Ở trong không gian đi lòng vòng một hồi, xem ra cũng không có chuyện gì để làm, Triệu Hải liền rời không gian ra ngoài. Hắn lẳng lặng nằm trên giường, trong đầu không ngừng suy nghĩ về những chuyện đã xảy ra.
Từ sau khi biết mình xuyên việt, Triệu Hải không những không sợ hãi mà ngược lại, hắn cảm thấy ở sâu trong nội tâm có một cảm giác hưng phấn. Trước đây, khi còn ở trên Địa Cầu, Triệu Hải vốn là một kẻ nghiện internet, mỗi tháng cũng chỉ cầm một ít tiền nhuận bút mà sống qua ngày, áp lực cuộc sống hằng ngày rất lớn.
Nhưng bây giờ thì khác, ở đây, hắn là một quý tộc, mặc dù bị người khác xa lánh, nhưng hắn có một vùng đất phong cho riêng mình, mặc dù là một vùng đất chết nhưng hắn có những thủ hạ trung thành, một câu nói của mình có thể quyết định sống – chết của hàng trăm nô lệ, mình có một tòa thành, có người hầu hạ, quan trọng nhất, hắn có nông trường không gian.
Mặc dù không biết nông trường không gian này tồn tại như thế nào, nhưng chỉ cần có nông trường không gian thì việc ăn uống cả đời hắn không phải lo rồi, sống một cuộc sống tiêu dao cũng rất tốt.
Một bên nghĩ đến đây, một bên không ngừng suy nghĩ đến hướng phát triển sau này của nông trường, nhưng lúc này mà suy nghĩ thì cũng chẳng làm gì được, phải chờ nông trường thăng cấp rồi mới có thể phát triển thêm.
Nhưng ngay lúc này, nông trường xuất hiện nhiều biến dị, rốt cục đây là chuyện tốt hay chuyện xấu còn chưa nói trước được. Bởi vậy, ngày mai sẽ nhân cơ hội, đem một ít đất đen ở bên ngoài vào trong không gian, xem thử rốt cục đất và nước trong không gian có thể tiến hành cải tạo được không, hơn nữa cũng phải nhanh chóng tích lũy tài chính, mua thêm một ít hạt giống trong cửa hàng, sau đó đem đất cùng với nước trong không gian ra ngoài để sử dụng, như vậy sau này lỡ nông trường không gian này có biến mất, hắn cũng vẫn còn một khối thổ địa của riêng mình, bản thân có thể yên tâm mà an cư lạc nghiệp.
Nghĩ tới nghĩ lui một hồi, hắn bất tri bất giác ngủ thiếp đi, trong giấc mơ, hắn thấy mình sở hữu một trang viên thật lớn, mình chính là chủ nhân của trang viên đó, sống tiêu dao qua ngày, thật sự là một niềm vui nho nhỏ.
Đang trong mộng đẹp, đột nhiên một âm thanh truyền đến:
- Củ cải trắng đã chín, xin mời nhanh chóng thu hoạch.
Triệu Hải giật mình tỉnh giấc, nhanh chóng tiến vào trong không gian liền phát hiện củ cải trắng đã chín hẳn rồi, từng củ từng củ to tướng, ngay cả đất xung quanh gốc cũng nứt cả ra.
Triệu Hải cũng không nghĩ nhiều, chạy nhanh đến bên cạnh thửa ruộng, đào lên một củ, dùng tay xoa xoa một lúc cho sạch đất bám phía ngoài, sau đó mặc kệ dơ hay sạch, cắn một miếng thật to.
Một dòng nước ngọt ngào mang theo vị cay cay, chỉ trong giây lát đã tràn ngập miệng hắn. Triệu Hải không nhịn được ‘à’ một tiếng, mùi vị thật sự quá ngon. Lúc còn ở trên Địa Cầu, Triệu Hải rất thích ăn củ cải trắng, vì củ cải trắng ăn rất ngọt, không giống như củ cải xanh, ăn vào luôn có vị hăng hăng. Mà củ cải trắng được trồng trong không gian này có hương vị ngon hơn so với hồi ở Địa Cầu không biết bao nhiêu lần.
Triệu Hải một bên ăn củ cải trắng, một bên xem xét, đánh giá củ cải mình đang ăn. Củ cải này nặng khoảng hơn 3kg, trong họ củ cải xem như không nhỏ, hơn nữa khi chín thân thẳng tắp, củ mập mạp, nhìn là muốn ăn.
Triệu Hải cao hứng cười ha hả, cầm củ cải trắng đến bên cửa sổ, cầm cái rổ lên, hướng về phía mảnh ruộng hô lên: “Thu!” Từng củ từng củ giống như bị một bàn tay vô hình nhổ lên, lần lượt bay vào trong rổ, mà rổ cũng không có dấu hiệu đã đầy, Triệu Hải nhìn thoáng qua, khi củ cải vừa rơi vào trong rổ liên biến mất.
