[Tiên Hiệp] Duy Ngã Äá»™c Tiên - T/G: ÄÆ°á»ng Gia Tam Thiểu - Chương 52 - Nguồn 4vn.eu
Duy ngã độc tiên
Chương 1: Äăng sÆ¡n bái sư (thượng)
Tác giả: ÄÆ°á»ng Gia Tam Thiểu
Dịch giả: black coffee
Nguồn 4vn.eu
Giới thiệu:
Trên bầu trá»i, hai đạo nhân ảnh đứng đối diện cách nhau hà ng ngà n dặm. Trong đó má»™t đạo thân ảnh, cước đạp trên thất thải tưá»ng vân, toà n thân không ngừng tản phát hà o quang mang kim sắc nhu hòa. Nhìn y khoảng ngoà i hai mươi tuổi, khuôn mặt đầy tôn nghiêm, thân hình cao lá»›n, toà n thân bao phá»§ má»™t tầng tiên khà nhà n nhạt.
Äạo nhân ảnh kia hoà n tòan tương phản, chân đứng trên ô vân, ngưá»i mặc hắc bà o, áo choà ng mà u đỠphấp phá»›i sau lưng, thoáng nhìn hắn khoảng ba bốn mươi tuổi, sắc mặt hung tợn.
Ngưá»i thanh niên lãnh đạm nói:
“Gặp nhau hôm nay, chuyện giữa chúng ta cÅ©ng nên kết thúc Ä‘i!â€
Trung niên nhân “hừ†một tiếng, đáp :
“Tưởng ngươi đã chết, váºy để bổn tông nhân tiện thà nh toà n cho ngươi.â€
Mặc dù cách nhau ngà n dặm, nhưng thanh âm bá»n há» dưá»ng như không gặp chút trở ngại nà o.
Kim quang cùng hắc hồng đồng thá»i sáng rá»±c, thất thải tưá»ng vân và ô vân nhanh như chá»›p tiến sát nhau.
“Oanhâ€
Kim quang đột nhiên trở nên chói mắt. Trong khoảnh khắc, ngà n vạn đạo hà o quang sáng rực.
“Ã! Không thể nà o, ngươi, ngươi là m sao có thể… chẳng lẽ cá»u thiên trá»ng kiếp đó, ngươi đã …†Thanh âm cá»§a trung niên nhân vô cùng kinh hoà ng.
“Không sai, ngươi Ä‘oán đúng, Thiên thượng địa hạ - duy ngã độc tiên (trên trá»i dưới đất chỉ mình ta là tiên), Ä‘i chết Ä‘i†Ngà n vạn đạo hà o quang cùng kim quang hợp nhất, hóa thà nh má»™t cá»— năng lượng siêu phà m bắn tá»›i…
“Không cần…. “
……
Mặt trá»i lÆ¡ lá»ng trên cao tá»a ra ánh sáng nóng rá»±c. Giữa giá» ngá» nóng bức, mặt đất và ng khô ran không còn chút khà ẩm, chỉ cần chút gió thổi qua sẽ là m từng tráºn bụi đất bay lên mù mịt, khiến ngưá»i ta phải cố nÃn thở ---
“Con bà nó, cái thá»i tiết quá»· quái nà y thá»±c sá»± oi bức quá, cà ng lúc cà ng nóng, không khéo hại lão tá» chết mấtâ€
Má»™t thanh âm trẻ con tức giáºn vang lên. Chỉ thấy hai đứa trả Ä‘ang cởi trần ngồi dưới gốc đại thụ ven đưá»ng, nương dưới bóng mát thân cây mà tránh nắng. Vừa lên tiếng là đứa lá»›n hÆ¡n, thoáng nhìn khoảng tầm tám chÃn tuổi, thân hình nhá» bé mảnh khảnh, da và ng như nghệ, mÅ©i cao, mắt nhá», trên đầu tóc ngắn rối bù, phù lên như đống cá» khô, trên trán, bên thái dương đầy mồ hôi, sắc mặt vô cùng bức bối.
