Cửu Cảnh Tiên Thiên, chính là cảnh giới tiên thiên mà tu sĩ có được thực lực thâm sâu, dựa vào đó mà phân chia cấp bậc, căn cứ vào chân nguyên trong cơ thể để quyết định thực lực.
Nếu là sư xuất danh môn, khi bươc vào cảnh giới tiên thiên, đạt đến cửu cảnh, theo lẽ thường thì cần mấy viên linh đan để hỗ trợ bước vào cảnh giới này, tuy nhiên, có thể đạt được cảnh giới này dĩ nhiên không ai cũng có thể tự nhiên mà được.
Ngay cả môn nhân của Vô Thượng Nguyên Dương Tông , từ tiên thiên sơ cảnh mà bước tới cửu cảnh, cũng cần nhiều năm tháng, vì dù sao đi nữa quá trình này cần phải có công pháp hợp lý hoặc là thiên phú siêu quần, bên cạnh đó cũng cần phải tích lũy một quá trình hấp thụ linh khí lâu dài để từ đó tự hành vận chuyển thành chân nguyên trong cơ thể.
Đảo mắt đã qua mấy tháng thời gian ở khu vực này, trừ Sở Dật hạ thủ giết chết con Man Giác Huyệt mãng, sau đó liên tục giết chết thêm bảy em như vậy, sau lần kinh nghiệm đầu tiên giết quái vật... Sở Dật làm " công việc " cũng có chút thành quả hơn. Càng không tốn nhiều sức và linh thạch.
Trừ lần đó ra, Sở dật liên tục không ngừng hao tổn để lấy và tìm kiếm linh thạch, tính đến nay trong tính toán của Sở Dật, khoảng thời gian ở đây tự bản thân hắn cũng tiêu tốn hơn hai ngàn hạ phẩm linh thạch.
Thời gian hắn ngày đêm " làm việc ", dốc lòng khổ tủ, trong nửa năm, Sở Dật hắn từ tiên thiên sơ cảnh mà đã đạt tới tiên thiên bát cảnh, đây là thành tích cũng đủ làm cho môn nhân của cửu đại môn phái phải ghen tị với tốc độ tu luyện.
Hơn nữa, khi nhắc đến lão chưởng quỹ tán tu đã cấp cho hắn "Tam Nguyên Liệt Hỏa Quyết", đã nói phải mất hơn nửa cuộc đời mới đạt được tới tiên thiên ngũ cảnh, nhưng mà hiện tại, thật là buồn cười hắn đã đạt tới tiên thiên bát cảnh, dù sao cũng do lượng tinh thạch mà hắn " đào bới " được.
Từ góc độ là người hiện đại ở địa cầu nhận thức của Sở Dật ở tu chân giới này , hắn là một người biết ăn chơi " linh thạch".
Cũng giống như ở địa cầu, không có tiền thì ngươi đừng nghĩ sờ tới chai Lafite Rothschild 82 năm tuổi, rút xì gà Cu Ba ra nhé, ở Huyền Nguyên Tinh , không có linh thạch , ngươi đừng nghĩ đặt chân vào con đường tư chân..... ha ha không có tiền thì khổ đó.
Theo cảnh giới tăng tiến, chân nguyên trong cơ thể ngày càng tăng trương, Sở Dật hôm nay tế động "Liệt hỏa chưởng" đã có thể một chưởng đánh chết Man Giác Huyệt Mãng, dĩ nhiên hắn chỉ muốn lấy được linh dịch của Man Giác Huyệt Mãng mà thôi, một lần nữa Sở Dật hướng " Liệt Viêm Chỉ " là biến tướng của " Liệt Viêm Chương" sau cải biên.
