[ Tiên Hiệp ]Tu Thần - Phong Khởi Nhàn Vân - Chương 8
Tu Thần
Tác Giả: Phong Khởi Nhàn Vân
Quyển 1: Mỏ Quặng Xuất Cường Giả
Chương 1: Thợ Mỏ Địa Cầu
Dịch: Đại Ma Vương
Nguồn: thangioi.com
"Phiền toái tiên trưởng một chút hàng hóa... "
Sở Dật trên người đầy bụi bặm, cầm cuốc sắt đi ra từ hầm mỏ sâu thẳm hướng tới tên thanh y nam tử khinh khỉnh phía trước.
Là người trông coi Linh Thạch Khoáng Mạch của gia tộc, thân là ngoại môn đệ tử, người này có thực lực tiên thiên cảnh giới, có thể nói trong hàng trăm vạn tu si ở Huyền Nguyên Tinh thì hắn tu vi là thấp nhất, nhưng đối mặt với Sở Dật một tên phàm nhân bình thường vị trí nhất đẳng thợ mỏ, thần sắc hắn khó tránh khỏi mấy phần hèn mọn khi nhìn thấy Sở Dật.
Bất quá, khi hắn thấy Sở Dật đưa Tam Mai Linh Thạch, khiến cho hắn sắc mặt hơi đổi.
" Là hạ phẩm hỏa linh tinh.. Tiểu tử ngươi vận khí không nhỏ nha, nửa năm trước quáng dân cũng thu hoạch được một viên không phải tầm thường nha ! "
Sở Dật cộc lốc cười cười, mang theo nụ cười ngu ngốc nói :" Vận khí tốt hắc hắc !"
Người may mắn giống như Sở Dật không phải hắn không thấy quá, thanh y nam tử cũng không để ý tới, đem tam mai hạ phẩm hỏa linh tinh thu vào vật thủ trạc, sau đó đưa cho Sở Dật chín trăm văn văn tiền.
" Đa tạ tiên trưởng. "
Sở Dật cầm lấy túi tiền, lững thững bước qua cửa hầm mỏ hướng về phía phường thị đi tới.
Phường thị là nơi các nhóm thợ mỏ hay qua lại nghỉ ngơi, cũng là nơi rất nhiều người tu chân lui tới, hằng ngày các thợ mỏ lao động bằng cách bán sức lực của mình, để đi tới nơi này hưởng thụ cuộc sống sau những ngày vất vả.
Làm công ở đây một thời gian hởn nửa năm Sở Dật tự nhiên rất quen thuộc với nơi này, dùng mười văn tiền để gọi đồ ăn, 50 văn tiền để mua rượu "Bách Linh nhưỡng"
Này "Bách Linh nhưỡng" cũng không phải là rượu phàm, loại rượu này được nấu bởi vô thượng Nguyên Dương Tông độc môn bí nhưỡng cũng là nơi có mạch khoáng sở hữu cánh cửa bước vào TU CHÂN, quả là thứ tốt.
Tự châm tự ẩm, sau hơn sau nửa canh giờ, Sở Dật nghĩ lại những việc đã qua, trong miệng hơi hơi thì thầm:" Xem ra cuộc đơi fnayf khó có thể gặp được người bạn nào đến từ địa cầu..."
Hai năm trước, khi Sở Dật còn ở địa cầu, hắn là một kiến trúc sư tốt nghiệp đầy danh tiếng, bước vào xã hội hơn 2 năm thời gian, hắn đã có được hơn trăm vạn gia tài, một kiến trúc sư không chỉ nổi danh ở trong nước mà còn đầy danh vọng ở nước ngoài, nhưng bên cạnh đó hắn là một tên trộm mộ.
Với địa vị như vậy hắn muốn gì mà không được, nhưng tất cả đều là duyên số, từ nhỏ hắn ở cùng tổ gia gia, hắn đã được huấn luyện và đào tạo... mà dẫn đến...
Về phần tại sao mà Sở Dật lại đi đến Huyền Nguyên Tinh, cũng là bởi vì do viên thạch châu hút hắn vào, nghe nói viên thạch châu này là vật của Tần Quốc Thượng Tướng, có danh xưng là "Sát thần" là viên thạch châu giữ mộ .
Trước lúc tổ gia gia lâm chung có đem thạch châu đưa cho Sở Dật, đánh chết hắn cũng không tin được chính mình bị đưa đến nơi này, một tinh cầu hoàn toàn xa lạ. Nguyên do cũng bởi vì viên thạch châu.
