Bầu trời tràn ngập tiếng kiếm quang rít gào lao xuống, nữ tu cả người bao phủ trong tử hỏa, liếc mắt nhìn thật sâu Tả Mạc một lần. Tả Mạc chợt có ảo giác thời gian trong một chớp này bị kéo dài ra.
Ánh mắt hai người giao nhau.
Nữ tu thu hồi ánh mắt, một lần nữa ngẩng đầu lên, nhìn kiếm quang đang ầm ầm lao xuống.
Ba ba ba!
Cả người nàng tuôn ra từng chùm huyết hoa, nàng coi như không có gì. Máu tươi bắn ra, bay vào trong tử hỏa, ngọn lửa tựa như quái thú khát máu tham lam nuốt lấy máu tươi, cháy bùng lên hừng hực.
Hai cánh tay tràn đầy máu từ từ đưa lên, làm thành một tư thế hướng về phía trước.
Tử hỏa quanh cơ thể nàng dũng mãnh tiến về phía hai cánh tay.
Chỉ là một động tác đơn giản đến không thể đơn giản hơn, nhưng đột nhiên khiến cho người ta sinh ra cảm giác kiên quyết thảm liệt.
Nàng đưa hai tay đánh về phía trước.
Hai luồng tử hỏa bắn ra với tốc độ kinh người, quấn quýt vào nhau hình thành một vòng lửa lớn rộng hơn mười trượng. Toàn bộ tử hỏa trên người nữ tu đều nhập vào trong vòng lửa, một tia cũng không sót lại.
Vòng lửa xoay tròn trên đỉnh đầu nàng, yêu diễm quỷ dị.
Tả Mạc kinh ngạc ngắm nhìn, tử hỏa không còn bao bọc thân thể nữ tu, cả người nàng đầy máu tươi, quần áo rách nát trên người đã sớm ướt sũng máu, nhưng chỉ có cặp chân trần kia vẫn trắng noãn không có tỳ vết.
Càng làm cho hắn kinh ngạc chính là hắn không thể cảm nhận được nửa điểm khí tức của nữ tu.
Nàng dường như đột nhiên biến mất, không, phải nói là đột nhiên giống như người chết.
Tả Mạc đang bàng quan đứng nhìn, đột nhiên tâm tình kịch liệt chấn động.
Tả Mạc gào lên giống như dã thú bị thiêu đốt, dung nham, cương lôi cùng kim quang điên cuồng tiến vào trong cơ thể hắn, một đường tiến vào không ngừng phá vỡ, nghiền nát từng góc sâu nhất trong thân thể hắn.
Mà lúc này, tâm tình kích động của hắn lại giống như thêm dầu vào lửa, tình huống càng lúc càng trở nên không ổn. Nơi kim quang, cương lôi cùng dung nham đi qua, những bộ phận yếu ớt đều bị đốt cháy không còn một mảnh.
Mặc dù trước đây cơ thể, cốt cách của hắn đã được rèn luyện không ít, nhưng dưới sự tẩy lễ cuồng bạo như vậy cũng gần như sụp đổ.
Nhưng lúc này toàn bộ tâm thần của Tả Mạc đều bị nữ tu hấp dẫn.
Nước mắt không ngừng chảy xuống, nhưng hắn không hề phát hiện. Ngọc lưu ly ngũ hành trong ngực nhảy lên thình thịch giống như trái tim, giống như muốn phá ngực mà ra.
Nàng nhất định có quan hệ gì đó với mình!
Đến lúc này, Tả Mạc đã vạn phần khẳng định. Vòng lửa màu tím quay tròn trên đầu nữ tu, từ từ tản ra lực lượng khiến cho người ta phải kinh hãi.
Nàng rốt cuộc là ai…
Tâm tình Tả Mạc càng thêm chấn động, hắn muốn hỏi nàng những lời này nhưng thân thể hoàn toàn không khống chế được, cho dù hắn cố gắng thế nào cũng không cách gì điền khiển được thân thể của chính mình nữa.
Kiếm ý đổ xuống càng ngày càng gần, Tả Mạc càng lúc càng khẩn trương.
Chết tiệt!