Đã kéo dài hơn một tháng, không thấy xuất hiện thêm Man Giác Huyệt Mãng ở đây, mà trong lúc này linh thạch ở khu vực này cũng hao tốn rất nhiều, cộng thêm cảnh giới bát tiên thiên muốn trùng kích đến tiên thiên cửu cảnh, thì cần phải hao tổn một lượng linh khí lớn. Đó là lý do khiến Sở Dật không thể tiếp tục hoạt động ở khu vực này nữa.
Sau một lúc gom góp lại toàn bộ linh thạch tổng cộng có 64 trung phẩm linh thạch, dựa vào ánh mắt của chuyên gia đào mộ kết luận, khu vực huyệt động phía trước tuyệt đối sẽ có nhiều linh thạch đang "vui mừng" chờ hắn đến " thịt luộc ".
Vui mừng cũng có nhưng hơn nữa nguy hiểm lại càng cao, bất quá với việc tăng trưởng tu vi bản thân , thì độ khoái cảm của hắn lại càng lên cào, thật đúng là " Phú Quý Hiểm Trung Cầu " Sở Dật nói.
Có cơ hội thì phải nắm thật chắc, mình mới bước được nửa đường trên con đường tu chân, trừ cách mạo hiểm ra thì khó tìm được cách khác để tăng tu vi bản thân lên.
Huyền Nguyên Tinh tồn tại hơn trăm vạn tu sĩ, chỉ có thực lực quyết định tất cả thôi. Cố lên nhé.....
Sở Dật sau khi chuẩn bị ổn thoảm bắt đầu chuẩn bị tiến vào khu vực huyệt động tiếp theo,nhưng một vật xuất hiện ngoài ý muốn, khiến cho cước bộ hắn dừng lại.
Viên thạch châu ở trên cổ Sở Dật đột nhiên phát sáng, mắt nhìn thấy cái vật mà đem hắn đến Huyền Nguyên Tinh, một vật " Tội khôi họa thủ " một lần nữa xuất hiện bạch quang trong trí nhớ của hắn. Khiến cho Sở Dật tâm tình bây giờ khó mà hình dung được.
- Này hạt châu khốn khiếp này, phát sáng không lẽ lại muốn truyền tống mình đến một địa phương xa lạ khác ?? Hay là , nó đem mình về địa cầu ....
Sở Dật bây giờ tâm tình đúng là rất kích động , lại bất an, thấp thỏm, tiểu tâm dực dực đem hạt châu đặt ở giữa hai ngón tay, ngưng thần chăm chú nhìn biến hóa của hạt châu.
- Lục mang tinh trận ?? Tại sao trì trệ không thấy ?
Chừng một hồi lâu thời gian , thạch châu bắt đầu có biến hóa chẳng qua là tia sáng dần dần mờ đi, cũng không có biến hóa khác, điều này hiển nhiên Sở Dật đã gặp lần đầu tiên cũng giống như vậy.
Đang trong lúc Sở Dật nghi ngờ, đột nhiên một cỗ uy nghiêm lanh lẽo, phảng phất một âm thanh trong lòng hắn như một bàn tay ma lực khiến cho hắn chấn động.
- Tiểu tử, không cần nhìn ngó lung tung nữa, Bổn Tôn hao phí khí lực đêm ngươi truyền tống đến Huyền Nguyên Tinh, cũng không phải lãng phí thời gian đâu.
- Ngươi là ai ?. Đây là bản năng phản xạ đầu tiên của Sở Dật.
Âm thanh ma lực lại lần nữa vang lên trong longg Sở Dật, khoan thai nói :
- Tiểu tử ngươi chính là... ở địa cầu Bổn tôn không lấy được linh khí... Ở nơi này, ta tên là.. Bạch Khởi !
- Bạch Khởi.... Sở Dật trong mắt sáng lên hai luồng tinh quang, trong lòng tức giận, nhưng kinh ngạc thì nhiều hơn.
- Lão tử không quản người là Bạch Khởi, hay là Hắc khởi gì đó, ngươi đem lão tử đến nói địa phương quỷ quái này, còn đầu mặt mũi mà ló đầu lên..... ta Đ....C...M ngươi....!
