修真世界 - Tu chân thế giới
Tác giả: 方想 - Phương Tưởng
Nguồn: http://4vn.eu/
Chương 306: Pháp quyết nhập trận
Dịch: c0f7e3
Phát thứ ba này...
Chương 306: Đưa pháp quyết vào trận
Tả Mạc bỗng nhiên phồng má, mắt trợn tròn tựa như con cóc, thổi mạnh một hơi.
Hô!
Một đạo hỏa tuyến hồng sắc từ miện hắn phun ra!
Nhất thời vô số hỏa diễm cực nhỏ dày đặc như mưa rơi vào trong kiếm trận.
Oanh!
Kiếm trận rực sáng, vô số hoa lửa đỏ rực bay lượn bên trong, giữa sát khí ngưng đọng có thêm một cỗ khí tức bạo liệt.
Cùng lúc đó, hai tay Tả Mạc cũng khẽ động, Tiểu Vân Vũ quyết thành hình, một đám mưa bụi li ti lập tức lặng lẽ tiến vào trong kiếm trận, vô số giọt nước mưa trong sáng trôi nổi trong trận. Thủy hỏa phân minh, trông rất đẹp mắt, nhưng không ai bị sự mỹ lệ này hấp dẫn, thủy hỏa kiếm trận tản ra khí tức khiến cho người ta kinh sợ.
“Bồ, xem xem, không phải ta thành công rồi sao?” Tả Mạc dương dương đắc ý.
Đây chính là biện pháp hắn nghĩ ra.
Sau khi đọc qua hơn một trăm ngọc giản, Tả Mạc phát hiện tuy rằng phẩm chất mỗi loại pháp quyết đều không tệ, nhưng lại không có loại nào xuất sắc. Lúc này hắn chợt cảm thấy, tầm mắt của mình trong lúc bất tri bất giác đã nâng lên rất nhiều.
Chẳng qua, hắn đột nhiên phát hiện, phẩm giai của những pháp quyết kiếm quyết này tuy không cao, nhưng đủ mọi loại, mỗi một ngọc giản đều có chỗ độc đáo của nó. Linh cơ nhất động, hắn nghĩ ra một ý tưởng lớn mật: có thể hay không đem những pháp quyết này gộp lại thành một?
Ngay sau đó hắn nghĩ tới phù trận.
Kiếm quyết, pháp quyết tính chất khác nhau, có biến hóa cực kỳ phong phú, vừa đúng thích hợp để tạo thành phù trận.
Lợi dụng tính chất bất đồng của nhiều loại kiếm quyết, pháp quyết bố trận, độ khó trong đó thực sự rất kinh người.
Ý tưởng này tuy có vẻ ngẫu hứng, nhưng hắn lại cho rằng rất có hy vọng. Tuy vậy hắn không hề để lộ ra. Sáu loại biến hóa của Đại Nhật ma thể làm hắn âm thầm thèm muốn, nhất là khi nghe Bồ yêu nói có thể chống lại được tu giả kim đan kỳ. Hắn kiềm chế kích động trong lòng, tiêu tốn thời gian một tháng mới có thể nghĩ đến tất cả mọi chi tiết, sau khi suy nghĩ cẩn thận hắn mới bày ra bộ dáng khích tướng vừa rồi.
Vẻ mặt Tả Mạc dào dạt đắc ý, tim đập đập liên hồi. Đến khi hắn hoàn thành kiếm trận, tảng đá trong lòng mới được gỡ xuống.
Tốt rồi, sau này nên ít làm những chuyện như vậy một chút, thực sự là làm ca khẩn trương gần chết!
“Không… không có khả năng…”
Đến khi Tả Mạc nhìn thấy vẻ trợn mắt há mồm của Bồ yêu, toàn bộ sự khẩn trương vừa rồi đã bị hắn quên sạch, cả người thoải mái nói không nên lời!
“Thần dẫn thuật!” Bồ yêu bỗng nhiên trừng mắt, nhìn Tả Mạc với vẻ không thể tin nổi.
“Thần dẫn thuật? Đó là cái gì?” Tả Mạc gãi gãi đầu.
Bồ yêu chăm chú nhìn Tả Mạc, ánh mắt vô cùng quái dị, khiến cho Tả Mạc dựng hết cả tóc gáy.
“Bồ, ta không có hứng thú với yêu…”
(Dịch: không cần phải tưởng tượng đen tối biến thái vậy chứ? )
Bồ yêu vẫn chăm chú nhìn Tả Mạc, nửa ngày không nói lời nào.