Vì sao… vì sao ta lại không thể nắm giữ thân thể của chính mình.
Trong lòng hắn sinh ra xung động cường liệt dị thường, hắn muốn nắm giữ thân thể của chính mình, hắn muốn hỏi nàng vì sao, hắn không muốn để nàng che chở trước mặt hắn…
Chết tiệt!
Tả Mạc có cảm giác như có ngọn lửa thiêu đốt trong lồng ngực, hắn chưa từng xung động mạnh mẽ như vậy! Hắn biết, lúc này chỉ cần hắn vừa tiếp quản thân thể hồn phách sẽ không chịu được mà bị thiêu đốt.
Thế nhưng… ta cần phải…
Cả người Tả Mạc rung động kịch liệt, tru lên giống như dã thú, càng lúc càng điên cuồng!
…hỏi nàng…
Hai mắt hắn đỏ rực, tràn đầy tơ máu như mạng nhện, gân xanh trên trán nổi lên, tất cả huyết quản trong người đều căng ra.
Kiếm ý càng ngày càng tiến gần đến nữ tu, chỉ còn cách vòng lửa không đến mười trượng.
Nữ tu bỗng nhiên cúi đầu nhìn Tả Mạc.
Trong lòng Tả Mạc giống như có gì đó vừa nổ tung. Oanh! Trong đầu hắn trống rỗng, linh lực toàn thân, thần thức, mỗi một tia lực lượng ẩn chứa trong cơ thể đột nhiên bạo phát!
Thân thể hắn bỗng nhiên sinh ra một cỗ lực hút cực mạnh. Dung nham, cương lôi cùng kim quang hỗn loạn bên ngoài trong nháy mắt bị hút vào trong.
Một thanh âm vừa quen thuộc vừa xa lạ vang lên.
“Không được quên…”
“Dù chết cũng không được quên…”
Tầng tầng lớp lớp, cuồn cuộn như sấm. (Dịch: chỗ này ta cũng không hiểu sao có 1 câu như vậy… không biết tg mô tả cái gì nữa)
Kiếm ý tràn ngập trên bầu trời trùng trùng điệp điệp đánh lên vòng lửa.
Phốc phốc phốc!
Mỗi một tia kiếm quang rơi vào trong tử hỏa tựa như thêm dầu vào lửa, lại sinh ra một luồng hỏa diễm tử diễm, thôn thổ bất định. Kiếm quang tầng tầng lớp lớp, giống như nước lũ không ngừng trùng kích vòng lửa.
Song chưởng của nữ tu đột nhiên trầm xuống, thân thể khẽ run lên.
“Vì sao?”
Tả Mạc giống như dã thú bị bức đến đường cùng, điên cuồng gào lên.
Thân thể nữ tu run lên, Tả Mạc cũng đồng thời run rẩy, phảng phất như dã thú đang giận dữ: “Vì sao?”
Bỗng nhiên thân thể hắn không ngừng rung lên, trên mặt hiện lên vẻ thống khổ, thanh âm cũng không tự chủ nhỏ dần nhỏ dần: “…Vì sao…”
Dù cho thần thức của hắn không ngừng được tăng cường tu luyện, nhưng đau đớn do hồn phách bị thiêu đốt cũng không giảm bớt. Các loại lực lượng trong cơ thể không ngừng giằng co, hồn phách bị thiêu đốt, đau đớn khiến Tả Mạc co gập người lại, mỗi một tấc trên thân thể đều run rẩy.
Ta muốn... Hỏi nàng... Vì sao...
Song chưởng của nữ tu từng chút từng chút hạ xuống, lực lượng kinh người truyền đến từ trong vòng lửa.
Nàng cắn răng, khóe miệng chảy ra một dòng máu tươi.
Ta muốn... Hỏi nàng... Vì sao...
Cả người Tả Mạc run rẩy kịch liệt, nhưng hắn vẫn không kêu rên, hắn mở lớn hai mắt, liều mạng cắn chặt răng, khóe miệng tràn ra một dòng máu tươi.
Oanh oanh oanh!
