"Äoà n trưởng đại nhân, không nên tiếp tục phà sức nữa, nói cho ngươi biết nhé, 'Quân Ä‘oà n Nghịch Thiên' lúc nà y đã bị mấy trăm vạn quân đội tinh nhuệ đến từ ba quốc gia cá»§a đại lục Huy Hoà ng và đại lục Trầm Tịch bao vây, hÆ¡n nữa còn có quân đội cá»§a Thiên Thần tá»™c cùng Ma Thần tá»™c há»— trợ. Quân Ä‘oà n Nghịch Thiên toà n quân bị diệt đã là kết cục định trước, lấy thá»±c lá»±c cá»§a Ä‘oà n trưởng, nếu như đầu hà ng chắc chắn có thể thu được vị trà cá»±c cao. Ba vị quốc vương bệ hạ đã đáp ứng, chỉ cần Ä‘oà n trưởng chịu đầu hà ng, có thể nháºm chức Thống Soái tối cao cá»§a má»™t trong ba quốc gia, tháºm chà là đến Quang Chi Thần Äiện hoặc là Ãm Chi Thần Äiện nháºm chức cÅ©ng được, Ä‘oà n trưởng có thể tá»± do lá»±a chá»n..."
"Äúng váºy Ä‘oà n trưởng, cho dù ngươi không suy nghÄ© cho mình, cÅ©ng vì các huynh đệ dá»± tÃnh má»™t chút chứ, huynh đệ chúng ta từ nhỠđã theo ngươi nam chinh bắc chiến, trải qua vô số gian khổ, hiện giá» khó mà có được cÆ¡ há»™i tốt như váºy, Ä‘oà n trưởng, ngươi đáp ứng Ä‘i!"
"..."
Ở má»™t hạp cốc, má»™t Ä‘oà n quân đông nghịt Ä‘ang bao vây hÆ¡n mưá»i kỵ sÄ© và o giữa, ở trước Ä‘oà n quân nà y có 6 ngưá»i, 5 nam má»™t nữ. Khải giáp kỵ sÄ© trên ngưá»i cá»§a há» có mà u sắc không giống nhau, trên ngưá»i há» Ä‘á»u tá»a ra khà tức cá»±c kỳ cưá»ng đại, phảng phất như là sáu ngá»n núi cao.
Trong hÆ¡n 10 ngưá»i bị bao vây, có hai ngưá»i lãnh đạo, má»™t ngưá»i trong đó có thân hình cá»±c kỳ to lá»›n, ngay cả tá»a kỵ cá»§a hắn cÅ©ng có hình thể lá»›n hÆ¡n chiến mã bình thưá»ng rất nhiá»u.
Hắn đứng đó, sừng sững như má»™t ngá»n núi, trên khuôn mặt anh tuấn kia chẳng có má»™t biểu tình nà o, trong đôi mắt cÅ©ng chẳng hiện lên sá»± ưu thương.
Ngưá»i bên cạnh hắn có chút gầy gò, ngoại trừ mà u sắc cá»§a khải giáp trên ngưá»i, những thứ còn lại giống y như đúc vá»›i 6 kỵ sÄ© kia.
Trên khuôn mặt cá»§a hắn lúc nà y trà n ngáºp sá»± phẫn ná»™, lá»a giáºn trong mắt như muốn thiêu 6 ngưá»i kia thà nh tro bụi!
"Ta nhổ và o! SÆ¡n Mạch, Lưu Ba, Bạo Phong, Liệt Diá»…m, Thiên Quang còn có Minh Ãm, 6 tên tiểu nhân vong ân phụ nghÄ©a các ngươi lẽ nà o đã quên mất, là ai thu nháºn các ngươi, là ai nuôi các ngươi lá»›n khôn, là ai dạy các ngươi trở thà nh cưá»ng giả như bây giá»? Là chá»§ nhân! Các ngươi Ä‘á»u do chá»§ nhân thu nháºn bồi dưỡng, là má»™t tay chá»§ nhân nuôi nấng các ngươi, ngay cả áo giáp trên ngưá»i, vÅ© khà trong tay các ngươi Ä‘á»u là do chá»§ nhân phà bao tâm huyết má»›i có thể chế tạo, chá»§ nhân đối vá»›i các ngươi như huynh đệ thân sinh cá»§a mình. Nếu như không có chá»§ nhân, thì bây giá» các ngươi cÅ©ng chỉ là những tên ăn mà y, nhưng tên lưu manh mà thôi, váºy mà các ngươi vì vinh hoa phú quý, lại phản bá»™i lại chá»§ nhân, phản bá»™i các huynh đệ cùng sinh cùng tá» trong 'Quân Ä‘oà n Nghịch Thiên', các ngươi không bằng cả súc sinh!"
Nam tá» gầy gò phẫn ná»™ chá»i ầm lên, trong 6 kỵ sÄ© đứng đối diện đã có ngưá»i áy náy, có má»™t nữ kỵ sÄ© mặc khải giáp mà u xanh nước biển, xinh đẹp động lòng ngưá»i, sắc mặt tái nhợt, run giá»ng nói:
"Lôi Minh ca, muội không..."
