Tả Mạc có thể ổn định thân hình là nhờ nữ tu giơ tay giữ lấy hắn.
Tai mũi hắn đều chảy máu, mặt như giấy vàng, thập phần kinh người, toàn bộ quần áo cùng linh giáp trên người hắn đều nát vụn. Vừa rồi ném ra hơn mười hạt Lôi âm hạch đào, uy lực của vụ nổ vượt xa dự đoán của hắn.
Vị trí lúc trước của Minh Tiêu lão tổ không còn bất cứ thứ gì lưu lại.
Nghĩ lại uy lực đáng sợ bài sơn đảo hải vừa rồi, hai chân Tả Mạc có chút run rẩy. Bỗng nhiên hắn lại nhớ lại tình cảnh lần đầu tiên mình dùng Âm hỏa châu.
Ca đã coi thường rồi!
Lúc trước âm châu hắn ngưng tụ được chỉ là nhị phẩm, Chung Duẩn hỏa cũng là nhị phẩm, Âm hỏa châu luyện chế ra đã có uy lực không nhỏ. Lần này dùng Kim Ô thành luyện chế Lôi âm hạch đào, uy lực làm sao có thể nhỏ được? Dù sao cả hai thứ đó cũng là tứ phẩm!
Hai loại tài liệu tứ phẩm, dùng phương pháp luyện chế Âm hỏa châu luyện hóa thành Kim ti lôi hạch, uy lực quả nhiên vô cùng mãnh liệt!
Nếu như mình không kịp chạy xa một chút, chỉ sợ…
Tả Mạc âm thầm sợ hãi một hồi, nhưng cũng cảm thấy may mắn rốt cuộc Minh Tiêu lão tổ cũng xong đời, lần này mạo hiểm như vậy cuối cùng cũng không uổng công.
Bỗng nhiên, trong lòng hắn xuất hiện cảm giác nguy hiểm. Hắn vô ý thức ngẩng đầu lên.
Một đoàn âm ảnh cực lớn, mang theo khí tức vô cùng nguy hiểm từ trên không ầm ầm lao xuống với tốc độ kinh người!
Minh Tiêu lão tổ còn chưa chết! Sắc mặt Tả Mạc nhất thời đại biến.
“Đi chết đi!”
Một tiếng rít gào tràn ngập phẫn nộ cùng sát ý, ầm ầm vang lên trên đỉnh đầu Tả Mạc!
Quần áo, linh giáp toàn thân Minh Tiêu lão tổ đều tan nát, tóc tai rồi bù, khóe miệng đầy máu, cánh tay trái chỉ còn một khoảng không. Uy lực của Lôi âm hạch đào vừa rồi làm cho hắn hồn phi phách tán, dưới tình thế cấp bách, hắn liều mạng tự tổn hại ba thành tu vi để vận dụng bí kỹ, nhờ thế mới gian nan thoát khỏi một kiếp.
Ngay cả như vậy, hắn cũng bị tổn thương vô cùng thảm trọng. Không chỉ có cánh tay trái bị đoạn, phi kiếm bị hủy, thảm thiết nhất chính là ba thành tu vi của hắn, cũng có nghĩa là cảnh giới của hắn sụp đổ, một lần nữa trở thành ngưng mạch kỳ. Chuyện này làm sao lại không khiến cho hắn phẫn nộ dị thường?
Tu vi bị tổn hại, chính là tình huống mà mỗi tu giả đều sợ hãi nhất!
Ngày hôm nay Minh Tiêu lão tổ nhất định phải đem đám người này băm thành mảnh nhỏ!
Trong đầu Minh Tiêu lão tổ chỉ có một ý nghĩ, Minh Tiêu kiếm quyết được thôi động đến tận cùng.
Không khí trên Kim Ô thành dường như đông cứng lại, trong nháy mắt bầu trời dường như hóa thành một khối thủy tinh trong suốt, từng đám mây, khí bụi, ánh sáng,… tất cả đều nháy mắt ngưng trụ lại, không hề nhúc nhích, không hề có một tia sinh cơ.
Khoảng không như đông cứng lại, ngay cả ánh mặt trời cũng không cách nào xuyên qua, một bóng đen cực lớn hạ xuống bao phủ toàn bộ Kim Ô thành.
