Ðề tài
:
Huyền thoại một mảnh đất
Xem bài viết đơn
#
2
30-06-2008, 12:28 AM
bangnhi115
Nhập Môn Tu Luyện
Tham gia: May 2008
Bài gởi: 14
Thời gian online: 16661
Xu:
0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
NHỮNG GIẤC MƠ LẠ-XUẤT SƯ
Xong tui về làm đúng như lời Cô Năm đã dạy.Mấy hôm sau,khi ăn cơm xong tôi lại lăn ra cái võng nằm ngủ.Lần này tôi lại mơ thấy mấy cô gái hôm trước nhưng không thấy cô áo vàng đâu cả.Tui mới hỏi mấy cô:
-Ũa còn cái cô áo vàng đâu rồi bộ bữa nay bận chuyện gì nên không đi chơi hả?
Cô áo xanh nhìn tui trả lời:
-Cô rước cổ về nhà rồi không nhớ sao hã cô.Bữa nay tụi tui đến kêu cô đi ra đây rước cô áo đỏ với tui về nè.
Tui không biết nên hỏi tiếp:
-Là sao tui không hiểu?Rước mấy cô mà rước ở đâu dậy?Mấy cô chỉ đi tui rước mấy cô dề nhà ở chung dới tui cho vui.
-Ừ cô đi theo tụi tui nha gần đây thui hà.
Xong khoảng bốn cô nắm tay tui kéo đi.Chạy một hồi tui thấy hình như đây là cái nghĩa địa ở xóm trên.Cô áo xanh kéo tui lại một cái ụ đất cây cỏ mọc um tùm.Cô chỉ tay vô ụ đất mà nói:
-Đó cô thấy cái cây kia không?
-Cây nào nhiều quá làm sao tui biết được?
-Thôi để ngày mai cô ra thấy cây cỏ nào mọc bông thì cô bứng đem về-cô áo đỏ nói
-Ừ thì dậy đi-cô áo tím trả lời.
-Mấy bà đi hết còn tui ở lại với ai?-cô áo trắng nói
-Thì nói bả cho bả rước hết về ở chung cho vui đi-cô áo xanh nói tiếp
-Ừ thì nhà bà ở đâu chỉ cho cổ biết đi cổ rước bà luôn-cô áo đỏ nói
Xong cả bốn cô kéo tui đi qua một cái mộ khác.Cái mộ này cũng cũ rồi nhưng có xây bằng gạch thẻ đàng hoàng.Cô áo trắng chỉ vào một cái lỗ bên hông mộ mà nói:
-Cô ơi tui ở đây nè.Nhưng coi chừng nghen tui ở chung với ông Xà đó coi chừng ổng cắn thì cô chết tươi à nghen.
Tự nhiên tui rùng mình thức dậy.Tui chạy qua nhà Cô Năm nói Cô Năm nghe.Xong Cô Năm tay thì cầm điếu thuốc rê mới quấn nói:
-Con cứ ra cái ụ đất lấy ba cái cây kia dìa trước đi rồi ngày mốt cô với con đi lấy cái cây trong ổ rắn hổ.
Tui nghe theo lời cô chạy xe đạp ra chợ Huyện mua bốn cái chậu bằng đất tốn hết gần bốn đồng bạc.Xong sẵn đường tui tạc ngang cái nghĩa địa ở xóm trên.Gởi xe đạp ở nhà bác Hai Vành tui chạy dô trong.Trời ơi quá trời ụ đất biết chỗ nào mà tìm-tui tự nghĩ trong bụng-thì bây giờ đi theo cảm giác thui.Đi một hồi tự nhiên tui dừng lại cái ụ đất gần mộ của ông Hai Chỉ.Tui có cảm giác lạ lắm.Tự nhiên tui đứng đó nhìn nhìn cái ụ đất hoài,bất giác tui mò mò trong đám cỏ mọc cao hơn đầu gối.Tui vừa mò vừa nghĩ trong bụng:
-Mấy cô muốn tui rước mấy cô dìa nhà mà mấy cô không chỉ đường chỉ lối trong nghĩa địa này nhiều ụ đất như vậy biết đâu mà tìm.Nếu mấy cô có linh thiệt thì mấy cô cho tui gặp đi tui mới rước được.
