Hiện tại, Tạ Nghị đã hoàn toàn xác định, hắn không còn ở trên địa cầu nữa.
Y phục của những người gặp ở bên đường đã chứng minh rất rõ ràng điều này, bởi vì Tạ Nghị hầu như chưa từng thấy qua loại y phục này, đại bộ phận mọi người đều mặc rất giản đơn, mộc mạc, thực dụng, thí dụ như một bộ mặc ở trên người kia, kiểu dáng. . . Rất rất khác biệt. Còn nữ nhân, bình thường đều mặc rất kín đáo, bất quá một khi mang theo vũ khí,đều sẽ bộc lộ hẳn bên ngoài, rất ít vải, phỏng chừng là để thuận tiện khi chiến đấu.
Không chỉ có vậy, rõ ràng nhất, chính là bầu trời rất trong xanh, không khí vô cùng tươi mát, hoàn toàn không có bất luận dấu vết của sự ô nhiễm, mà phàm là người mang theo vũ khí, tất cả vũ khí của bọn họ đều là vũ khí lạnh, kiếm đâm, song kiếm, kiếm bản to, búa, trường thương, đao vân vân. . . . hơn nữa, từ khi nhìn thấy những người khác, Tạ Nghị chỉ thấy qua xe ngựa, xe đạp cũng chưa từng thấy. . . .
Xác định bản thân đã không còn ở địa cầu Tạ Nghị nhất thời trầm tư vạn phần, có điểm mờ mịt, có điểm vui sướng, còn có điểm sợ hãi. . . . .
- Hán Tư, đen bọn họ đưa đến chỗ cũ, Áo Lôi Khắc, chúng ta đi.
Nhìn thành trấn phía xa, lão đại hướng Hán Tư phân phó một tiếng, rồi mang theo Áo Lôi Khắc dẫn đầu đi trước. Mà Tạ Nghị còn đang trầm tư vạn phần, lại cùng năm nữ tử tinh linh bị bọn Hán Tư đưa đến một tòa nhà giống như nông trang ở gần đấy.
Bởi vì dọc theo đường đi, Tạ Nghị đều tỏ ra thập phần hoảng sợ, chỉ nguyện ý ở cùng một nơi với năm tinh linh bị nhốt kín, cho nên sau khi tới nông trang, Tạ Nghị đã bị Hán Tư trực tiếp mang tới gian phòng giam giữ tinh linh, như vậy Tạ Nghị cũng cần không ở bên ngoài cùng cái thành viên khác, lại có thể thuận tiện chiếu cố mấy nữ tử tinh linh.
Phòng này thoạt nhìn có phần hơi cũ kỹ, bên trong ngoại trừ rơm rạ phủ kín trên mặt đất ra, cũng không có đồ vật gì khác. Ngẩng đầu nhìn cửa sổ rất nhỏ trên cao, Tạ Nghị lại sờ sờ tường, sau đó mới lần lượt đỡ từng nữ tinh linh ngồi xuống.
Xem ra, đây hẳn là địa phương mà bọn họ chuẩn bị trước để giam giữ tinh linh . . . . Mặc kệ, hiện tại nếu mình chạy thoát cũng không biết đi nơi nào. . trước tiên xem sao đã. . .
Tiếp theo, Tạ Nghị nhắm hai mắt lại, bắt đầu tiến hành minh tường.
Dọc đường đi, Tạ Nghị đều tìm hiểu ký ức truyền thừa của Toa Hách Lạp Ti cùng hoàng kim đại kiếm, Tạ Nghị phát hiện trong đó có một loại kỹ năng rất hữu dụng, kỹ năng có trong ký ức truyền thừa của hoàng kim đại kiếm, loại này kỹ năng này chính là ở trong đầu mình tự hình thành một địa phương giống như phòng huấn luyện .
Tại phòng huấn luyện ở trong đầu, sẽ gặp phải một địch nhân cùng bản thân huấn luyện, địch nhân này cũng không phải tự hắn tưởng tượng ra, mà là được phục chế vào, có ý thức cùng phương thức chiến đấu riêng, địch nhân này sẽ cùng hắn đánh nhau, giống như ở trong thực chiến, giúp nhanh chóng đề cao thực lực.
Điều này làm cho Tạ Nghị rất hưng phấn, tuy rằng hắn có rất nhiều phương pháp chiến đấu do ác ma Toa Hách Lạp Ti truyền thừa, nhưng cũng không hoàn toàn thích hợp với hắn, chỉ có ở trong thực chiến chậm rãi tìm tòi xúc tích, mới có thể làm cho ký ức chiến đấu này chân chính phát huy ưu thế, thế nhưng một khi thực chiến, nếu không cẩn thận có thể toi mạng là thường.
Cho nên có thể ở trong đầu mô phỏng thực chiến huấn luyện, hiện tại đối với Tạ Nghị mà nói, đề thăng không thể nghi ngờ là lớn nhất. Chỉ là, phòng huấn luyện trong đầu này lợi dụng chính tinh thần lực của bản thân để phục chế ra địch nhân mà bản thân đã từng chân chính chiến đấu, mà hiện tại, Tạ Nghị chiến đấu duy nhất một lần, chẳng qua là cùng hắc báo mà thôi.
Cho nên, mấy ngày nay, đối tượng Tạ Nghị minh tưởng huấn luyện vẫn đều là đầu hắc báo đó. . . . .
Trước đây cùng hắc báo chân chính chiến đấu, Tạ Nghị tiêu hao rất nhiều khí lực cùng tinh lực mới đánh ngã được nó, bản thân cũng chịu một vết thương nhỏ, bất quá hiện tại, trải qua minh tưởng ý thức huấn luyện Tạ Nghị đã hoàn toàn có tự tin, gặp lại hắc báo cùng loại bẳn thân hắn hoàn toàn có thể trong một chiêu bắt sống!
