修真世界 - Tu chân thế giới
Tác giả: 方想 - Phương Tưởng
Nguồn: http://4vn.eu/
Chương 313: Hóa giao
Dịch: c0f7e3
Chỉ thấy ở phía sau Tả Mạc nổi lên một đoàn hư ảnh kim sắc. Hư ảnh vô cùng mờ mịt, nhìn không rõ hình dạng, giống như một đám mây lớn màu vàng kim, chuyển động sau lưng Tả Mạc.
Đây là cái gì…
Tiếu trưởng lão kinh nghi bất định, người thanh niên trước mặt khiến cho nàng cảm thấy vô cùng quỷ dị. Thiên hoa trụy dĩ tướng nhập đạo, diệu tướng phương pháp, đi theo con đường hoàn toàn khác hẳn với ảo trận thông thường. (Dịch: hai câu này … hai câu này … ta chịu)
Huyễn trận mê công phổ thông dùng ngoại vật làm dao động tâm chỉ tu giả, riêng Thiên hoa trụy lại làm thức tỉnh những dục vọng sâu kín trong lòng tu giả.
Thứ mà thiền tu tu luyện chính là thiền định, tâm thần kiên định ngưng thực, chịu ảnh hưởng của ngoại vật rất ít so với các loại tu giả khác. Nhưng phàm là có lợi thì thường lại cũng có hại.
Tâm chí của thiền tu kiên ngưng, chấp niệm của họ cũng rất sâu, laoij pháp quyết như Thiên hoa trụy ngược lại lại rất có tác dụng. Trừ phi thiền tu tu luyện tới cảnh giới cực kỳ cao thâm, buông bỏ chấp niệm, Thiên hoa trụy mới mất đi công hiệu.
Cảnh giới buông bỏ chấp niệm tự do tự tại cực kỳ cao thâm. Thiền tu có thể tu luyện tới cảnh giới như vậy, tuyệt đối là cao thủ đứng đầu một phương, không có khả năng xuất hiện tại nơi nhỏ bé như Thiên Thủy giới, càng đừng nói tới xuất hiện trên người một thanh niên ngưng mạch kỳ chưa tới hai mươi tuổi.
Thiên hoa trụy chưa bao giờ thất thủ lại bị mất đi hiệu lực, dưới sự phản phệ lại tâm thần của Tiếu trưởng lão bị hao tổn rất nhiều. Đến bây giờ nàng vẫn còn không hiểu tại sao Tả Mạc lại có thể phá được Thiên hoa trụy, còn một câu: “Trả lại tất cả tinh thạch cho ta!” là có ý gì.
Hơn nữa, đoàn hư ảnh kia… vừa quỷ dị vừa thần bí, khiến cho nàng có cảm giác nguy hiểm cường liệt.
Nàng có thể tu thành kim đan, kiến thức tự nhiên bất phàm, nhưng đoàn kim ảnh quái dị trước mặt kia nàng chưa từng nghe nói tới.
Kim ảnh động đậy giống như vật sống.
Trong chớp mắt hư ảnh co rút, kịch liệt thu nhỏ lại.
Một đôi cánh gần như trong suốt xuất hiện trên lưng Tả Mạc.
Đại Nhật ma thể đệ nhật biến – Minh Hư Dực!
Lúc này Thúc Long chỉ huy Vệ doanh chiến đấu với Vương trưởng lão cũng rất gay gắt. Vương trưởng lão nhìn thấy bài học của Mai trưởng lão, liên tục thay đổi vị trí, từ đầu vẫn luôn chiếm thế chủ động. Nhưng Thúc Long cũng không kém, không chủ động xuất kích mà chỉ vững vàng giữ chặt vị trí, chặt đứt lộ tuyến giữa Vương trưởng lão và Mai trưởng lão. Ô sát ma sát trạn vận chuyển không ngừng, từ lần trước đột phá tạo ra hắc giáp, Vệ doanh đã có thể vận dụng Tiểu ma sát rất dễ dàng.
Vô số dòng hắc khí tạo thành một cái võng lớn, ngăn cản Vương trưởng lão.
Cứ như vậy, song phương không ai làm gì được nhau.
“Bách sát!”