Tự nhiên tui mò mò một hồi trong đám cỏ thì thấy có ba cái cây có mấy cái bông nhìn như bông Mắc Cở nhưng màu bông lại là màu đỏ.Tui bứng cả ba cây dìa.Đi ra tới nhà bác Hai Vành lấy mấy cái chậu đất bỏ vô xong tui mới buộc miệng hỏi bác:
-Ũa bác bộ trong nghĩa địa này có ổ rắn hổ hã bác?
-Ai nói cho mày nghe vậy?-bác hai ngạc nhiên hỏi
-Ừ thì con nghe người ta nói vậy đó.-Tôi trả lời
-Ừ thì ngay mộ ông Sáu Cau có cái hang con rắn hổ nhưng nó dữ lắm không ai dám tới gần hết.Mà mẹ nó ai cũng nói rắn ở mộ không bao giờ cắn người nhưng tao thấy mấy mạng bị nó cắn chết rồi đó.
Nghe tới đây tự nhiên tui thấy sợ sợ nghĩ trong bụng" không biết ngày mai có bị nó cắn không nữa nó mà cắn mình cái là chết tươi".Xon tui chào bác Hai tui đi về.Ngủ một giấc xong mai tính tiếp-nghĩ bụng vậy- nên tui về nhà bỏ mấy cái chậu sau vườn kế bên cái chậu tui tìm được ngoài đồng.
Tờ mờ sáng hôm sau đang ngủ tự nhiên Cô Năm kêu:
-Lý ơi dậy đi nè.Lý ơi Lý ơi mày ngủ như chết vậy.
-Dạ con ra liền để con rửa mặt đã.-tui trả lời.
Tui lấy nước trong lu rửa sơ sơ cái mặt tui xong chạy ra mở cửa,bà cô của tui hỏi:
-Ủa mày đi đâu mà sớm dậy mậy? mới có tờ mờ sáng hà?
-Đi công chuyện với Cô Năm.-tui trả lời.
Xong tui chạy ra ngoài sân thì thấy cô năm đã đợi ở đó mà cô năm xách theo một con gà còn sống với một cái giỏ bằng đệm.Cô năm nói :
-Đi lẹ đi con từ đây lên nghĩa địa xóm trên lận đó.
-Dạ để con lấy xe đạp ra đã.-tui trả lời
-Khỏi đi bộ thôi à mà con có đem cái chậu đất theo không?
-Dạ có
Xong tui với cô vừa đi vừa nói chuyện.Cô nói:
-Cái cây mà hôm bữa con tìm ở ngoài ruộng cái đó người ta kêu là Ngãi Vàng hay gọi Ngãi Ván cũng là nó luôn.Còn ba cái cây ở ngoài nghĩa địa con bứng đem về,cái cây mà có lá dẹp dài có bông màu đỏ là Ngãi Ngài.Cái cây có là nó chĩa ra như cái đuôi con cá người ta kêu nó là Ngãi Bèo còn cái cây lá cứng mà thân nó có gai đỏ là Ngãi Tích.Bữa này mình đi hái là Ngãi Rắn.Mà Ngãi rắn này nó độc lắm nghen con.
-Độc sao hã cô?-tui thắc mắc hỏi
-Ừ thì cái Ngãi này nó mọc trong tổ rắn ngoài nghĩa địa đó.Bình thường thì rắn ở mấy cái mộ không có cắn người ta đâu nhưng khi có cái cây đó mọc trong tổ thì con rắn gặp ai cũng cắn hết không ai dám đến gần nó hết đó.
-Ũa dậy sao hôm nay mình hái được hã cô?
Rít một hơi thuốc rê cô nói tiếp:
-Thì cô có cách của cô lát nữa rồi coi cô làm nè.