“Long ca, đừng óan thán như váºy, thá»i tiết nà y không phải chúng ta là m chá»§ được. Cái đó gá»i là tâm yên tÄ©nh thì tá»± nhiên cảm thấy mát mẽ thôi. Có Ä‘iá»u, cÅ©ng hy vá»ng trá»i mưa lá»›n má»™t tráºn ngay bây giá», xoa diệu cái oi bức nà y Ä‘i.â€
Äứa trẻ vừa lên tiếng ngồi bên cạnh Ãt tuổi hÆ¡n má»™t chút, so vá»›i đứa trẻ mà nó gá»i là Long ca, hình dáng cÅ©ng dá»… coi hÆ¡n nhiá»u, trên vai khoác áo vải bố sạch sẽ, mặt trắng, mắt to, hai mÃ, tóc dà i được túm gón gà ng sau gáy, khoảng bảy, tám tuổi, thấp bé hÆ¡n đứa kia rất nhiá»u.
Long ca liếc mắt đứa trẻ vừa lên tiếng má»™t cái, hắng giá»ng nói :
“Äồng ý, tiểu Ä‘áºu nha, váºy ngươi cÅ©ng đừng có nói cái gì mà văn vá»›i chả vẽ có được không, nghe khó chịu lắm. Äiá»u kiện gia đình ngươi cÅ©ng chẳng khá giả gì mấy, tiểu tá» ngươi má»—i ngà y lại khóc lóc đòi Ä‘i há»c, ở cái nÆ¡i khỉ ho cò gáy nà y, há»c có tác dụng gì chứ??? Ta thấy chẳng bằng ngươi cùng ta Ä‘i nhặt cá»§i, như váºy có thể trợ cấp thêm chút chi tiêu hà ng ngà y cho gia đìnhâ€
Hai hà i tá» nà y Ä‘á»u là trẻ sống trong thôn, Long ca tên là Hải Long, mất cha mẹ từ khi nó còn rất nhá», chỉ để lại cho nó má»™t căn nhà lá mùa hè không che được mưa, mùa đông không chắn được gió, thưá»ng phải nháºn tiếp tế từ dân trong thôn má»›i có thể sống sót đến ngà y nay. Hiện giá» má»—i ngà y nó Ä‘á»u nhặt cá»§i kiếm sống, Ä‘em cá»§i kiếm được trao đổi vá»›i thôn dân lấy lương thá»±c. Äứa trẻ bị nó gá»i là Tiểu Äáºu Nha cÅ©ng sống trong thôn, tên là Trương Hạo. Hai đứa là huynh đệ thân thiết từ nhá» tá»›i lá»›n. Äiá»u kiện gia đình cá»§a Trương Hạo so vá»›i Hải Long cÅ©ng không khá hÆ¡n bao nhiêu, cha mẹ nó chỉ dá»±a và o mảnh đất thuá»™c loại cằn cá»—i bạc mà u nhất trong thôn để duy trì kế sinh nhai. Bá»n chúng Ä‘á»u là con nhà nghèo khó, sá»›m đã biết nghÄ© dù còn chưa đến mưá»i tuổi. Bá»n chúng tá»± coi mình như ngưá»i lá»›n, cả giá»ng Ä‘iệu cÅ©ng đã ăn theo phong cách ngưá»i trưởng thà nh.
