Chương 273: Kinh biến trong khi thi đấu (1+2)
"Cháu xác định, ông, người giúp cháu đi! Hơn nữa kế hoạch của chúng ta là áp đảo quần hung nếu như cháu và Lưu Duyệt thành thân, thì Lưu gia nhất định sẽ ngả theo chúng ta, đối với kê hoạch cũng không có ảnh hưởng gi!"Vương Kim Long nói.
"Được rồi! nhưng mà cháu nhớ kỹ, nam nhân làm việc không được hối hận, chỉ cần sau này cháu không hối hận vào hành động hôm nay là được!"Lão nhân chậm rãi gật đâu.
"Ông, cháu quyết không hối hận!"Vương Kim Long trịnh trọng gật đầu.Lão nhân từ áị liếc mắt nhìn Vương Kim Long, đứng dậy đi ra khỏi phòng, ánh mắt lập tức trở nên lãnh khốc.
"Lưu lão, thật đúng lúc, tôi đang có chuyện cần nói với ông."Vương Vi Hán cũng chính là ông của Vương Kim Long, hắn đi tới trước cửa phòng Lưu Chấn Hải nói.
"Vương lão sao, ngọn gió nào thổi ông tới đây, mời vào, có chuyện gì chúng ta cứ vào trong đã rồi hãy nói!
Lưu Chấn Hải và Vương Duy Hán giao tình không được tốt lắm.Lưu Chấn Hải cũng chỉ mới nổi được mấy chục năm.thế nhưng trước đó Vương gia đã quy ân, không tham gia võ lâm đại hội lần nào. Lưu Chấn Hải cũng chỉ mới nghe nói qua miệng của Mạnh Như Tùng mà thôi.
"Lưu lão, không dối ông, tôi tới đây là làm quan hệ của chúng ta thêm gần hơn chút nữa!" Vương Vi Hán nói.
"Quau hệ thêm gần? Đó là điểu đương nhiên hai chúng ta tuy lần đầu gặp mặt,nhưng lại giống như là tri kỉ!"Lưu Chấn Hải cười nói.
"xấu hổ, xấu hổ!"Vương Vi Hán cười nói:"Lưu lão nói không sai, Vương gia chúng tôi mấy chục năm nay khổ tâm tu luyện, không để ý tới thế tục. Hai năm qua mới tái xuất giang hồ, đáng nhẽ nên sớm tới bái phỏng Lưu lão!"
"Vương lão, ông muốn nói gì, thì cứ nói thẳng ra đi, ha hả, chúng ta đã từng này rồi, còn làm cái chuyện khen tặng nhau làm cái gi!"Lưu Chấn Hải xuất thân là quân nhân, cho nên không thích mấy cái chuyện vòng vo.
"Được rồi, nếu như vậy, tôi sẽ nói thẳng!"Vương Vi Hán trên mặt lướt qua một tia không hài lòng, nhưng mà trong nháy mắt đã tiêu thât.
Trong lòng của hắn nghĩ, nếu như không phải cầu hôn cho cháu, thì Lưu gia các người sẽ
ăn một cái tát thật đau!
"Là như vậy, tôi lần này tới, cầu hôn cho cháu tôi là Vương Kim Long!"Vương Vi Hán nói.
"Cầu hôn? Vương lão, ông, đùa cái gì vậy? Cầu hôn ai?"Lưu Chấn Hải tuy rằng mơ hồ suy đoán được, hắn tới là vì cháu gái minh, Lưu Duyệt,nhưng vẫn giả bộ hồ đồ hỏi.
"Đương nhiên Ià Lưu Duyệt, cháu gái bảo bổi của ông rồi!"Vương Vi Hản nói:"Hai gia đình chúng ta cũng coi như là môn đăng hộ đối, không ủy khuất cho cháu gái của ông đấy chú'?"
"Chuyện này…!”Lưu Chấn Hải có chút khó khăn, không biết nên trả lời hắn như thế nào.
"Thế nào, Lưu lão,ông nhìn Vương gia chúng tôi không hợp mắt?"Vương Vi Hán thấy Lưu Chấn Hải ấp úng, trong lòng có chút không hài lòng.