Nà ng vừa mở miệng, nam tá» gầy gò tên là Lôi Minh kia đã nổi giáºn mắng:
"Ngươi không cái gì! Chá»§ nhân đối vá»›i ngươi như thế nà o, trong lòng ngươi đương nhiên là rò rà ng nhất, trong lòng Lôi Minh ta cÅ©ng đã sá»›m coi ngươi là chá»§ mẫu, tháºt không ngá» ngươi lại... Hừ hừ, nếu như không phải ngươi là m bá»™ bị thương cầu viện, chá»§ nhân cÅ©ng sẽ không vá»™i vã mang theo mấy ngưá»i chúng ta tá»›i đây cứu viện, hiện giá» kết quả như thế nà y, ngươi đã hà i lòng chưa! Lôi Minh ta sao lại có má»™t ngưá»i muá»™i muá»™i như ngươi cÆ¡ chứ, sá»›m biết như váºy, năm đó ta đã bá» ngươi chết đói cho rồi!"
"Hắc hắc, Lôi Minh, ngươi không nên ở chỗ nà y nói năng lung tung, ta không tin ngươi không có bất mãn!"
Thanh niên kỵ sÄ© mặc khải giáp mà u trắng trong 6 ngưá»i kỵ sÄ©, cưá»i lạnh nói:
"Chúng ta Ä‘á»u do Thương Mang Nguyên Dã thu nháºn, nhưng chúng ta đã vì hắn mà đổ bao nhiêu máu, chịu bao nhiêu Ä‘au khổ? Chỉ vì cái lý tưởng chó má hư vô cá»§a hắn, các huynh đệ chúng ta phải đổ máu, phải mất mạng ư? Mấy năm gần đây, chúng ta đã vì hắn và o sinh ra tá», ân tình gì chúng ta cÅ©ng báo đáp được rồi, hiện giá» chúng ta nên suy nghÄ© cho mình má»™t chút! Nhìn những vị cao thá»§, danh tướng, anh hùng nà y, thá»±c lá»±c cá»§a bá»n há» thua xa chúng ta, thế nhưng mà há» sống vinh quang, chúng ta theo Thương Mang Nguyên Dã thá»±c hiện cái lý tưởng chó má đó có công bằng không? Ngươi nhìn Lưu Ba xem, nà ng ấy mỹ lệ cỡ nà o, có thể nói là đệ nhất mỹ nữ cá»§a đại lục Huy Hoà ng, váºy mà cho tá»›i bây giá», ngay cả má»™t bá»™ quần áo đẹp, má»™t và i món trang sức nà ng ấy cÅ©ng không có, ngươi thấy có công bằng không? Không có, nà ng không có gì cả, trong khi chúng ta đã Ä‘i theo Thương Mang Nguyên Dã chịu bao nhiêu Ä‘au khổ rồi, còn ngươi nữa, Lôi Minh, ngươi có nhá»› Sắt Lan Äóa không, nà ng và ngươi lưỡng tình tương duyệt, nhưng chỉ đơn giản là vì, nà ng là quý tá»™c, ngươi là bình dân mà các ngươi phải xa nhau, lẽ nà o ngươi không muốn sống chung vá»›i Sắt Lan Äóa? Äến đây, chỉ cần ngươi bước tá»›i bên chúng ta là được, Sắt Lan Äóa cùng gia tá»™c nà ng đã quy thuáºn thuần phục vụ cho Thiên Thần tá»™c vÄ© đại, chỉ cần ngươi sẵn sà ng tá»›i đây góp sức, Sắt Lan Äóa chÃnh là cá»§a ngươi, tháºm chà ngay cả gia tá»™c nà ng cÅ©ng Ä‘á»u là cá»§a ngươi!"
"Äừng nên đánh đồng ta vá»›i những tên súc sinh như các ngươi!"
Lôi Minh nhổ má»™t bãi nước bá»t lên mặt đất, hắn quay đầu nhìn vị kỵ sÄ© chẳng có biểu tình gì bên cạnh – ngưá»i nà y chÃnh là chá»§ nhân "Nghịch Thiên vương", Thương Mang Nguyên Dã cá»§a hắn, nói:
"Ta vÄ©nh viá»…n không bao giá» quên, trong cái đêm lạnh giá ấy, chúng ta sắp chết cóng tá»›i nÆ¡i, là chá»§ nhân đã mang cho ta má»™t bát canh nóng, là chá»§ nhân đã kéo chúng ta từ thế giá»›i tá» vong trở vá», chỉ má»™t khắc đó thôi, tÃnh mạng cá»§a Lôi Minh ta đã vÄ©nh viá»…n thuá»™c vá» chá»§ nhân! Bạo Phong, Lưu Ba, các ngươi cÅ©ng ở trong đó, cÅ©ng là những há»›p canh nóng cá»§a chá»§ nhân kéo các ngươi trở vá», lúc đó chúng ta đã tuyên thệ như thế nà o, các ngươi Ä‘á»u quên rồi sao!"