Sát ý đáng sợ không một tiếng động khiến cho mỗi người đều cảm thấy kinh khủng.
Đinh!
Âm thanh thanh thúy giống như tiếng thủy tinh vỡ vụn, khoảng không bị đông cứng bỗng nhiên xuất hiện đầy vết rạn giống như mạng nhện. Vết rạn nứt lấy tốc độ kinh người lan tràn ra, giống như có một cây búa vô hình đang không ngừng đập lên.
Thúc Long kinh ngạc, con đường tu luyện của bọn hắn chính là ngưng luyện sát ý, đối với sát ý rất mẫn cẩm. Lúc này hắn bất chấp mọi thứ, chợt quát lên một tiếng: “Sát!:
Mọi người trong Vệ doanh rùng mình, đồng thời quát lớn lên: “Sát!”
Hắc khí lượn lờ, hóa thành hắc mãng dài hơn mười trượng, rít lên một tiếng, vô cùng hung hăng đánh về phía Minh Tiêu lão tổ.
Minh Tiêu lão tổ không chút kinh hoảng, lặng lẽ cười lạnh một tiếng, giơ lên một ngón tay.
Rào rào rào, khoảng không đông cứng phía trên vỡ vụn thành vô số mảnh nhỏ, không ngừng xoay tròn, trở thành một đạo phong trụ cao hơn mười trượng, đón đầu đánh lên hắc mãng.
Minh Tiêu kiếm quang – tiêu toái!
Oanh!
Hai đại quái vật không hề dùng kỹ xảo gì va chạm với nhau, vang lên một tiếng nổ kinh thiên động địa.
Tả Mạc đáng thương lại bị bắn văng lên không trung.
Chết tiệt!
Vài đạo Thiên Không kiếm ý lưu lại mấy vết cắt trên người Tả Mạc, hắn cố nén đau nhức vội vàng nhìn về phía chiến trường, nhịn không được hít vào một hơi khí lạnh.
Trước người Minh Tiêu lão tổ có vô số mảnh kiếm ý như thủy tinh bồng bềnh, miệng mũi hắn tràn đầy tiên huyết, vừa rồi hắn không bị hề bị thương chút nào, chỉ là ánh mắt của hắn càng thêm hung ác độc địa.
Tả Mạc vừa chạm phải ánh mắt của Minh Tiêu lão tổ, nhất thời âm thầm rùng mình, đối phương muốn liều mạng rồi!
Thân hình Thúc Long lảo đảo, kêu thảm một tiếng, sắc mặt tái nhợt. Những doanh vệ khác cũng đứng không vững, giống như một đám người say rượu.
Bồ yêu ở trong hạng liên giận không kìm được: “Phế vật! Các người là lũ phế vật! Một tên kim đan đã khiến cho các người chật vật như vậy, sau này còn làm được chuyện gì? Ta đường đường là một Thiên Yêu, kẻ dưới tay tuyệt đối không có phế vật…”
Trên mặt Thúc Long hiện lên vẻ cười khổ, bọn hắn vừa mới đột phá, thân thể còn cần một khoảng thời gian nữa mới có thể quen thuộc.
Hắn bỗng nhiên trợn tròn mắt, lộ ra vẻ mừng như điên.
Nữ tu không biết từ bao giờ đã xuất hiện ở phía sau Minh Tiêu lão tổ, điểm tới một chỉ!
Cơ hội!
Mọi người đều toát ra vẻ vui mừng, mọi người đều đã từng chứng kiến sự cường hãn của nữ tu, nàng tuyệt đối là người có thực lực cường hãn nhất Kim Ô thành.
Nàng cuối cùng cũng xuất thủ rồi!
Không biết vì sao trong lòng Tả Mạc bỗng nhiên trầm xuống. Tử mang trong mắt nữ tu giống như ngọn lửa, hắn lần đầu tiên thấy tử mang trong mắt nàng sáng rực lên như vậy.
“Ha ha ha ha! Tất cả đều đi chết đi!”
Minh Tiêu lão tổ cười gằn, khoảng không đông cứng trên đầu ầm ầm tan vỡ, vô số mảnh kiếm ý nhỏ trong suốt giống như tuyết lở tràn xuống.
