Ngồi xếp bằng ở trên lớp rơm rạ thật dày. Tiểu Tạ Nghị không cần nhiều thời gian đã đem con gà nướng mà Hán Tư vừa mới đưa cho tiêu diệt sạch sẽ.
Đối với một tiểu hài tử tám, chín tuổi mà nói, loại sức ăn này của hắn quả thực doạ người, chỉ là bọn Hán Tư đều là những tên cao lớn thô kệch. Chỉ cảm thấy một chút kinh ngạc với sức ăn kinh người này của Tạ Nghị mà thôi, cho dù cả một con gà nướng đối với những tên mặc trường bào mà nói đã đủ cho bọn họ cùng nhau ăn một bữa.
Sức ăn tăng nhiều, thậm chí còn nhiều hơn so với người trưởng thành đồng dạng cũng là do bị Toa Hách Lạp Ti cải tạo mà ra, nếu là một ác ma nô bộc thực sự một bữa cơm ăn cả một con dê chỉ là cơ bản nhất, cho nên cho dù Tạ Nghị chỉ là tên cải tạo thất bại, trước mặt lại là tám, chín tuổi, phân lượng một bữa cơm cũng cần một con gà.
Hơn nữa, theo sự trưởng thành của Tạ Nghị, lượng ăn sau này cũng sẽ tăng nhiều, đến lúc đó một bữa cơm phỏng chừng ít nhất cũng cần nửa con dê…..
Đương nhiên, lượng ăn lớn cũng có lợi ích, ít nhất hiện giờ lực bộc phát cơ thể của Tạ Nghị, lực lượng ẩn chứa trong bắp thịt, không phải là một người trưởng thành bình thường có thể so sánh được.
Tiểu Tạ Nghị sau khi ăn xong gà nướng đem mỡ trên tay cẩn thận lau sạch, từ trong rổ lấy ra một trái táo đỏ thật lớn, đưa đến bên miệng của một tinh linh nữ tử gần hắn nhất, đồng thời đem miếng vải trong miệng nàng lấy xuống.
Từ khi tiểu Tạ Nghị đến, trọng trách mỗi ngày cho năm nữ tinh linh ăn rới xuống người hắn. Mới bắt đầu, nhiệm vụ này là của Áo Lôi Khắc, chỉ là mỗi lần hắn vừa cho ăn vừa vuốt ve toàn thân của các nàng, khiến mấy tinh linh này đừng nói là ăn đồ, lòng tự sát cũng có, chẳng qua do ngăn cản kịp thời năm tinh linh mới không chết.
Áo Lôi Khắc tự nhiên bị lão đại cuồng phun một trận, sau đó nhiệm vụ này do Hán Tư làm, chỉ là phương pháp Hán Tư làm rất trực tiếp, trực tiếp đem thức ăn nhét thẳng vào trong miệng các nàng là xong…..
Mãi đến khi tiểu Tạ Nghị xuất hiện, với lại dưới tình huống nhìn các tinh linh tội nghiệp, cẩn thận cho các nàng ăn một lần, vừa đúng cho lão đại nhìn thấy, nhiệm vụ này tự nhiên chuyển dời tới trên người tiểu Tạ Nghị.
- Ăn đi, mặc kệ muốn báo thù, hay là muốn bỏ chạy, luôn là ăn no mới có sức lực.
Nhìn thấy tinh linh có khuôn mặt đẹp này chỉ là say sưa nhìn trái táo lớn ở trước mắt, bộ dạng hoàn toàn không có chút muốn ăn, tiểu Tạ Nghị đành lên tiếng nói.
Tức khắc lời của tiểu Tạ Nghị khiến các tinh linh khẽ kinh ngạc một phen, không nghĩ tới một tiểu hài tử tám chín tuổi có thể nói ra lời như thế.
Nhưng câu nói này lại tương đối có ích, tinh linh này cuối cùng cũng mở ra cái miệng nhỏ của mình, nhẹ nhàng cắn trên trái táo.
Ngay khi tiểu Tạ Nghị cho tinh linh ăn đồ, lão đại của Hán Tư cũng tìm được người muốn tìm. Với lại may mắn là, vừa đúng lúc có một vị quý tộc đến du ngoạn. Nghe thấy có tinh linh xinh đẹp muốn bán, lập tức không chút do dự toàn bộ mua hết, hơn nữa, dưới sự cực lực kích động của lão đại Hán Tư, tạ Tiểu Nghị cũng bị bán đi.
Tiền rất nhanh được giao đến tay lão đại, tiếp đó không bao lâu, năm chiếc xe ngựa xa hoa tiến tới tòa nông trang này.
- A? Lão đại, ngươi trở về rồi
Hán Tư có chút nghi hoặc nhìn năm chiếc xe ngựa xa hoa đỗ ngoài cửa, và xung quanh xe ngựa có hơn mười hộ vệ cường tráng.
- Ừ
Lão đại cưỡi ngựa ở bên cạnh gật đầu với Hán Tư, từ trên ngựa nhảy xuống, lập tức đến ngay bên cửa chiếc xe ngựa thứ nhất.