Cả trăm người chợt quát lên, thanh âm như sấm, cự kiếm đánh tới phong trụ, Mai trưởng lão phun ra một ngụm tiên huyết, gốc hoa mai trên tay “rắc” một tiếng gãy thành hai khúc, trên thân cây đầy vết nứt, chỉ còn lại năm nhánh cây.
Linh lực toàn thân Mai trưởng lão gần như hoàn toàn không thể khống chế, giống như nước sôi, mà đối phương căn bản không để cho nàng một chút cơ hội nào.
Âm thanh trầm thấp vang lên giống như từ trong ác mộng lại vang lên bên tai nàng.
Sắc mặt Vương trưởng lão ngưng trọng, vẻ ôn hòa thường ngày biến mất không thấy, dày đặc sát khí. Nàng biết không thể dây dưa với đám người này, Mai trưởng lão lúc này đã cùng đường rồi, một chút sức lực để chống trả thêm một khắc cũng không còn.
Trong lòng nàng sinh ra một tia hối hận, thực lực của Kim Ô thành chủ cường đại so với sự tưởng tượng của các nàng hơn xa nhiều lắm!
Trước đây các nàng chưa từng nghĩ tới có một ngày nào như hôm nay, bị một đám tu giả ngưng mạch kỳ bức bách đến mức chật vật khổ sở như vậy. Chẳng qua chỉ là một đám ngưng mạch kỳ, cho dù số lượng có nhiều thế nào, bình thường các nàng cũng không thèm để tâm.
Từ khi các nàng tu luyện tới kim đan kỳ, các nàng cũng tự cho mình tư cách đứng từ trên cao cao nhìn xuống đám tu giả ngưng mạch kỳ.
Giờ đây ý nghĩ này cũng bị sự thật tàn khốc trước mặt triệt để phá vỡ.
Lúc này trong lòng nàng đã không còn hy vọng thắng lợi nào, chỉ mong muốn ba người các nàng có thể bảo toàn. Chỉ cần ba người các nàng còn sống, Bách Hoa Minh sẽ còn tồn tại. Nếu ba người các nàng không còn, cho dù Kim Ô thành chủ không động thủ, các thế lực khác ở Minh Thủy thành cũng sẽ nuốt gọn Bách Hoa Minh.
Thúc Long lạnh lùng nhìn đối phương, hắn biết nếu đối phương đã muốn liều mạng rồi.
Cho dù đối thủ là kim đan kỳ hắn cũng không có chút nào sợ hãi. Nguyên nhân gây ra trận chiến này chính là bọn họ, so với bất kỳ ai khác bọn họ đều có lý do liều mạng hơn.
Tu nô đã tồn tại từ lâu, cho dù là ở giới nào cũng là chuyện rất thông thường. Sự thực này trong lòng Thúc Long rõ ràng hơn ai hết. Hắn không có hy vọng xa vời cứu vớt toàn bộ tu nô, thay đổi tình hình, đó là chuyện không thực tế. Đại nhân không trách cứ, trái lại mang theo mọi người đánh thẳng tới Bách Hoa Minh, Thúc Long liền quyết định liều mạng.
Không chỉ vì A Văn, đây là vì chính bản thân bọn họ.
Đối phương tỏ vẻ muốn liều mạng, không chỉ không làm hắn có chút sợ hãi nào trái lại còn khiến trong lòng hắn mơ hồ cảm thấy hưng phấn.
Vương trưởng lão lấy ra một ngọn đèn lồng hoa hải đường, một ngọn lửa màu trắng xanh chập chờn cháy lên. Đèn lồng vừa lấy ra, không khí xung quanh thoáng như đình trệ lại. Một chớp mắt sau, lại xuất hiện cảnh tượng càng thêm quỷ dị. Chỉ thấy không khí bên cạnh Vương trưởng lão dao động từng đợt theo ngọn lửa trắng xanh trong đèn.
Thân ảnh Vương trưởng lão trong không trung trở nên mơ hồ.
Hai con mắt của Thúc Long không tự chủ co rút lại, ngọn đèn lồng hải đường này hẳn là một kiện pháp bảo cực kỳ lợi hại!
Hắn vung cánh tay phải bao phủ trong hắc giáp lên, toàn bộ cánh tay đều được bao phủ trong một luồng hắc khí. Gió thổi qua, hắc khí chập chờn như lửa.