Tích tụ ức chế mấy năm qua, Sở Dật cưỡng mãnh xả hơi " Chửi bới ", ước chừng được mười phút đồng hồ, Sở Dật mắng đủ, thở một hơi, đem thạch châu trên tay định bóp nát, ra vẻ muốn nói
- Mắng ngươi cũng đủ rồi, lão tử nói nhảm với ngươi làm gì nữa, một là đập nát thạch châu hai là ném đi.
Bạch Khởi âm thanh thâm trầm hướng về Sở Dật , trong đan điền hắn chấn vang, nhưng không có chút hỏa khí nào. Nói :
- Tiểu tử, nếu ngươi phá hủy thạch châu này, thì đừng hy vọng quay về cố quê của ngươi....
- Cái gì ??
Sau khi nghe lời đó, Sở Dật lập tức bỏ ngay ý nhiêm đập nát thạch châu, mang theo giọng nghi vấn nói :
- Người nói là quay về địa cầu ?
- Địa cầu . Bạch Khởi đơn giản nói.
- Cần điều kiện như thế nào ?. Sở Dật không ngu đến nỗi việc như vậy đâu có thể dễ dàng được.
- Không khó, chừng nào ngươi có thể tu luyện đến Hóa Thần Kỳ, là có thể xuyên không , trở về cố quê của ngươi....
- Hóa Thần Kỳ.....
Nghe được lời ấy, Sắc mặt Sở Dật trở lên khó coi hơn, trải qua mấy năm ở Huyền Nguyên Tinh, hắn cũng rất hiểu rõ được rằng, Hóa Thần Kì là ý vị như thế nào.
Tu chân giới được phân chia làm chín đại cảnh giới , từ lúc sơ nhập tu chân là tiên thiên chi cảnh, theo tứ tự tiếp theo là : Trúc Cơ, Khai Quang, Dung Hợp, Linh Tịch, Kim Đan, Nguyên Anh, Xuất Khiếu, Hóa Thần......
Về việc đạt tới cảnh giới Hóa thần thì đây cũng là cảnh giới tồn tại trong truyền thuyết , ít nhất là ở Huyền Nguyên Tinh là như vậy.
Mà Sở Dật biết ở Huyền Nguyên Tinh có chín đại môn phái, tìm không ra cũng chỉ có khoảng hai mươi em tu vi Hóa Thần Kỳ.
Bạch Khởi nói, giống như đập một gậy đập cho Sở Dật cao hứng về nhà mà phải bỏ đi ý nghĩ đó ngay lập tức.
- Đã như vậy, hạt châu này, không, cũng không có tác dụng nữa.
Thanh âm của Bạch Khởi lại lần nữa vang lên trong đầu Sở Dật :
- Tiểu tử, ngươi đừng làm bộ không muốn sông chết nữa, bổn tôi nói cho ngươi phương pháp, hơn nữa cũng không khó, tự nhiên có biện pháp, chỉ có Hóa Thần Kỳ mà thôi, được bổn tôn giúp đừng nói cảnh giới nhỏ bé đó, hừ hừ,ngươi tu luyện đến cảnh giới cao hơn cũng chẳng phải là việc không thể được.
- Chỉ bằng người, hừ.
Sở Dật hừ lạnh một tiếng, cũng khinh thường đáp lại :
- Ngươi một mực xưng là bổn tôn, sao lại bị vây hãm trong hạt châu nhỏ bé như vậy, ngươi dựa vào đâu, đinh lừa gạt ta ah . " Tiểu tử ", ngươi giúp ta thoát khốn phải không, để cho ta tin ngươi ah ?
Trải qua một phen nói chuyện, với cơ trí của Sở Dật, đem thần thức câu thông cùng với ý đồ của đối phương phân tích, khiến cho Bạch Khởi thủy chung âm trầm bình thản như vậy mà phải mấy phần kinh ngạc.