Hơn nữa loại minh tưởng ý thức huấn luyện này không chỉ có thể đề thăng thực lực của bản thân, càng làm cho Tạ Nghị trầm mê chính là, ở bên trong đó hắn giống như tham gia trò chơi giả thuyết đánh nhau kịch liệt (game), cái loại cảm giác này, đối với sở thích chơi game trước đây của Tạ Nghị mà nói, thật sự là phi thường kích thích!
Tạ Nghị nhắm mắt lại, lẳng lặng tưởng tượng ra đại thảo nguyên mênh mông bát ngát. Ở đây cây cỏ phi thường cao lớn, Tạ Nghị tám, chín tuổi cũng không cao bằng những cây cỏ này. . . Hoàn toàn chìm ngập trong biển cây cỏ.
Hoàn cảnh như vậy chính là từ mô phỏng mà ra, nhưng lại hết sức chân thực, Tạ Nghị không chỉ có thể nghe được tiếng gió sàn sạt thổi qua thảo nguyên, đồng dạng cũng có thể cảm thụ được cảm giác mát lạnh khi gió thổi lên trên người
.
Đột nhiên xuất hiện một con hắc báo thật lớn, phục thấp thân thể, không một tiếng động bước đi, ẩn núp dưới biển cỏ cẩn thận đi tới.
Không lâu sau, nó đi tới phía sau con mồi bốn mét. Mà bốn mét, chính là cự ly loại hắc báo này xuất kích tốt nhất.
Không có nhiều do dự, hắc sắc to lớn phục thấp thân thể, đạp mạnh một cái, hóa thành một đoàn bóng đen, hung hăng nhào tới.
Đúng lúc này, Tạ Nghị đang nhắm mắt lại mỉm cười, nhẹ nhàng lắc một chút thân thể của mình, thế tấn công như thiểm điện của hắc báo vì thế mà vồ hụt!
Rơi xuống trên mặt đất hắc báo lập tức quay người lại, phục thấp thân thể, con mắt khóa chặt con mồi trước mắt, nó không rõ, một kích tất trúng của mình thế nào lại vồ hụt .
Vẫn luôn nhắm mắt, Tạ Nghị cẩn thận xoay nửa người lại, hắc báo lần thứ hai vọt người nhẩy lên.
Nhắm mắt lại Tạ Nghị nghiêng người, trong nháy mắt khi hắc báo vồ hụt, hắn xuất thủ, cánh tay trái non nớt chuẩn xác bắt được một chân trước của hắc báo, sau đó dụng lực hướng về mặt đất đập xuống.
Không thể không nói, trong cơ thể ác ma, lực lượng là cường đại nhất, cho dù Tạ Nghị bị cải tạo thất bại, trong thân thể nho bé cũng tràn ngập lực lượng, chỉ là dùng sức đập một cái, đầu hắc báo kia cũng đã bị quăng đến nửa chết nửa sống. . .
Mở mắt, nhìn thoáng qua hắc báo đã sắp chết , Tạ Nghị hài lòng nở nụ cười.
Quả nhiên, tại thời điểm chiến đấu, hắn có thể chuẩn xác cảm ứng được bất luận thứ gì công kích bản thân trong vòng một thước quanh người. . . . Chỉ là, nếu như tốc độ công kích nhanh hơn một ít nữa thì sao? Bản thân hắn còn có thể vẫn cảm ứng chuẩn xác như thế hay không. . .
Cau mày nhìn thoáng qua hắc báo, thân ảnh Tạ Nghị chậm rãi tiêu thất ở trong thế giới giả thuyết. . . .
Nguyên bản Tạ Nghị muốn điều chỉnh một chút tốc độ của hắc báo giả thiết, sau đó tiếp tục thí nghiệm nhiều hơn, bất quá thanh âm cửa phòng mở ra khiến hắn phải tạm thời dừng lại.
- Ăn cơm, nhạ, đây là của ngươi.
Hán Tư cầm một gói thức ăn bọc bên trong là gà nướng hòa cùng một rổ hoa quả đi đến, đem gà nướng đưa cho Tạ Nghị.
Tạ Nghị tiếp nhận gà nướng, lại nhìn một chút chiếc rổ tràn đầy hoa quả, có điểm hiếu kỳ hỏi:
- Ngày hôm nay cho các nàng nhiều như vậy sao?
- Ân, sau này đều là nhiều như vậy.
Hán Tư gật đầu, lập tức mỉm cười nhìn Tạ Nghị nói:
- Bất quá, tiểu gia hỏa ngươi ăn nhiều quá a, rất nhanh vượt qua lượng cơm ta ăn.
- Mụ mụ đã từng nói qua, ăn nhiều là biểu hiện khỏe mạnh .
Tiểu Tạ Nghị vẻ mặt nghiêm túc nói.
- Ha hả, ngươi tiểu gia hỏa này.
Hán Tư cười cười, nhẹ nhàng soa đầu Tạ Nghị , mơi xoay người đi ra ngoài.
Tuy rằng tiểu Tạ Nghị vẫn biểu hiện tương đối sợ người lạ, bất quá đối với Hán Tư lại không hề sợ hãi, bình thường ở trước mặt hắn giả vờ ngây thơ, làm cho Hán Tư đối với hắn rất có hảo cảm. Nếu không lo lắng đến công việc thập phần nguy hiểm của bản thân, hơn nữa cũng sẽ không thể chiếu cố tiểu hài tử, trong đầu Hán Tư, đã ba mươi bảy tuổi mà vẫn chưa từng kết hôn, đã có ý niệm muốn nhận nuôi dưỡng Tạ Nghị.