Chờ đến khi ánh nắng mặt trời tràn ngập mặt đất tâm tình của Triệu Hải mới bình tĩnh trở lại. Thật tuyệt! Đây là lần đầu tiên hắn chứng kiến mặt trời mọc khi đến dị giới, quang cảnh tráng lệ làm tâm tình hắn vui vẻ, thoải mái, cảnh tượng thật hào húng làm hắn không nhịn được mà thốt ra những lời này.
Cho đến khi Triệu Hải quay người lại mới phát hiện Green cùng những người khác đang đứng phía dưới, phía sau là 100 nô lệ, nhìn kỹ sẽ thấy những nô lệ này đều được lựa chọn rất tỉ mỉ, nam nữ đồng đều, hơn nữa rất cường tráng khỏe mạnh, không dễ bị bệnh tật, bây giờ họ đã rửa mặt sạch sẽ, quần áo trên người cũng rất sạch, chỉ là trên mặt nam nô lệ có một ấn ký, ấn ký đó ở ngay trên trán bọn họ, đó là một con cuồng long đang giương nanh múa vuốt, đó chính là huy chương của gia tộc Buda, được tạo thành theo tên môn đấu khí gia truyền của gia tộc.
Green thấy Triệu Hải quay người nhìn bọn họ, hắn lập tức khom người hành lễ với Triệu Hải, lớn tiếng nói:
- Thiếu gia, ánh sáng huy hoàng của gia tộc Buda nhất định sẽ chiếu rọi cả mặt đất, xin thiếu gia hãy chỉ dạy cho chúng tôi.
Hắn vừa nói xong tất cả nô lệ phía sau đều đồng loạt quỳ xuống, không ai dám ngẩng đầu, không ai có dũng khí ngước mắt lên nhìn Triệu Hải.
Kiếp trước của Triệu Hải chỉ là một kẻ tầm thường, suốt ngày cu rú trong nhà, chưa bao giờ hắn gặp phải tình huống này, trong khoảng thời gian ngắn, hắn không biết làm sao, tay chân luống cuống, không biết nên nói gì cho tốt.
May mắn, trong chốc lát, tâm tình của hắn bình tĩnh lại, nhìn thấy đám người Green đang quỳ rạp trên mặt đất, hắn vội vàng nói:
- Green gia gia, các người đứng lên đi, những người khác nữa, cũng đứng lên đi, chúng ta đã đến một nơi khỉ ho cò gáy như thế này rồi, nơi này không có gì cả, đất đai không thể trồng trọt, cày cấy, núi không có khoáng sản, chúng ta chỉ có một tòa thành vứt đi để có chỗ trú thân.
- Tất cả mọi người ở đây đều cùng mang một họ - Buda, mặc kệ các ngươi có nguyện ý hay không, trên người các ngươi cũng đã có dấu hiệu của gia tộc Buda rồi, các ngươi chính là người của gia tộc Buda, gia tộc Buda còn tồn tại, các ngươi còn tồn tại. Gia tộc Buda biến mất, các ngươi cũng sẽ biến mất, đây là một sự thật không thể thay đổi được. Bây giờ, chúng ta chẳng có gì cả, nhưng chúng ta còn có một đôi tay, tất cả mọi vật trên thế giới này đều do hai bàn tay của con người sáng tạo nên, mỗi người chúng ta đều có đôi tay của mình nên chúng ta sẽ không sợ chết đói, chúng ta sẽ xây dựng cuộc sống của chúng ta ngày càng tốt đẹp hơn. Trong số các ngươi, đại đa số là nô lệ, các ngươi luôn nghĩ rằng mặc kệ cuộc sống tốt đẹp như thế nào cũng không quan hệ đến các ngươi vì các ngươi vẫn mang thân phận nô lệ.
- Nhưng, điều ta muốn nói hôm nay là chỉ cần các ngươi cố gắng làm việc, chỉ cần các ngươi ra sức cống hiến cho gia tộc Buda, như vậy, ta có thể miễn đi thân phận nô lệ của các ngươi, cho các ngươi trở thành bình dân, con cháu của các ngươi sẽ không phải làm nô lệ nữa, có lẽ một ngày nào đó, hắn sẽ gia nhập quân đội của gia tộc Buda, trở thành một chiến sĩ vinh quang, nếu như hắn biểu hiện tốt, hắn có thể trở thành một kỵ sĩ, thậm chí một quý tộc. Các ngươi làm việc tốt nhất, ta sẽ đền đáp cho các ngươi tốt nhất. Chỉ cần các ngươi cố gắng, ta – Adam Buda – sẽ đem vinh dự gia tộc ra thề, nhất định ta sẽ giữ đúng lời hứa hôm nay!
Một thoáng lộn xộn trong hàng ngũ nô lệ phát sinh, nên biết trước khi những nô lệ này được bán ra, họ đều phải chịu qua huấn luyện chuyên nghiệp, trong khi chủ nhân phát biểu bọn họ không được phép nhúc nhích, cho dù là muốn ‘xả hơi’ cũng phải nhịn, chuyện xả ra lộn xộn trong hàng ngũ vốn không nên xảy ra.
