Chất lỏng nỗi lên một đám bọt nồng đậm hương khí trong ly thuỷ tinh , không ngừng xông vào mũi hắn. Cầm chén, chậm rãi đưa tới trước mũi mình. Thiên Ngân ngơ ngác nhìn chất lõng xanh biếc trong ly, trong lòng thầm nghĩ, thứ này mùi thơm thật , không biết uống vào thế nào, dù sao mình cũng đang khát, uống cho thống khoái đi thôi. Không hế do dự, hắn nhắm mắt lại, ngẩng đầu lên , một ly lớn rựu xanh biết tựu như vậy uống hết.
Rượu chảy vào cổ họng ,ngoại trừ cái hương thơm mát ở bên ngoài nhưng lại mang đến cảm giác như liệt hỏa thiêu đốt ,cái bộ mặt nóng rực của Thiên Ngân đỏ lên nhanh chóng ,từ lúc ra đời cho đến nay ,đây là lần đàu tiên hắn say rượu , rượu chảy vào cổ họng cũng là lúc đồng thời chỗ khóe mắt chảy xuống hai giọt nước mắt trong suốt .Đó không phải nước mắt của sự thống khổ ,mà là bị cỗ cay độc cùng nóng rực kia kích thích .Trong đầu bắt đầu một trận choáng váng ,hoa mắt ,trước mắt đã có chút mơ hồ , trong lòng phảng phất cảm giác đau đớn không rõ ràng ,
“Trách không được mọi người đều nói rượu là thứ tốt , khiến người ta cảm thấy thích quá, mặc dù có thể hơi quá trớn.
Tay hắn bóp chặt chén rựu đến nỗi gân xanh, ta lộ ra vẽ xanh trắng do dung sức quá độ.Chất lõng nóng như lữa này cũng không có khả năng hòa tan khối băng trong lòng hắn. Nhưng cảnh vật trước mắt hắn ngày càng mông lung, từng trận choáng váng từ yếu đến mạnh không ngừng xâm nhập vào trong óc hắn.
Chén thủy tinh rất mỏng , rốt cục không chịu nổi sức nắm của Thiên Ngân , rốt cuộc cũng vỡ tan thành từng mảnh .Từng mảnh thủy tinh nhỏ cùng máu máu đỏ tươi chảy xuống ,rơi trên mặt đất phát ra tiếng leng keng .”Ặc ,hôm nay thật sự xui xẻo ,mấy cái chén làm bằng cái gì không biết ,nhất định là đồ giả .”
Thiên Ngân cả giận bất mãn nói ,kỳ thật , kẻ có tiền uống rượu ,lại có mấy người giống như hắn đâu ?
“ Tiên sinh ,ngài có làm sao không ?”
Tên đưa rượu lúc trước cung kính hỏi .hắn cũng không có vì bộ dáng Thiên Ngân mà kinh dị , hành động điên cuồng này hắn gặp nhiều lắm
Thiên Ngân ngẩng đầu ,trong ánh mắt mông lung bắn ra hàn ý nhè nhẹ :
“Không có việc gì mới là lạ ,không cần phải xen vào chuyện của ta ,rượu ,mang rượu tới cho ta .Ta muốn cái loại vừa rồi . Tại ta kêu thì cứ mang đến cho ta.
Người phục vụ nhíu mày nói :
“Tiên sinh , nhưng ngài như vậy sẽ bị say ,mộng huyễn bích lục có tác dụng chậm rất lớn .”
“Phanh ..........”
Thiên Ngân mạnh tay đập bàn ,để lại một chưởng ấn đỏ tươi
“Không phải nói tới đây chính là Thần sao ? Chẳng lẽ Thần sai ngươi ,ngươi cũng không nghe ?”
Trong thanh âm tràn ngập phẫn nộ ,cùng hỗn loạn và một tia đau khổ .Luôn luôn bị người khinh thường quen rồi ,một khi đã quyết định phát tiết ,tự nhiên sẽ phát tiết cho đủ .