Vuốt ve viên thạch châu trước ngực, Sở Dật không khỏi nghiến răng thống hận, nếu không phải còn hy vọng viện thạch châu này sẽ cho một điều gì đó, truyền tống trận pháp đưa hắn về địa cầu, hay một sức mạnh... thì hắn sớm đã đập nát đi rồi.
Ở Huyền Nguyên Tinh hai năm trời, Sở Dật cũng dần dần mang theo tuyệt vọng và sự bất lực, đây là một tinh cầu mà hắn khó thể tưởng tượng được, ở noi này, không có khoa học kỹ thuật hiện đại, tất cả đều là phục cổ, nhưng ít nhất hắn là một người hiện đại, khi quay về sống về thời cổ đại, có thể bằng kiến thức hiện đại của mình mà tạo ra một sự nghiệp không tồi chứ.
Nhưng sự thực, thật là đau lòng ..., ông trời trêu đùa hắn, Huyền Nguyên Tinh là tinh cầu thuộc về người tu chân, mặc dù phần lớn là bình dân, nhưng tất cả đều thuộc một bộ phận nho nhỏ bay trên rời, phi thiên độn địa, khai sơn liệt hải...đều là tu sĩ..
Trăm vạn tu sĩ ở đây, đều lấy tu đạo thành tiên là ý tưởng sống của mình, nhưng con đường đi đến đó thật là gian nan..
Lại cầm "Bách Linh Nhưỡng" lên uống, Sở Dật lấy tay vuốt ve thạch châu trước ngực, màu sắc ảm đạm , hồi tưởng chính mình sơ lâm Huyền Nguyên Tinh đến nay đến nay, không khỏi cảm khái hàng vạn hàng nghìn lần.
Huyền Nguyên Tinh không biết so với địa cầu lớn hơn bao bao nhiêu lần, sơn xuyên địa mạo địa mạo quả là so với địa cầu có chút tương tự, ở đây có 9 đại quốc,hơn 100 tiểu quốc phụ thuộc vào 9 đại quốc này, các quốc gia này tổng dân cư cũng phải hơn 100 triệu, bất quá 9 quốc tồn tại ở Huyền Nguyên Tinh đều có lực lượng sau lưng so với 9 đại quốc tuyệt đối hùng mạnh hơn rất nhiều.
Với Huyền Nguyên Tinh theo cách nói đơn giản , 9 đại quốc là lực lượng tối cao ở nhân gian, mà sau 9 đại quốc thì Tu Chân Giới mới chính là sự tồn tại tối cao.
Điều đó cũng thể hiện rằng người tu chân siêu thoát hồng trần, không quan tâm đến thế tục.
Sống ở Huyền Nguyên Tinh nửa năm, bởi vì nhân sinh không quen cùng với phát sinh mối quan hệ tương phản lớn. Sở Dật có một cuộc sống thật sự khó khăn, thậm chí có mấy lần suýt nữa vứt bỏ cái mạng nhỏ này.
Cho đến khi hắn vượt qua được vô thượng Nguyên Dương Tông chiêu mộ thợ mỏ, mới làm cho Sở Dật tìm được một cơ hội, có thể khiến hắn cảm thấy sống ở tinh cầu tu chân này tốt hơn.
Nơi Sở Dật đang ở hiện tại, chính là một vùng núi kéo dài mấy trăm dặm, có tên gọi là Hóa Vân Sơn Mạch, cũng chính là một trong 18 khu mỏ linh thạch mạch khoáng cảu Vô Thượng Nguyên Dương Tông.
Đối với người tu chân cao cao tại thượng, bản thân hắn nghĩ là làm cu ly đi khai thác linh tạch, nhưng lại là một chức nghiệp, đương nhiên, thợ mỏ cũng phải tuyển chọn từ bình dân.
Tuy rằng khai thác linh thạch rất mệt và có nhiều nguy hiểm, nhưng thù lao trả rất tương xứng , có rất nhiều bình dân xin vào để làm.
Làm đủ 3 năm, cả đời không lo
Đây là nhưng câu bên miệng của những người thợ mỏ lâu năm, mà cũng chính là sự thật, thời gian 3 năm tích lũy tài phú, để làm đại địa chủ thì hơi khó, nhưng làm tiểu địa chủ thì có thùa...
Nhưng đó cũng không phải mục đích mà Sở Dật tới.....
"Phàm nhân tu tiên, phi thường gian nan... Kiếp sống thợ mợ của Sở Dật cũng là bước đầu tiên đặt chân đến Tu Chân Giới..."
Lại tự ẩm một ngụm Bách Linh Nhưỡng, Sở Dật trong mắt hiện lên một chút kiên định thần thái, thì thào lẩm bẩm.
|