Nói một hồi thì hai thầy trò vô tới mộ của ông Sáu Cau.Cô lấy trong giỏ ra hai cây đèn cầy.Cô đốt lên xong cô lấy 3 cây nhang ra cắm trước hang rắn.Cô lấy một con dao,cắt cổ con gà lấy cái dĩa hứng lấy tiết của con gà.Cô vừa hứng vừa nói:
-Lát nữa con lại khấn như vậy nè " Con tên là Nguyễn Thị Lý Sanh ngày..... tháng ..... Năm1968 con xin ông Xà hãy chứng cho con đến để cúng ông mời ông ra uống máu gà." còn chuyện còn lại để cô.À mà nè nhớ nha hông khi thầy con rắn vừa bò ra khỏi ổ thì con hái cái cây mọc ngay trước ổ nó nghen xong rồi chạy ra ngoài đường liền.
Tui làm như lời cô năm dặn.Thiệt là lạ khấn xong thì con rắn bò ra liền tui sợ chết khiếp luôn,tui thấy con rắn nó bò tới cái dĩa mà cô năm để ở xa cái ổ khoảng hơn chục mét.Tui khong suy nghĩ nhổ nguyên cái cây mọc trước ổ xong nhắm mắt chạy thẳng ra đường mà trong bụng nghĩ" không biết nó có dí theo mình không?"
Chạy ra thì thấy cô năm đã đứng đó,tui bỏ cái cây dô chậu xong thì tui theo cô năm dìa.Đến nhà cô năm nói:
- Tụi không biết nó cứ nghĩ là chơi ngãi là phải hái cây cỏ về cúng nhưng cô nói con nghe là Ngãi nó cũng như người vậy phải tâm sự với nó xem nó như là bạn bè,phải chơi chung với nó thì khi có việc nhờ nó mới giúp được.Không phải bỏ ngãi là bỏ vô cây cỏ mà bất cứ cái gì cũng có thể bỏ ngãi được hết.Ngãi với Bùa nó cũng như nhau thôi nhưng mỗi cái nó có cái lợi hại riêng của từng thứ chứ không phải cái gì cũng hoàn thiện không có khuyết hết.Sau này con có thành Thầy Bà hay không là tùy con thôi còn đây là cuốn sách của cô viết lại những cách bỏ ngãi và giải ngãi mà cô biết được giờ cô cho con-vừa nói cô vừa đưa cho tui cuốn tập mà màu giấy đã ngã vàng-sau này phải cẩn thận vì bùa ngãi rất phong phú người này cao còn có người khác cao hơn.Thôi con vô lạy tổ xong ra đây cô nói tiếp cho nghe.
Tui chạy vô lấy ba cây nhang đốt cháy xong cắm lên bàn thờ nhà cô rồi chạy ra chỗ cô ngồi.Vừa quấn điếu thuốc rê cô vừa nói:
-Hai thằng kia nó về trên Sài Gòn hết rồi cô nghe nói thằng Kiết nó theo học một ông thầy Bùa Lỗ Ban nào ở miệt Tây Ninh đó.Sau này con cẩn thận vì thằng đó nó mê tiền lắm nó không nghĩ đến tình nghĩa đồng sư đâu.Thôi con về trên đó đi.Cô hết dạy con rồi sau này số phận con như thế nào thì tùy ở con.
Sau lần đó vài hôm sau tui mua cho cô một gói thuốc rê và vài ba hộp sữa tạm biệt cô để trở về Sài Gòn và dĩ nhiên tui cũng không quên đem theo mấy chậu ngãi.
Tài sản của bangnhi115
Chữ ký của
bangnhi115
Diễn đàn được phát triển dựa trên sự đóng góp của các thành viên
Hãy nhấn nút +1 và like để truyện ra nhanh và phong phú hơn
Last edited by kedatinh1974; 30-06-2008 at
12:45 AM
.
bangnhi115
Xem hồ sơ
Gởi nhắn tin tới bangnhi115
Tìm bài gởi bởi bangnhi115