Lâm Lạc không chỉ có thể biết trước vận mệnh của một người, còn có thể biết tất cả mọi chuyện đã phát sinh trong quá khứ, chỉ là, hắn biết, Soán Mệnh Sư hẳn là có năng lực biết trước vận mệnh, nhưng mà không có năng lực tái hiện quá khứ, cho nên, hắn vẫn có một loại cảm giác, mình và Soán Mệnh Sư bình thường hẳn là có chút khác nhau.
Hiểu rõ tất cả quá khứ của Lam Tuyết, ấn tượng đối với nàng của Lâm Lạc thay đổi rất nhiều, nàng không chỉ mỹ lệ, hơn nữa còn rất thiện lương, vì người nhà, nàng buông bỏ rất nhiều thứ, mặc dù có dung mạo hơn người, nhưng không có đọa lạc, mà là vẫn duy trì sự thanh thuần.
Cảm giác của Lam Tuyết bây giờ rất kỳ quái, không biết vì sao, tuy rằng không phải lần đầu tiên nàng nhìn vào mắt Lâm Lạc như vậy, thế nhưng lúc này, tựa hồ nàng cảm thấy khác với hai lần trước, lúc này, ánh mắt Lâm Lạc có vẻ đặc biệt thâm thúy, hơn nữa, còn mơ hồ tản ra một loại mị lực không nói nên lời.
- Kỳ thực, nếu như quả thật hắn là bạn trai của ta, có thể cũng không tệ!
Trong lòng Lam Tuyết đột nhiên toát ra một cái ý niệm như thế, khuôn mặt trắng nõn không nhịn được hơi đỏ lên.
Lâm Lạc nhẹ nhàng ho khan một tiếng, đem Lam Tuyết từ trong ý nghĩ kỳ quái kia tỉnh lại.
- A, Lâm Lạc, được rồi sao?
Lam Tuyết cúi đầu ngượng ngùng nói một tiếng, hai gò má nóng rần lên, nàng có chút không dám nhìn Lâm Lạc, giống như rất sợ hắn nhìn thấu lòng của nàng.
- Được rồi, Lam Tuyết, cô yên tâm đi, tôi bảo đảm, cô nhất định sẽ không có việc gì.
Lâm Lạc mỉm cười, thái độ với Lam Tuyết rõ ràng tốt hơn rất nhiều, đương nhiên, thái độ hắn đối với Lam Tuyết trước kia cũng không tệ.
- Ừm, tôi tin tưởng anh!
Lam Tuyết gật gật đầu, ngữ khí và thần thái tự tin của Lâm Lạc, làm cho Lam Tuyết tăng thêm lòng tin rất nhiều.
Lâm Lạc không nói gì nữa, đứng dậy quay trở về phòng ngủ.
Tòa nhà Vận Mệnh, tầng 88, đó là phòng công tác vận mệnh thuộc về Tử Dạ, trên cả một tầng lầu, cũng chỉ có một mình Tử Dạ, tầng thứ 88 cũng chỉ có một phòng công tác vận mệnh, bởi vì tất cả mọi người đều biết, nếu như mở phòng công tác vận mệnh ở tầng này, khẳng định không có công việc, bởi vì, tất cả mọi người sẽ chạy đến chỗ của Tử Dạ.
Tiễn người khách cuối cùng, Tử Dạ hơi thở dài một hơi, trong lòng thầm mắng tên ăn chơi trác táng kia vài câu, người nọ căn bản không phải đến tìm nàng soán mệnh, mà là đến tìm nàng nói chuyện phiếm, cũng may nàng nói chuyện phiếm cũng thu phí, bằng không nàng thật sự là mệt chết rồi.
Tạm thời không có chuyện gì, nàng không khỏi nhớ tới Lam Tuyết, đại khái một tháng trước, nàng bởi vì buồn chán nên dự đoán một chút tương lai cho Lam Tuyết, liền phát hiện vận mệnh bi thảm kia của Lam Tuyết, đừng nói nàng và Lam Tuyết quan hệ không tệ, hơn nữa đều là con gái, nàng cũng không muốn nhìn Lam Tuyết rơi vào kết cục như vậy, chỉ là, bởi vì quy định của Soán Mệnh Sư ràng buộc, nàng không thể chủ động vì Lam Tuyết soán mệnh, cũng không có thể chủ động nói cho Lam Tuyết tương lai của nàng.
Đợi một tháng, cuối cùng cũng đợi được một người đến đây tiến hành khảo hạch, cơ hội tốt như vậy, nàng tự nhiên sẽ không bỏ qua, cho nên, Lâm Lạc này trong mắt nàng thoạt nhìn có chút ngốc, liền trở thành cọng rơm cứu mạng của Lam Tuyết.
- Lâm Lạc ơi Lâm Lạc, nếu như lần này ngươi thất bại, cả đời này ngươi cũng đừng mơ trở thành Soán Mệnh Sư!
