Nói với người yêu cũ
Em đừng nhớ làm gì tình yêu ấy
Chỉ mình anh thương nhớ cũng đủ rồi
Tình đầu thường mong manh như nắng
Ngỡ rất gần mà hóa xa xôi
Em cứ kệ cho mùa thu rụng lá
Lá rồi cũng khô chẳng thể mãi màu vàng
Nếu gió cuốn lá về nơi xa ngái
Cũng chỉ vì ngọn gió đa mang
Em cứ mặc cho vầng trăng khuyết nửa
Qua mùa đông trăng lại tròn đầy
Đừng thổn thức khi thấy hoa quỳnh nở
Sớm mai này hoa sẽ tàn phai
Em hãy quên như chưa bao giờ nhớ
Cứ bình tâm bên cạnh một người
Đừng cúi mặt khi gặp anh trên phố
Vấn vương gì một kẻ dở hơi.