Một lát sau, Tả Mạc thực sự không nhịn được nữa: “Bồ, ngươi không phải muốn nuốt lời chứ!” Tả Mạc tiếp tục nói, vừa nói vừa biến đổi thủ pháp: “Ngươi xem, ta dùng Minh Quang quyết làm căn bản, lại dùng Huyền Hỏa quyết, Linh Mộc quyết, dùng mộc sinh hỏa, tiếp theo lại dùng Hắc Diệu quyết, tạo thành thể Vĩ Hỏa Hổ, tác dụng càng thêm mãnh liệt!”
Trước mặt hắn, một phù trận hình dạng giống như mãnh hổ thành hình, một chiếc đuôi lửa kéo dài trong không trung, tản ra khí tức đáng sợ.
Cao Kiếm Đình nhìn thấy một màn này, cũng không nhịn được hít vào một hơi khí lạnh. Chỉ trong thời gian nháy mắt người thanh niên này đã đánh ra hàng loại pháp quyết, tạo thành phù trận.
Đây là thủ pháp gì?
Lấy tu vi, nhãn lực của nàng có thể thấy rất rõ ràng từng hành động của Tả Mạc. Nhưng tất cả mọi động tác liên kết lại, lại khiến nàng không thể hiểu nổi. Phù trận Vĩ Hỏa Hổ kia tràn ngập khí tức thô bạo, tạt thẳng tới trước mặt.
Thủ đoạn không thể tưởng tượng được như vậy, nàng lần đầu tiên thấy được.
Trong mắt nàng, người thanh niên đứng ở đầu thuyền đột nhiên trở nên cao thâm mạc trắc. Chẳng lẽ là đệ tử của đại môn phái nào đó, cố ý ra ngoài lịch lãm? Đây chính là suy đoán hợp lý nhất.
Sắc mặt người đứng đầu các thế lực ở đây đều trở nên ngưng trọng.
Chiêu thức vừa rồi của Tả Mạc quả thực tinh diệu tuyệt luân, chấn nhiếp toàn trường.
Tuy rằng không biết vì sao ngươi thanh niên này lại biểu diễn chiêu thức ấy, nhưng các thế lực lớn đều không khỏi càng thêm nghi ngờ.
“Ngươi làm sao lại biết được Thần dẫn thuật?” Bồ yêu nhìn chằm chằm Tả Mạc, hỏi gằn từng tiếng.
“Cái gì là Thần dẫn thuật?” Tả Mạc hiếu kỳ hỏi.
Bồ yêu chăm chú nhìn Tả Mạc một lúc lâu mới mở miệng: “Vậy ngươi làm thế nào khống chế được những pháp quyết này?”
“Dùng thần thức!” Tả Mạc có chút kỳ quái nhìn Bồ yêu: “Đương nhiên là dùng thần thức, cái này không phải chuyện rất đơn giản sao! Đó, ngươi nhìn xem.”
Tả Mạc vừa bấm tay, xuất hiện một đoàn hỏa diễm bồng bềnh trước mặt, cũng không thấy hắn có động tác gì, ngọn lửa tựa như bị lực lượng vô hình dẫn dắt, xoay tròn xung quanh Tả Mạc.
“Chẳng lẽ ngươi không biết?” Tả Mạc càng thêm kỳ quái: “Không thể nào! Thủ pháp đơn giản như vậy không phải là yêu nào cũng tu luyện được sao?”
“Ngươi có thể khống chế nhiều nhất bao nhiêu?” Bồ yêu không trả lời mà hỏi ngược lại.
“Có thể nhiều hơn!” Tả Mạc không nói lời thừa, ngón tay bắn ra, lại có thêm một ngọn lửa trong không trung, trong khoảnh khắc xung quanh hắn bồng bềnh hơn một trăm ngọn lửa. Thần thức Tả Mạc khẽ động, điều khiến những ngọn lửa này hoạt động.
“Tốt! Sáu loại biến hóa của Đại Nhật ma thể ngày mai ra sẽ nói cho ngươi!” Bồ yêu kiên quyết nói, thập phần dứt khoát.
Tả Mạc nhất thời mặt mày rạng rỡ, Bồ yêu mặc dù có nhiều tật xấu nhưng nếu đã đáp ứng thì sẽ không đổi ý.
“Ngươi trước hết có chuyện cần phải xử lý đó.” Bồ yêu tiếp tục nói.