Nhưng những gì Triệu Hải nói thật đáng kinh ngạc, trên đại lục này, chưa từng có một quý tộc nào trả lại thân phận bình dân cho nô lệ. Bọn họ chỉ có thể làm nô lệ đời đời kiếp kiếp, con cháu sau này đều là nô lệ, không thể thay đổi được.
Nếu như Triệu Hải chỉ nói suông những nô lệ này chắc chắn sẽ không tin, nhưng Triệu Hải đã dùng vinh dự gia tộc Buda ra thề, phải biết rằng, trên Đại Lục Phương Chu này, quý tộc sẽ không tùy tiện phát ra lời thề, cho dù thề thốt cũng sẽ không dùng vinh dự gia tộc để thề, vì đó chính là điều quý tộc coi trọng nhất, một khi đã dùng danh dự gia tộc ra thề, bọn họ phải thực hiện được bằng mọi cách, nói cách khác, những lời nói vừa rồi của Triệu Hải đều là lời nói thật!
Nguyện vọng lớn nhất của nô lệ là gì? Đó là một ngày nào đó mình có thể trở thành bình dân, có thể khôi phục thân phận tự do, có thể cho con cháu bọn họ không phải chịu nỗi khổ khi làm nô lệ. Trước đây đã có rất nhiều nô lệ tiến hành phản kháng, bọn họ khởi nghĩa chống lại nhưng bị quý tộc đàn áp rất nhanh chóng, bởi vì bọn họ chỉ là nô lệ, bọn họ không có vũ khí, không có khôi giáp, bọn họ không có đấu khí, dưới tình huống như vậy, bọn họ không có khả năng thắng được quân đội của quý tộc được trang bị đến tận răng.
Bây giờ, Triệu Hải lại nói cho bọn họ, các ngươi không cần khởi nghĩa, các ngươi chỉ cần cố gắng làm việc, chỉ cần các ngươi ra sức cống hiến cho gia tộc Buda, như vậy các ngươi sẽ được khôi phục thân phận bình dân, đối với nô lệ, chuyện này chẳng khác nào nằm mơ.
Nô lệ cố gắng làm việc vì đó là chuyện họ phải làm, nếu không cố gắng làm việc, khi bị người khác phát hiện ra bọn họ sẽ bị sử tử, coi như không bị xử tử bọn họ cũng sẽ bị xử phạt một cách nghiêm khắc nhất, cho nên căn bản không có chuyện nô lệ lười biếng, bây giờ lại có người nói cho bọn họ, chỉ cần các ngươi cố gắng làm việc, các ngươi muốn gì sẽ có đó, điều này thực sự làm bọn họ vô cùng chấn động.
Green cùng những người khác đều ngẩn ngơ, ngây người ra. Bọn họ không ngờ rằng Triệu Hải lại nói ra những lời này. Thật sự, Green cũng không quá đồng ý với các làm của Triệu Hải, bởi vì nô lệ phải cố gắng làm việc là chuyện đương nhiên, hơn nữa, trên đại lục này chưa từng có một quý tộc nào trả lại thân phận bình dân cho nô lệ, phương diện này liên lụy đến rất nhiều thứ.
Nhưng bây giờ Triệu Hải đã nói xong, hắn không có cơ hội ngăn cản, chỉ có thể đợi khi trở về nội bảo sẽ thương lượng kỹ hơn với Triệu Hải về tình huống này.
Liếc mắt nhìn mọi người đang đứng bên dưới, Triệu Hải nhận ra phản ứng vủa bọn họ rất đúng ý mình, từ trong ký ức của Adam, hắn biết rõ địa vị của những nô lệ này, cũng chính vì biết rõ điểm này nên hắn mới dùng điều mà nô lệ khát khao nhất để ‘dẫn dụ’ bọn họ.
Sức sáng tạo của nhân loại là vô cùng vô tận, chỉ cần cho bọn họ hi vọng, bọn họ sẽ bộc phát năng lương khiến người khác khó có thể tưởng tượng được, bây giờ, Triệu Hải đang muốn lợi dụng loại năng lượng bộc phát này nên hắn mới làm vậy.
Lúc này Triệu Hải rất hài lòng với phản ứng của bọn họ, hắn nói tiếp:
- Các ngươi có thể nghĩ ra mọi loại biện pháp, chỉ cần có thể mang lại lợi ích cho gia tộc Buda, hoặc có thể thể cải thiện cuộc sống. Lúc đó các ngươi hãy đến tìm tổng quản Green để trình bày, chỉ cần ta nhận định ý tưởng đó của các ngươi là có ích, là tốt, ta sẽ ghi lại công lao cho các ngươi, chỉ cần công lao các ngươi tích lũy đến một mức nhất định, các ngươi sẽ biến thành bình dân.
