạch Đào bên trong. Lại qua nửa canh giờ, bề mặt đầy khe rãnh mới bắt đầu xuất hiện dấu hiệu hòa tan. Một dòng nước màu bạc chậm rãi lưu động theo đường vân trên Lôi Âm Hạch Đào.
Lôi điện dâng trào khiến Tả Mạc có chút hãi hùng, cảm giác như đi trên băng mỏng.
Tài liệu tứ phẩm quả nhiên không giống bình thường!
Tinh thần Tả Mạc chìm vào trong quá trình luyện chế, quá trình này cũng không có gì đặc sắc, nhưng đối với hắn cũng là kinh nghiệm khó có được. Vô luận là Kim Ô hỏa hay Lôi Âm Hạch Đào, đều là tài liệu tứ phẩm hiếm có.
Hai thứ dung hợp, lại tạo ra vô số biến hóa, rất nhiều biến hóa hắn chưa từng gặp qua.
Trong quá trình luyện hóa, phù trận thiên nhiên trên Lôi Âm Hạch Đào không ngừng bị phá nát, trọng tổ, tựa như một đám gỗ vụn, tổ hợp lại thành một đồ án mới. Có đồ án là phù trận, có cái chỉ là hỗn loạn, tu giả cần phải sàng lọc chọn lựa, thể hội biến hóa của những phù trận này.
Tu giả khác nhau, phương pháp thể ngộ cũng khác nhau, nhưng bản chất lĩnh ngộ được cũng không khác bao nhiêu.
Không có thể ngộ như vậy, cho dù tu vi cao thâm, linh lực trong cơ thể hùng hậu thế nào, cũng không thể đột phá cảnh giới, yếu nhược như cũ.
Tả Mạc chìm đắm trong thế giới này, cảm giác như đi trên băng mỏng cũng từ từ tiêu tan, hắn chuyên tâm đến mức quên hết mọi thứ.
Chỉ thấy Kim Ô hỏa trước mặt hắn đột nhiên chậm lại một chút, giống như ngựa hoang bị thuần phục.
Lôi Âm Hạch Đào cũng cấp tốc phát sinh biến hóa, những hoa văn, khe rãnh dày đặc ban đầu biến mất, trở thành một quả cầu màu bạc tròn trịa hoàn mỹ. Một tia Kim Ô hỏa tiến vào trong ngân cầu, bên ngoài ngân cầu bắt đầu hiện lên từng đạo hoa văn kim sắc tinh tế.
Hoa văn kim sắc càng ngày càng nhiều, tựa như đang điên cuồng sinh trưởng bên ngoài Lôi Âm Hạch Đào.
Tả Mạc bỗng mở mắt, Lôi Âm Hạch Đào rơi vào trong lòng bàn tay.
Chỉ thấy một viên cầu bên ngoài dày đặc kim văn, giống như một viên cầu bình thường, hoàn toàn không có một tia khí tức lộ ra ngoài.
Mọi ý kiến xin mời gửi vào topic bình luận http://4vn.eu/forum/showthread.php?t=66584&page=75
Last edited by c0f7e3; 02-04-2011 at 07:12 AM.
|