[Tây Phương Huyền Huyễn] Đái Nông Trường Hỗn Tại Dị Giới - Tg: Minh Vũ-New: Chương 10
Đái Nông Trường Hỗn Tại Dị Giới [带着农场混异界]
Tác giả: Minh Vũ [明宇]
Trích:
Hắn hoành hành mặc hắn hoàn hành, ta tự đi trồng ruộng của ra, nếu muốn tìm ta gây sự ư, hắn không sống nổi qua năm sau đâu.
Một kẻ nghiện internet suốt ngày cu rú trong nhà như Triệu Hải mang theo Game Nông Trường xuyên việt sang dị giới, hắn nhập vào một gã tiểu quý tộc đang suy sụp, mảnh đất phong của hắn là một mảnh đất đen không thể trồng trọt được bất cứ thứ gì, mà quan trọng nhất, hắn có một vị hôn thê vô cùng cường thế, vị hôn thê của hắn là người thừa kế của một Công quốc, là một nữ Đại công tước tương lai! Bản thân hắn lại là một ma vũ phế vật, không thể học ma pháp, không thể học vũ kỹ, một phế vật 'mười phân vẹn mười'.
Ta không thể học ma pháp nhưng ta có nông trường. Ngươi dám đánh ta à? Ta phóng côn trùng ăn sạch quân lương của ngươi, ăn sạch hoa màu của ngươi, dùng thuốc trừ cỏ, thuốc sát trùng hạ độc vào trong nguồn nước của các ngươi, phóng cỏ dại lên toàn bộ lãnh thổ của ngươi, ta xem ngươi còn dám đem quân đánh ta không?
Cái gì? Định mời sát thủ đến ám sát ta à? Ha ha ha, ta trốn ở trong ngôi nhà nhỏ trong nông trường của ta này, đến đây mà đánh nè, cứ từ từ mà nhìn nguồn lương thực quốc gia của ngươi cạn kiệt dần dần nhé, đến lúc đó dân chúng tạo phản, ta xem ngươi còn dám phái người đến giết ta không?
Hãy cùng đón xem một kẻ nghiện internet suốt ngày cu rú trong nhà, dùng nông trường của hắn hoành hành trong một thế giới đầy kiếm và ma pháp, trở thành một cơn ác mộng của toàn thể người trong thiên hạ!
|
- Thiếu gia, thiếu gia, đã tới giờ thức dậy ăn sáng rồi.
Một thanh âm già nua nhưng nghiêm túc vang lên bên tai Triệu Hải, Triệu Hải cũng không để ý, hắn cảm thấy đầu mình đau như búa bổ, hắn tưởng rằng mình vẫn đang bật computer, bên trong là thanh âm phim truyền hình đang phát.
Nhưng thanh âm kia lại nói tiếp:
- Thiếu gia, dậy đi thôi, với một quý tộc thì dậy sớm là một thói quen tốt.
Triệu Hải sửng sốt một chút, hình như âm thanh này không phải từ conputer truyền đến, thanh âm này văng vẳng bên tai hắn, hơn nữa lại hết sức chân thực, tuyệt đối không phải là âm thanh do âm-li vang ra.
Mặc dù còn rất đau đầu nhưng Triệu Hải vẫn cố mở mắt, lọt vào tầm mắt không phải là trần nhà mà là một tấm màn lụa.
Triệu Hải sửng sốt một chút, xoa xoa đầu, phát hiện ra mình đang nằm trên một chiếc giường gỗ lớn, bên giường là một người khoảng hơn 50 tuổi, mái tóc xám điểm bạc được chải cẩn thận, vẻ mặt nghiêm túc, đang bình tĩnh nhìn hắn.
Triệu Hải ngơ ngác nhìn lão nhân nghiêm túc này, tiếp theo đó ánh mắt quan sát bốn phía, đây là một căn phòng do đá tạo thành, hết sức đơn sơ, ngoại trừ cái giường lớn hắn đang nằm chỉ có một cái bàn, vài ba cái ghế, xem như là nội thất rồi. Sàn nhà cùng vách tường hình như cũng vừa mới quét dọn qua, phía trên là một khung của sổ bằng gỗ, trên mặt dán một lớp giấy trắng, trần nhà có gắn một hòn đá phát ra ánh sáng để chiếu sáng căn phòng, còn lại cũng chẳng có gì nữa.