Vòng lửa điên cuồn phun ra nuốt vào, nhưng kiếm quang thực sự quá nhiều, mạnh mẽ ngăn chặn tử hỏa, không ngừng trùng kích tới.
Thân thể nữ tu càng thêm run rẩy kịch liệt, một tiếng kêu đau đớn vang lên, thân hình nàng đột nhiên hạ xuống một khoảng.
Ta muốn... Hỏi nàng... Vì sao...
Phía dưới nữ tu, Tả Mạc gian nan ngẩng đầu lên, hai mắt hắn đầy tơ máu, đỏ rực một mảng. Thân thể hắn phát sinh biến hóa kinh người, cương lôi ngân sắc giống như vô số con rắn bạc quấn quanh người, kim quang mạnh mẽ tiến vào xương cốt hắn, từng tia địa hỏa tinh thuần trong dung nham đỏ rực tiến vào trong kinh mạch.
Mất đi mục tiêu, linh lực, thần thức của hắn bắt đầu bình ổn trở lại.
Oanh!
Nữ tu ở phía trên hắn, thân hình lại vừa hạ xuống thêm một chút.
Linh tráo của Kim Ô thành rực lên kim quang, kiếm quang trên bầu trời ầm ầm đánh lên, nhất thời tạo ra một trận ba động.
Tất cả mọi người đều biết đã tới thời điểm mấu chốt, không thể không dùng toàn lực.
Thúc Long dẫn đầu Vệ doanh lại một lần nữa phát động Ô sát ma sát trận. Chiến trận của Chu Tước doanh chủ yếu dùng để công kích, phòng ngự chính là nhược điểm của họ, lức này chỉ có thể tận dụng một ít chiến trận phòng ngự đơn giản để giảm bớt một phần nào lực lượng của kiếm quang.
Tiểu tháp bay nhanh tạo thành một đạo hư ảnh ngũ sắc, Thiên hoàn minh nguyệt trận bị thôi động đến mức tận cùng.
Mà hai doanh Đông, Tây giống như tất cả đều bị điên, liều mạng thay đổi tinh thạch. Mọi người đều hiểu rõ, một khi linh tráo bị nghiền nát, tất cả mọi người đều không có khả năng may mắn sống sót.
Cho đến lúc này, mọi người càng cảm nhận được sâu sắc sự cường đại của nữ tu. Dùng thực lực của bản thân đỡ lấy dòng kiếm ý kinh khủng như vậy, thực là khó có thể tưởng tượng. Mọi người dùng hết toàn lực hỗ trợ đại trận trong Kim Ô thành, nhưng linh tráo vẫn có thể bị nghiền nát bất cứ lúc nào.
Trên mặt mọi người đều hiện lên vẻ tuyệt vọng.
Kiếm ý đổ xuống phảng phất như vô cùng vô tận, thế không thể đỡ. Một ngọn núi ở bên cạnh đã bị mạnh mẽ phá hủy, chỉ còn lại một nửa. Nếu không phải tự mình trải qua, không ai có thể tin được kiếm ý lại có thể đạt được uy lực tới mức kinh khủng như vậy.
Lẽ nào hôm nay thực sự phải chết ở chỗ này?
Trong lòng mỗi người đều không tự chủ hiện lên ý niệm này.
Công Tôn Sai gọi đám người Tạ Sơn, Ma Phàm hạ giọng nói: “Có lẽ không kiên trì được bao lâu nữa, nếu thành bị phá các ngươi hãy mang theo lão bản đột phá vòng vây.”
Sắc mặt mọi người đều ngưng trọng, mỗi người đều mím chặt môi không nói gì.
Thúc Long miệng mũi đều tràn đầy máu tươi, hắn vẫn kiên trì thôi động Ô sát ma sát trận, gần như tất cả Vệ doanh miệng mũi mỗi người đều tràn đầy máu tươi.
Oanh!
Lực lượng cực lớn vượt ra khỏi sự thừa nhận của Ô sát ma sát trận, Thúc Long cảm giác như trúng phải một trùy, cả người văng đi. Các doanh vệ phía sau cũng đồng thời bị văng đi.
Ô sát ma trận bị phá!