Chỉ trong một chốc, toàn bộ củ cải trong mảnh ruộng đã được nhổ lên hết, Triệu Hải chạy đến kho hàng kiểm tra, quả nhiên, tất cả củ cải trắng đều nằm cả trong kho, mà trên mặt đất bây giờ chỉ còn lại những hố trồng.
Triệu Hải cũng không lập tức bán những củ cải vừa thu hoạch, hắn mua thêm một túi hạt giống, đồng thời ra lệnh cho cây xẻng xới đất, sau đó gieo túi hạt giống này xuống đất. Khi gieo xong túi hạt giống, bỗng hắn nghe một tiếng ‘Đinh’, tiếp theo đó là âm thanh chúc mừng truyền đến:
- Chúc mừng bạn đã lên level 2, hệ thống tặng bạn hai túi rau cải trắng, mỗi túi có thể trồng trọt trên một mẫu đất.
Triệu Hải liền chép miệng nói:
- Thật sự là đồ ‘vắt cổ chày ra nước’, tặng hạt giống mà cũng chỉ đủ để trồng trên một mẫu đất à!
Sắp xếp xong xuôi Triệu Hải liền rời khỏi không gian, nhìn sắc trời bên ngoài thì thấy vẫn còn rất sớm, hướng Đông đã xuất hiện những tia sáng trắng bạc.
Lúc này, nhóm người Green cũng chưa ngủ dậy, còn đám nô lệ vẫn còn ngủ say, Triệu Hải thì lại hưng phấn không ngủ được, hắn lấy một củ cải trắng từ trong không gian ra gặm lấy gặp để, mùi vị thật sự làm cho người khác muốn ăn mãi không dừng.
Một củ cải trắng nặng 3kg Triệu Hải không thể ăn hết một mình được, hắn chỉ ăn được nửa củ thôi, nhưng một chuyện kỳ lạ xảy ra, Triệu Hải bỗng cảm thấy trong bụng mình có một luồng hơi ấm, thân thể mình tràn ngập sức mạnh, không có chỗ nào không khỏe.
Triệu Hải sửng sốt, tình huống này trước đây chưa từng xảy ra, mà hắn ăn củ cải trắng chứ có phải uống thuốc kích thích đâu mà lạ ‘sung sức’ đến vậy? Chẳng lẽ củ cải trắng này là nhân sâm à?
Nghĩ vậy, Triệu Hải liền sờ sờ mũi mình, hắn sợ mình chảy máu cam, nhưng khi sờ lên vẫn thấy mũi mình sạch sẽ, không bị chảy máu.
Triệu Hải tự giễu cợt mình một chút, bản thân hắn vốn là một kẻ hay suy nghĩ linh tinh, cho nên thỉnh thoảng vẫn làm những hành động khiến người khác buồn cười.
Bất quá, hắn có thể khẳng định chuyện vừa rồi không phải là ảo giác, bởi vì bây giờ hắn thật sự cảm thấy mình rất khỏe mạnh, hai mắt sáng trưng, không hề có cảm giác buồn ngủ.
Loại tình huống này có chút khác thường, từ trong ký ức của Adam, hắn đã uống vào Hư Vô Chi Thủy, mặc dù nói uống Hư Vô Chi Thủy vào chỉ khiến cho ngươi không thể học tập được ma pháp và đấu khí, nhưng ngươi lúc nào cũng sẽ có cảm giác mệt mỏi, coi như ngươi cố gắng, chỉ muốn dựa vào sức mạnh để trở thành một chiến sĩ cũng không có khả năng, bỗng dưng xuất hiện tình trạng như hắn thì quả là kỳ lạ. Chỉ duy nhất có một khả năng, đó chính là do củ cải trắng kia!
Nghĩ đến đây, Triệu Hải càng đặt thêm nhiều hi vọng vào củ cải trắng, lập tức hắn lấy thêm một củ nữa từ trong kho hàng ra, chuẩn bị chút nữa sẽ hỏi Green củ cải trắng này ở đây được gọi là gì?
Nhìn sắc trời bên ngoài đã sáng sủa, nhưng vẫn còn rất sớm, mọi người cũng chưa ai ngủ dậy. Triệu Hãi cũng không có ý gọi bọn họ tỉnh giấc, nhưng cứ ở mãi trong phòng thì rất nhàm chán, cho nên Triệu Hải chậm rãi đi ra ngoài, hắn muốn một mình chậm rãi tìm hiểu tòa thành thuộc về chính mình.
Từ trong nội bảo đi ra, hắn chậm rãi đi về phái trước, đến một mảnh sân không lớn cũng không nhỏ, sau đó liền đi đến ngoại bảo. Kiến trúc ngoại bảo cũng hết sức đơn giản, mặt đất được lót đá, một loạt phòng ở bằng đá, tiếp theo chính là tường thành. Tường thành cũng khá cao, tầm 10 mét, khi đi đến bên cạnh tường thành thì phát hiện tường cũng rất dầy, tầm 4m, cửa thành do thép tốt tạo thành, cao khoảng 4m, ở giữa có một cây gỗ thật lớn để chốt cửa thành lại, bên cạnh có có một cơ quan, dùng để đóng mở chốt cửa thành.
