Đại quân tiếp cận, tu giả trong Phù Chiến Điêu Lâu dao động một trận nhưng rất nhanh đã bình tĩnh trở lại.
Mặt trời chìm khuất sau tầng mây dày đặc, bầu trời trở nên âm trầm u ám, tràn ngập tiêu điều.
Tả Mạc lắc lắc đầu, rốt cuộc Đông doanh Tây doanh mới thành lập được ít ngày, Công Tôn Sai sư đệ cũng không đặt tinh lực chủ yếu vào hai doanh này, nên các phương diện đều yếu hơn nhiều so với Chu Tước Doanh.
Tả Mạc giơ tay xuất ra Phạn Âm hoàn.
Phạn Âm hoàn kim sắc vừa xuất hiện liền bay lên phía trên Kim Ô thành, hóa thành một vòng ánh sáng, tỏa ra vô số kim ti, quấn quanh ba mươi sáu tòa Phù Chiến Điêu Lâu. Trên từng sợi tơ, có vô số kim hoàn.
Phạn Âm hoàn sau khi được tôi luyện bằng Kim Ô hỏa cùng cương lôi, lúc này tính chất của nó cực kỳ hòa hợp với Phù Chiến Điêu Lâu, lần này vừa xuất hiện, khí thế hơn xa so với khi còn ở trên Hoang Mộc Tiều.
Tả Mạc cũng bỏ rất nhiều tâm tư vào việc bố trí vị trí ba mươi sáu tòa Phù Chiến Điêu Lâu, ngoại trừ có thể cùng với Phạn Âm hoàn phát động Thiên Hoàn Minh Nguyệt Trận, tự thân chúng cũng tạo thành một phù trận.
Tả Mạc đối với trận chiến này tràn ngập lòng tin. Sự tin tưởng này, không đến từ thứ gì khác ngoài Kim Ô thành. Không ai có thể biết, hắn rốt cuộc đã bỏ ra bao nhiêu công sức, tâm tư để xây dựng nên tòa thành này.
Từng đợt phạn âm hùng hồn trang nghiêm vang lên, có lúc vang vọng như có người tụng niệm ngay bên tai, lúc lại nhỏ đến mức không thể nghe thấy. Sự sợ hãi của tu giả trong thành cũng tan đi không ít.
“Đây là trận pháp gì?” Đại hán đang đứng từ xa nhìn lại, trong mắt bỗng hiện lên một tia kinh ngạc, nhìn qua tình hình thì trận này không hề tầm thường.
Người trung niên nheo mắt: “Theo thuộc hạ thấy, trận này hẳn là thoát thai của Thiên Hoàn Minh Nguyệt Trận, chẳng qua tính chất hoàn toàn tương phản, bá đạo cương mãnh, trọng sát phạt! Thủ đoạn bày bố trận pháp của người này, cực kỳ lợi hại!
“Tại sao lại nói như vậy?” Đại hán khiêm tốn thỉnh giáo.
Người trung niên giải thích: “Mời đại nhân xem, vòng kim hoàn kia hẳn là Phạn Âm hoàn.”
“Phạn Âm hoàn?” Đại hán chưa từng nghe nói qua: “Rất lợi hại sao?”
“Chẳng qua chỉ là một loại pháp bảo âm thanh tam phẩm bình thường, nhưng kiện Phạn Âm hoàn này hiển nhiêu đã trải qua tôi luyện đặc thù. Nếu như thuộc hạ đoán không sai, hẳn là trải qua luyện hóa bằng hỏa và lôi, kim hoàn này đã thăng lên tứ phẩm.”
“Nga, tứ phẩm a.” Đại hán ngược lại có chút lơ đễnh, pháp bảo tứ phẩm tuy rằng hiếm thấy, thế nhưng với hắn mà nói, cũng không coi là cái gì.