Nghe Hải Long nói, dáng vẻ nho nhã lịch sá»± cá»§a Trương Hạo láºp tức hiện lại nguyên hình, cưá»i hắc hắc nói :
“Long ca, ta chẳng nói thế nà o cÅ©ng phải theo lão nho già đó há»c lấy Ãt chữ nghÄ©a, sao lại bảo ta bá» há»c giữa chừng? Chỉ có việc đó má»›i thể hiện được trình độ cá»§a ta! Kiếm cá»§i ta cÅ©ng mặc kệ, ngươi cÅ©ng biết, ta rất lưá»i biếng, ngoại trừ ăn uống ngá»§ nghỉ ra, không nghÄ© đến Ä‘iá»u gì khác!â€
Long ca gõ lên đầu Trương Hạo má»™t cái, cưá»i mỉa :
“Vẫn biết tiểu tá» ngươi là loại gì, cái gì mà há»c hà nh nà y kia, rõ rà ng ngươi ngại việc đồng áng nên kiếm cá»›. Ta thấy, hiểu biết cá»§a ngươi chẳng khá hÆ¡n ta bao nhiêu, đã váºy đối vá»›i huynh đệ chúng ta, chữ to bằng quả dưa hấu e rằng cÅ©ng không chịu chui và o.â€
Trương Hạo cáu tiết hét :
“Còn gõ và o đầu ta, ta sẽ đánh lại đó. Ta mặc dù có lý tưởng vÄ© đại cao xa đó, tuy rằng nhà n hạ nhưng Ä‘á»u có mục Ä‘Ãch chá»§ yếu.â€
Hải Long vừa cưá»i hắc hắc, trước ánh mắt chăm chú đỠphòng cá»§a Trương Hạo, lại gõ má»™t cái lên đầu nó, lá»±c đạo rõ rà ng còn mạnh hÆ¡n vừa rồi má»™t chút. Trương Hạo kêu “ai ui†má»™t tiếng rồi hung hãn nhà o đến. Hai đứa vừa đánh vừa chá»i nhau thô tục. Hải Long hiển nhiên là mạnh hÆ¡n Trương Hạo má»™t chút, trong chốc lát đã đè chặt đối thá»§ xuống mặt đất, cưá»i ha ha hét :
“Äã phục chưa!â€
Trương Hạo mặc dù bị khống chế nhưng miệng vẫn không chịu nháºn thua, hừ má»™t tiếng, không cam lòng nói :
“Trá»i quá nóng, sợ ngươi nóng quá nên ta má»›i nhưá»ng cho ngươi mát lòng má»™t chút, váºy mà ngươi cÅ©ng không nháºn ra.â€
“Hứ!†Hải Long ném Trương Hạo qua một bên, lau mồ hôi chảy đầy trên trán, ngồi phịch xuống gốc đại thụ, nói :
“Tiểu tá» ngươi lúc nà o cÅ©ng nói đúng, nóng quá, không đùa vá»›i ngươi nữa. À phải, vừa rồi ngươi nói vá»›i ta vá» là tưởng to lá»›n cao xa là cái gì váºy? Nói thá» cho ta nghe xem cái ý tưởng đó cá»§a ngươi xa vá»i vÄ© đại cỡ nà o?â€
Trương Hạo đắc ý nói :
“Lý tưởng cá»§a ta đương nhiên là vô cùng cao xa rồi.â€
Ãnh mắt thần bà nhìn Hải Long bên cạnh, thấp giá»ng nói :
“Lão đại, ngươi còn nhá»› những gì Tôn gia gia trong thôn kể vá» chuyện thần tiên không? Ta có tin tức chÃnh xác nhé.â€
Hải Long cả kinh trong lòng, ngồi thẳng dáºy, Tôn gia gia mà Trương Hạo nói chÃnh là vua kể chuyện trong thôn, thưá»ng ngà y hay kể những câu chuyện li kỳ cổ quái khiến đám trẻ thÃch thú, trong đó những truyện liên quan đến thần tiên là hấp dẫn bá»n chúng nhất, Hải Long quái lạ nhìn Trương Hạo, nói :
“Tiểu tá» ngươi không phải là phát Ä‘iên đó chứ, chuyện đó cÆ¡ bản không thể là tháºt! Là m gì có ngưá»i biết bay!â€
Trương Hạo đáp :
