|
Mưa buồn rơi rớt trước hiên
Ngoài đường bỗng có tờ tiền bay bay
Mặc mưa, mặc gió, mặc mày
Người giành người giật, lấy cây đập người
Ôi thôi thế sự đáng cười
Một tờ mắm ruốc, con người quên nhau.
Ngoài trời mưa vẫn mưa mau
Nghe sao cay đắng, thương đau bạc tiền
Ngày xưa em đẹp như tiên
Ra đường xe đón liên miên đi về
Ngày xưa tay trắng ngô ngê
Yêu em không nối, khuya về khóc than
Trên trời mây vấn màu tang
Hết rồi… Em đã sang ngang theo người
Để ta ngồi khóc với cười
Khóc người đi mất, cười đời trái ngang
Đời ta tay trắng gian nan
Yêu không dám ngỏ, trót mang phận nghèo
Để tình trong dạ mang theo
Tay không bắt giặc, đu đeo được gì?
Người ta trải thảm em đi
Cho thêm ngọc quý, lưu ly, hột xoàn
Còn anh tay trắng, lòng son
Yêu em nhiều lắm, nhưng còn trắng tay…
|