Một trong hộ vệ đi theo đem cửa xe mở ra, một lão già chải tóc sau đầu, sắc mặt già nua nhưng tinh thần hăng hái từ trên xe ngựa bước xuống.
- Bá tước đại nhân, hàng hóa của ngài ở bên trong đó, bên này mời.
Vừa nhìn thấy lão già này, lão đại lập tức cung kính cười nói.
Bá tước?? Hán Tư tức thời bị lão đại ở trước mắt làm càng hoảng sợ. Nhưng sau đó trở lên vui vẻ. Phải biết rằng, loại thành nhỏ hẻo lánh này không có quý tộc qua lại, lúc trước tinh linh bọn họ bắt được đều thường xuyên bán cho thương nhân trong các thương đoàn lớn. Lại từ thương nhân này chuyển bán tới những thành thị lớn.
Mà hiện tại, không ngờ lão đại trực tiếp tìm được một bá tước đại nhân làm người mua, như thế tuyệt đối kiếm tiền càng nhiều hơn so với bán cho những thương hội.
- Ừ? Có người đến.
Tiểu Tạ Nghị đang suy tưởng ý thức huấn luyện cảm giác được có rất nhiều người đang hướng về bên này đi tới, lập tức dừng huấn luyện, dựa ở trên bắp đùi của một tinh linh, giả vờ ngủ.
Cái cửa cũ nát bị đẩy ra, một lão già ngẩng đầu ưỡn ngực đi vào trong, ở sau lưng hắn, theo sau là lão đại mang vẻ mặt tươi cười cùng đông đảo hộ vệ.
- Bá tước đại nhân ngài xem, toàn bộ đều ở đây.
Lão đại bước một bước lớn lên phía trước, đến ngay bên cạnh lão già cười nói.
Lão già liếc nhìn một vòng năm tinh linh và một tiểu hài tử trong phòng, hài lòng gật đầu, nói:
- Rất tốt, lần sau nếu các ngươi có thu hoạch nữa, có thể trực tiếp liên hệ nô bộc của ta ở nơi này.
- Vâng, vâng, bá tước đại nhân xin yên tâm, chỉ cần chúng ta một khi thu hoạch được, thì lập tức liên hệ với nô bộc của ngài.
Lão đại tức thời mặt mày rạng rỡ gật đầu đáp.
Có thể tìm được một khách hàng quý tộc, điều này đối với bọn họ mà nói sự việc không nghi ngờ là hưng phấn nhất. Càng đừng nói là khách hàng quý tộc cố định. Dẫu sao thói đời cũng rất loạn. Sơn tặc lục phỉ, ma thú hung ác chỗ nào cũng có thể thấy, hơn nữa một số cao thủ các tộc khắp nơi du lịch, cho nên một số đoàn đội mưu sinh với việc bắt tinh linh cũng không dám đem tinh linh bắt được đi thành thị lớn buôn bán, bởi vì trên đường đi tính nguy hiểm quả thật quá cao.
Điều này cũng là nguyên nhân bọn họ tại sao biết rõ trực tiếp bán cho quý tộc cần hàng có thể kiếm được nhiều tiền hơn, nhưng vẫn chỉ bán cho các thương đoàn ở đây, dẫu sao khiếm tiền là để hưởng thụ, bản thân đi bắt tinh linh đã rất nguy hiểm. Nếu trong lúc bán tinh linh còn có sai sót, đó mới chính là mệt chết.
- Đem các bọn chúng mang lên xe ngựa, khởi hành về phủ.
Lão bá tước một lần nữa liếc nhìn năm tinh linh này, lên tiếng nói.
Nghe thấy mệnh lệnh của lão bá tước, bảy, tám hộ vệ sau lưng hắn lập tức cùng nhau ùa lên, áp giải tinh linh và tiểu Tạ Nghị. Đưa đến trước cửa chiếc xe ngựa xa hoa.
Cập, ta cũng bị bán rồi…..nhưng rất may lão già kia nhìn ta với ánh mắt rất bình thường, hẳn là không có ý nghĩ đặc biệt gì…Bá tước a, vừa đúng lúc muốn biết rõ tình huống cụ thể nơi này.
Đi theo đám tinh linh, tiểu Tạ Nghị dưới sự áp giải của hộ vệ lão bá tước bước lên cỗ xe ngựa thứ tư, hiện giờ một cái bá tước phủ hẳn là không nhốt được bản thân hắn, đặc biệt bản thân hắn lại có bộ dạng của một tiểu hài tử, muốn bỏ trốn hẳn là không có vấn đề gì.
Lão bá tước Tư Lý Tạp Lai ngồi ở trong cỗ xe ngựa thứ nhất lặng lẽ dưỡng thần. Không ngờ vận may lần này tốt như thế, vừa ra ngoài thì tìm được năm tinh linh, thủ tướng đại nhân nhận được những món quà này, hẳn sẽ rất là vui mừng….
Không bao lâu, năm cỗ xe ngựa xa hoa này đến thị trấn gần đấy. Tụ họp các hộ vệ, nô bộc khác ….của bá tước, đội ngũ gần trăm người bước trên lộ trình quay về nhà.