Phương Ngạo Thiên phất tay, ra hiệu cho mọi người tập trung sau lưng hắn, ngay sau đó hai tay liên tục bắt quyết, Khốn Thần Đại Trận ngay lập tức khởi động, bao phủ toàn bộ bốn người.
Dưới sự bảo hộ của Khốn Thần Đại Trận, bốn người yên tâm ngồi xếp bằng điều tức, cố gắng khôi phục khí lực, trải qua trận chém giết vừa rồi, mặc dù đơn thuần là đồ sát, nhưng ma lực tiêu hao cũng khá lớn.
Lần chiến đấu này, công lao đa phần nhờ vào hai thần thú.
Lúc này, Ngân Giao cầm chân quái thú đầu trâu, hai ma thú đánh nhau tới thiên hôn địa ám, mặt đất ầm ầm rung động.
Thân hình khổng lồ của chúng không ngừng va chạm, tiếng gầm rú, gào thét vang lên khiến cả mặt đất cũng rung chuyển.
Mỗi lần hai ma thú va chạm, mặt đất dưới chân lại sụp xuống từng hố lớn.
Phía bên kia chiến trường, Cửu Vỹ Hỏa Hồ vẫn điên cuồng truy sát đám Ngưu Ma Vương, mỗi con ma thú ngã xuống ngay lập tức tinh hạch bị móng vuốt của Cửu Vỹ Hỏa Hồ móc ra, nuốt ngay lập tức.
Cửu Vỹ Hỏa Hồ như một tia chớp đỏ, xuyên phá giữa vòng vây của ngàn ma thú, tia chớp tới đâu, tiếng xương bị cắt nát, tiếng rôm rốp do đầu ma thú bị bóp vụn vang lên đến đó, tạo thành loạt âm thanh lạnh lẽo buốt giá, khắp nơi, máu thịt nhầy nhụa vô cùng thảm liệt.
Điên cuồng chiến đấu gần một ngày, tốc độ của Cửu Vỹ Hỏa Hồ vẫn không hề suy giảm, thậm chí càng lúc càng trở nên điên cuồng hơn.
Không biết nó đã nuốt bao nhiêu tinh hạch ma thú, bộ lông đỏ của nó cũng dần đổi màu, dọc theo sống lưng, bộ lông chuyển sang màu nâu đỏ, càng ngày càng lan rộng, sát khí của Hỏa Hồ cũng càng ngày càng thịnh, thậm chí ngay cả Phương Ngạo Thiên đang ở trong Khốn Thần Đại Trận cũng có thể cảm nhận được.
Về phía Ngân Giao, lúc này nó và ma thú đầu trâu đã ngưng chiến, cả hai gườm gườm nhìn nhau, trên thân mình của hai ma thú khổng lồ loang lổ vết thương.
Ma thú đầu trâu lúc này hung tính đã bộc phát hoàn toàn, mặc dù không chiếm được chút tiện nghi khi giao chiến với Ngân Giao nhưng vẫn không hề lui bước, điên cuồng tấn công, cặp sừng bén nhọn luôn tìm cách lựa thế đâm vào thân của Ngân Giao.
Ngân Giao mặc dù thân hình to lớn nhưng cũng không chút chậm chạp, cái đuôi to lớn như một cây roi bạt ngang thân hình của ma thú đầu trâu, gây ra những vết thương khá nặng.
Giao chiến hơn một ngày, cả hai đều đã thấm mệt, thêm vào thương vong thảm khốc của đám Ngưu Ma Vương, ma thú đầu trâu càng thêm điên cuồng, nó lui lại hai bước, há miệng.
Từ trong cái miệng đỏ lòm của ma thú đầu trâu, ma khí không ngừng tích súc, trong nháy mắt đã trở thành một quả cầu năng lượng màu đen khổng lồ bắn vụt về phía Ngân Giao, trên đường đi của quả cầu năng lượng, toàn bộ ma khí trên đường đi đều bị hấp thụ, năng lượng áp súc cũng ngày càng lớn.
Ngân Giao thấy ma thú đầu trâu đã muốn liều mạng, cũng không dám coi thường, nó gầm lên, một ngọn lửa rừng rực từ miệng phun thẳng về phía quả cầu năng lượng.
Ngọn lửa nóng bỏng va chạm cùng hắc cầu, phát ra tiếng xèo xèo rợn người, hai luồng năng lượng một đỏ một đen va chạm trên không, áp chế lẫn nhau bất phân thắng bại.
Ma thú đầu trâu thấy hắc cầu bị chặn lại, càng thêm điên cuồng, từ miệng nó phun ra một khỏa cầu màu đen, dung nhập vào hắc cầu, hắc cầu nhận được năng lượng của quả cầu đen, ngay lập tức khuếch trương mạnh mẽ, dần dần đẩy lui ngọn lửa của Ngân Giao.
Càng lúc, ngọn lửa càng bị đẩy lui dần.
Ngân Giao thất thế, gầm rít điên cuồng, đôi mặc đỏ rực của nó vằn lên từng tia máu, bất chợt, Ngân Giao dẫm mạnh bốn chân, đầu ngẩng cao, từ miệng Ngân Giao, một tia lửa nhỏ màu trắng chợt phát ra, hòa vào ngọn lửa đỏ đang bị hắc cầu đẩy lui.
Ngay khi tia lửa nhỏ bé màu trắng dung nhập vào ngọn lửa, dị biến xảy ra, ngọn lửa của Ngân Giao đột nhiên thay đổi, không còn bạo liệt, nóng bỏng như trước mà mơ hồ trở nên mềm mại, trông như một con sông màu đỏ đang cuộn chảy trên không.