Vô số mảnh nhỏ xuyên qua thân thể hắn, tạo thành vô số hoa máu, Minh Tiêu lão tổ dường như không biết đau đớn, vẫn điên cuồng cười.
Trong đầu Tả Mạc ông lên một tiếng.
Minh Tiêu lão tổ muốn đồng quy vu tận!
Khoảng không phía trên Kim Ô thành tràn ngập các mảnh kiếm ý vỡ nát, khoảng không đông cứng kia đã hoàn toàn vỡ vụn thành mảnh nhỏ, từ trên trời giáng xuống mang theo khí thế không thể chống cự.
Vô số kiếm ý xuyên qua thân thể Minh Tiêu lão tổ, ban đầu vốn trong suốt lúc này trở nên những mảnh ngọc lưu ly đỏ rực.
Kiếm ý cuồn cuồn mờ ảo, bỗng nhiên có thêm một cỗ khí tức kiên quyết thảm liệt!
Dùng trời làm kiếm, dùng thân thể làm vật dẫn.
Minh Tiêu kiếm quyết - Huyết tiêu!
Sắc mặt mọi người càng thêm trắng bệch, một tên tu giả kim đan kỳ muốn đồng quy vu tận, đó là chuyện cực kỳ đáng sợ.
Dung Vi đứng từ xa quan chiến, vẻ mặt cũng đại biến, trong đầu chỉ có một ý nghĩ: “Kim Ô thành xong rồi!”
Sắc mặt Đại hán cùng người trung niên cũng biến đổi, trong đầu đồng thời hiện lên một ý niệm: “Kim Ô thành xong rồi!”
Không cần bất kỳ bí kỹ gì, bất kể hậu quả hoàn toàn bạo phát toàn lực trong một kích – loại chuyện này đối với tu giả kim đan kỳ mà nói không có bất kỳ chút khó khăn nào. Chính vì vậy trong khi chiến đấu với tu giả kim đan kỳ phải cực kỳ cẩn thận, nếu bức đối phương đến tuyệt cảnh, đánh ra một kích liều mạng thì cực kỳ đáng sợ. Cho dù là đám người Dung Vi, cũng chưa từng cùng với cao thủ kim đan kỳ liều mạng.
Dung Vi kinh sợ, nàng kiến thức rộng rãi, nhưng thực lực của Minh Tiêu lão tổ quả thực vượt xa dự đoán của nàng. Cho dù ở trong số tu giả kim đan kỳ của Thiên Thủy giới, thực lực của Minh Tiêu lão tổ cũng tuyệt đối đứng ở trong ba người đứng đầu. Nàng lúc này mới minh bạch, vì sao Hậu gia lại kiêng kỵ đối với Minh Tiêu lão tổ như vậy.
Chẳng biết vì sao, nàng lại âm thầm thở dài một tiếng.
Kim Ô thành có thể bức một gã tu giả kim đan kỳ đến mức phải liều mạng như vậy, trong lòng bọn họ vô cùng bội phục.
Chỉ tiếc…
Toàn bộ khoảng không phía trên Kim Ô thành rung động kịch liệt, toàn bộ kiếm ý đã hoàn toàn không thể khống chế được nữa!
Minh Tiêu lão tổ điên cuồng cười lớn, cả người hắn bạo phát một đoàn huyết vụ, phút chốc đã bị cuốn vào trong luồng kiếm ý không thể khống chế.
Phương viên năm mươi dặm xung quanh Kim Ô thành đều bị bao phủ trong kiếm ý. Mà càng khiến cho người tuyệt vọng chính là trong khu vực kiếm ý bao phủ, không có bất kỳ một loại độn pháp nào có hiệu quả, ngay cả chạy trốn cũng không thoát.
Trừ khi bọn họ cũng giống như Kim Ô thành, nắm giữ độn pháp cao cấp mới có thể thoát được kiếp nạn này.
Bầu trời tràn ngập kiếm ý huyết sắc phô thiên cái địa, tránh cũng không thể tránh.
Bảy tám ngọn núi xung quang đều tràn đầy dung nham, Kim Ô thành phảng phất như bị đặt vào trong tu la địa ngục.
Chết tiệt!
Trên mặt Tả Mạc hiện lên vẻ tuyệt vọng.
Bỗng nhiên, trước mặt hắn tối lại, xuất hiện thêm một thân ảnh.
