Äúng là tổng đà Thiên Hạ thương há»™i, ngay ngưá»i trông cá»a cÅ©ng là Äá»™ Kiếp háºu kỳ! Dược Thiên Sầu chợt nghiêm túc lại, đã thấy Quản Trung Giai chắp tay hà nh lá»… nói: “Sư thúc.†Úc Lan Äô cÅ©ng chắp tay hà nh lá»… theo.
Hai bên thạch thất có má»™t ngưá»i Ä‘i ra, hưởng Úc Lan Äô chắp tay chà o há»i, ánh mắt rÆ¡i lên ngưá»i Dược Thiên Sầu, Quản Trung Giai nhanh miệng giá»›i thiệu: “Vị nà y chÃnh là Ngưu tiá»n bối Ngưu Hữu Äức, là ngưá»i mà sư tổ muốn gặp, đệ tá» phụng mệnh dẫn đưá»ng.â€
“Nguyên lai là Ngưu tiên sinh.†Má»™t ngưá»i có vẻ hòa khà chắp tay, Dược Thiên Sầu gáºt đầu ý bảo, ngưá»i còn lại sầm mặt, hình dạng như nghiêm nghị, nhÃu mà y nói: “Quản Trung Giai, là khách nhân cá»§a sư tôn, vì sao Ä‘i cá»a nà y?â€
Quản Trung Giai trả lá»i: “Ngưu tiá»n bối muốn nhìn xem phong cảnh Tụ Bảo Bồn má»™t chút, nên đặc biệt yêu cầu tiến nháºp từ nÆ¡i nà y.â€
Ngưá»i ná» nga má»™t tiếng, nói: “Ngưu tiên sinh, từ nÆ¡i nà y Ä‘i và o cần ngá»c Ä‘iệp hưởng dẫn, không biết trên ngưá»i đã có hay chưa?â€
Dược Thiên Sầu từ trong giá»ng nói cá»§a hắn nghe ra vị đạo không hòa khÃ, nghÄ© thầm, lão tá» chiêu ngươi chá»c ngươi sao? Hắn không biểu lá»™ Ä‘iá»u gì chỉ lắc đầu nói: “Không có.â€
“Váºy không có biện pháp, sợ rằng phải phiá»n phức tiên sinh quay vá» Ä‘i và o thông đạo đặc thù cho phép, quy cá»§ ở đây không thể phá vỡ.†Ngưá»i ná» không chút biểu tình nói, Quản Trung Giai sá»ng sốt, Úc Lan Äô cÅ©ng vô cùng kinh ngạc nhìn quanh.
Ngưá»i có vẻ mặt hòa khà quát khẽ nói: “Sư đệ, đừng vá»™i lá»— mãng, đây là khách nhân cá»§a sư tôn.†Nói xong chắp tay nhìn Dược Thiên Sầu cưá»i nói: “Tiên sinh không nên phiá»n lòng, sư đệ ta luôn có tÃnh tình như váºy, thỉnh tiên sinh Ä‘i theo ta, chỉ cần là m ngá»c bà i ra và o, sau nà y liá»n có thể tá»± do xuất nháºp.â€
“Nguyên lai là có thể là m được ngá»c Ä‘iệp ra và o.†Dược Thiên Sầu hắc hắc nở nụ cưá»i, nhìn chằm chằm ngưá»i có khẩu khà bất thiện nhẹ nhà ng há»i: “Nói như váºy, ngươi muốn ta quay trở lại, là đang cố ý là m khó dá»… ta sao?â€
Quản Trung Giai kinh hãi, sá»± lợi hại cá»§a Ngưu Hữu Äức hắn đã được lãnh giáo qua, lại có tÃnh xấu nói trở mặt liá»n trở mặt, dù là sư phụ hắn cÅ©ng không ứng phó được, lúc nà y hắn liên tục thở dà i nói: “Tiá»n bối bá»›t giáºn, bá»›t giáºn.â€
Úc Lan Äô nhẹ nhà ng lui ra sau má»™t bước, con mắt loạn chuyển, có hiá»m nghi như Ä‘ang chuần bị xem náo nhiệt.