Tử Dạ thầm nghĩ trong lòng, trên thực tế, Soán Mệnh Sư cũng không chỉ có một cơ hội khảo hạch, bất quá, nếu như lần này Lâm Lạc không thể cải biến vận mệnh của Lam Tuyết, lần thứ hai khảo hạch, nhất định sẽ bị Tử Dạ làm khó dễ.
Một lát sau, Tử Dạ nghĩ có chút không yên tâm, liền gọi điện thoại cho Lam Tuyết.
- Lam nha đầu, là chị đây, cái gì? Em chờ đó, chị lập tức đến!
Khi vừa kết nối điện thoại, chưa nói được vài câu, sắc mặt Tử Dạ liền biến đổi, chỉ hỏi vài câu, liền ngắt điện thoại, vội vã đi ra.
************
- Trong quỹ tích sinh mệnh hoàn chỉnh của Lam Tuyết tổng cộng có hai vạn linh một điểm quỹ tích sinh mệnh, từ bây giờ đến khi sinh mệnh nàng kết thúc, còn có ba điểm quỹ tích sinh mệnh.
Tiểu Hôi tiến hành tính toán nửa giờ, mới cho ra một kết luận như thế,
- Bây giờ, ta với ngươi phân tích.
- Điểm thứ nhất có đúng tám giờ buổi tối hôm nay, mẹ nàng bệnh nặng nhập viện, nàng có nên đi bệnh viện hay không.
Lâm Lạc hơi trầm ngâm một chút hỏi.
- Đúng vậy, nếu như ngươi ngăn cản Lam Tuyết đến bệnh viện, sự tình phía sau sẽ không phát sinh, thế nhưng...
Tiểu Hôi nói đến đây ngừng lại.
- Nhưng cái gì?
Lâm Lạc nhịn không được hỏi.
- Thế nhưng trong buổi tối hôm nay, sẽ có một nữ hài, gặp vận mệnh giống như Lam Tuyết, kết quả ngươi vì Lam Tuyết soán mệnh, trên thực tế là đem vận mệnh của nàng chuyển sang người khác.
Tiểu Hôi hơi chần chờ một chút nói,
- Bất quá, đối với ngươi mà nói, nhiệm vụ cũng coi như hoàn thành.
- Nếu như Lam Tuyết đi bệnh viện, như vậy liền gặp phải điểm quỹ tích sinh mệnh thứ hai, 12 giờ đêm, nàng sẽ đi ra ngoài mua đồ.
Lâm Lạc chậm rãi nói,
- Nếu như Lam Tuyết vẫn ở lại bệnh viện thì sao? Gặp phải hậu quả gì?
- Nàng vẫn sẽ bị cưỡng gian, hơn nữa, cùng bị cưỡng gian với nàng còn có một người hộ sĩ trong bệnh viện.
Tiểu Hôi lười biếng nói,
- Cho nên, phương pháp này khẳng định là không được.
- Nói vậy, chỉ có thể chọn điểm quỹ tích thứ ba sao?
Lâm Lạc trong lòng hơi trầm xuống,
- Hai giờ sáng, khi kẻ bắt cóc xuất hiện, đem kẻ bắt cóc này bắt lại.
- Cũng không được, cho dù ngươi bắt được kẻ bắt cóc, thế nhưng 15 phút đồng hồ sau, Lam Tuyết sẽ bị một bác sĩ trong bệnh viện cường bạo, đương nhiên, kết cục lần này của nàng đỡ hơn, chỉ là bị một người cường bạo, mà không phải là 3 người như lúc đầu.
Thanh âm của Tiểu Hôi lại một lần nữa đả kích lòng tin của Lâm Lạc,
- Hơn nữa, khi đó ngươi sẽ bị một người quấn lại, không thể phân thân đi cứu nàng.
- Vậy rốt cuộc nên làm cái gì bây giờ đây?
Lâm Lạc có chút phiền não đứng lên, đột nhiên thân thể hắn chấn động, gấp gáp hỏi:
- Tiểu Hôi, ngươi có thể thấy tương lai của ta sao?
- Không thể thấy, ta không thể đơn độc tiến hành đoán trước vận mệnh, phải mượn năng lực của ngươi, thế nhưng ngươi sẽ không thấy quỹ tích sinh mệnh của chính mình, ta tự nhiên cũng không có biện pháp thấy tương lai vận mệnh của ngươi!
Tiểu Hôi hữu khí vô lực nói,
- Đương nhiên, nếu như vận mệnh của người khác và ngươi có lên quan đến nhau, thì ta có thể thấy, nàng và ngươi có một bộ phận liên quan.
Lâm Lạc trong lòng hơi động, trong lòng lóe lên một suy nghĩ, bất quá, bởi vì không quan hệ với chuyện của Lam Tuyết, tạm thời chỉ đành đè xuống không nói đến.
- Bây giờ xem ngươi chọn như thế nào, là để một cô gái ngươi không quen biết bị cưỡng gian, hay là để Lam Tuyết bị cưỡng gian.
Thanh âm của Tiểu Hôi lại vang lên.
- Không có lựa chọn khác sao?
Lâm Lạc nhịn không được hỏi.