Tôi thấy em
lang thang giữa dòng đời hùng vĩ ấy
chẳng biết có thể là em hay chị
như đôi bót kiêu sa cao gót song hành
Em còn đâu
sự diệu dàng hoà ái
như đức mẹ đồng trinh
toả ánh sáng trong ngũ sắc trên nhân gian
như thiên thần với đôi cánh trắng
trên thiên đàng không nghệch ngoạc những sắc đen
Em giờ như dòng sông
mất dần những dòng phù sa đỏ
sự thoái hoá
bản sắc những cách đồng bát ngát thiên nhiên...
(còn nữa)
[Trần Bùi Thái Chính]