|
Thấy Tà nhà ta nhiều tâm sự quá.
Có cái này cần đính chính chút: Con cáo và chùm nho là truyện ngụ ngôn La Fonten chứ không phải ngụ ngôn Edop.
Đời người nói ngắn chẳng ngắn, nói dài chẳng dài, sống hết thọ trời cũng được 60, trải nhiều sẽ hiểu nhiều, giác ngộ nhiều, sẽ có nhiều thời gian để ngẫm lại mình.
Điều thứ nhất ta thấy là: nói dễ hơn làm, khuyên người thì dễ khuyên mình thì khó.
Điều thứ hai ta thấy là: ai cũng có lòng thương người, nhưng chỉ là thương người thôi, chứ không phải là giúp người.
Điều thứ ba ta thấy: trong chúng ta ai cũng có một AQ.
Điều thứ tư... Điều thứ năm... Để từ từ suy nghĩ.
Nói về chữ nhẫn: Chữ này tiếng Trung viết là dao đâm vào người, dù máu chảy ra, nhưng vẫn phải chịu, thế gọi là nhẫn. Ai hiểu chữ nhẫn, sẽ sống yên vui. Nhưng nhẫn nhịn không phải là nhẫn nhục. Lấy đạo Phật làm lá chắn để trốn tránh việc đời thì không phải nhẫn. Thực ra đạo Phật là tốt, nhưng vì đạo Phật mà bỏ hết đạo làm người thì lại khác.
Ta không tin tưởng các tôn giáo, ta chỉ thuận theo tín ngưỡng người Việt, cái ta tin là ở chính mình, mình có niềm tin vào mình là được.
|