“Vâng.....tiên sinh ,như ngài mong muốn .”
Không có nới thêm cái gì ,chính là sau vài lần hít thở , hai chén bích lục dồng dạng đã được đưa tới trước mặt Thiên Ngân .
Vẫn là không có chút do dự uống một hơi cạn sạch ,không biết vì cái gì ,vì mất máu hay cái gọi là huyễn bích lục này , ý thức Thiên Ngân càng trở nên mông lung .
“ Một người uống có ý tứ gì ?Ta cùng ngươi uống .”
Một bàn tay nhỏ bé lạnh lẽo mà mềm mại bắt lấy cánh tay phải đầy máu của Thiên Ngân ,lạnh lẽo bao trùm đau đớn , thần trí mông lung lúc này cuả Thiên Ngân cũng không phát hiện , tại tay phải của mình đã không còn đổ máu ,thậm chí miệng vết thương cũng khép lại vài phần .
Một đôi mắt to sáng ngời xuất hiện trước mặt hắn :
“ Ta cùng ngươi uống rượu được chứ ?”
“bồi tiếp ta ?”
Thiên Ngân như trong sương mù nhìn thấy trước mặt ánh mắt sáng ngời này , đây là thứ duy nhất hắn có thể nhận ra:
“Hảo ,muốn uống rượu thì cùng uống đi .Chẳng qua ,ta không có tiền trả cho ngươi ,nếu ngươi không sợ bị đuổi ra khỏi đây .”
Đây là câu nói cuối cùng hôm nay hắn có thể duy trì chút tỉnh táo trong lời nói , bởi vì ngay sau đó hai chén mộng huyễn bích lục nóng rực đã cắn nuốt đại bộ phận ý thức của hắn.
Đôi mắt to sắng ngời chớp chớp :
“Không có tiền ? Có ý tứ .Không có tiền còn dám uống thứ mộng huyễn bích lục trân quý ,xem ra ,hắn thật sự có chút đặc thù .Ngươi đã chán nản như thế ,cũng không sợ trên lưng có thêm cái gì khác .chớ có trách ta .”
Phục vụ làm hết phận sự ,lại thu hồi chén không đồng thời lại thêm hai chén mộng huyễn bích lục .Thiên Ngân chén tiếp chén , một khắc chén trước mặt lại biến mất.
Chủ nhân đôi mắt to sáng thè lưỡi ,đem chén rượu không vừa uống để một bên ,động tác của nàng so với Thiên Ngân có phần tao nhã hơn
“Rượu kình thật mạnh ,hắn
“Tên ,ta ,ta không nói cho ngươi .Trừ khi ,ngươi trả lời ta một vấn đề , ta mới nói .”
Đầu lưỡi cương ngạnh của Thiên Ngân phát ra thanh âm có chút mông lung nhưng ảnh mắt vẫn còn phân rõ đi ra .Nàng có chút tò mò hỏi : “ Cái vấn đề gì vậy ?”
Thiên Ngân mạnh mẽ bắt được đôi tay lạnh lẽo kia của nàng ,ánh mắt có chút si ngốc :
“Ngươi nói cho ta biết ,ta có phải bị bệnh liệt dương không ?”
“Dương ,bệnh liệt dương ?”
Thanh âm của đôi mắt to sáng dột nhiên cao lên tám độ ,thanh niên coi như anh tuấn trước mặt này không ngờ lại hỏi cái câu như vậy ,nàng thật sự không biết trả lời như thế nào .
Thiên Ngân cười cười tự diễu :
“Đúng vậy ! bệnh liệt dương , ngươi cũng nhất định cho rằng đúng là như vậy phải không .Nhưng là ta không bị bênh liệt dương , ta ----không ------bị ......dương--------nuy---“
Hắn dùng thanh âm lớn nhất của mình rống lên ,tiếng gầm cơ hồ truyền khắp các nơi tại đại sảnh ,các loại ánh mắt hiếu kì tập chung đi tới, thanh âm ồn ào càng thêm phức tạp .