“Sao lại không, chắc chắn có chứ. Lý tưởng cá»§a ta là được như những vị tiên nhân, có thể há»c được bản lÄ©nh bay lượn, lúc đó trá»i đất chẳng phải để chúng ta ngao du còn gì? Cách đây khoảng má»™t năm từng có hai ngưá»i y phục hoa lệ cưỡi ngá»±a đến thôn chúng ta. Dưá»ng như bá»n há» Ä‘á»u là ngưá»i phương xa, và o thôn để xin nước uống. Ngươi cÅ©ng biết đó, cha ta rất hiếu khách, ân cần chiêu đãi há». Lúc đó ta Ä‘ang ngá»§ trong phòng, nghe thấy có khách phương xa liá»n chạy đến xem náo nhiệt, vừa đúng lúc nghe há» nói chuyện. Trước kia ta cÅ©ng chẳng tin chuyện thần tiên gì đó nhưng theo lá»i hai ngưá»i ná» ta má»›i biết chuyện đó có tháºt a! Há» nói , ở Liên Vân SÆ¡n cách đây ngoà i trăm dặm có má»™t môn phái gì đó vẫn còn má»™t và i tiên nhân sinh sống. Bá»n hỠđến đây lần nà y chÃnh là muốn Ä‘i bái sư, môn phái đó có rất nhiá»u vị thần tiên biết bay lượn a. Theo ngữ khà cá»§a há» thì nhất định không sai đâu.â€
Nghe Trương Hạo nói váºy, Hải Long láºp tức kÃch động, mở to hai mắt há»i lại:
“Tháºt váºy hả? Tháºt sá»± có thần tiên?â€
Trương Hạo đắc ý đáp:
â€œÄÆ°Æ¡ng nhiên là tháºt. Ngoà i ra hai ngưá»i đó còn nói, môn phái nà y má»—i năm năm lại thu nháºn đồ đệ má»™t lần, dưá»ng như không có yêu cầu gì đặc biệt, chỉ cần biết chữ là được, ngay cả tuổi tác cÅ©ng không có hạn chế. Nếu có thể là m thần tiên thì tốt biết bao! Muốn ăn gì, uống gì chỉ tiện tay biến ra là có, hắc hắc, cuá»™c sống ăn nhiá»u là m Ãt như váºy là hợp vá»›i ta nhất. Tiểu Trùng, bây giá» ngươi biết tại sao ta lại Ä‘i theo lão nho già há»c chữ chưa?â€
Hải Long nghe Trương Hạo nói váºy liá»n ngẩn ngưá»i, dưá»ng như cả việc Trương Hạo gá»i nó bắng ngoại hiệu đáng ghét đó nó cÅ©ng không quan tâm, nó không ngá» lý tưởng cá»§a Trương Hạo lại cao xa như váºy.
Trương Hạo nhìn dáng vẻ há hốc mồm ngạc nhiên cá»§a Hải Long như váºy lại cà ng đắc ý, vá»— lên vai nó nói:
“Tiểu Trùng, việc nà y là bà máºt cá»§a ta, nếu ta không coi ngươi là huynh đệ tốt ta đã không kể cho ngươi. Thế nà o? Từ bây giá» bắt đầu cùng ta Ä‘i há»c chữ không, đợi bốn năm nữa, ngươi mưá»i ba tuổi, ta mưá»i hai tuổi, chúng ta sẽ cùng đến môn phái đó xin bái sư. Nói không chừng sau và i năm há»c nghệ, chúng ta lại có thể áo gấm vá» quê. Khi vỠđến thôn, ta sẽ hóa phép má»™t núi và ng cho cha mẹ, để bá»n há» cùng hưởng phúc.â€
MÆ¡ tá»›i đó, Trương Hạo không khá»i nở nụ cưá»i.
Hải Long chớp mắt, miệng lâm râm nói:
“Nếu đến đó bái sư rồi, há» có bao ăn không? Chỉ cần có thể cho ta ăn no, ta sẽ Ä‘i cùng ngươi.â€
Äối vá»›i truyá»n thuyết thần tiên, chẳng hiểu sao nó lại không há» nghÄ© tá»›i.
Trương Hạo đáp:
â€œÄÆ°Æ¡ng nhiên là bao ăn rồi, vả lại còn cho ăn ngon là đằng khác. Chẳng phải Tôn gia gia đã nói thần tiên Ä‘á»u ăn tiên quả, uống rượu ngon hay sao. Cùng ta há»c chữ vá»›i lão há»§ nho Ä‘i. Chá» khi chúng ta cùng thà nh thần tiên rồi, cho dù muốn thà nh hoà ng đế cÅ©ng không phải là không thể haâ€
Hải Long gãi đầu nói:
“Chẳng phải còn những bốn năm sao? Vả lại, chuyện hư vô mịt mù thế nà y ta má»›i khó tin.â€
Ngoà i miệng nói váºy nhưng nhìn dáng vẻ đắc ý tá»± tin cá»§a Trương Hạo, kỳ thá»±c nó cÅ©ng tin tưởng và i phần.