“Suy nghĩ của vị thành chủ này có thể nói là vô cùng tài tình, uy lực của Thiên Hoàn Minh Nguyệt Trận tuy lớn, nhưng bày bố cũng vô cùng phức tạp rường rà, không ngờ người này dùng Phù Chiến Điêu Lâu làm cơ sở, từ đó chỉ cần có Phạn Âm hoàn này liền có thể tùy lúc mà bày ra đại trận. Hơn nữa kim hoàn này trải qua luyện hóa bằng lôi, hỏa, tính chất rất cương mãnh. Thành này cũng có thể cung cấp lôi, hỏa cuồn cuộn không ngừng, đại trận biến Phù Chiến Điêu Lâu, Kim Ô thành thành một thể, uy lực tăng vọt nhiều lần.” Người trung niên không che giấu sự tán thưởng. Đại hán lúc này mới bừng tỉnh đại ngộ, trên mặt càng thêm vẻ chờ mong.
Nghe thấy từng đợt phạn âm, Tả Mạc cười nhạt nhìn đại quân đã tiến lên chỉ còn cách Kim Ô thành hai mươi dặm.
Trừ phi là kim đan, không nghe nói tới tu giả ngưng mạch kỳ nào có thể công kích ở cách xa hai mươi dặm. Khoảng cách hữu hiệu của kiếm quang của tu giả ngưng mạch kỳ không quá ba dặm. Nói cách khác, đối phương muốn công kích Kim Ô thành phải tới gần trong vòng ba dặm.
Thế nhưng cự ly công kích của Phù Chiến Điêu Lâu là mười dặm, hơn nữa Phù Chiến Điêu Lâu do Tả Mạc xây nên có cự ly công kích lên tới mười lăm dặm.
Vì sao Phù Chiến Điêu Lâu lại có giá trị như vậy, khó gặp như vậy, chính là vì trong số những kiến trúc của thành trì, nó có uy lực cường đại nhất.
Khi Tả Mạc mới bắt đầu xây dựng Kim Ô thành, toàn bộ bố trí đều là vì chiến đấu. Gần như tất cả mọi thủ đoạn công kích hắn có thể nghĩ ra đều được dùng lên Kim Ô thành.
Hạ Tường đứng trong nhóm trưởng lão của ngoại đường, từ xa nhìn lại Kim Ô thành, vẻ mặt cũng vô cùng chấn động.
“Không ngờ thực sự có người xây thành!”
“Thật không thể ngờ!”
…
Trong mắt mỗi vị trưởng lão đều toát lên vẻ tham lam, bất kỳ ai lần đầu tiên nhìn thấy tòa Kim Ô thành mỹ lệ tinh tế như vậy ý tưởng đầu tiên cũng là chiếm lấy.
“Địa phương tốt như vậy, chỉ có ngoại đường chúng ta mới có tư cách đi vào!” Hạ Tường kiên quyết nói, hắn ngay cả một khắc cũng không chờ được nữa.
Nếu như có thể đoạt được tòa thành này, đem nó trang bị thành tổng bộ của ngoại đường, đó là chuyện vẻ vang đến nhường nào. Ngay cả lão tổ, nhìn thấy tòa thành này chỉ sợ cũng không có cách nào bình tĩnh được! Nghe nói bên trong còn có vô số tài liệu cùng pháp bảo trân quý chồng chất, đây quả thực là một tòa bảo thành!
Những trưởng lão khác đều nhao nhao hưởng ứng, trong mặt lọ vẻ sốt ruột. Tất cả mọi trở ngại lúc trước đều bị quên hết, lúc này trong mắt họ chỉ có tòa thành này - một tòa thái dương chi thành!
“Ai lên trước?” Hạ Tường quay sang hỏi.
Các trưởng lão nhất tề câm miệng, bọn họ cũng không ngốc. Kim Ô thành khí thế sâm nghiêm, đại trận phát ra hào quang, càng làm cho mỗi người bọn họ kinh hồn táng đởm. Bọn họ cho rằng đã tới thời gian thu hoạch, chỉ cần đánh hạ Kim Ô thành, người có công đầu nhất định sẽ được một khoản lớn. Nhưng nếu mất mạng ở cửa ải cuối cùng này, thực sự là rất đáng tiếc. Phạn âm từ xa vọng lại, kim hoàn sáng rực như mặt trời cũng nhắc nhở bọn họ phải cẩn thận.
Hạ Tường đối với đám người này rõ như lòng bàn tay, trong lòng cười nhạt, nói: “Người đầu tiên công vào trong thành, được chọn chiến lợi phẩm đầu tiên, có thể chọn ba kiện.”
Các trưởng lão lập tức thèm đến đỏ mắt.