Mọi người trong Vệ doanh cũng trầm mặc vung tay phải lên, cánh tay mỗi người đều bao phủ trong một luồng hắc khí dày đặc.
Hắc xà chuyển động trên đỉnh đầu họ bỗng nhiên ầm ầm nổ tan, hóa thành vô số đạo hắc khí cực nhỏ. Những đoàn hắc khí này tụ lại với tốc độ kinh người, tạo thành một hắc xà dài trăm trượng! Hắc xà này có thân thể thực hóa, da thịt, lân giáp đầy đủ mọi thứ như vật sống. Con mắt no màu đỏ tươi, băng lãnh không có một tia nhiệt độ. Hắc xà mở miệng lộ ra một hàng răng nhọn, hít mạnh một hơi. Hắc khí lay động khắp bầu trời, hắc khí bao phủ trên tay phải đám người Thúc Long không ngờ đồng thời bị hút lên không trung, đầu nhập vào trong thân thể hắc xà.
Ô hào!
Tiếng huýt dài trầm thấp, giống như một cơn lốc muốn cuốn bay mọi thứ.
Sau khi hút vào vô số hắc khí, hắc xà lập tức sinh ra biến hóa kinh người, từ trên trán nó lồi lên hai điểm, con mắt càng thêm hung dữ, lân giáp đen kịt bóng loáng bao phủ toàn thân, uy thế càng thêm kinh người!
Trong lòng Vương trưởng lão càng thêm nghiêm nghị, đội ngũ mặc giáp đên này chiến pháp kì dị, hoàn toàn khác hẳn với bất kỳ loại tu giả nào nàng từng nhìn thấy.
Nhưng biến hóa của hắc xà trước mặt này nàng lại nhận ra được – hóa giao!
Giữa xà và giao có khác biệt về bản chất, thực lực cũng như vậy. Con hắc xà chưa hoàn toàn hóa giao, uy thế lúc này đã tuyệt đối khác hẳn. Ánh mắt của nó phảng phất có thể hút hết nhiệt độ, trong lòng Vương trưởng vô cùng khẩn trương.
Đèn lồng hải đường trong tay truyền đến từng đợt từng đợt hơi ấm, sự khẩn trương trong lòng nàng hòa hoãn lại. Uy thế của Hắc xà tuy rằng đáng sợ, nhưng chiếc đèn lồng trong tay nàng cũng không phải vật phàm.
Nàng am hiểu luyện khí, nhất luyện chế các loại hoa đăng, chiếc đèn lồng hải đường hình lục giác trong tay này chính là tác phẩm đắc ý của nàng. Loại hoa hải đường sử dụng để tạo ra đèn lồng là Thiên tâm hải đường lục phẩm. Khó khăn nhất chính là ngọn lửa trắng xanh bên trong, được lấy từ một gốc Thanh hỏa trúc vạn năm, gọi là Thanh tâm trúc viêm – cực kỳ trân quý hiếm gặp trong số hỏa diễm tứ phẩm.
Nàng không nói lời nào, giơ cao đèn lồng lên, thấp giọng ngâm xướng.
Chỉ thấy từng cánh hoa trên đèn tách ra, bay vào không trung. Cánh hoa dường như vô cùng vô tận, đèn lồng dường như không biến hoa chút nào. Cánh hoa hải đường bay lượn khắp nơi, trong chớp mắt khắp bầu trời toàn là cánh hoa, cảnh vật như mộng như ảo.
So với hoa mai của Mai trưởng lão, số lượng cánh hoa hải đường càng thêm kinh người, dường như vô biên vô hạn, toàn bộ Bách Hoa cốc đều bao phủ trong cánh hoa.
Hắc xà cũng không để ý tới những cánh hoa dày đặc khắp nơi, toàn thân màu đen, con ngươi đỏ tươi nhìn chằm chằm vào Vương trưởng lão.
Bỗng nhiên ngọn lửa trong đèn lồng bốc lên, oanh một tiếng, những cánh hoa bay lượn khắp bầu trời đồng thời bốc cháy, vô số ngọn lửa trắng xanh bay phấp phới trong không trung tràn ngập đất trời.