[Cấu tạo của một tòa thành bao gồm: tường thành bao bọc bên ngoài, ở trong là ngoại bảo* là nơi để bình dân, nô lệ, người hầu sinh hoạt v,v, sâu ở trong là nội bảo* là nơi để quý tộc, thành chủ sinh hoạt. Bạn nào biết dùng từ gì thay thế nội bảo* ngoại bảo* thì pm cho mình nhé]
Trang bị này cấu tạo cũng hết sức khéo léo, chỉ cần dùng tay xoay một cái, sẽ làm cho bánh răng phía trên chuyển động, như vậy có thể làm chốt cửa phía trên tường thành di chuyển, muốn khóa lại hay mở ra đều như nhau.
Triệu Hải gật gù, không ngờ cơ giới ở thế giới này cũng tinh xảo như vậy, nhìn quanh bốn phía cũng không phát hiện vật gì, ngoại trừ những vật tư do Green mua tới chất đầy sân rộng, còn lại không còn thứ gì nữa.
Vừa nhìn đống vật tư này, Triệu Hải không khỏi cười khổ một chút, xem ra Green cũng không phải là một tay kinh doanh tài ba, hắn lại đem toàn bộ kim tệ đổi thành vật tư mà lại không biết rằng kim tệ có thể ‘đẻ’ ra kim tệ. Những vật tư này, sớm muộn gì cũng sẽ dùng hết.
Xem ra, Green muốn biến nơi này thành một trang viên lớn, ngăn cách với thế giới bên ngoài. Bất quá nghĩ lại cũng đúng, nếu không phải là Triệu Hải mà là tên Adam kia, ‘nhốt’ hắn ở đây thì còn có thể giúp hắn sống lâu hơn một tí, chứ hắn mà cầm chút tiền trong tay rồi thì sẽ chạy khắp nơi mà ăn chơi, như vậy chỉ tổ chết sớm mà thôi.
Chuyển hướng đến bên cái thang gần cửa thành, chậm rãi đi lên trên tường thành, tường thành này toàn bộ đều được xây bởi một loại đá xanh, thoạt nhìn hết sức rắn chắc, trên tường thành cũng bảo toàn hết sức đầy đủ, lầu gác chỉnh tề, bốn phía đều có lầu gác, có tháp bắn tên, có thể bảo vệ toàn bộ phương viên tòa thành.
Triệu Hải quay đầu nhìn thoáng qua tường thành phía trong, so với ngoại bảo, tường thành nội bảo còn cao hơn một chút, trên đó còn có mấy tháp bắn tên, xem ra năng lực phòng ngự của tòa thành này cũng không tồi.
Xoay người lại, thoáng nhìn ra bên ngoài tường thành, phía ngoài chính là một con sông thủ thành rộng chừng 5m, trong sông có nước, nước rất trong, nhìn kỹ là nước lưu động. Phía trên là một cầu treo, cầu treo rộng chừng 5m, dây giữ cầu là do dây xích sắt to bằng cỡ cánh tay tạo thành, vô cùng nặng, mà cầu treo được làm bằng một tấm gỗ rất lớn, tấm gỗ này còn rất mới, vừa nhìn liền biết ngay là mới thay.
Nối thẳng với cửa thành là một con đường lớn, cũng được lát đá, không biết xa tới đâu, hơn nữa thời gian sử dụng dường như đã lâu lắm rồi, trên đường có rất nhiều cỏ dại.
Triệu Hải không biết tòa thành này đã bỏ hoang bao nhiêu năm, con đường kia bọn hắn cũng chỉ đi qua một lần, tin chắc rằng hơn một tháng nữa, căn bản cũng sẽ không có ai trong toà thành ra ngoài, nên con đường trước mặt thoạt nhìn mới có bộ dáng như vậy.
Trừ con đường này ra, bên ngoài tòa thành toàn bộ đều là một vùng thổ địa đất đen, không mọc được một cọng cỏ, có vẻ vô cùng hoang vu, mang lại một sự yên lặng chết chóc.
Đúng lúc này, mặ trời bắt đầu ló dạng, ánh sáng rực rỡ chiếu thẳng trên người Triệu Hải, Triệu Hải vươn vai đứng trên tường thành, nhìn mặt trời phía xa không khỏi nổi lên hào khí, cười ha hả nói:
- Tốt! Hết thảy tòa thành này đều là của ta. Mặc dù bây giờ chỉ là bước khởi đầu, giống như mặt trời vừa ló dạng, nhưng sớm một gì sẽ có một ngày, ta sẽ giống như vầng thái dương kia, soi sáng cả mặt đất!
Triệu Hải cũng không phát hiện ra, không biết từ lúc nào, Green cùng mọi người đã đứng phía dưới tường thành, lẳng lặng nhìn Triệu Hải, toàn thân đang phát sáng như thần linh, trong mắt lóe lên lệ quang đầy kích động.