Dưới trọng thưởng tất có dũng phu!
Với sự giàu có và đông đúc của Kim Ô thành, có thể tưởng tượng chiến lợi phẩm quý giá đến mức nào. Được chọn chiến lợi phẩm đầu tiên, hơn nữa còn có thể chọn ba kiện, tối thiểu cũng lấy được ba kiện pháp bảo tứ phẩm! Tưởng thưởng phong phú như vậy, không ai có thể thản nhiên được nữa.
“Ai trước?” Hạ Tường hỏi lại.
“Ta trước!”
“Ta trước!”
Các trưởng lão lập tức hăng hái lên, nhiệt tình chiến đấu tăng vọt, ngay cả người luôn chống đối với đại trưởng lão như nhị trưởng lão cũng không nhịn được mở miệng.
“Vậy làm phiền nhị trưởng lão dẫn đầu vậy!” Hạ Tường bất động thanh sắc nói.
Nhìn nhị trưởng lão mang theo một đám người chuẩn bị tấn công, trong mắt Hạ Tường hiện lên vẻ đắc ý lờ mờ khó có thể thấy. Hắn là người tâm cơ thâm trầm, vừa nhìn thấy Kim Ô thành đã biết là chỗ không dễ đánh. Nhị trưởng lão nguyện ý đi chịu chết, hắn liền vui vẻ ngồi xem.
Đối với chuyện đánh hạ Kim Ô thành, Hạ Tường tràn ngập lòng tin. Nhiều người như vậy, chỉ dùng chiến thuật biển người cũng có thể khiến cho đối phương suy sụp. Tới lúc này, hắn trái lại rất ung dung, trong lòng còn thoải mái tính toán những sự tình khác.
Trong số các trưởng lõa nhị trưởng lão chỉ có quyền dưới Hạ Tường. Hắn tự nhiên cũng minh bạch tâm tư của Hạ Tường, chẳng qua khi nói ra lời này, hắn tự nhiên cũng có phần nắm chắc.
Hắn một hơi chọn ra một nghìn năm trăm người, đi cùng hắn còn có ba trưởng lão. Đến khi nhị trưởng lão xuất ra kiện pháp bảo đầu tiên, những trưởng lão phía sau, bao gồm cả Hạ Tường đều thay đổi sắc mặt. Chỉ thấy một đám mây nhàn nhạt phóng ra từ trên tay hắn, không ngừng bay giữa đám tu giả. Chỉ sau nửa khắc, một nghìn năm trăm người, quanh thân mỗi người đều cso thêm một đạo vân khí nhàn nhạn.
“Vân Trận Sa!” Người trung niên đang đứng từ xa quan sát trận chiến thất thanh kêu lên: “Trên tay hắn không ngờ lại có Vân Trận Sa!”
“Vân Trận Sa là cái gì?” Đại hán thấy người trung niên thất thố như vậy, không khỏi hiếu kỳ hỏi.
“Vân Trận Sa là một kiện pháp bảo thập phần hiếm thấy.” Người trung niên sắc mặt ngưng trọng: “Phẩm giai của nó không cao, chỉ là tứ phẩm, là do Thải Vân Ti chỉ có ở Thiên Nhạc Phường – Vân Hải giới luyện chế thành, rất hiếm gặp ở bên ngoài. Công dụng của nó cũng rất đặc biệt, có thể sinh ra một đạo vân khí, chống trả lại công kích.
“Giống như linh tráo?” Đại hán hỏi.
“Cũng không khác bao nhiêu. Lực phòng ngự của vân khí này cũng không cao, nhưng rất khó đánh tan. Điểm lợi hại chân chính của nó là không phải chỉ dùng cho một người. Ngài xem bọn chúng, trên mỗi người đều có một đạo vân khí. Càng có nhiều người, tác dụng của Vân Trận Sa này càng lớn!”
Ánh mắt đại hán sáng lên: “Thứ bảo bối này rơi vào tay bọn chúng quả thực là lãng phí.”
Ngữ khí người trung niên nghiêm túc: “Kim Ô thành lần này khó mà chống đỡ được!” Thấy đại hán có chút không đồng ý, lại nói thêm: “Vân khí cũng không quá kiên cường, nhưng nếu mỗi người đều phòng ngự mạnh hơn một chút, tích lũy lại cũng rất đáng sợ!”