Ngưá»i có sắc mặt hòa khà cÅ©ng Ä‘i ra hòa giải nói: “Má»™t chút việc nhá», không cần chú ý, không cần chú ý, sư đệ, còn không hưởng tiên sinh nháºn lá»—i.â€
Ai biết ngưá»i ná» lạnh lùng nói: “Nháºn lá»—i? Ta không có nói sai cái gì, không có ngá»c Ä‘iệp dẫn đưá»ng, vốn sẽ không thể từ nÆ¡i nà y Ä‘i và o, huống chi ta không có ngăn cản hắn Ä‘i là m ngá»c Ä‘iệp xuất nháºp.â€
“Tốt!†Dược Thiên Sầu ngoà i cưá»i nhưng trông không cưá»i nói: “Lá gan tháºt lá»›n, dám khiêu khÃch lên trên đầu ta tháºt đúng là chán sống.†Nói vừa xong, trong cÆ¡ thể bá»—ng nhiên bá»™c phát ra khà tức kinh khá»§ng lạnh lẽo bà ng bạc, trong nháy mắt trà n ra đầy rẫy bên trong thông đạo.
“Tiá»n bối bá»›t giáºn!†Quản Trung Giai thất kinh nói, nhưng chỉ nói ra được má»™t câu, câu nói tiếp theo trong miệng liá»n bị khà tức cá»±c độ đáng sợ là m nghẹn trở lại, cả ngưá»i đứng nÆ¡i đó run run lên, thầm nghÄ©, xong!
Ôn độ bên trong sÆ¡n động trong nháy mắt hạ xuống táºn băng Ä‘iểm, hÆ¡n nữa khà tức lạnh lẽo thâm nháºp táºn cốt tá»§y, tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u bị liên lụy, dù là ngưá»i trong thạch thất hai bên cÅ©ng không ngoại lệ, cả đám Ä‘ang run lên cầm cáºp, ngưá»i có sắc mặt hòa khÃ, vẻ mặt đầy kinh khá»§ng, cháºm rãi đưa tay nói: “Tiá»n bối...†Hắn phát hiện lá»i nói ra tháºt sá»± gian nan.
Ngưá»i có khẩu khà bất thiện thì cà ng thảm, Dược Thiên Sầu triệu táºp khà tức kinh khá»§ng cá»§a Hắc há»a, không chút do dá»± nghiêm phạt hắn. Ở ngay tại chá»— là m cho hắn không ngừng trợn trắng mắt, lung lay lảo đảo má»™t hồi, liá»n không kháng cá»± được nữa, phác thông nằm dà i xuống đất, bất tỉnh nhân sá»±, cÅ©ng không biết còn sống hay đã chết.
“Hừ!†Dược Thiên Sầu hừ lạnh nói: “Nể tình sau nà y rất có thể trở thà nh ngưá»i má»™t nhà , tạm thá»i tha cho ngươi má»™t mạng, còn có lần sau, giết chết không tha! Dù là Âm Bách Khang có tá»›i, cÅ©ng bảo không được ngươi.†Khà tức kinh khá»§ng bên trong sÆ¡n động theo câu nói cuối cùng cá»§a hắn mà cấp tốc thu liá»…m vô ảnh vô tung, khôi phục bình thưá»ng như cÅ©.
Thế nhưng những ngưá»i khác, lại cảm giác thân thể cứng ngắc, má»™t hồi lâu cÅ©ng chưa hồi tinh thần lại, Ä‘á»u kinh khá»§ng nhìn Ngưu Hữu Äức, Quản Trung Giai đưa mắt nhìn vị sư thúc nằm dưới đất, vẻ mặt dở khóc dở cưá»i, thầm nghÄ©, ngươi hà tất là m như váºy, còn liên lụy cả những ngưá»i khác.