Trương Hạo mất hứng háºm há»±c:
“Rõ rà ng là phà nước bá»t mà , nếu sá»›m biết ngươi không có chà hướng như váºy, cho dù ngươi chịu Ä‘i cùng ta, có lẽ há» cÅ©ng chỉ thu nháºn ta mà không Ä‘iếm xỉa gì đến ngươi đâu.â€
Hải Long hốt nhiên biến sắc nói:
“Ngươi nói cái gì? Ta không bằng ngươi? Ngoại trừ tướng mạo ra ta có Ä‘iểm nà o không so được vá»›i ngươi, hừ, cái tên Trương bạch diện ngươi thì có gì tốt. Äi bái sư hả? ÄÆ°á»£c, ta Ä‘i cùng ngươi, đến lúc đó xem ai bị ngưá»i Ä‘uổi vá»? Äợi ngà y mai ta lấy cá»§i vá» chúng ta sẽ cùng Ä‘i há»c chữ, ta dù sao cÅ©ng là đứa thông minh nhất thôn mà .â€
Trương Hạo cưá»i thầm, cùng nhau lá»›n lên từ nhá», nó đương nhiên hiểu rõ tÃnh khà hiểu thắng cá»§a Hải Long chịu không được kÃch thÃch, ôm lấy bả vai Hải Long, nắm trong tay tấm áo vải thô đã dÃnh không Ãt bùn đất cưá»i khì khì nói:
“Thôi được rồi, đứa thông minh nhất thôn, vá» nhà ta Ä‘i. Hôm qua Lý thúc mang đến má»™t Ãt khoai lang, hôm nay má»i ngươi ăn cùng.â€
Khoai lang đối vá»›i Hải Long còn hấp dẫn hÆ¡n thần tiên nhiá»u, đôi mắt má» mịt liá»n đại phóng quang mang: “Oa, có khoai lang để ăn, tốt quá, được ăn khao thì ta không thể bá» qua. Rốt cuá»™c cÅ©ng có thể cải thiện má»™t bữa, Ä‘i, Ä‘i nhanh lên, vá» nhà ngươi ăn khoai.â€
Hai đứa vừa đùa vừa Ä‘i vá» phÃa thôn trang cách đó không xa
---
Liên Vân Sơn Mạch bốn năm sau.
Dãy núi Liên Vân nằm ở biên giá»›i phÃa tây, cách xa Trung Nguyên hà ng ngà n dặm, do bảy mươi hai đỉnh núi nhấp nhô lên xuống tạo thà nh. Má»—i ngá»n núi Ä‘á»u cao vút tầng mây, quái thạch ngổn ngang, suối nhá» róc rách bốn bá». Biển mây vô cùng vô táºn như chiếc cầu vồng nối liá»n đỉnh núi, vất vưởng bên sưá»n, cái tên Liên Vân SÆ¡n Mạch cÅ©ng vì váºy mà thà nh.
Liên Vân Tông nằm trong dãy núi Liên Vân là má»™t trong thất đại tu chân tông phái, chỉ vì nằm ở nÆ¡i hoang vu hẻo lánh mà tầm ảnh hưởng không bằng lục đại tông phái còn lại ở Trung Nguyên, nhưng dù sao đây vẫn là má»™t đại phái tu chân có lịch sá» lâu Ä‘á»i. Tương truyá»n, vạn năm trước, Liên Vân tổ sư ngồi trên ngá»n Tiếp Thiên Phong trong dãy Liên Vân ngá»™ đạo phi thăng thà nh tiên nhưng còn lưu lại tu chân bảo Ä‘iển. Ngà n năm sau, và i ngưá»i hữu duyên vô ý Ä‘i đến nÆ¡i nà y phát hiện thá»§ bút cá»§a Liên Vân tổ sư, vì cảm phục ngà i mà bá»n hỠở lại đây thà nh láºp Liên Vân Tông. Những ngà y bình thưá»ng, bảy mươi hai đỉnh núi trong dãy Liên Vân Ä‘á»u bị tiên tráºn cá»§a Liên Vân tổ sư lưu lại bao vây, ngưá»i ngoà i đến đây căn bản không thể xâm nháºp và o trong.