Lúc này, lão nhân kia lại nói tiếp:
- Thiếu gia, người đã tỉnh rồi, xin hãy mau đứng dậy, là một quý tộc thì phải biết sống có quy luật, bây giờ đã là buổi sáng, xin mời thiếu gia rời giường.
Triệu Hải nhìn vào hai tròng mắt của lão nhân, trong đầu hắn bỗng nảy sinh một ý nghĩ, xuyên việt!!! Tiếp theo đó là một cơn đau đầu khủng khiếp, một chút liền làm hắn hôn mê bất tỉnh.
Green Buda nhìn Triệu Hải ngất đi, có chút sửng sốt, vội vàng chạy ra ngoài, ngoài phòng lúc này có bốn người đang đứng, hai nam hai nữ, hai nam nhân tuổi cũng không lớn, xem tướng mạo chỉ khoảng chừng mười mấy tuổi nhưng thân hình lại cao đến hơn 2m, cơ bắp toàn thân như được tạo thành bởi sắt thép, da ngăm ngăm đen, đầu tóc ngắn, hai người trông giống hệt nhau, dĩ nhiên đây là một đôi anh em song sinh, bất quá nhìn vẻ mặt có điểm ngây ngốc.
Còn hai nữ nhân, một người đã có tuổi, khoảng gần 40, thân hình rất béo, tóc màu lam, vẻ mặt phúc hậu, lúc này đây vẻ mặt hiện lên sự lo lắng.
Còn một cô bé tuổi còn khá nhỏ, chỉ chừng 16 tuổi, tóc xanh dài mượt, khuôn mặt nhỏ nhắm, vóc người thon thả xinh xắn, da dẻ trắng nõn, thật sự là một ‘Lolita’, giờ đây đang cúi đầu, vẻ mặt hơi thẫn thờ.
Nhìn Green vừa đi ra, nữ nhân có tuổi liền vội vàng hỏi:
- Green, thế nào rồi? Thiếu gia đã tỉnh dậy hay chưa?
Green gật đầu, xong lại lắc đầu, nói:
- Tỉnh rồi, nhưng vừa mới tỉnh thì lại ngất đi tiếp, Mellin, ma pháp của ngươi có hiệu quả không vậy? Chẳng lẽ thuốc này có vấn đề? Hay là có kẻ ngấm ngầm giở trò?
Vẻ mặt Mellin lạnh lùng nói:
- Nếu thật sự có chuyện như vậy thì lão nương sẽ liều mạng với hắn, mặc dù thiếu gia có chút tật xấu nhưng hắn là huyết mạch cuối cùng của gia tộc Buda rồi, đám vương bát đản ở đế quốc chẳng lẽ đã quên năm xưa lão gia cống hiến cho đế quốc bao nhiêu? Thật là một đám khốn khiếp vong ơn bội nghĩa.
Green nghiêm túc nói:
- Hay ngươi tự mình vào xem đi, không được thì cứ dùng Thủy Hệ ma pháp trị liệu qua cho thiếu gia một chút, chúng ta nhất định phải bảo vệ huyết mạnh cuối cùng của nhà Buda.
Mellin gật đầu, nhưng tiếp theo lại hung hăng nhìn Green nói:
- Nếu thiếu gia khỏe lại rồi ngươi cũng đừng có bắt thiếu gia phải tuân theo mấy cái lễ nghi quý tộc đó nữa, đã đến cái nơi quỷ quái này rồi, lễ nghi quý tộc còn dùng để làm gì? Kệ xác cái mớ vớ vẩn ấy đi! Nhìn sắc mặt của đám quý tộc kia, nghĩ lại ta liền cảm thấy ghê tởm.
Green bất đắc dĩ liếc nhìn Mellin một cái, nhưng hắn vẫn nghiêm túc trả lời:
- Không được, thiếu gia bây giờ vẫn mang thân phận một Tử Tước, nhất định phải cư xử giống như một quý tộc, ta muốn dạy thiếu gia thành một quý tộc chân chính, như vậy mới không phụ đại ân của gia tộc Buda.
Mellin hung hăng trừng mắt nhìn Green nói:
- Nếu ngươi có gan làm vậy với thiếu gia ta sẽ không nấu cơm cho ngươi ăn, cho ngươi chết đói luôn, bây giờ chúng ta đã tới địa phương này rồi, không biết có thể kiên trì được bao lâu đây, lại còn thêm cái đám người ở đế đô kia nữa, ngươi cho rằng thiếu gia còn có cơ hội trở về đế quốc sao? Ít mơ mộng đi.