Sắc mặt mọi người đều biến đổi, không có Ô sát ma sát trận, linh tráo của Kim Ô thành căn bản không cách nào kiên trì được lâu.
Trong lúc mọi người đều đang tuyệt vọng, bỗng nhiên có người run giọng nói: “Lão bản…”
Lão bản?
Rất nhiều người vô ý thức chuyển dời sự chú ý, chỉ sợ bọn họ hôm nay toàn bộ đều phải chết tại đây, nếu lão bản có thể chạy thoát cũng là chuyện không tệ. Rất nhiều người đều mong nữ tu có thể mang theo lão bản thoát thân.
Tuy rằng trong lòng bọn họ tràn ngập sợ hãi tuyệt cọng, nhưng không có ai hối hận. Cứ coi như chết oanh oanh liệt liệt, còn hơn là trước đây sống như cái xác không hồn, đó là hai chuyện một trời một vực! Trong lòng mọi người mong muốn lão bản có thể tiếp tục sống sót!
Vì vậy vừa có người nhắc đến lão bản, rất nhiều người không kìm nổi chuyển ánh mắt về phía lão bản.
Khắp người Tả Mạc, ba màu đỏ, trắng bạc, vàng óng không ngừng giao thoa, hắn giống như một cây thương đứng thẳng tắp.
Khuôn mặt xấu xí vặn vẹo của nàng vẫn như vậy, nhưng lại cho hắn cảm giác hoàn toàn bất đồng so với lúc trước. Hắn ngẩng đầu, chằm chằm nhìn nữ tu ở phía trên.
Chẳng biết vì sao trong lòng mọi người lúc này đồng thời sinh ra một tia hy vọng.
Nhanh lên một chút… nhanh lên một chút…
Trong mắt Tả Mạc hiện lên một tia lo lắng, lực lượng cuồng bạo trong cơ thể lúc này có xu thế dần dần ổn định, hắn cũng có thể dần dần khống chế. Hắn giống như tiến vào thân thể một người hoàn toàn xa lạ, từng chút từng chút khôi phục lực lượng.
Cả quá trình cũng không quá lâu, nhưng lúc này lại làm cho hắn vô cùng nôn nóng!
Vô số cương lôi lưu động bên ngoài thân thể, từng dòng dịch thể kim sắc chảy trong cốt cách, địa hỏa tinh thần đỏ thẫm trong kinh mạch, thân thể lại được tôi luyện một lần nữa…
Thân thể hắn lại đột phá, nhưng lúc này hắn không có nửa điểm vui mừng, chỉ lo lắng chăm chú nhìn vào thân ảnh phía trên.
Không còn tử hỏa, nữ tu nhìn thoáng qua gầy yếu như một chiếc lá đơn bạc trong gió.
Oanh!
Thân hình nữ tu lại hạ xuống, tóc dài lay động.
“Nhanh lên một chút!”
Trong lòng Tả Mạc bỗng nhiên đau đớn.
Oanh!
Nữ tu vừa hạ xuống, vòng lửa bắn ra vô số hoa lửa, mơ hồ có dấu hiệu sắp tan vỡ.
“Con mẹ nó nhanh lên một chút đi!”
Mắt Tả Mạc đỏ lên.
Oanh oanh oanh!
Nữ tu không ngừng bị đánh hạ xuống, thân hình không cách nào trụ lại.
Oanh oanh oanh!
Vòng lửa rốt cuộc cũng không chịu nổi, tan thành vô số hoa lửa tiêu tán trong không trung.
Nữ tu giống như bị trúng trọng kích, ánh mắt vô thần, thân hình bị đánh rơi xuống với tốc độ kinh người.
Trong đầu Tả Mạc oanh một tiếng, toàn thân giống như nổ tung trở nên thông suốt, toàn bộ lực lượng giống như một dòng nước đột nhiên chảy ngược vào trong cơ thể.
Hắn biến mất tại chỗ.
Giữa không trung, thân hình hắn cong lại, lưng hướng lên trên, che chắn cho nữ tu ở trước ngực.
Tay phải hắn hung hăng ném một đám Kim văn lôi hạch về phía kiếm ý đang ầm ầm lao tới.
“Biến đi!”