"Sao lại vậy, nhưng đúng là có chuyện khó xử, không phải tôi không vừa mắt gia
đình ông, mà là Lưu Duyệt đã có bạn trai rồi!"Lưu Chấu Hải Iắc đằu nói
"Có bạn trai thì tính cái gi, chỉ cần chưa kết hôn thì là người tự do, hơn nữa, cho dù
có kết hôn rồi thì có thể ly hôn, thế nào, ông bảo cháu gái ông chia tay bạn trai đi, sau đó gả
cho cháu trai của tôi!"Vương Vi Hán vừa mới bắt đầu còn có chút tính nhẫn nại, sau này thì không còn khách khí gì nữạ, trong mắt hắn, hắn đang bố thí cho Lưu gia, vậy mà Lưu gia còn làm như vậy,bảo sao hắn không tửc giận!
"Vương lão, ông nói câu này mà nghe được à, ông tới cầu hôn cháu tôi, vậy mà còn ăn nói lung tung!"Lưu Chấn Hải cũng có chút mất hứng.
"Hừ, 'là tiểu Long nhà chúng tôi coi trọng cháu gái của ông là phúc khí của nó! Bạn trai của nó có bôi cảnh lớn như Vương gia nhà chúng tôi hay không?"Vương Vi Hán hừ lạnh nói.
"Nói thật cho ông biết, bạn trai của cháu gái tôi chính là cháu trai của tôi! Lưu gia của chúng tội chẳng nhẽ kém nhà ông hay sao !"Lưu Chân Hải cũng không còn khách khí nữa.
"Cái gì? Bạn trai của cháu gái ông Iại là cháu trai ông? Ha ha, đừng nói cho tôi biết là Lưu gia các ông loạn luân đó nhé!"Vương Vi Hán cười to nói.
"Cháu trai này của tôi không phải là ruột thịt? Hơn nữa tôi cũng không cần thiết phái nói nhiều như vậy với ông.Đưọc rồi, Vương Vi Hán, tôi mệt mỏi rồi không tiễn !"Lưu Chấn Hải hạ lệnh trục khách.
"Lưu Chấn Hải, tôi đã cho ông cơ hội, tới lúc đó ông đừng có hối hận!"Vương Vi Hán đứng lên, chỉ vào Lưu Chấn Hải lạnh lùng nói.
"Tôi hối hận? Buồn con mẹ nó, ông tính là cái thá gi, tôi mà mang súng thì tôi bắn chết ông lâu rồi!"Lưu Chấn Hải mắng to: “cút ! lão bất tử !"
"Chúng ta cứ nhìn xem!"Vương Vi Hán không nghĩ tới Lưu Chấn Hải lại cự tuyệt mình, vậy được rồi, mày đã bất nhân, thì đừng trách tao bất nghĩa, Lưu gia chúng mày đừng hòng thoát chết lần này!Vương Vi Hán hẩm hừ về tới gian phòng.
Vương Kim Long đang đợi tin tức tốt lập tức tiến lên đón:"ông, thế nào rồi, Lưu Chấn Hải có đồng ý không?"
"Hừ! Túc chểt ta rồi, cái tên Lưu Chấn Hải này lại không để ý tới mặt mũi của ta!Hắn mà là một trong Lục đại thế gia sao, chỉ là một tên quân phiệt, tự cho mình lả đúng!"Vương Vi Hán tức giận nói:"Chuyện của Lưu Duyệt, cháu đừng nhắc tới nữa, người ta đã có bạn trai rôi!"
"Chính là cái tên nam nhân vẫn hay ở cùng nàng đó ạ?"Vương Kim Long hỏi.
"Không sai, nghe nói là cháu của Lưu Chấn Hải, nhưng không phải là ruột thịt."Vượng Vi Hán giải thích "Tiểu Long, cháu từ bỏ hi vọng đi, phỏng chừng nữ nhân này sẽ không động tâm với
cháu."
"Thể nhưng, ông, cháu..."Vương Kim Long lần đầu tiên động tâm đã bị bóp chết từ trong trứng nước.
"Nam nhân làm đại sự kiêng kị nhất chinh là nhi nữ tình trường, ếu như có ngày chúng ta thành công, thì cháu còn buồn chuyện không có nữ nhân hay sao !"Vương Vi Hán khuyên:"Tiểu Long, nhớ kỹ, cháu là người của Vương gia, đang theo tư tưởng của Mặc Tử, không trải qua mưa gió, thì làm sao thấy được vinh quang, cháu đừng có lảm lỡ kế hoạch của gia tộc!"