Úc Lan Äô váºn công tiêu trừ khà tức kinh khá»§ng rót và o trong cÆ¡ thể, cà ng âm thầm tạp lưỡi, hắn biết Ngưu Hữu Äức lợi hại, nhưng cho tá»›i bây giá» chưa từng lãnh giáo qua, không nghÄ© tá»›i lợi hại như váºy, cao thá»§ Äá»™ Kiếp háºu kỳ ở trước mặt hắn căn bản không cần nhá»c hắn động thá»§, bằng và o khà tức kinh khá»§ng liá»n có thể thu tháºp, tháºt là đáng sợ! Phải mau chóng Ä‘em tin tức nà y báo vá» cho sư phụ biết.
Má»™t đám ngưá»i rốt cục lục tục cỠđộng, ngưá»i có sắc mặt hòa khà bước tá»›i ngồi xổm xuống kiểm tra trạng huống cá»§a sư đệ, phát hiện hắn còn sống chỉ là bị hôn mê, lúc nà y thở phà o nhẹ nhõm, hắn phất tay vẫy ra hai ngưá»i trong thạch thất, đưa sư đệ rá»i Ä‘i nÆ¡i nà y, sau đó chắp tay nháºn lá»—i nói: “Tạ Æ¡n tiá»n bối thá»§ hạ lưu tình, má»›i tiá»n bối theo ta là m ngá»c Ä‘iệp xuất nháºp.†Hắn biết ngưá»i trước mắt hắn không được trêu chá»c.
Dược Thiên Sầu không chút biểu tình Ä‘i qua, ngưá»i ná» tá»± mình xuất ra má»™t khối ngá»c bà i, thinh Dược Thiên Sầu rót và o má»™t lÅ© chân nguyên, liá»n đánh và o má»™t bá»™ pháp quyết, rất nhanh liá»n hoà n thà nh đưa lại trong tay Dược Thiên Sầu.
“Cần bao nhiêu linh thạch?†Dược Thiên Sầu lắc lắc ngá»c Ä‘iệp trong tay.
Ngưá»i ná» liên tục xua tay nói: “Tiá»n bối chÃnh là quý khách cá»§a gia sư, sao dám thu linh thạch cá»§a tiá»n bối.†Nói xong hắn ra dấu bằng mắt vá»›i Quản Trung Giai.
Quản Trung Giai lÄ©nh há»™i, nhanh bước tá»›i má»›i Dược Thiên Sầu rá»i Ä‘i, Dược Thiên Sầu cÅ©ng lưá»i dây dưa ở đây, Ä‘i theo hai ngưá»i ly khai, ngưá»i ná» vẫn ở phÃa sau hà nh lá»… nói: “Cung tống tiá»n bối.†Chỉ thấy hắn lắc đầu cưá»i khổ, cháºm rãi thở ra má»™t hÆ¡i, nghÄ© thầm, rốt cục đã tiá»…n bước tên kinh khá»§ng nà y, tháºt sá»± là dá»a ngưá»i!
Dược Thiên Sầu chắp tay sau lưng thong thả bước Ä‘i, ngưá»i bên trong thông đạo nhanh chóng nhưởng đưá»ng, nép và o hai bên, vẻ mặt kÃnh nể nhìn hắn, những ngưá»i nà y vốn là tu sÄ© khắp nÆ¡i ra và o trong thông đạo, không nghÄ© tá»›i có thể ở chá»— nà y gặp được Ngưu Hữu Äức đỉnh đỉnh đại danh, nhưng lại còn được nhìn xem trà ng náo nhiệt khi nãy, bất quá khà tức đầy rẫy bên trong sÆ¡n động vừa rồi, tháºt đúng là quá kinh khá»§ng, cho đến bây giá» má»i ngưá»i còn cảm giác chưa hồi phục lại.