Tả Mạc sửng sốt, ngữ khí Bồ yêu đột nhiên trở nên có chút hiền hòa, điều này làm cho hắn có chút không quen. Ảo giác, nhất đinh là ảo giác!
Hắn vừa tự kiềm chế không vênh váo vừa quan sát tình hình trước mặt.
Vừa nhìn ra, hắn lập tức giật mình.
Đây là tình huống gì…
Bốn phía lặng ngắt như tờ, mỗi người đều đang chú ý hắn, cho dù da mặt của Tả Mạc có dày đến đâu cũng cảm thấy tê tê một trận. Lẽ nào vừa rồi chính mình ở trước mặt nhiều người như vậy làm chuyện gì mất mặt?
Xong rồi xong rồi!
Trong lòng hắn không ngớt kêu khổ, chẳng qua da mặt hắn thực sự rất dày, vẻ mặt nhanh chóng trấn định lại.
Tả Mạc cố ra vẻ mở miệng hỏi: “Có chuyện gì vậy?”
Đám người Tạ Sơn, Ma Phàm nghe xong thiếu chút nừa thì từ trên trời rơi xuống. Mỗi người bọn hộ đều ta nhìn ngươi ngươi nhìn ta, lão bản vừa biểu diễn như vậy, hiện tại cư nhiên còn hỏi bọn hắn có chuyện gì?
Sắc mặt Công Tôn Sai vẫn như thường, ho nhẹ một tiếng, nói với Tông Như bên cạnh: “Hừm, bên ngoài gió lớn, ta vào trong khoang thuyền nghỉ ngơi.”
Nói xong liền tiến vào khoang thuyền, Tông Như có chút kỳ quái đưa tay lên vẫy vẫy thử, rõ ràng không có gió mà…
Chờ mãi không thấy ai trả lời, Tả Mạc có chút thẹn quá hóa giận, chỉ Ma Phàm nói: “Ngươi nói cho ta!”
Ma Phàm thầm kêu không may, bên cạnh truyền đến âm thanh cười trộm của bọn Tạ Sơn, Lôi Bằng. Nhưng hắn vẫn kiên trì bay đến bên cạnh Tả Mạc: “Lão bản, chuyện này… người xem…”
Hắn chỉ vào đám tu giả Thiên Thủy giới trong không trung.
Tả Mạc theo ngón tay của Ma Phàm nhìn về phía đám tu giả Thiên Thủy giới đối diện, gãi đầu một hồi: “Bọn họ không cho chúng ta qua sao?”
Một câu này vừa nói ra, đám tu giả Tiểu Sơn giới nhât thời không nhịn được nữa đồng thời nắm chặt pháp quyết trong tay, mắt lộ hung quang.
Đám người Cao Kiếm Đình nhĩ lực phi phàm, nghe thấy những lời này của Tả Mạc, trong lòng lập tức nảy lên. Nếu nói vừa rồi bọn họ chỉ kiêng kị nhân số của đội ngũ này, thì vừa rồi chứng kiến thủ pháp bố trận quái dị tuyệt luân của Tả Mạc, đối với họ càng thêm kiêng kị.
Nhìn ánh mắt của đối phương, bọn họ càng rùng mình phát lạnh.
Trong lòng âm thầm kêu không ổn, thế nhưng lúc này nếu mở miệng tỏ ra yếu thế, bọn họ lại không bỏ được chút mặt mũi này.
Đúng vào lúc này, Dung Vi chen vào một câu: “Thành chủ chớ tức giận, có lẽ chư vị đồng đạo không biết đội ngũ của thành chủ quang lâm, phản ứng có chút thái quá. Xin thành chủ để cho tại hạ nói vài lời.”
Trong lòng Dung Vi khẩn trương vạn phần, nàng tận mắt chứng kiến trận chiến ở Kim Ô thành. Ngay cả Minh Tiêu lão tổ Tả Mạc cũng không để vào mắt, những người trước mặt này nếu chọc giận hắn, hôm nay nơi này sẽ máu chảy thành sông.
Thật vất vả mới rời khỏi Tiểu Sơn giới, lại bị người khác chặn lại ở cửa vào Thiên Thủy giới, trong lòng Tả Mạc cũng có chút khó chịu.