"Cháu biểt rồi, ông."Vương Kim Long gật đầu, cắn răng một cái nói:"Được rồi, nếu ta không chiếm được, thì người khác cũng đừng hòng có được!"
Trong mắt Vương Kim Long hiện ra sự độc ác và âm hiểm.
Vương Vi Hán tán thưởng gật đẩu nói:"Đây mới là nam nhi của Vương gia, không sai, hành sự phải độc ác!"
"Ông, người yên tâm đi, cháu nhất định không để người thất vọng! Nhưng mà trước khi giêt nàng, có thể cho cháu..."Vương Kim Long do dự một chút nói.
"Cứ làm theo cháu nghĩ đi, ông sẽ không can thiệp!"Vương Vi Hán cười to nói.Vương gia ẩn cư nhiều năm, tất cả chỉ đợi ngày bùng nổ.
Hôm nay là ngày thi đấu bán kểt, nên có rất ít người, đồng thời những đệ tử chi thứ không được thi đấu trong vòng này, cho nên hiện giờ chỉ có những nhân vật trọng yêu trong gia tộc.
"Mời các tuyển thủ thi đấu bán kết chuẩn bị, trận đấu đầu tiên..."Người chủ trì đang muốn đọc danh sách thi đấu, nhưng mà microphone đột nhiên bị người khác đoạt mất, đồng thời ngã luôn xuông sản.
"Mọi người nghe, toàn bộ nơi này đã bị tôi khống chế nếu không muốn có gì ngoài
dự Iiệu xảy ra thì đừng có lộn xộn!"Vương Kim Long bỗng nhiên xuẩt hiện ở trên đài chủ tịch, người chủ tri chắc chắn là do hắn đánh ngất.
"Con mẹ nó, mày là cái thá gì!"
"Mày không bị làm sao đấy chú'? Có bệnh phải không?"
Người dưới đài mở miệng chửi bới, nhưng đột nhiên lại bị một khẩu súng dí vào Sau lưng nhưng đối với người như Lưu Chấn Hải, thì Vương Kim Long biết là súng không thể uy hiếp được họ, nêu như bị bọn họ trở tay đoạt mất, thì đúng là thêm phiên phửc.Cho nên hắn phái đi những lão nhân cao thủ của Vương gia.
“Chỉ bằng các ngươi cũng”Tư Đồ Đại Sơn đang nói thì bị người khác chế trụ, bản thân hắn lại không thể nhúc nhích được gi!Lưu Chấn Hải và Mạnh Như Tùng cười khổ nhìn bọn họ cũng không thể nhúc nhích được, một thân lực lượng như bọn họ, vậy mà cũng vẫn bị người tới kiềm chê.
Vương Kim Long dùng súng chỉ vào người của tôi, nhưng tôi vẫn không động đậy.Không phải tôi không thể, mà là tôi muổn xem Vương Kim Long muốn gì, và xem người chủ mưu phía sau là ai?
Mà khi nhìn thấy những người áo đen đứng sau lưng Lưu Chấn Hải, thì tôi biết,trước kia trong lúc thi đâu, Vương Kim Long tuyệt đối là ẩn tàng thực lực.Chỉ những người khác của Vương gia cũng đủ chế trụ Lưu Chấn Hải, thi bản thân một đệ tử trực hệ như hắn, công phu phải rất cao!
Khi tôi nhìn sang phía Lưu Chấn Hải, thì Lưu Chấn Hải cũng đang nhìn tôi, vì vậy tôi cười cười với hắn, ngay sau đó, Lưu Chấn Hải biểu hiện bình thường, dường như chẳng quan tâm tới thứ gì khác
"Mày bảo tao là thứ gi, bây giờ mày còn có thể nói như vậy nữa không? Ha ha ha ha!"Vương Kim Long cười ha hả:"Lục Đại thế gia? Hừ hừ, có cái gi hay cơ chứ!"Vương Kim Long nói xong, bỗng nhiên ý thửc được mình cũng là một trong Lục Đại thế gia, vì vậy vội vàng sửa lời nói: "Đương nhiên Vương gia chúng tao từ lâu đã không còn coi mình là người của Lục đại thế gia rồi, tao nghe nói, nếu như lần này Vương gia chúng tao không tới, các người chuẩn bị tuyển thêm người mới thay thế đúng không? Hình như là Lôi gia thì phải? Chúng mày tùy tiện, từ hôm nay, Vương gia sẽ đứng trên Lục đại thế gia, trở thành Thiên Hạ Đệ Nhât Gia!ha ha ha ha ha!" Vương Kim Long sau khi nói xong, dừng lại một chút, dường như hắn vẫn đang chờ người khác vỗ tay.