Green cười khổ một chút cũng không phản bác, hắn biết những lời Mellin nói là sự thật, bọn họ bị phân đến một nơi ‘khỉ ho cò gáy’ thế này cũng là do những tên đại quý tộc ở đế quốc gây nên, nếu không phải chiến tích huy hoàng của gia tộc Buda trước kia, chị sợ rằng bọn chúng đã trực tiếp hủy diệt gia tộc Buda.
Hiện tại, mặc dù bây giờ gia tộc Buda vẫn còn tồn tại nhưng muốn bước vào hàng ngũ quý tộc ở đế đô là điều không có khả năng rồi, thậm chí, có rất nhiều người đã quên đi có một gia tộc như vậy tồn tại.
Mà điều làm cho Green tâm tàn ý lạnh đó là quốc vương vì sợ gia tộc Buda quật khởi lần nữa, nên đã bắt thiếu gia của bọn họ, người thừa kế cuối cùng của gia tộc Buda, hi vọng cuối cùng của gia tộc Buda – Adam Buda – uống Hư Vô Chi Thủy.
Hư Vô Chi Thủy là một Vô Thượng Pháp Bảo, một giọt cũng có giá trị rất lớn, không phải dùng tiền có thể tính toán được, mà loại nước thuốc này chỉ có một tác dụng, biến lực lượng của người uống trở thành hư vô.
Hư Vô Chi Thủy, chỉ cần một giọt thôi là có thể biến một vị ma pháp sư đẳng cấp Pháp Thần, hay một vị võ sĩ đẳng cấp Võ Thần, hoặc là một vị Thần Cấp Kỵ Sĩ trong nháy mắt trở thành người bình thường, từ đó trở về sau không thể sử dụng bất kỳ ma pháp hay đấu khí gì nữa, hơn nữa không hề có thuốc giải.
Loại thuốc nước này mặc dù làm cho người uống không thể sử dụng ma pháp cùng đấu khí, nhưng cũng không gây ảnh hưởng gì khác đến thân thể, chỉ biến hắn thành một người bình thường mà thôi.
Đối với người bình thường mà nói, loại thuốc này không có gì khác so với nước uống hằng ngày, nhưng nếu là một quý tộc, hay là một cường giả, loại thuốc này sẽ trong nháy mắt biến ngươi thành một ma-vũ phế nhân, một gã phế vật, cho ngươi từ tận mây xanh rớt xuống vực sâu không đáy.
Khi Adam Buda uống loại thuốc nước này vào, cả đời hắn không có khả năng học bất kỳ loại ma pháp cùng đấu khí nào cả, chỉ có thể làm một người bình thường.
Nếu chuyện này phát sinh trên một gia đình quý tộc khác thì cũng chẳng sao, cùng làm thì làm một người bình thường, ngồi ăn chờ chết, chỉ cần đừng nghĩ đến chuyện tranh giành quyền lực là được.
Nhưng chuyện này lại phát sinh trên người Adam, cũng là vận mệnh của hắn, hắn là người thừa kế cuối cùng của gia tộc Buda, hắn cần lực lượng để chấn hưng sự hùng mạnh của gia tộc, làm cho gia tộc một lần nữa tiêu sái bước vào vũ đài lịch sử của đế quốc Akesu, nhưng hết thảy hắn đã uống Hư Vô Chi Thủy, từ nay về sau không thể học tập bất kỳ ma pháp cùng đấu khí, nhân tiện cũng không có khả năng có lực lượng để chấn hưng gia tộc, hi vọng cuối cùng của gia tộc Buda đã bị ‘giết chết’ rồi.
Nếu như không có lực lượng, Green cũng chẳng sợ, nói gì thì nói hắn cũng là một vị võ sĩ cấp 8, vợ hắn – Mellin cũng là một vị Thủy Hệ ma pháp sư cấp 8, cháu gái Merg của hắn cũng là một vị Phong Hệ ma pháp sư cấp 6, có bọn họ, lực lượng của nhà Buda coi như cũng đủ rồi. Nếu như bọn họ vẫn còn ở chỗ đất phong cũ, việc làm nhà Buda hưng thịnh một lần nữa cũng không có gì khó, dù sao, nguyên lai đất phong của nhà Buda nằm ở phái Nam đế quốc, bao gồm một tòa Chủ thành cùng với bốn thành thị trung cấp, dân cư đông đúc, đất đai màu mỡ, chỉ cần bọn họ ở đó phát triển vài năm, nhà Buda sẽ hưng vượng trở lại.