Chính là nàng!
Cả người nữ tu đầy vết máu, không ít nơi quần áo bị máu thấm ướt súng, đôi chân trần tinh xảo giữa một mảng huyết hồng càng trở nên kinh tâm động phách. Không biết từ bao giờ mặt nạ của nàng đã bị hủy, lộ ra khuôn mặt xấu xí.
“Ngươi…” Tả Mạc đầu tiên là ngẩn người, vừa định mở miệng nữ tu đã bay thẳng lên phía trên.
Nàng mở rộng hai tay, giống như hai cánh chim, ngẩng đầu lên, toàn thân bao phủ trong hỏa diễm màu tím. Nàng tựa như thiêu thân lao vào lửa, lao thẳng vào dòng kiếm ý đang ầm ầm đổ xuống.
Tử hỏa cuồn cuộn dâng lên, khiến cho người ta không thể nhìn rõ thân thể nàng bên trong.
Chẳng biết vì sao, trong ngực Tả Mạc bỗng nhiên đau nhói, nước mắt không thể kìm được tuôn ra, từng giọt từng giọt theo khóe mắt chảy xuống.
Chuyện gì xảy ra…
Ngươi rốt cuộc là ai…
Nước mắt hắn làm nhòe tầm nhìn, trong ngực đau đớn, giống như có vật gì muốn phá tung ra.
Tiếng nổ ầm ầm vang vọng khắp nơi, kiếm ý phô thiên cái địa phía trên tụ tập lại như một dòng nước lũ, mang theo khí tức hủy thiên diệt địa.
Đau!
Thời gian dường như ngừng lại, trở nên cực kỳ thong thả, cơn đau trong lồng ngực càng trở nên rõ ràng, tựa như có một ngọn lửa không ngừng thiêu đốt.
Giữa bầu trời đầy kiếm ý vỡ nát kia, thân thể nàng chỉ nhỏ bé giống như hạt bụi.
Thực sự rất đau!
Đau đớn tràn ngập từng dây thần kinh của Tả Mạc, hắn không nhịn được dùng toàn bộ khí lực gào lên: “A a a!”
Đau đớn dâng lên giống như thủy triều, hung hãn tràn ra khắp thân thể hắn.
Hắn hoàn toàn không phát hiện dòng dung nham lưu động bên dưới giống như bị một cánh tay vô hình khuấy động, không ngừng dâng lên, trong chớp mắt đã cuốn lấy hai chân hắn. Đại trận bị phá hỏng trên mặt đất sáng rực lên hồng quang, phù trận bị tổn hại không ngờ đang khởi động!
Kim quang sáng rực Kim Ô thành , mũi nhọn của Phù chiến điêu lâu nhất tề hướng lên, tu giả bên trong kinh hãi phát hiện Phù chiến điêu lâu hoàn toàn không chịu sự khống chế nữa!
Nham thạch nóng cùng cương lôi điên cuồng phóng về phía Tả Mạc!
“A a a a!”
Tả Mạc điên cuồng gào lên, toàn thân hắn bao bọc trong nham thạch, thỉnh thoảng lại lóe ra cương lôi, kim quang từ bên trong.
Dị biến kinh động mọi người!
Sắc mặt Thúc Long đại biến, vừa muốn hành động liền nhe thấy vị đại nhân trong hạng liên quát: “Không được quấy rối hắn!”
Hắn chợt sửng sốt, lộ ra vẻ vui mừng.
Tả Mạc ở giữa dung nham nóng chảy, cảm giác thần thức giống như bị tách ra khỏi thân thể, hắn có thể cảm nhận rõ ràng sự đau nhức của thân thể, nhưng lúc này hắn giống như một người đứng xem, có thể nhìn rõ tất cả.
Hắn thấy được khối ngọc lưu ly ngũ hành trong cơ thể đang kịch liệt rung động…
Hắn nhìn thấy thân ảnh bao phủ trong tử hỏa phía trên.
Nàng đang nhìn mình.
Trong nháy mắt, Tả Mạc không cần cố gắng cũng có thể nhìn xuyên qua tử hỏa cùng dung nham nóng chảy, hắn nhìn thấy rất rõ ràng.
Hắn chỉ thấy một đôi mắt trong suốt, tràn ngập kinh hỉ cùng lưu luyến.