- Cho dù các ngươi không nghĩ ra được ý tưởng gì, nhưng chỉ cần các ngươi cố gắng làm việc, chỉ cần các ngươi biểu hiện tốt, các ngươi cũng sẽ tích lũy được công lao, khi đã tích lũy đủ các ngươi sẽ trở thành bình dân, thành một thành viên của gia tộc Buda, thành công dân của vùng lãnh thổ Đất Đen này!
Nhóm nô lệ càng ngày càng kích động, bây giờ, bọn họ thật sự đã xem Triệu Hải như Thần, vì chỉ có Thần mới có thể nhân từ như vậy, trên người những nô lệ bỗng toát ra một cỗ khí thế, luồng khí thế này làm cho một võ sĩ cấp 8 như Green cũng cảm giác được chút kinh hãi.
Green thoáng quay đầu nhìn qua những nô lệ này, hắn phát hiện trên người mỗi nô lệ nhiều hơn một thứ gì đó, trước kia, khi nhìn những nô lệ này, hắn luôn cảm thấy bọn họ trầm lắng, mang đầy tử khí, tựa như một tàng đá, nhưng bây giờ, từng cá nhân đều nhiều hơn một phần sức sống, nhiều hơn một phần nhiệt tình.
Tâm lý Green chấn động, hắn đột nhiên hiểu rõ cách làm của Triệu Hải, nếu gia tộc Buda muốn phát triển, chỉ dựa nào 100 nô lệ trầm lắng đầy tử khí như thế thì không đủ, nhưng nếu là 100 người tràn đầy nhiệt huyết thì lại khác. Một trăm người mang đầy nhiệt huyết sẽ làm được những chuyện Green không thể tưởng tượng nổi.
Green không biết 100 nô lệ này sẽ làm được những gì, nhưng có một chuyện hắn hết sức rõ ràng.
Green thở dài một hơi, trên mặt lộ ra một nụ cười tươi tắn nhiệt tình cộng thêm một tia kiên nghị, hắn tin tưởng rằng gia tộc Buda nhất định sẽ có cơ hội quật khởi.
Triệu Hải cũng nhận ra những thay đổi trên người những nô lệ, hắn mỉm cười, biết những lời nói của mình đã có tác dụng, hắn lập tức nói thêm:
- Tốt, các ngươi đi làm việc đi, trước hết sắp xếp vật tư cho ổn thỏa, ngày mai ta sẽ có nhiệm vụ mới cho các ngươi.
Những nô lệ nghe xong liền lên tiếng, bước nhanh đến đống vật tư, bước chân bọn họ nhanh hơn trước nhiều, toàn thân trên dưới tràn ngập nhiệt tình.
Triệu Hải gật đầu hài lòng, đi từ trên tường thành xuống dưới, chậm rãi đi đến bên cạnh Green, hỏi:
- Green gia gia, chúng ta trở về thôi, ta có một số chuyện muốn hỏi người.
Green lên tiếng, dẫn theo Mellin cùng những người khác đi theo sau Triệu Hải vào trong nội bảo, nhìn bóng lưng của Triệu Hải, Green biết Triệu Hải đã thực sự thay đổi, hắn không còn là một gã thiếu gia chỉ biết ăn chơi, hồ đồ nông nổi như trước nữa. Bây giờ, hắn đã trở thành tộc trưởng của gia tộc Buda, một tộc trưởng thực thụ.
Mọi người nhanh chóng vào đến phòng ăn trong nội bảo, vừa ngồi xuống, Triệu Hải liền xoay bàn tay, một củ cải trắng đã được ăn hết một nửa xuất hiện trong tay hắn, hắn chậm rãi để củ cải trắng trên bàn, hỏi Green:
- Green gia gia, người xem đây là món gì?
Green không lên tiếng, Triệu Hải thấy làm kỳ quái liền liếc mắt nhìn Green, phát hiện ra Green đang nhìn chằm chằm vào tay hắn. Hắn liền hiểu ra tại sao Green lại có vẻ mặt như vậy, đó là vì động tác đưa ra củ cải trắng của hắn.
Trên đại lục này cũng có ma pháp không gian, chỉ là ma pháp không gian rất khó học tập, hơn nữa điều kiện để học ma pháp không gian hết sức ngặt nghèo, vì vậy cũng không có bao nhiêu người học tập, mặc dù có những trang bị không gian để chứa đồ vật nhưng để mở những trang bị này đều phải dùng năng lượng. Mặc kệ là đấu khí hay ma pháp, chỉ cần có năng lượng là có thể mở, nhưng hắn lại là người đã uống Hư Vô Chi Thủy, coi nhưng hắn có trang bị không gian cũng không thể mở được, huống chi bản thân hắn không có.
Triệu Hải mỉm cười nói:
- Green gia gia, người xem đây là thứ gì?
Green vừa khôi phục tinh thần lại, kích động đứng lên hỏi:
- Thiếu gia, người vừa mới? Người vừa mới……!
Triệu Hải khoát tay, nói:
- Không có gì đặc biệt cả, đó chỉ là năng lực ta biết được trong lúc vô tình thôi, người biết là được, không nên nói ra ngoài, người đến đây xem đây là thứ gì đi?