Nhưng ai ngờ được rằng, Quốc Vương lại thay đổi vùng đất phong của bọn họ, từ phái Nam đế quốc, đổi thành phía Bắc đế quốc – vùng Hoang Nguyên Đất Đen.
Hoang Nguyên Đất Đen vốn là một vùng ‘đất chết’ có tiếng trên đại lục, mặc dù diện tích rất lớn, bằng 1/3 diện tích tổng thể của đế quốc Akesu, nhưng nơi này, thực vật không thể sinh trưởng được, cho dù là những loại thực vật ở sa mạc đem đến đây cũng sẽ chết khô.
Tương truyền rằng vùng Hoang Nguyên Đất Đen này nguyên bản là một vùng đất phì nhiêu, nhưng nơi này đã phát sinh một hồi chiến trường, mấy vị Thần cấp ma pháp sư liên hợp với nhau, sử dụng một cấm chú siêu khổng lồ, làm cho cả một vùng lãnh thổ biến thành một vùng đất chết, không một sinh vật nào có thể sinh trưởng được.
Nếu như chỉ đơn thuần là vùng đất chết thì Green cũng không sợ, chỉ cần giao thông thuận lợi một tí , bọn họ có thể kinh doanh nho nhỏ, như vậy cũng đủ nuôi sống bản thân. Nhưng vùng Hoang Nguyên Đất Đen này lại bị bao bọc bởi một tòa thiết sơn do người lùn bỏ lại, phía bên kia tòa thiết sơn là một trong năm cấm địa của đại lục – Đầm Lầy Hủ Thi, cũng thuộc phạm vi đất phong của nhà Buda, thật sự tính toán thì diện tích đất phong của nhà Buda lớn nhất trong đế quốc Akesu.
Mà cửa khẩu duy nhất, vừa khéo lại là lãnh địa của gia tộc Fantaiser, mặc dù gia tộc Fantaiser có hôn ước với gia tộc Buda, nhưng bây giờ gia tộc Buda đã suy sụp đến tình trạng này rồi, làm sao có thể cùng gia tộc Fantaiser quyền thế nhất đế quốc bàn chuyện hôn sự? Nơi này đã thật sự trở thành một vùng đất chết như lời đồn.
Cũng may là nơi này trước kia cũng nằm trong phạm vi không chế của đế quốc, cho nên trên tòa thiết sơn di người lùn vứt bỏ cũng có một tòa thành nhỏ, hơn nữa, ngọn núi này cũng không bị cấm chú lan đến, cho nên trên núi cũng còn một ít đất đai để trồng trọt, ít nhất bọn họ cũng không bị chết đói.
Mà khi Green biết được đất phong của bọn họ bị đổi đến nơi này, lập tức liền đem toàn bộ tài sản còn lại của gia tộc Buda đổi thành nô lệ, vật dụng sinh hoạt, các loại hạt giống, cùng với một ít công cụ, tiếp theo đó là mang Adam còn đang mê mang sau khi uống Hư Vô Chi Thủy đến nơi này. Tại nơi đã bị vứt đi, nhưng còn có tòa thành nhỏ có thể sử dụng được mà ở lại.
Đi theo Green còn có vợ hắn là Mellin, cùng với cháu gái Merg của hắn, còn có một đôi anh em song sinh, vốn là trẻ mồ côi do cha Adam thu dưởng ngày xưa Mộc Đầu – Thạch Đầu, còn lại là một trăm nô lệ, ngoài ra không còn bất kỳ kẻ nào nữa.
Trong suốt quá trình từ đế quốc đến Hoang Nguyên Đất Đen này, Adam vẫn hôn mê, cũng may là có ma pháp sư Mellin, thỉnh thoảng dùng ma pháp trị liệu cho Adam, mới có thể làm hắn bình yên mà tới nơi này. Hơn nữa, hôm qua nàng đã xem xét tình trạng của Adam, nghĩ rằng hôm nay hắn có thể tình lại nên mới bảo Green ở bên giường gọi Adam thức dậy, chỉ là họ không thể ngờ được kẻ nằm trên giường kia đã không phải là Adam nữa rồi, mà là một người Địa Cầu khoác lớp da Adam – một kẻ nghiệm internet Triệu Hải.
Last edited by Iori Yagami; 21-07-2011 at 08:28 AM.
|