Thanh tâm trúc viêm!
Xẹt xẹt!
Một ngọn Thanh tâm trúc viêm rơi vào trên thân hắc xà, vừa chạm vào liền tắt phụt, hắc xà không hề cảm giác.
Vương trưởng lão biến sắc!
Thanh tâm trúc viêm không ngờ không có tác dụng gì!
Thanh tâm trúc viêm không gì không phá được không ngờ không thể lưu lại trên thân hắc xà một chút dấu vết nào!
Ánh mắt băng lãnh của hắc xà không có một tia tình cảm, nó hình thành từ sát ý tinh thuần, lãnh lẽo thấu xương, không phải là thứ mà thứ mà Thanh tâm trúc viêm có thể thương tổn?
Tinh mang trong mắt Thúc Long lóe lên, quát một tiếng: “Sát!”
Hai mắt hắc xà mở lớn, thân thể khổng lồ lao đi như bắn, mang theo thanh thế kinh người đánh về phía Vương trưởng lão.
Vương trưởng lão thầm hoảng sợ, vội vã không ngừng xoay chuyển đèn lồng trên tay, chỉ thấy vô số đóa Thanh tâm trúc viêm đánh tới hắc xà.
Ba ba ba!
Tiếng nổ dày đặc van lên.
Mỗi đóa Thanh tâm trúc viêm chẳng qua chỉ bằng ngón tay, nhưng lực lượng cũng không phải là nhỏ, thân thể của hắc xà bị mạnh mẽ đánh bật lên.
Vương trưởng lão thở phào một tiegns, chỉ cần có thể khắc chế đối phương là tốt rồi. Lập tức nàng lại thôi động linh lực, lại có vô số cánh hoa bay vào không trung. Chỉ là những cánh hao lần này không còn mảnh mai vô lực mà giống như những lưỡi dao sắc bén, mang theo kiếm ý lạnh thấu xương, giống như một bầy cá nhỏ quấn quanh thân thể hắc xà.
Xuy xuy xuy!
Thân thể hắc xà nhất thời có thêm vô số vết cắt cực nhỏ, hắc xà đau đớn, điên cuồng giãy dụa.
Mà Thanh tâm trúc viêm dường như bô tận, không có một chút dấu hiệu ngừng lại, đổ ập về phía hắc xà.
Trên trán Thúc Long hiện lên một tầng mồ hôi mỏng, tuy sắc mặt trấn định nhưng trong lòng tức giận dị thường, đã không giết được đối thủ còn bị chiếm mất thượng phong, hôm nay nếu bị áp chế như vậy hắn làm sao nuốt trôi được? Pháp bảo thì lợi hại lắm sao?
Trong mắt hắn hiện lên một tia lạnh lẽo.
"Tiểu ma sát!"
Hắc xà phút chốc ầm ầm nổ tung, hóa thành một đoàn hắc khí, trung tâm đoàn hắc khí kịch liệt xoay tròn.
Thanh tâm trúc viêm cùng kiếm ý hải đường bay lượn khắp trời giống như bị một cỗ lực lượng vô hình hấp dẫn, không thể khống chế tiến vào trong dòng hắc khí xoay tròn.
Sắc mặt Vương trưởng lão đại biến.
Dòng xoáy hắc khí kia có hấp lực kinh người, hải đường kiếm ý cùng Thanh tâm trúc viêm trên không trung điên cuồng tiến vào trong dòng xoáy.
Càng làm cho nàng cảm thấy kinh sợ chính là dòng hắc khí này tựa như có thể thôn phệ tất cả, bao nhiêu hải đường kiếm ý cùng Thanh tâm trúc viêm bị hút vào trong mà dòng xoáy không có một chút biến hóa.
Tình hình càng thêm không ổn, trong mắt nàng hiện lên một tia tàn độc. Nàng hừ lạnh mộ tiếng, đèn lòng rời khỏi tay bay lên.
Giúp đỡ dịch Tu chân thế giới http://4vn.eu/forum/showthread.php?t=67437&page=3
Thảo luận về Tu chân thế giới http://4vn.eu/forum/showthread.php?t=66584&page=79
Last edited by c0f7e3; 13-05-2011 at 08:49 AM.
|