Nhưng mà lập tức hắn lại nghĩ tới tình trạng hiện nay, vì vậy xấu hổ nói:"Tiếp theo, Xin mời tộc trưởng của thiên hạ đệ nhất gia Vương Vi Hán tiên sinh, Iên nói chuyện với mọi người!"
Nói xong hắn vỗ tay hai cái,đang đợi người dưới đải vỗ tay, nhưng mà chẳng ai đáp lại,đúng là mèo khen mèo dài đuôi.Vương Vi Hán sải bước đi Iên đài chủ tịch, có thể nhận thấy, hôm nay hắn cố ý chọn lựa trang phục cho mái tóc hoa râm chỉnh tề, mặc âu phục gọn gàng.
Tôi quan sát xung quanh một chút, thì thấy ngoại trừ tôi,Lưu Duyệt,Mạnh Thanh Thanh,Lưu Chấn Hải thì mọi người vô cùng khẩn trương,ngay cả Mạnh Như Tùng cũng vậy.Hắn không biết thực lực của tôi ra sao,nên không biết tôi có chống lại được những Hắc Y Nhân này không.Mà Lưu Chấn Hải hiển nhiên đối với thân thủ của tôi tin tưởng tuyệt đối. Lưu Duyệt ở cùng tôi lâu như vậy, nên cũng có một số hiểu biết.Nhưng ngoài ý muốn chính là Mạnh Thanh Thanh, nàng tuy không biết tình huống của tôi, nhưng tâm trạng lúc này của nàng lại không hề kinh hoàng mà nhìn chăm chú vào tôi.Điều này làm cho tôi nhất thời có một loại cảm giác thành tựu, có thể làm cho nữ nhân của mình tin tưởng minh như vậy, thực sự là không gì hạnh phúc hơn.Mỗi nữ nhân đều tin vào người đàn ông có thể mang lại sự an toàn cho mình, và Mạnh Thanh Thanh cũng coi tôi như vậy.
"Nơi này có không ít bằng hữu cũ cũng như mới của Vương mỗ, nhưng mà điều này cũng không sao, từ sau này trở đi, chúng ta không còn là bằng hữu nữa!"
Vương Vi Hán nói đến đây thì mọi người thở dài một hơi, nếu hắn nói như vậy, thì chắc chắn sẽ không giết mình, sau này còn cơ hội báo thù rồi!Thế nhưng câu nói tiếp theo của Vương Vi Hán lại làm cho mọi người có cảm giác dường như đang đặt mình trong hầm băng
"Đương nhiên, tính mạng của các người có thể tha, nhưng phải đem cái gì đó ra đổi !Mấy năm nay, Vương gia ẩn cư, không để ý tới thế tục, thế nhưng các người lại liều mạng kiếm tiền, gia tộc của chúng tôi thật sự là hâm mộ vô cùng ! Đều là thế gia, tài phú của các người không ngừng tăng lên, nhưng chúng tôi lại phải tính toán ti mi từng ngày, không công bằng, không công bằng, cứ như vậy, luyện võ có ich lợi gì? Nhưng mà may là có lần võ lâm đại hội này, mới đem lại cơ hội cho tôi, chứng tỏ luyện võ không phải không có tác dụng, ít nhât hiện nay các người đang ở trong tay tôi!"
"hừ, nói nhiều như vậy, hóa ra là đòi tiền, một câu thôi, nhiều hay ít !"người lên tiếng nói chính là Tư Đồ Đại Sơn, Tư Đồ gia những năm gần đây ở Bắc Kinh phát triển rất tốt, với lại Bắc Kinh là thủ đô của Trung quôc, đương nhiên là tài đại khí thô.
"Ha ha, không hổ là lão bằng hữu, sảng khoái!"Vương Vi Hán cười nói:"Đúng là như Tư Đồ đại ca nói, các người có ý kiến gì khác không?"