Rống ra lời trong lòng muốn nói ,uy lực của mộng huyễn bích lục hoàn toàn bạo phát , Thiên Ngân chậm rãi yếu đuối ngã vào sô pha .Đôi mắt to sáng cũng không có cảm nhận được ánh mắt khác thường xung quanh ,khóe miệng toát ra một tia mỉm cười quái dị :
“Vì cái gì mà hắn hỏi như vậy ? Có phải là bị liệt dương ,có lẽ ta sẽ biết rất nhanh thôi .Phục vụ ,tính tiền.”
“Vâng ,thưa tiểu thư tôn quý .”
Phục vụ hiển nhiên trải qua huấn luyện đặc thù ,trong ánh mắt không có biểu lộ một tia cảm xúc .Tiếp nhận kim tạp từ trong tay cô gái ,tính toán một hời nói :
“Tổng cộng là năm chén mộng huyễn bích lục , tổng cộng ba nghìn ngân hà tệ .”
Nếu Thiên Ngân lúc này mà tỉnh để trả tiền ,chắc hẳn sẽ kinh ngạc mà cười toe toét .Ba ngìn ngân hà tệ có ý nghĩa gì , tương đương năm năm học phí của một gã đệ tử tại tổng hợp học viện ,như vậy cho dù tại trung đình tinh phồn hoa này cũng không có bao nhiêu người dám đứng lên trả tiền, dù sao ,một trăm ngân hà tệ đã có thể để một gia đình bình thường sống dư dả hơn một tháng.
Một lát sau ,kim tạp trở lại về trên tay đôi mắt to sáng ,nàng đứng lên ,đi tới chỗ Thiên Ngân ,kéo cánh tay hắn khoác lên vai mình ,cả người Thiên Ngân đổ lên người nàng ,nàng dường như cũng không thấy nặng . Lập tức đi đến phía sau Mộng huyễn thành .
Nghe tiếng rên rỉ ,Thiên Ngân chậm rãi tỉnh lại , đầu đau kịch liệt làm hắn có chút mơ hồ .Thân thể bị hương thơm nhàn nhạt vây quanh ,chung quanh là một mảng mềm mại ,toàn thân ấm áp ,tựa hồ như được mẫu thâm ôm ấp trong lòng.
Chuyện gì vậy ? ta sao lại ở chỗ này .Nhìn nhìn thân thể của chính mình ,ngoại trừ hạ thể có chút khác thường bên ngoài ,cũng không có dấu vết bị đánh .Trong lòng nóng lên ,chẳng lẽ đêm qua người Mộng huyễn thành chẳng những truy nợ ,ngược lại còn cho mình hưởng thụ mỹ nữ sao ? Tiếc hận cảm giác trong lòng không ngừng bay lên ,lần đầu tiên không ngờ như không có ,hắn không khỏi có chút cảm giác dở khóc dở cười ,lầu bầu nói :
“Như thế nào mà khiến ta không có chút cảm giác a ! như vậy thì có làm gì .”
Thiên Ngân chưa từng gặp căn phòng xa hoa như thế ,
Chiếc chăn màu hồng nhạt lộ ra một chút đỏ tươi hấp dẫn ánh mắt ,theo bản năng đem chăn nhấc lên ,hắn lặng đi bởi vì chứng kiến là một bãi máu ,vết máu cũng không nhiều ,nhưng tựa hồ lại chứng minh cái gì ,tại chính giữa vết máu có một viên kim chúc màu bạc , có cảm giác như một hạt châu
Bi thương ngày hôm qua lúc này đã không đủ để hạn chế sự kinh ngạc của Thiên Ngân ,
Đem khỏa kim chúc ấm áp nâng lên trước mặt mình ,hắn đương nhiên biết đây là cái gì ,trong học viện người có tiền đều có thứ đồ chơi này ,tuy rằng không phải là thứ tiên tiến gì đó ,nhưng lại có thể lưu lại thanh âm cùng hình ảnh của người .Tim Thiên Ngân đập ,trống ngực càng lúc càng nhanh.