Hắn mang theo mọi người đấu tranh ở Tiểu Sơn giới lâu như vậy, trên người cũng có thêm vài phần khí thế sát phạt. Chẳng qua hắn cũng không muốn vừa tới Thiên Thủy giới đã cùng với các thế lực ở đây nảy sinh xung đột, vì thế liền hướng Dung Vi nói lời cảm tạ: “Vậy phải làm phiền Dung cô nương rồi!”
Dung Vi vội vã bay về phía đám tu giả Thiên Thủy giới.
Dung Vi ở Ô Hậu phủ, đám tu giả phổ thông có thể không biết, nhưng tám vị đứng đầu các thế lực ở đây đương nhiên đều nhận ra. Chỉ thấy Dung Vi cùng mọi người bàn bạc một hồi, đám tu giả Thiên Thủy giới chủ động tản đi.
Tả Mạc có chút kinh ngạc, xem ra Ô Hậu phủ này rất không đơn giản.
Nghĩ lại chuyện Ô Hậu phủ điều tra Bạch nhật tinh hiện, trong lòng Tả Mạc âm thầm phiền não. Bị một thế lực có bối cảnh không đơn giản nhìn vào, cảm giác này không tốt chút nào.
Dung Vi trở lại, thản nhiên cười nói: “May mắn không làm hỏng chuyện!”
Tả Mạc không thể không nói lời cảm tạ, năm chiếc Vận Nô thuyền tiếp tục chậm rãi khởi động, mang theo đám tu giả trùng trùng điệp điệp tiến vào Thiên Thủy giới.
Cao Kiếm Đình chăm chú nhìn theo chi đội ngũ khổng lồ kia, trong lòng nổi lên sự lo lắng sâu sắc. Nàng hiện tại chỉ hy vọng năm chiếc Vận Nô thuyền này không phải là chiến lợi phẩm sau khi hai bên trực tiếp xung đột.
Không được, chuyện này phải lập tức báo cho chưởng môn!
Ngay lập tức nàng không dám chậm trễ lấy ra một con hạc giấy, sau khi viết xong liền quán nhập linh lực vào trong, thả nó bay về phía xa.
Cũng trong lúc đó, hơn một trăm con hạc giấy bay lên không, biến mất không thấy.
Vừa tiến vào Thiên Thủy giới, tâm tình của Tả Mạc triệt để trầm tĩnh lại. Lúc chạng vạng, bọn họ tới trước tòa thành lớn đầu tiên của Thiên Thủy giới – Quảng Viên Thành. Một đám tu giả đông nghịt như vậy đột nhiên xuất hiện khiến cho tu giả địa phương cực kỳ khủng hoảng.
Cũng may Dung Vi kịp thời đi ra trấn an, mới tiêu trừ được sự kinh sợ trong lòng mọi người.
Tả Mạc thấy thế, liền dứt khoát chọn một ngọn núi ngoài thành đóng quân.
Thiên hạ không có bữa tiệc nào không tàn, lúc này rất nhiều người đều hướng Tả Mạc từ biệt. Tả Mạc cũng không giữa lại, chúc họ may mắn. Nhất thời trên bầu trời dày đặc kiếm quang, dần dần biến mất ở chân trời.
Bọn họ có thể sống sót ở Tiểu Sơn giới, thực lực cá nhân là không thể nghi ngờ, tại Thiên Thủy giới có thể sinh hoạt rất thoải mái.
Suy nghĩ một chút, Tả Mạc triệu tập tất cả mọi người, giải trừ cấm hế trnee người bọn họ. Hắn có chút xúc động nhìn mọi người, từ đáy lòng bỗng nhiên dâng lên sự kiêu ngạo.
“Nói thực, lúc đó hạ cấm chế lên mọi người cũng là bất đắc dĩ. Cũng may chúng ta thoát khỏi Tiểu Sơn giới, từ giờ trở đi tất cả mọi người đều tự do, muốn đi thì đi! Mỗi người đều đến chỗ lão Bao nhận năm khối tinh thạch ngũ phẩm đi.
Mọi người ồn ào một trận, nhưng rồi nhất thời trầm mặc xuống, không một ai động.
Tả Mạc nhìn mọi người yên lặng, cảm thấy phiền toán, phất phất tay: “Các người muốn đi thì đi đi!”
Nói xong xoay người ly khai.
Ban đêm, ánh trăng như nước.
Giúp đỡ dịch Tu chân thế giới http://4vn.eu/forum/showthread.php?t=67437&page=3
Thảo luận về Tu chân thế giới http://4vn.eu/forum/showthread.php?t=66584&page=79
|