"Khi chúng ta còn sống, thỠsống chết thần phục chủ nhân "
Lôi Minh đột nhiên giáºn dữ quát lên, hai dòng nước mắt cá»§a hắn rÆ¡i xuống, những địch nhân trước mắt hắn má»™t khắc trước vẫn còn là huynh đệ, cùng sinh tá», cùng sát cánh chiến đấu vá»›i hắn, váºy mà bá»n há» vì vinh hoa phú quý mà phản bá»™i chá»§ nhân, phản bá»™i ngưá»i đã cứu sống bá»n há», phản bá»™i lại lá»i thế mà bá»n hỠđã cùng nhau láºp!
Theo tiếng rống giáºn dữ, má»™t đạo lôi quang cưá»ng liệt đã xuát hiện trên ngưá»i hắn, biến hắn thà nh má»™t Lôi Äiện kỵ sÄ© có quang mang chói mắt:
"Bây giá», 'Lôi chi kỵ sÄ©' Lôi Minh má»™t trong 'Nghịch Thiên Thất Kỵ SÄ©', vì chá»§ nhân thanh lý môn há»™!"
Trong tiếng rống giáºn dữ, "Lôi chi kỵ sÄ©" Lôi Minh giÆ¡ tháºt cao kim chúc kỵ thương giục tá»a kỵ xông vá» phÃa 6 gã kỵ sÄ©, hắn chẳng quan tâm tá»›i sinh tá», huy động toà n bá»™ lá»±c lượng cá»§a mình để tấn công.
"Chủ nhân, đi mau!"
Trên đưá»ng xung phong, Lôi Minh đột nhiên kêu lên má»™t tiếng, mục Ä‘Ãch cá»§a hắn đã rõ rà ng, đó là quên mình yểm há»™ chá»§ nhân đột phá vòng vây!
Mặc cho Lôi Minh gà o lên như váºy, Thương Mang Nguyên Dã vẫn đứng bất động như tượng đá, trong đôi mắt ảm đạm trà n ngáºp Ä‘au thương kia đã hiện lên má»™t tia sáng, không biết hắn cảm động vì Lôi Minh, hay vì cái gì khác.
"Hừ, đã sá»›m biết ngươi là má»™t đứa ngu trung ngu ngốc, cho nên ngà y từ đầu, chúng ta đã không nói cho ngươi biết kế hoạch nà y, hiện giá» ngươi lại tá»± Ä‘i tìm cái chết, váºy thì đừng trách chúng ta không niệm tình huynh đệ!"
Bạch giáp kỵ sÄ© đột nhiên hừ lạnh má»™t tiếng, trên ngưá»i cá»§a hắn bá»™c phát quang mang mà u trắng, cùng lúc đó, ngoà i Hoà ng giáp kỵ sÄ© và Lam giáp kỵ sÄ© Lưu Ba, ba ngưá»i còn lại đồng thá»i bá»™c phát quang mang lấp lánh, các luồng quang mang mà u đỠđáºm, xanh, và đen trá»±c tiếp lao tá»›i chá»— Lôi Minh.
"Thiên Quang ca … Lôi Minh ca … đừng mà …!"
Trên khuôn mặt mỹ lệ cá»§a Lam giáp kỵ sÄ© Lưu Ba đã có hai dòng nước mắt, nà ng vá»™i vã và đau đớn gá»i tên, thế nhưng thanh âm cá»§a nà ng vô cùng yếu á»›t, yếu á»›t chỉ như có mình nà ng nghe thấy...
Trong sát na ấy, Lôi Minh cÅ©ng đã cùng vá»›i "Quang chi kỵ sÄ©" Thiên Quang, "Phong chi kỵ sÄ©" Bạo Phong, "Há»a chi kỵ sÄ©" Liệt Diá»…m cùng "Ãm chi kỵ sÄ©" Minh Ãm, bốn huynh đệ trong bảy kỵ sÄ© dưới trướng cá»§a "Nghịch Thiên vương" giao thá»§.
Chiêu “Xung Phong†có uy lá»±c lá»›n nhất cá»§a Lôi Minh bị bốn ngưá»i kia né trước, kỵ thương va và o nhau chan chát.
Äá»™t nhiên Lôi Minh bá» kỵ thương xuống, lấy đại kiếm láºp lánh lôi quang ở sau lưng, đánh nhau kịch liệt vá»›i bốn ngưá»i kia.
Lôi Minh, Thiên Quang, Bạo Phong, Liệt Diá»…m và Minh Ãm năm ngưá»i Ä‘á»u là do má»™t tay "Nghịch Thiên vương" Thương Mang Nguyên Dã huấn luyện ra, hỠđã chiến đấu cùng vá»›i nhau bao nhiêu năm, ngoại trừ thuá»™c tÃnh đấu khà khác nhau, chiến kỹ cá»§a má»—i ngưá»i, ai cÅ©ng thuá»™c như lòng bà n tay.