Đại hán suy nghĩ một chút, nhất thời sợ hãi, càng cảm thấy thứ này không tầm thường, thật sự là lợi khí quần chiến, không nhịn được nói: “Vân Trận Sa này có thể mua được không?”
Người trung niên lắc đầu: “Vân Hải giới cách chúng ta quá xa.”
Đại hán có chút tiếc nuối.
Mọi người tuy không nhận ra lai lịch của Vân Trận Sa, nhưng công hiệu của pháp bảo này vừa nhìn đã biết. Có Vân Trận Sa, thực lực của một nghìn năm trăm người này lập tức tăng lên một bậc.
Sắc mặt các vị trưởng lão đều trầm xuống, nhị trưởng lão có pháp bảo lợi hại như vậy nhưng những trận chiến trước đây chưa hề dùng tới. Đương nhiên, chuyện bọn họ quan tâm nhất chính là nhị trưởng lão cuối cùng có thể một lần đánh hạ Kim Ô thành hay không.
Tả Mạc cũng có chút kinh ngạc, kiện pháp bảo kia của đối phương thật cường hãn! Quần chiến quy mô lớn, đáng sợ nhất chính là loại pháp bảo như Vân Trận Sa này, chẳng qua lúc này hắn cũng không tưởng tượng được biện pháp nào tốt hơn.
Cũng may hắn tâm tính kiên định, tuy rằng xuất hiện biến cố như vậy cũng không kinh hoảng chút nào.
Vẻ mặt nhị trưởng lão đắc ý. Hạ Tường ơi là Hạ Tường, ngươi khẳng định không nghĩ ra ta lại có Vân Trận Sa! Vẻ mặt những trưởng lão bên cạnh cũng rất hưng phấn, sĩ khí một nghìn năm trăm tu giả tăng vọt, bọn họ đều thôi động linh giáp.
Linh giáp của mỗi người thuộc tính khác nhau, màu sắc quang mang tự nhiên cũng khác nhau, đưa mắt nhìn lên, trên bầu trời rực rỡ hào quang đủ các màu sắc! Dưới quang mang của linh giáp, vân khí nhàn nhạt nhìn không hề đáng chú ý.
“Mọi người nghe lệnh ta!” Nhị trưởng lão chậm rãi mở miệng, thanh âm vang vọng ra xa: “Đây là trận đánh cuối cùng, trận này kết thúc, chúng ta có thể tiến vào trong thành! Người thứ nhất tiến vào trong thành, thưởng một kiện pháp bảo tứ phẩm!”
Mọi người nhất thời vô cùng hưng phấn, đối với tu giả phổ thông mà nói, có thể có được một kiện pháp bảo tứ phẩm cực kỳ khó khăn! Nhất thời cả đám người này đều đỏ mắt lên, hơi thở gấp gáp, bọn họ cảm giác cả người nhiệt huyết sôi trào, chiến ý tăng vọt, hận không thể lập tức xông lên chém giết!
Thấy sĩ khí tăng lên không ít, nị trưởng lão ngạo nghễ hạ lệnh: “Tấn công!”
Một nghìn năm trăm tu giả đằng đằng sát khí, gào thét nhằm hướng Kim Ô thành đánh thẳng tới! Mỗi người đều thôi động linh tráo đến cực hạn, tu giả có pháp bảo phòng ngự đều lấy ra dùng, cả đám hò hét bay về phía Kim Ô thành!
Trên bầu trời rực sáng lên từng đạo quang mang ngũ sắc, một nghìn năm trăm đạo quang mang, phủ kín cả bầu trời, vô cùng huyễn lệ, mang theo sát ý vô hạn, điên cuồng lao thẳng tới Kim Ô thành.
Tả Mạc tọa trấn Phù Chiến Điêu Lâu, không hề hoảng sợ chút nào, lúc này tất cả mọi tạp niệm đều bị hắn bỏ sang một bên. Trong mắt hắn chỉ có địch nhân đang nhanh chóng tiến gần đến. Chăm chú nhìn vào quân địch, trong lòng thầm tính toán cự ly, bỗng chốc, con mắt nheo lại, đột nhiên sáng lên. Hắn vung tay lên, hung hăng chém về phía trước một cái.
“Sát!”