Äi không bao xa, liá»n phát hiện có má»™t đạo huyá»n ba quang mạc ngăn cản, mà u sắc sáng bóng giống huỳnh thạch phát sáng như đúc, nếu như không chú ý, không va chạm má»›i là lạ, ba ngưá»i lấy ra ngá»c bà i rót và o chân nguyên kÃch phát ra má»™t đạo bạch quang đánh và o trên quang mạc, mặt trên xuất hiện ba lá»— hổng vừa vặn cho ba ngưá»i Ä‘i qua, chở sau khi ba ngưá»i Ä‘i qua, quang mạc lại cấp tốc khép lại.
Huyá»n ba quang mạc như váºy ở trong thông đạo gần trăm thước không ngá» có tá»›i ba đạo ngăn cản, Dược Thiên Sầu lại lần thứ hai cảm thán Thiên Hạ thương há»™i phòng thá»§ nghiêm máºt, giả như có ngưá»i náo loạn muốn chạy trốn ra ngoà i, dù có thể phá rÆ¡i ba đạo quang mạc ngăn cản, cÅ©ng phải tiêu hao thá»i gian nhất định, đồng dạng, ngưá»i từ bên ngoà i xông và o cÅ©ng sẽ gặp phiá»n phức tương tá»±, mà lúc đó Thiên Hạ thương há»™i cÅ©ng đã đủ thá»i gian là m ra ứng đối.
Vừa ra sÆ¡n động, trước mắt trở nên sáng ngá»i, má»™t đô thị phồn hoa ở ngay trước mắt, khởi công xây dá»±ng ngay bên trong thung lÅ©ng, rất khó thể tưởng tượng, ở trong khu rừng ráºm nguyên thá»§y không vết chân ngưá»i phà m lui tá»›i, không ngá» lại có má»™t đô thị phồn hoa như váºy tồn tại, Dược Thiên Sầu tấm tắc cảm thán không ngá»t, đây là Tụ Bảo Bồn sao, quả nhiên tháºt giống má»™t cái bồn!
Lá»›n hÆ¡n Bách Hoa Cốc rất nhiá»u, náo nhiệt hÆ¡n Bách Hoa Cốc không kể xiết, tuy rằng không lá»›n như đô thà nh các quốc gia mà Dược Thiên Sầu Ä‘i qua, nhưng đủ loại kiến trúc, trùng trùng tinh mỹ, cÅ©ng không phải loại kiến trúc thế tục bình dân có thể so sánh, ngẫm lại cÅ©ng thoải mái, ở chá»— nà y kinh thương kiến trúc, đại khái Ä‘á»u là đại biểu các thế lá»±c trong các quốc gia tu chân giá»›i, là m sao thế tục có thể so sánh.
Kiến trúc nổi báºt nhất chÃnh là núi lá»›n giống như trùy hình Ä‘ang đứng vững, Thần Tà i Phong tiếng tăm lừng lẫy tu chân giá»›i, đứng sừng sững ngay trung ương Tụ Bảo Bồn, ngay giải đất hạch tâm cá»§a Thiên Hạ thương há»™i, đủ loại kiến trúc Ä‘á»u quay chung quanh chân núi, tá»a ra phân bố thà nh hình cung tròn.
Quản Trung Giai nhìn thấy được vẻ kinh ngạc trong mắt Dược Thiên Sầu, nhiá»u Ãt cÅ©ng có chút đắc ý, cưá»i nói: “Tiá»n bối, đó là tổng đà cá»§a Thiên Hạ thương há»™i chúng ta, má»›i!†Hắn chỉ báºc thang dưới chân, là m thá»§ thế như thỉnh, Dược Thiên Sầu gáºt đầu, ba ngưá»i dá»c theo báºc thang Ä‘i và o trong thung lÅ©ng.