Hắc cầu của ma thú đầu trâu gặp phải dòng sông lửa đột ngột ảm đạm, thu nhỏ dần rồi biến mất, dòng sông lửa thuận đà ập thẳng vào thân hình khổng lồ của ma thú đầu trâu.
Grao` !!!
Tiếng rú đau đớn của ma thú đầu trâu vang lên, thân hình nó bị dòng sông lửa đốt cháy khét lẹt, thân hình khổng lồ ầm ầm đổ gục xuống.
Đám Ngưu Ma Vương nhìn thấy ma thú đầu trâu bại trận lập tức tán loạn, chỉ chưa đầy một canh giờ đã hoàn toàn bị tiêu diệt dưới móng vuốt của Hỏa Hồ.
Bên trong trận Phương Ngạo Thiên vừa điều tức vừa dùng thần thức theo dõi thế trận, vốn khi Ngân Giao thất thế, hắn đã định xông ra ngoài đối phó với ma thú đầu trâu, nhưng thật không ngờ, chỉ bằng một tia lửa nhỏ màu trắng, Ngân Giao đã lật ngược tình thế, đánh chết ma thú đầu trâu.
"Tiểu Kim, ngươi có biết ngọn lửa mà Ngân Giao vừa sử dụng là gì không ?"
"Chủ nhân, ta cũng không rõ, nhưng có thể phỏng đoán, đó chính là ngọn lửa của Ngân Giao, kết hợp với nguồn năng lượng kì dị của Vô Thần Đỉnh mà thành"
"Năng lượng trong Vô Thần Đỉnh là nguồn năng lượng không thuộc tính, do tứ đại quang cầu kết hợp thành, Ngân Giao tu luyện trong thần đỉnh lâu ngày, nhất định đã hấp thu không ít thứ năng lượng này, vì vậy ngọn lửa của Ngân Giao mới sinh ra biến dị"
Phương Ngạo Thiên nhíu mày, hắn vốn là một nhà bác học, hắn không chấp nhận những lập luận vô căn cứ, mang tính mơ hồ, nhưng tại thời điểm này, có lẽ chỉ cách giải thích này của Tiểu Kim là có thể chấp nhận được.
Đám ma thú Ngưu Ma Vương lúc này đã chạy hết, Phương Ngạo Thiên gọi Hỏa Hồ và Ngân Giao trở về, sau đó tiếp tục ngồi điều tức.
Trường chiến đầu tiên đã thảm liệt như vậy, càng tiến tới, sợ rằng càng tới gần Sát Lục Chi Khí ma thú càng mạnh mẽ, vì vậy điều cần nhất là phải duy trì được thể lực.
Sau một ngày giao chiến, mọi người cũng đã rất mệt mỏi, Phương Nhi, Hắc Yến, Kiếm Tâm đều lấm lem, mệt mỏi, Hỏa Hồ, đặc biệt là Ngân Giao cũng cần thời gian tiêu hóa trận chiến vừa rồi.
Phương Ngạo Thiên quyết định nghỉ lại một ngày, hắn đi quanh chiến trường, quan sát, rồi cầm lên một chiếc đùi của Ngưu Ma Vương đưa lên quan sát.
- Hm, Ngưu Ma Vương, ma thú, cũng là trâu....mà thịt trâu...nếu biết chế biến thì ngon chẳng kém thịt bò.
Phương Ngạo Thiên nhăn nhở cười.
Nói là làm, Phương Ngạo Thiên lấy từ trong Vô Thần Đỉnh một số gia vị mà hắn chuẩn bị trước khi tiến vào Quỷ Môn Quan, rắc đều lên chiếc đùi ma thú, tay trái sử dụng hỏa hệ ma pháp, bắt đầu nướng chiếc đùi "trâu", thỉnh thoảng lại rắc lên thêm một vài hương liệu mà hắn "đặc chế".
Chỉ chốc lát, mùi hương thơm phức lan tỏa khắp nơi, từng giọt mỡ béo ngậy nhỏ xuống tí tách, chiếc đùi "trâu" bắt đầu mềm ra.
Phương Ngạo Thiên đưa chiếc đùi lên miệng, cắn thử một miếng.
- Uhm, quả thực không tệ.... vậy là khỏi lo chết đói.
Phương Nhi, Hắc Yến, Kiếm Tâm đang điều tức cũng bị hương thơm phá rối, với người tu luyện như bọn họ, nhịn ăn một thời gian cũng không thành vấn đề, nhưng đối với thức ăn ngon thì không ai chê bao giờ cả.
Hắc Yến nhanh nhất, vọt tới cạnh Phương Ngạo Thiên, nàng tròn mắt nhìn chiếc đùi "trâu" vàng rộm trong tay hắn, rồi nhanh chóng lấy trủy thủ cắt một miếng nhỏ cho vào miệng nhai.
Thịt trâu chín vàng, lại được tẩm hương liệu vô cùng thơm ngon, Hắc Yến vừa nhai, mắt vừa nhìn chằm chằm vào chiếc đùi trâu, chuẩn bị cắt thêm, miệng không ngừng tấm tắc:
- Đại ca, thật không ngờ đại ca chuẩn bị cả đồ ăn, đại ca thật chu đáo, cũng thật khéo tay nha !!!
Phương Ngạo Thiên nhìn bộ dạng nhồm nhoàm của Hắc Yến, hắn phì cười, rồi nói:
- Không phải thịt này do ta chuẩn bị, ta chỉ..... lấy ở kia kìa
Nói xong hắn chỉ tay về phía chiến trường
Phương Nhi và Kiếm Tâm vừa nghe thấy, khuôn mặt biến sắc, lui lại một bước....
Ăn thịt ma thú.....