Hôm nay vừa đúng ngà y Liên Vân Tông thu nháºn đồ đệ năm năm má»™t lần, đỉnh Tiếp Thiên Phong tá»a ra vạn đạo hà o quang, mây mù bao phá»§ bảy mươi hai ngá»n núi dưá»ng như xảy ra biến hóa, mây mù dần tan, má»™t con đưá»ng nhá» hiện ra bên ngoà i dãy núi. Chỉ cần tiến theo con đưá»ng mòn nà y có thể trá»±c tiếp tá»›i được mưá»i hai đỉnh núi vòng ngoà i cá»§a dãy Liên Vân, đó là nÆ¡i kiểm tra thu nháºn đồ đệ.
Yêu cầu thu nháºn đồ đệ cá»§a Liên Vân tông so vá»›i lục đại tông phái kia còn khắt khe hÆ¡n, má»—i lần thu đồ đệ Ä‘á»u có nhiá»u ngưá»i báo danh nhưng đủ Ä‘iá»u kiện vượt qua kì kiểm tra lại vô cùng Ãt á»i. Vốn dÄ© nÆ¡i đây cách xa Trung Nguyên, dân cư thưa thá»›t, Ä‘iá»u kiện lại khắc nghiệt, khiến cho ngưá»i đến đây báo danh cà ng ngà y cà ng Ãt. Thá»i kì cưá»ng thịnh vạn ngưá»i tá»›i báo danh cá»§a mấy ngà n năm trước đã qua lâu rồi, số ngưá»i báo danh năm năm trước còn chưa đến má»™t trăm, cuối cùng số ngưá»i được thông qua lại chẳng lấy nổi má»™t ngưá»i.
Äịa Linh Phong, má»™t trong mưá»i hai ngá»n núi vòng ngoà i cá»§a dãy Liên Vân, bốn nam tá» trung niên quần áo má»™c mạc đứng lặng im trên đỉnh núi. Tướng mạo cá»§a bá»n há» Ä‘á»u rất bình thưá»ng, mặc áo vải má»™c mạc, sau lưng Ä‘á»u Ä‘eo má»™t thanh trưá»ng kiếm.
“Lục sư huynh, Liên Vân tiên tráºn đã mở ra bốn ngà y rồi, Äịa Linh Phong chá»— chúng ta đến má»™t bóng ma cÅ©ng chẳng có, không lẽ bây giá» cả ngưá»i đến báo danh cÅ©ng hết hay sao? Còn nhá»› năm năm trước tổng cá»™ng chỉ có gần má»™t trăm ngưá»i báo danh, nếu cứ thế nà y, chỉ e Liên Vân Tông chúng ta không có ngưá»i nối nghiệpâ€
Vị trung niên được gá»i là Lục sư huynh than nhẹ má»™t tiếng đáp:
“Cá»u đệ, ngươi phải cẩn tháºn ngôn từ cá»§a mình, cái gì mà bóng ma hả? Nếu để cho sư phụ nghe thấy sợ rằng ngươi chạy không kịp đâu. Ài, lại nói, chúng ta ở Äịa Linh Phong nà y đã hai mươi năm mà đồ đệ thu nháºn cÅ©ng không quá mưá»i ngưá»i. Những kẻ có thể vượt qua kỳ kiểm tra quả thá»±c quá Ãt khiến cho Liên Vân Tông hiện giá» chẳng có lấy má»™t tên đệ tá» Ä‘á»i thứ năm.â€
Last edited by Tiểu Mạc Tà ; 08-10-2011 at 12:35 PM.
|