Người khác mặc dù không có nhiều tiền như Tư Đồ gia, nhưng mà nghe Vương Vi Hán nói như vậy, thì cũng không có ai phản đõi.
"Trên người của ta không có nhiều chi phiếu trống, tối đa là 100 triệu, ông thích thì cứ cầm!"Tư Đồ Đại Sơn nhàn nhạt nói.
“100 triệu!” Tuy rằng những thể gia khác không như Tư Đồ gia, nhưng mà nghe Tư Đồ Đại Sơn nói như vậy, thì chứng minh Tư Đô gia rất có tiền!
"100 triệu? Mua cơm cho tôi sao?"Vương Vi Hán cười lạnh một tiêng căt đứt lời Tư Đồ Đại Sơn.
Mọi người nghe Vương Vi Hán nói,không khỏi hít một hơi lạnh, 100 triệu để mua cơm! Phải biết rẳng vốn lưu động của các thế gia khác cũng chỉ có chừng khoảng vài trăm triệu mà thôi !
vậy ông muốn bao nhiêu?"Tư Đồ Đại Sơn quả nhiên là tài đại khí thô, không bị Vương Vi Hán dọa ngã.
"Tôi muốn bao nhiêu? Tôi muốn bao nhiêu ông có thể cho sao?"Vương Vi Hán hỏi ngược lại.
“chỉ cần không phải là rất thái quá, tôi có thể thòa mãn cho ông!"Tư Đồi Đại Sơn bình tĩnh nói.
"Việc này sợ rằng không còn do ông nữa rồi, những người này còn đang nằm trong sự khống chế của tôi!"Vượng Vi Hán lắc đầu,sau nhìn Vương Kim Long nói:"Tiểu Long, cháu chuẩn bị mang cho các vị gia chủ thế gia nhin xem! "
"Được, ông!"Vương Kim Long không bết từ chổ nào lấy ra một túi văn kiện, sau đó cười đi xuống đài chủ tịch, từ trong túi văn kiện lấy ra máy bản, đưa cho gia chủ của các thế gia.Tư Đồ Đại Sơn mới đầu còn không coi là gì nhưng sau nhìn xong thì mồ hôi hột rơi xuống trong cái văn bản này thống kê đầy đủ gia sản cùa Tư Đồ gia, kể cả những gia sản do người khác quản lý hộ, cho tới gia sản trong giới hắc đạo mà bên dưới cái văn kiện này, chính là bản chuyển nhượng tài sản, toàn bộ đều phải chuyển cho Vương gia! Những người khác cũng giống như Tư Đồ Đại Sơn, sợ vẫn là sợ, song lại không dám phát tác, vì họ đang trong tay của Vương gia!
"Vương Vi Hán, ông ăn uống đúng là tạp nham? Muốn nuốt toàn bộ tài sản của chúng tôi?ông có thể tiêu hóa nổi sao?"Tư Đô Đại Sơn lạnh lùng nói.
"Ông đừng quản chuyện tôi có thể tiêu hóa hay không, một câu thôi, ký hay không ký”Vương Vi Hán ép hoi.
"Ha ha, không nghĩ tới ông lại thiếu thông minh như vậy! ông nghĩ rằng ông của tôi ký, thì gia nghiệp sẽ biến thành của ông hay sao? Sau khi chúng tôi ra ngoài, có thể kiện các ông tội ép buộc! Vậy thì cái bản chuyên nhượng này sẽ là giấy vụn mà thôi!"Tư Đồ Lượng chợt cười to lên.
Những người của thế gia khác phẫn nộ nhìn Tư Đồ Lượng, thầm mắng ngươi mới là kém thông minh biêt thì đừng nói ra cũng được, nói ra không phải là muốn Vương gia giêt người diệt khẩu hay sao!
"Tốt, rất tốt!" Vương Vi Hán nở nụ nói:"Nói không sai, nhưng mà việc này tôi đã sớm đề phòng, Tiểu Long, cháu mời luật sư ra đây!"
Mọi người nhất thời tức giận, có luật sư ở đây, ký chuyển nhượng đương nhiên có hiệu lực pháp luật, cho dù là sau khi rời khỏi đây, với thực lực của Vương gia, thì ai dám cãi lộn cùng hắn.