Äi và o phố xá sầm uất phồn hoa, ngưá»i đến ngưá»i Ä‘i, cảm giác tháºt giống như đưá»ng phố thế tục, nếu không biết đây là Thiên Hạ thương há»™i tiếng tăm lừng lẫy tu chân giá»›i, ai có thể tin tưởng lúc nà y bản thân mình Ä‘ang đứng ngay giải đất trá»ng yếu cá»§a tu chân giá»›i.
Hai bên đưá»ng Ä‘i, những tòa lầu ngói xanh trụ Ä‘á», tá»u quán thương lâu chá»— nà o cÅ©ng có, còn có má»™t Ãt lâu vÅ© Ä‘ang khởi công xây dá»±ng, Dược Thiên Sầu quan sát chung quanh, cÅ©ng không thể không cảm thán Âm Bách Khang xác thá»±c là nhân tà i kinh thương, dám Ä‘em má»™t nÆ¡i hoang vắng kinh doanh sầm uất đến như thế.
Trên đưá»ng không ngừng nhìn thấy có ngưá»i chà o há»i Quản Trung Giai và Úc Lan Äô, nhưng khi má»i ngưá»i nhìn thấy nam tá» trung niên Ä‘i ngay giữa hai ngưá»i, cÅ©ng cảm thấy kinh ngạc nhìn thêm và i lần, nghÄ© có chút lạ mắt, nhưng láºp tức há» liá»n nhá»› tá»›i má»™t nhân váºt nổi danh lừng lẫy trong tu chân giá»›i ở thá»i gian nà y, sắc mặt hÆ¡i đổi, đã nghÄ© ra ngưá»i nà y là ai.
Không bao lâu, tin tức Ngưu Hữu Äức đã tá»›i Thiên Hạ thương há»™i, đã dùng tốc độ nhanh nhất truyá»n bá trong toà n bá»™ Tụ Bảo Bồn.
“Xuân Miên Lâu?†Dược Thiên Sầu nhìn chằm chằm chiêu bà i cá»§a má»™t lâu vÅ© niệm qua má»™t lần, lại nhìn hÆ¡n mưá»i nữ tá» trang Ä‘iểm xinh đẹp ăn mặc bại lá»™ đứng dưới lầu, những nữ tá» nà y trên cÆ¡ bản Ä‘á»u có tu vi Trúc CÆ¡ kỳ, Ä‘ang không ngừng lồi kéo những nam tu sÄ© Ä‘i ngang qua trước cá»a.
Dược Thiên Sầu mở to miệng tròn vo, còn tưởng rằng mình Ä‘ang nhìn lầm, ngây ngốc há»i hai ngưá»i: “Các nà ng Ä‘ang phát Ä‘iên gì váºy?â€
“Kiếm khách a!†Úc Lan Äô thản nhiên nói.
Dược Thiên Sầu khó có thể tin nói: “Lẽ nà o đây là thanh lâu? Tu chân giá»›i cÅ©ng có thanh lâu? Tu sÄ© còn Ä‘i là m chuyện nà y? Các nà ng có phải bị mạnh mẽ bức bách hay không?†Khi nói đến những lá»i nà y, sắc mặt hắn đã khó coi.
Quản Trung Giai giải thÃch: “Không ai bức bách các nà ng, Ä‘á»u là tá»± nguyện, má»™t Ãt tán tu không có linh thạch thu nháºp, lại phải tiếp tục ở lại tu chân giá»›i tu hà nh, là m việc nà y cÅ©ng không Ãt, các nà ng có được linh thạch, sẽ chuyên tâm tu hà nh, khi thiếu linh thạch lại tiếp tục ra là m, đương nhiên, nÆ¡i nà y không giống như thanh lâu thế tục, sẽ bị hạn chế thân thể tá»± do. Ở chá»— nà y, ai thÃch thì là m, ngươi muốn là m thì tá»›i, không muốn là m thì Ä‘i, rất thuáºn tiện.â€